古诗词

待月轩为钱塘沈廷璧赋

顾清

高轩峨峨临水开,虚檐四敞无纤埃。gāo xuān é é lín shuǐ kāi,xū yán sì chǎng wú xiān āi。
主人为此兴不浅,要待嫦娥天际来。zhǔ rén wèi cǐ xīng bù qiǎn,yào dài cháng é tiān jì lái。
晴空落日清如洗,远水微茫翠烟起。qíng kōng luò rì qīng rú xǐ,yuǎn shuǐ wēi máng cuì yān qǐ。
清簟疏栊半卷帘,思入沧溟几千里。qīng diàn shū lóng bàn juǎn lián,sī rù cāng míng jǐ qiān lǐ。
沧溟迢迢天汉东,玉蟾戏水龙王宫。cāng míng tiáo tiáo tiān hàn dōng,yù chán xì shuǐ lóng wáng gōng。
清辉只尺不可睹,幽情烂熳迷云空。qīng huī zhǐ chǐ bù kě dǔ,yōu qíng làn màn mí yún kōng。
有时掀髯琢诗句,乌鹊啁啾隔烟树。yǒu shí xiān rán zuó shī jù,wū què zhāo jiū gé yān shù。
长吟呼起白凤来,恨不同飞碧霄去。zhǎng yín hū qǐ bái fèng lái,hèn bù tóng fēi bì xiāo qù。
有时凭阑吹洞箫,箫声幽咽惊潜蛟。yǒu shí píng lán chuī dòng xiāo,xiāo shēng yōu yàn jīng qián jiāo。
倦来梦入水精殿,寒光百道飞银瑶。juàn lái mèng rù shuǐ jīng diàn,hán guāng bǎi dào fēi yín yáo。
香残烛冷催更鼓,遐想苍茫极今古。xiāng cán zhú lěng cuī gèng gǔ,xiá xiǎng cāng máng jí jīn gǔ。
牛渚金陵夜夜天,风流百世俱尘土。niú zhǔ jīn líng yè yè tiān,fēng liú bǎi shì jù chén tǔ。
感时抚事情依依,东望蓬莱意转迷。gǎn shí fǔ shì qíng yī yī,dōng wàng péng lái yì zhuǎn mí。
绕阑风露不知冷,隔水松篁应惨凄。rào lán fēng lù bù zhī lěng,gé shuǐ sōng huáng yīng cǎn qī。
钱塘亦是三江地,风景寻常接宵寐。qián táng yì shì sān jiāng dì,fēng jǐng xún cháng jiē xiāo mèi。
抚卷知君信可人,不觉神飞渡江澨。fǔ juǎn zhī jūn xìn kě rén,bù jué shén fēi dù jiāng shì。
我歌待月篇,月应解我意,不用阑干苦凝睇。wǒ gē dài yuè piān,yuè yīng jiě wǒ yì,bù yòng lán gàn kǔ níng dì。
少迟银桥天际起,与尔同舞霓裳队。shǎo chí yín qiáo tiān jì qǐ,yǔ ěr tóng wǔ ní shang duì。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

戴溪山挽诗

顾清

海鹤东飞不记程,溪山犹是昔时清。hǎi hè dōng fēi bù jì chéng,xī shān yóu shì xī shí qīng。
城门傥有重来日,应笑儿童白发生。chéng mén tǎng yǒu zhòng lái rì,yīng xiào ér tóng bái fā shēng。

戴溪山挽诗

顾清

末俗崎岖巧智多,纷纷夭札柰愁何。mò sú qí qū qiǎo zhì duō,fēn fēn yāo zhá nài chóu hé。
青山不尽思公意,落日空闻伐木歌。qīng shān bù jǐn sī gōng yì,luò rì kōng wén fá mù gē。

题竹送阮大经还金陵

顾清

十载江东忆旧游,竹林斜日坐深秋。shí zài jiāng dōng yì jiù yóu,zhú lín xié rì zuò shēn qiū。
长安道上红尘满,赖有清风消客愁。zhǎng ān dào shàng hóng chén mǎn,lài yǒu qīng fēng xiāo kè chóu。

山水小景

顾清

江柳青青带薄烟,鸬鹚飞尽水如天。jiāng liǔ qīng qīng dài báo yān,lú cí fēi jǐn shuǐ rú tiān。
幽人看得青山熟,一任东风拍钓船。yōu rén kàn dé qīng shān shú,yī rèn dōng fēng pāi diào chuán。

和许启衷给事春日

顾清

细雨闲门客到稀,偶临池水见晴晖。xì yǔ xián mén kè dào xī,ǒu lín chí shuǐ jiàn qíng huī。
浮萍本是风中絮,争得还随柳絮飞。fú píng běn shì fēng zhōng xù,zhēng dé hái suí liǔ xù fēi。

石邦秀侍御再按陕西乃弟翰检先生索赋

顾清

又见皇华映陕郊,遗民应念使君劳。yòu jiàn huáng huá yìng shǎn jiāo,yí mín yīng niàn shǐ jūn láo。
关河尚有风尘警,弹压还须在绣袍。guān hé shàng yǒu fēng chén jǐng,dàn yā hái xū zài xiù páo。

石邦秀侍御再按陕西乃弟翰检先生索赋

顾清

青云双凤立朝阳,彩笔春生白简霜。qīng yún shuāng fèng lì cháo yáng,cǎi bǐ chūn shēng bái jiǎn shuāng。
心识西行非远别,夜来绿草满池塘。xīn shí xī xíng fēi yuǎn bié,yè lái lǜ cǎo mǎn chí táng。

壬戌元宵应制绝句八首

顾清

楼前灯火合彤霞,云里箫韶引翠华。lóu qián dēng huǒ hé tóng xiá,yún lǐ xiāo sháo yǐn cuì huá。
散出黄柑齐拜赐,玉皇遥在七香车。sàn chū huáng gān qí bài cì,yù huáng yáo zài qī xiāng chē。

壬戌元宵应制绝句八首

顾清

两宫慈寿极尊亲,圣主承欢一万春。liǎng gōng cí shòu jí zūn qīn,shèng zhǔ chéng huān yī wàn chūn。
放出金莲长不谢,扶来玉辇静无尘。fàng chū jīn lián zhǎng bù xiè,fú lái yù niǎn jìng wú chén。

壬戌元宵应制绝句八首

顾清

银幡赐了敕观灯,次第风光满镐京。yín fān cì le chì guān dēng,cì dì fēng guāng mǎn gǎo jīng。
看到筵前鸠拂舞,九农春事已关情。kàn dào yán qián jiū fú wǔ,jiǔ nóng chūn shì yǐ guān qíng。

壬戌元宵应制绝句八首

顾清

华星宝月满长安,绣屋金釭夜未阑。huá xīng bǎo yuè mǎn zhǎng ān,xiù wū jīn gāng yè wèi lán。
遥望千门起庭燎,尚宫先辇奏回銮。yáo wàng qiān mén qǐ tíng liáo,shàng gōng xiān niǎn zòu huí luán。

壬戌元宵应制绝句八首

顾清

紫坛回仗溢天津,特策金吾弛夜巡。zǐ tán huí zhàng yì tiān jīn,tè cè jīn wú chí yè xún。
为有蕃禧助阳令,六街花柳一时新。wèi yǒu fān xǐ zhù yáng lìng,liù jiē huā liǔ yī shí xīn。

壬戌元宵应制绝句八首

顾清

宵旰忧勤十五年,鳌山灯火亦初筵。xiāo gàn yōu qín shí wǔ nián,áo shān dēng huǒ yì chū yán。
小臣未识鱼龙戏,中宴先歌蟋蟀篇。xiǎo chén wèi shí yú lóng xì,zhōng yàn xiān gē xī shuài piān。

壬戌元宵应制绝句八首

顾清

紫檀红蜡夜频添,万岁声中乐未厌。zǐ tán hóng là yè pín tiān,wàn suì shēng zhōng lè wèi yàn。
华月正当云母障,微风莫动水精帘。huá yuè zhèng dāng yún mǔ zhàng,wēi fēng mò dòng shuǐ jīng lián。

壬戌元宵应制绝句八首

顾清

乾清前殿夜将分,万烛交光绚彩云。qián qīng qián diàn yè jiāng fēn,wàn zhú jiāo guāng xuàn cǎi yún。
传敕明朝散灯宴,词臣好进劝农文。chuán chì míng cháo sàn dēng yàn,cí chén hǎo jìn quàn nóng wén。