古诗词

破镜篇

顾清

破镜宁终破,不愿重入奁。pò jìng níng zhōng pò,bù yuàn zhòng rù lián。
断弦宁终断,不愿鸾胶粘。duàn xián níng zhōng duàn,bù yuàn luán jiāo zhān。
人生一生惟一死,此身岂可轻相许。rén shēng yī shēng wéi yī sǐ,cǐ shēn qǐ kě qīng xiāng xǔ。
因循一语涉狐疑,死向重泉作羞鬼。yīn xún yī yǔ shè hú yí,sǐ xiàng zhòng quán zuò xiū guǐ。
所以古志士,跬步不敢轻。suǒ yǐ gǔ zhì shì,kuǐ bù bù gǎn qīng。
譬逢三岐路,熟问乃敢行。pì féng sān qí lù,shú wèn nǎi gǎn xíng。
屹立万仞冈,决眦孤风生。yì lì wàn rèn gāng,jué zì gū fēng shēng。
乾坤落落一身远,风尘混混双眸明。qián kūn luò luò yī shēn yuǎn,fēng chén hùn hùn shuāng móu míng。
古人已去不可作,末世吁嗟轻唯诺。gǔ rén yǐ qù bù kě zuò,mò shì xū jiē qīng wéi nuò。
昨日仇雠今友朋,朝哭泣兮暮欢谑。zuó rì chóu chóu jīn yǒu péng,cháo kū qì xī mù huān xuè。
凉风萧萧吹客衣,苍茫岁晚孤鸿飞。liáng fēng xiāo xiāo chuī kè yī,cāng máng suì wǎn gū hóng fēi。
梅花夹道慵举首,涕泪满襟怀昔时。méi huā jiā dào yōng jǔ shǒu,tì lèi mǎn jīn huái xī shí。
我愿天地间,万事皆从愿。wǒ yuàn tiān dì jiān,wàn shì jiē cóng yuàn。
有始必有终,不作风花片。yǒu shǐ bì yǒu zhōng,bù zuò fēng huā piàn。
陶然百岁中,永绝痴儿面。táo rán bǎi suì zhōng,yǒng jué chī ér miàn。
君不闻蔡琰胡笳十八拍,千载英雄泪如霰。jūn bù wén cài yǎn hú jiā shí bā pāi,qiān zài yīng xióng lèi rú xiàn。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

重过安山

顾清

安山闸下停舟处,旧日风光又眼前。ān shān zhá xià tíng zhōu chù,jiù rì fēng guāng yòu yǎn qián。
试问阿蜣功满未,柳阴旋转自年年。shì wèn ā qiāng gōng mǎn wèi,liǔ yīn xuán zhuǎn zì nián nián。

十月一日梦抑之得告还乡赋诗送别寤而记其首句因足成之

顾清

水心亭下木兰舟,昨夜分明赋远游。shuǐ xīn tíng xià mù lán zhōu,zuó yè fēn míng fù yuǎn yóu。
消息眼前无可问,满天风雨独登楼。xiāo xī yǎn qián wú kě wèn,mǎn tiān fēng yǔ dú dēng lóu。

十一月十一日极寒

顾清

十分饥馑十分寒,目见伤心耳亦酸。shí fēn jī jǐn shí fēn hán,mù jiàn shāng xīn ěr yì suān。
袖手茅檐对残日,此身犹是论思官。xiù shǒu máo yán duì cán rì,cǐ shēn yóu shì lùn sī guān。

周文焕致槐栽十二本列植道南美而且巨不日成阴矣诗以谢之庚午正月望日

顾清

水后江村万木童,闲人门巷一时空。shuǐ hòu jiāng cūn wàn mù tóng,xián rén mén xiàng yī shí kōng。
薰风六月清阴遍,好与周郎赋角弓。xūn fēng liù yuè qīng yīn biàn,hǎo yǔ zhōu láng fù jiǎo gōng。

周文焕致槐栽十二本列植道南美而且巨不日成阴矣诗以谢之庚午正月望日

顾清

蜀江桤木三年大,魏国槐阴四海平。shǔ jiāng qī mù sān nián dà,wèi guó huái yīn sì hǎi píng。
先遣黄花劝秋驾,老夫还此听音声。xiān qiǎn huáng huā quàn qiū jià,lǎo fū hái cǐ tīng yīn shēng。

题彭君言归省卷

顾清

青衫拟著慰亲颜,已著青衫卒未闲。qīng shān nǐ zhù wèi qīn yán,yǐ zhù qīng shān zú wèi xián。
他日三公真不换,鸳鸯湖上彩舟还。tā rì sān gōng zhēn bù huàn,yuān yāng hú shàng cǎi zhōu hái。

书陆服周扇用包汝调韵

顾清

诗笔纵横格气深,故人应是渼陂岑。shī bǐ zòng héng gé qì shēn,gù rén yīng shì měi bēi cén。
秋来白发知多少,犹自松间抱一琴。qiū lái bái fā zhī duō shǎo,yóu zì sōng jiān bào yī qín。

雨后文仪欲过小楼闲话诗以速之

顾清

买得仙人缩地符,三江七泽尽吾区。mǎi dé xiān rén suō dì fú,sān jiāng qī zé jǐn wú qū。
诸公为有登楼兴,来看扬州白马湖。zhū gōng wèi yǒu dēng lóu xīng,lái kàn yáng zhōu bái mǎ hú。

米船叹

顾清

秋田生浪甑生苔,日望米船江上来。qiū tián shēng làng zèng shēng tái,rì wàng mǐ chuán jiāng shàng lái。
闻道城中有新令,米船临到却翻回。wén dào chéng zhōng yǒu xīn lìng,mǐ chuán lín dào què fān huí。

题画送王贰守入京

顾清

行路人人说好官,一舟如叶上长安。xíng lù rén rén shuō hǎo guān,yī zhōu rú yè shàng zhǎng ān。
君王若问东南事,不似江山画里看。jūn wáng ruò wèn dōng nán shì,bù shì jiāng shān huà lǐ kàn。

鹿门遗隐

顾清

襄阳耆德世空传,谷口清风有象贤。xiāng yáng qí dé shì kōng chuán,gǔ kǒu qīng fēng yǒu xiàng xián。
心识双桥何日到,青山无数夕阳边。xīn shí shuāng qiáo hé rì dào,qīng shān wú shù xī yáng biān。

鹿门遗隐

顾清

江海收身五十馀,青山不改旧园庐。jiāng hǎi shōu shēn wǔ shí yú,qīng shān bù gǎi jiù yuán lú。
人来欲问遗留计,孙子躬耕又读书。rén lái yù wèn yí liú jì,sūn zi gōng gēng yòu dú shū。

题画送都指挥袁君归河间

顾清

江海三年拥使旌,江风不动海波宁。jiāng hǎi sān nián yōng shǐ jīng,jiāng fēng bù dòng hǎi bō níng。
瀛州可是垂纶地,万里燕然要勒铭。yíng zhōu kě shì chuí lún dì,wàn lǐ yàn rán yào lēi míng。

送陈经历奉表留都兼简秋闱诸君子

顾清

宦薄身清职事闲,每蒙骑马扣柴关。huàn báo shēn qīng zhí shì xián,měi méng qí mǎ kòu chái guān。
朝来喜色盈眉宇,又向金陵饱看山。cháo lái xǐ sè yíng méi yǔ,yòu xiàng jīn líng bǎo kàn shān。

送陈经历奉表留都兼简秋闱诸君子

顾清

山水金陵是昔游,海鹏云鹗正当秋。shān shuǐ jīn líng shì xī yóu,hǎi péng yún è zhèng dāng qiū。
相逢为道长林下,每夕披襟望斗牛。xiāng féng wèi dào zhǎng lín xià,měi xī pī jīn wàng dòu niú。