古诗词

冬至书怀

顾清

阴尽阳复回,年华递相促。yīn jǐn yáng fù huí,nián huá dì xiāng cù。
明灯坐深夜,长叹拊髀肉。míng dēng zuò shēn yè,zhǎng tàn fǔ bì ròu。
忆昨童丱初,未念寒与燠。yì zuó tóng guàn chū,wèi niàn hán yǔ yù。
依依邻舍儿,游嬉日相逐。yī yī lín shě ér,yóu xī rì xiāng zhú。
九龄事书史,稍解知捡束。jiǔ líng shì shū shǐ,shāo jiě zhī jiǎn shù。
十三文义通,孜孜务磨琢。shí sān wén yì tōng,zī zī wù mó zuó。
维时心尚孩,寒暴略相续。wéi shí xīn shàng hái,hán bào lüè xiāng xù。
逡巡邻弱冠,人事有颠踣。qūn xún lín ruò guān,rén shì yǒu diān bó。
旧业竟萧条,凄然泣松竹。jiù yè jìng xiāo tiáo,qī rán qì sōng zhú。
系名庠序间,晨暮恒碌碌。xì míng xiáng xù jiān,chén mù héng lù lù。
夙心虽未改,奈此尘嚣渎。sù xīn suī wèi gǎi,nài cǐ chén xiāo dú。
翻思少日误,闲暇安可复。fān sī shǎo rì wù,xián xiá ān kě fù。
今年值霪雨,积潦弥旬朔。jīn nián zhí yín yǔ,jī lǎo mí xún shuò。
荒居迫沮洳,下床水没足。huāng jū pò jǔ rù,xià chuáng shuǐ méi zú。
鱼行仅两月,闷绝每思哭。yú xíng jǐn liǎng yuè,mèn jué měi sī kū。
侵冬始安居,卒岁已无谷。qīn dōng shǐ ān jū,zú suì yǐ wú gǔ。
匆匆日复日,不觉流光速。cōng cōng rì fù rì,bù jué liú guāng sù。
朝来日长至,推枕乃惊?。cháo lái rì zhǎng zhì,tuī zhěn nǎi jīng。
清晨随冠冕,州衙拜黄屋。qīng chén suí guān miǎn,zhōu yá bài huáng wū。
于惟万乘尊,至德春同育。yú wéi wàn chéng zūn,zhì dé chūn tóng yù。
顾兹岁小歉,圣心已烦蹙。gù zī suì xiǎo qiàn,shèng xīn yǐ fán cù。
恭闻遣明诏,四出洗冤狱。gōng wén qiǎn míng zhào,sì chū xǐ yuān yù。
人和天乃应,生意岂长鞠。rén hé tiān nǎi yīng,shēng yì qǐ zhǎng jū。
惟应西江水,不及辙中涸。wéi yīng xī jiāng shuǐ,bù jí zhé zhōng hé。
归来茅屋底,寂寞对僮仆。guī lái máo wū dǐ,jì mò duì tóng pū。
仰看天意愁,雨雪交相属。yǎng kàn tiān yì chóu,yǔ xuě jiāo xiāng shǔ。
侵陵及兰蕙,摧压倒松菊。qīn líng jí lán huì,cuī yā dào sōng jú。
海宫东南天,一望云弥目。hǎi gōng dōng nán tiān,yī wàng yún mí mù。
傍村八九家,悄若住空谷。bàng cūn bā jiǔ jiā,qiāo ruò zhù kōng gǔ。
往来迹已断,况乃相贺祝。wǎng lái jì yǐ duàn,kuàng nǎi xiāng hè zhù。
物情厌荒落,天亦恨幽独。wù qíng yàn huāng luò,tiān yì hèn yōu dú。
闭门日易暮,忽已见灯烛。bì mén rì yì mù,hū yǐ jiàn dēng zhú。
所思渺云汉,谁与论心曲。suǒ sī miǎo yún hàn,shuí yǔ lùn xīn qū。
须臾雨声歇,窗隙风簌簌。xū yú yǔ shēng xiē,chuāng xì fēng sù sù。
夜久寒转严,指直不敢触。yè jiǔ hán zhuǎn yán,zhǐ zhí bù gǎn chù。
寒炉拨残灰,邈矣拱先躅。hán lú bō cán huī,miǎo yǐ gǒng xiān zhú。
因思古达士,涉世多翻覆。yīn sī gǔ dá shì,shè shì duō fān fù。
譬之百炼金,历久乃精熟。pì zhī bǎi liàn jīn,lì jiǔ nǎi jīng shú。
蹇予沙矿姿,敢尔恨幽辱。jiǎn yǔ shā kuàng zī,gǎn ěr hèn yōu rǔ。
顾此年岁长,便便止空腹。gù cǐ nián suì zhǎng,biàn biàn zhǐ kōng fù。
烟云方满眼,何时见清旭。yān yún fāng mǎn yǎn,hé shí jiàn qīng xù。
维东有沧海,浩漫侵坤轴。wéi dōng yǒu cāng hǎi,hào màn qīn kūn zhóu。
其上通星辰,其下连河渎。qí shàng tōng xīng chén,qí xià lián hé dú。
吾将驾灵查,一访巫咸卜。wú jiāng jià líng chá,yī fǎng wū xián bo。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

同年宋良佐巡按得代以书留别赋此寄赠

顾清

袨服奇装巧日增,百金财可一缣成。xuàn fú qí zhuāng qiǎo rì zēng,bǎi jīn cái kě yī jiān chéng。
苇帘布缘黄絁被,时为封章达圣明。wěi lián bù yuán huáng shī bèi,shí wèi fēng zhāng dá shèng míng。

同年宋良佐巡按得代以书留别赋此寄赠

顾清

圣人初政日方升,独立台端仗老成。shèng rén chū zhèng rì fāng shēng,dú lì tái duān zhàng lǎo chéng。
一道歌谣听不尽,须知四海望升平。yī dào gē yáo tīng bù jǐn,xū zhī sì hǎi wàng shēng píng。

味梅图

顾清

羊酪莼羹各有宜,崇桃积季漫多姿。yáng lào chún gēng gè yǒu yí,chóng táo jī jì màn duō zī。
岁寒一种真滋味,只许龙山处士知。suì hán yī zhǒng zhēn zī wèi,zhǐ xǔ lóng shān chù shì zhī。

简华峰教谕乞莲栽

顾清

园亭无竹使人俗,池馆无莲也寂寥。yuán tíng wú zhú shǐ rén sú,chí guǎn wú lián yě jì liáo。
梦入镜湖当六月,接天青盖拥红桡。mèng rù jìng hú dāng liù yuè,jiē tiān qīng gài yōng hóng ráo。

简华峰教谕乞莲栽

顾清

行人秋早长安去,中夏分莲不太忙。xíng rén qiū zǎo zhǎng ān qù,zhōng xià fēn lián bù tài máng。
但有碧䇶传别酒,任他红里倚新妆。dàn yǒu bì jué chuán bié jiǔ,rèn tā hóng lǐ yǐ xīn zhuāng。

从北山泛吴淞往苏州夜泊千墩文瑞出陈司训子进所藏吴小仙邯郸图索题穷冬远游空江夜话亦人间一梦也为书绝句

顾清

风雨官舟蜡炬残,吴淞江上说邯郸。fēng yǔ guān zhōu là jù cán,wú sōng jiāng shàng shuō hán dān。
人间到处谁非梦,只有卢生入画看。rén jiān dào chù shuí fēi mèng,zhǐ yǒu lú shēng rù huà kàn。

题华文远所藏五松图

顾清

湖头看木翠团栾,总合丹青画里看。hú tóu kàn mù cuì tuán luán,zǒng hé dān qīng huà lǐ kàn。
冠剑昂然五君子,岁寒长得倚阑干。guān jiàn áng rán wǔ jūn zi,suì hán zhǎng dé yǐ lán gàn。

江中阁浅次金缓斋韵

顾清

浦口停帆换小舟,故人家近不须愁。pǔ kǒu tíng fān huàn xiǎo zhōu,gù rén jiā jìn bù xū chóu。
竹林隐约分岐路,禾廪高低见有秋。zhú lín yǐn yuē fēn qí lù,hé lǐn gāo dī jiàn yǒu qiū。

江中阁浅次金缓斋韵

顾清

千古心期嗟击磬,百年功业类藏钩。qiān gǔ xīn qī jiē jī qìng,bǎi nián gōng yè lèi cáng gōu。
吴江一道看如带,可是先生志未休。wú jiāng yī dào kàn rú dài,kě shì xiān shēng zhì wèi xiū。

题陆承祖扇

顾清

放翁归日鬓初星,几从琴尊上小亭。fàng wēng guī rì bìn chū xīng,jǐ cóng qín zūn shàng xiǎo tíng。
芳草不知人已去,春来依旧自青青。fāng cǎo bù zhī rén yǐ qù,chūn lái yī jiù zì qīng qīng。

松南书屋为章先生赋

顾清

吴松自昔诗书国,得似君家亦未多。wú sōng zì xī shī shū guó,dé shì jūn jiā yì wèi duō。
缃帙牙签数椽屋,百年相继住烟萝。xiāng zhì yá qiān shù chuán wū,bǎi nián xiāng jì zhù yān luó。

松南书屋为章先生赋

顾清

中舍仙游不可招,依然旧隐傍江皋。zhōng shě xiān yóu bù kě zhāo,yī rán jiù yǐn bàng jiāng gāo。
云礽见说多才俊,有日天风起凤毛。yún réng jiàn shuō duō cái jùn,yǒu rì tiān fēng qǐ fèng máo。

吴江夜泊寄长儿天彝八首

顾清

飞盖桥边月漾沙,顺流东去即侬家。fēi gài qiáo biān yuè yàng shā,shùn liú dōng qù jí nóng jiā。
若为得共舟人语,转过船头向早霞。ruò wèi dé gòng zhōu rén yǔ,zhuǎn guò chuán tóu xiàng zǎo xiá。

吴江夜泊寄长儿天彝八首

顾清

高堂双鬓已如丝,此日何堪更远离。gāo táng shuāng bìn yǐ rú sī,cǐ rì hé kān gèng yuǎn lí。
宽我百忧惟汝在,莫令思我在家时。kuān wǒ bǎi yōu wéi rǔ zài,mò lìng sī wǒ zài jiā shí。

吴江夜泊寄长儿天彝八首

顾清

高楼朝日启帘栊,两叔相望百步中。gāo lóu cháo rì qǐ lián lóng,liǎng shū xiāng wàng bǎi bù zhōng。
我不在家渠即父,莫令疏远坠门风。wǒ bù zài jiā qú jí fù,mò lìng shū yuǎn zhuì mén fēng。