古诗词

梅花

张天赋

枝头生意日相催,不用东风着力吹。zhī tóu shēng yì rì xiāng cuī,bù yòng dōng fēng zhe lì chuī。
笑杀百花都未放,却从头上占春魁。xiào shā bǎi huā dōu wèi fàng,què cóng tóu shàng zhàn chūn kuí。

张天赋

张天赋,字汝德,号叶冈,别号爱梅道人。兴宁人。少负才名,从湛甘泉游,闻性命之学。明世宗嘉靖十一年(一五三二)贡生,为县令祝枝山所赏识。尝讲学于崇正书院,凡三修县志,并与修《广东通志》及《武宗实录》。由拔贡任浏阳丞,署县事。以病乞归。年六十七。有《叶冈诗集》四卷。清咸丰《兴宁县志》卷九有传。张天赋诗,以明嘉靖刊本《叶冈诗集》为底本。 张天赋的作品>>

猜您喜欢

送刘汝庆之北赴选

张天赋

刘宅昔推为孝子,帝庭此去做忠臣。liú zhái xī tuī wèi xiào zi,dì tíng cǐ qù zuò zhōng chén。
男儿天纵肩多力,担尽纲常只一身。nán ér tiān zòng jiān duō lì,dān jǐn gāng cháng zhǐ yī shēn。

催会中诸老起钓台仙迹亭

张天赋

打约曾同洛下英,黄鸡白酒祭山灵。dǎ yuē céng tóng luò xià yīng,huáng jī bái jiǔ jì shān líng。
钓台不减灵台乐,试问何时起钓亭。diào tái bù jiǎn líng tái lè,shì wèn hé shí qǐ diào tíng。

寄廖雪冈尚义

张天赋

纸帐梅花梦雪冈,经年两地恨参商。zhǐ zhàng méi huā mèng xuě gāng,jīng nián liǎng dì hèn cān shāng。
何时跨鹤仙人宅,风雨连床话短长。hé shí kuà hè xiān rén zhái,fēng yǔ lián chuáng huà duǎn zhǎng。

寿家君竹山先生六旬晋一

张天赋

仰瞻南极烂层霄,光射华堂喜气饶。yǎng zhān nán jí làn céng xiāo,guāng shè huá táng xǐ qì ráo。
舞我斑斓斟我酒,祝亲眉寿奉亲袍。wǔ wǒ bān lán zhēn wǒ jiǔ,zhù qīn méi shòu fèng qīn páo。
鸿恩只自铭方寸,微忱何能报一朝。hóng ēn zhǐ zì míng fāng cùn,wēi chén hé néng bào yī cháo。
惟愿遐龄天地久,不夸彭祖老英豪。wéi yuàn xiá líng tiān dì jiǔ,bù kuā péng zǔ lǎo yīng háo。

南海驰思岳丈罗西塘翁寿旦回文一律

张天赋

鼕鼕鼓响西塘柳,晓日光天浸碧寒。dōng dōng gǔ xiǎng xī táng liǔ,xiǎo rì guāng tiān jìn bì hán。
红脸上公酣寿酒,白头惭我老儒冠。hóng liǎn shàng gōng hān shòu jiǔ,bái tóu cán wǒ lǎo rú guān。
蓬飘每恨多沉滞,彩舞常怀共乐欢。péng piāo měi hèn duō chén zhì,cǎi wǔ cháng huái gòng lè huān。
浓景好当秋点检,东篱绽有菊花看。nóng jǐng hǎo dāng qiū diǎn jiǎn,dōng lí zhàn yǒu jú huā kàn。

寿罗东林司训母寿节

张天赋

节匪有寿无由见,寿不能全节可羞。jié fěi yǒu shòu wú yóu jiàn,shòu bù néng quán jié kě xiū。
白发暗消闲岁月,黄花漫放九天秋。bái fā àn xiāo xián suì yuè,huáng huā màn fàng jiǔ tiān qiū。
倚云桂子香风播,绕砌兰芽绿叶稠。yǐ yún guì zi xiāng fēng bō,rào qì lán yá lǜ yè chóu。
弱冠已闻人有节,于今更喜寿双优。ruò guān yǐ wén rén yǒu jié,yú jīn gèng xǐ shòu shuāng yōu。

贺梅林罗崇榕寿官八旬加一

张天赋

四百八周天甲子,小阳春信又从头。sì bǎi bā zhōu tiān jiǎ zi,xiǎo yáng chūn xìn yòu cóng tóu。
梅林皎皎三更月,鹤发潇潇两鬓秋。méi lín jiǎo jiǎo sān gèng yuè,hè fā xiāo xiāo liǎng bìn qiū。
百岁瑟琴清调合,满庭兰桂异香浮。bǎi suì sè qín qīng diào hé,mǎn tíng lán guì yì xiāng fú。
陶然锦绣丛中坐,笑看频添海屋筹。táo rán jǐn xiù cóng zhōng zuò,xiào kàn pín tiān hǎi wū chóu。

四月八日素庵兄旦

张天赋

病卧思兄白昼眠,俄惊华旦寿开筵。bìng wò sī xiōng bái zhòu mián,é jīng huá dàn shòu kāi yán。
尼珠已兆三千界,南极将看七十年。ní zhū yǐ zhào sān qiān jiè,nán jí jiāng kàn qī shí nián。
红树枝头天缀锦,白云寨里地行仙。hóng shù zhī tóu tiān zhuì jǐn,bái yún zhài lǐ dì xíng xiān。
绿云五桂含秋色,坐看桑田几变迁。lǜ yún wǔ guì hán qiū sè,zuò kàn sāng tián jǐ biàn qiān。

巽子婿王适四旬逾一辞贺老夫欲往石马庄,谩书一律,于使者归之。九月二十五日

张天赋

佳晨喜值菊花香,我亦扶筇庆寿觞。jiā chén xǐ zhí jú huā xiāng,wǒ yì fú qióng qìng shòu shāng。
闻执铁鞭驱石马,想同王母醉琼浆。wén zhí tiě biān qū shí mǎ,xiǎng tóng wáng mǔ zuì qióng jiāng。
浮生嘉会真难得,百岁流光只是忙。fú shēng jiā huì zhēn nán dé,bǎi suì liú guāng zhǐ shì máng。
泡沫翻然怜爱玉,一堆青冢叹荒凉。pào mò fān rán lián ài yù,yī duī qīng zhǒng tàn huāng liáng。

江西散人庆寿卷

张天赋

桑榆光映洞庭波,谁倚孤蓬浩浩歌。sāng yú guāng yìng dòng tíng bō,shuí yǐ gū péng hào hào gē。
千里锦帆归范蠡,百杯春寿效东波。qiān lǐ jǐn fān guī fàn lí,bǎi bēi chūn shòu xiào dōng bō。
楼台有地从人愿,天地无拘奈尔何。lóu tái yǒu dì cóng rén yuàn,tiān dì wú jū nài ěr hé。
岁岁膝前当此会,彩衣双袖舞婆娑。suì suì xī qián dāng cǐ huì,cǎi yī shuāng xiù wǔ pó suō。

潘松峰莲幕归觐回□令母七旬云

张天赋

秋水芙蓉夹岸花,使君天上泛星槎。qiū shuǐ fú róng jiā àn huā,shǐ jūn tiān shàng fàn xīng chá。
丹心耿耿倾葵藿,行李潇潇壮镆铘。dān xīn gěng gěng qīng kuí huò,xíng lǐ xiāo xiāo zhuàng mò yé。
□锦辉煌光梓里,彩衣欢舞献流霞。jǐn huī huáng guāng zǐ lǐ,cǎi yī huān wǔ xiàn liú xiá。
六龙朝罢春如□,□□泥金报及瓜。liù lóng cháo bà chūn rú,ní jīn bào jí guā。

题节妇

张天赋

柏舟风教久衰微,烈女何人更熟知。bǎi zhōu fēng jiào jiǔ shuāi wēi,liè nǚ hé rén gèng shú zhī。
两鬓无情长短恨,九原有路后先期。liǎng bìn wú qíng zhǎng duǎn hèn,jiǔ yuán yǒu lù hòu xiān qī。
眼前白日随升没,头上青天不改移。yǎn qián bái rì suí shēng méi,tóu shàng qīng tiān bù gǎi yí。
弱质喜夸肩力健,纲常担到盖棺时。ruò zhì xǐ kuā jiān lì jiàn,gāng cháng dān dào gài guān shí。

登浴日亭

张天赋

五夜鸡声唱晓天,扶桑光射越潮湾。wǔ yè jī shēng chàng xiǎo tiān,fú sāng guāng shè yuè cháo wān。
一丸珠放波中焰,万顷金浮海上山。yī wán zhū fàng bō zhōng yàn,wàn qǐng jīn fú hǎi shàng shān。
神物未应沉壮志,沧浪惭为濯红颜。shén wù wèi yīng chén zhuàng zhì,cāng làng cán wèi zhuó hóng yán。
登高敢诵灵州句,文治精华塞两间。dēng gāo gǎn sòng líng zhōu jù,wén zhì jīng huá sāi liǎng jiān。

承李叔刚韵

张天赋

何时水打留湖田,却认先生发解元。hé shí shuǐ dǎ liú hú tián,què rèn xiān shēng fā jiě yuán。
人杰时应生宇宙,神光先已显山川。rén jié shí yīng shēng yǔ zhòu,shén guāng xiān yǐ xiǎn shān chuān。
羲之沼墨书如昨,曾子湖澄孝可传。xī zhī zhǎo mò shū rú zuó,céng zi hú chéng xiào kě chuán。
不识后来谁继武,敢将消息问青天。bù shí hòu lái shuí jì wǔ,gǎn jiāng xiāo xī wèn qīng tiān。

和李叔刚韵

张天赋

多时耕遍六经田,来岁春雷结社年。duō shí gēng biàn liù jīng tián,lái suì chūn léi jié shè nián。
莺啭上林夸好景,鹏抟南海显名川。yīng zhuàn shàng lín kuā hǎo jǐng,péng tuán nán hǎi xiǎn míng chuān。
丹墀召对无双士,金阙胪声第一传。dān chí zhào duì wú shuāng shì,jīn quē lú shēng dì yī chuán。
闻说乱云犹蔽日,谩劳忠鲠力回天。wén shuō luàn yún yóu bì rì,mán láo zhōng gěng lì huí tiān。