古诗词

九日卫景玉西庄赋

顾清

前年重阳燕城南,去年重阳小山前。qián nián zhòng yáng yàn chéng nán,qù nián zhòng yáng xiǎo shān qián。
今年重阳西郭下,青山碧树开芳筵。jīn nián zhòng yáng xī guō xià,qīng shān bì shù kāi fāng yán。
前年坐客黄与李,去年去作南曹吏。qián nián zuò kè huáng yǔ lǐ,qù nián qù zuò nán cáo lì。
今年坐客罗八九,一半相看非旧岁。jīn nián zuò kè luó bā jiǔ,yī bàn xiāng kàn fēi jiù suì。
不才濩落无所施,三年坐食尻生胝。bù cái huò luò wú suǒ shī,sān nián zuò shí kāo shēng zhī。
主人爱客我不去,年年对举黄花卮。zhǔ rén ài kè wǒ bù qù,nián nián duì jǔ huáng huā zhī。
西清步出长安道,一带青山远相撩。xī qīng bù chū zhǎng ān dào,yī dài qīng shān yuǎn xiāng liāo。
霜风拂衣声摵摵,寒日映帽光杲杲。shuāng fēng fú yī shēng shè shè,hán rì yìng mào guāng gǎo gǎo。
入门下马耳已清,刘东胡琴薛鸾筝。rù mén xià mǎ ěr yǐ qīng,liú dōng hú qín xuē luán zhēng。
新声共爱白翎雀,浮云不动黄龙城。xīn shēng gòng ài bái líng què,fú yún bù dòng huáng lóng chéng。
黄龙古城秋草里,狐狸钻穴荆棘横。huáng lóng gǔ chéng qiū cǎo lǐ,hú lí zuān xué jīng jí héng。
石家郎君从失足,四百馀载胡风腥。shí jiā láng jūn cóng shī zú,sì bǎi yú zài hú fēng xīng。
西风慷慨对斜日,只此便合倾千觥。xī fēng kāng kǎi duì xié rì,zhǐ cǐ biàn hé qīng qiān gōng。
主人有酒,客无庸辞。zhǔ rén yǒu jiǔ,kè wú yōng cí。
千古在前,后亦如斯。qiān gǔ zài qián,hòu yì rú sī。
中间可乐,其与几时。zhōng jiān kě lè,qí yǔ jǐ shí。
谓君不信上高处,燕丹郭隗冢累累。wèi jūn bù xìn shàng gāo chù,yàn dān guō kuí zhǒng lèi lèi。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

六月十日过分水王主事舜夫留宿明日以十绝句追送次韵答之

顾清

急雨翻河电掣空,分明此意识天翁。jí yǔ fān hé diàn chè kōng,fēn míng cǐ yì shí tiān wēng。
老臣负乘今知免,归卧陶家一榻风。lǎo chén fù chéng jīn zhī miǎn,guī wò táo jiā yī tà fēng。

六月十日过分水王主事舜夫留宿明日以十绝句追送次韵答之

顾清

少不如人老岂如,并将衰病益空疏。shǎo bù rú rén lǎo qǐ rú,bìng jiāng shuāi bìng yì kōng shū。
茂陵词笔吾何敢,赖有清言慰索居。mào líng cí bǐ wú hé gǎn,lài yǒu qīng yán wèi suǒ jū。

六月十日过分水王主事舜夫留宿明日以十绝句追送次韵答之

顾清

吴丝衫子洛京尘,点染从来岂一人。wú sī shān zi luò jīng chén,diǎn rǎn cóng lái qǐ yī rén。
七字衮华君幸许,更烦松石颂长春。qī zì gǔn huá jūn xìng xǔ,gèng fán sōng shí sòng zhǎng chūn。

六月十日过分水王主事舜夫留宿明日以十绝句追送次韵答之

顾清

识调知音钟子期,爱贤推毂郑当时。shí diào zhī yīn zhōng zi qī,ài xián tuī gǔ zhèng dāng shí。
老夫病矣无能役,看子飞腾定不疑。lǎo fū bìng yǐ wú néng yì,kàn zi fēi téng dìng bù yí。

九月三日见梅

顾清

枝头忽见首惊回,墙柳犹青菊未开。zhī tóu hū jiàn shǒu jīng huí,qiáng liǔ yóu qīng jú wèi kāi。
应为主人归太晚,故将春色点池台。yīng wèi zhǔ rén guī tài wǎn,gù jiāng chūn sè diǎn chí tái。

十七日得黄克明书报八月四日封事

顾清

劲弩分张不露弮,叠双连中巧无前。jìn nǔ fēn zhāng bù lù quān,dié shuāng lián zhōng qiǎo wú qián。
林中袖手心如水,重为西风一怅然。lín zhōng xiù shǒu xīn rú shuǐ,zhòng wèi xī fēng yī chàng rán。

章文远送菊名报君知言其早也而已过重阳五日矣次韵戏酬并邀东曙澄夫元吉共赏

顾清

为是重阳合有诗,一枝先遣报君知。wèi shì zhòng yáng hé yǒu shī,yī zhī xiān qiǎn bào jūn zhī。
临风有恨无人会,恰值渊明止酒时。lín fēng yǒu hèn wú rén huì,qià zhí yuān míng zhǐ jiǔ shí。

章文远送菊名报君知言其早也而已过重阳五日矣次韵戏酬并邀东曙澄夫元吉共赏

顾清

一年好景寻常过,总为东篱菊未开。yī nián hǎo jǐng xún cháng guò,zǒng wèi dōng lí jú wèi kāi。
消释西风两家恨,傍秋亭下小车来。xiāo shì xī fēng liǎng jiā hèn,bàng qiū tíng xià xiǎo chē lái。

对菊用秉之韵

顾清

尘沙合眼梦园庐,岂谓霜前自把锄。chén shā hé yǎn mèng yuán lú,qǐ wèi shuāng qián zì bǎ chú。
一样黄花数行柳,风光敢道洛阳无。yī yàng huáng huā shù xíng liǔ,fēng guāng gǎn dào luò yáng wú。

对菊用秉之韵

顾清

竹格绳床间采楹,野亭新立自题名。zhú gé shéng chuáng jiān cǎi yíng,yě tíng xīn lì zì tí míng。
晚来一枕西风里,欲起湘累问独醒。wǎn lái yī zhěn xī fēng lǐ,yù qǐ xiāng lèi wèn dú xǐng。

读味苓所著桑阴梦戏书其后

顾清

浮世奔忙梦一场,谈生开口笑黄粱。fú shì bēn máng mèng yī chǎng,tán shēng kāi kǒu xiào huáng liáng。
不知郑老桑阴里,更有黄粱一倍忙。bù zhī zhèng lǎo sāng yīn lǐ,gèng yǒu huáng liáng yī bèi máng。

春日与客谈旧事有不能忘者纪以小诗

顾清

贤科采掇误知名,素卷青衣守进呈。xián kē cǎi duō wù zhī míng,sù juǎn qīng yī shǒu jìn chéng。
两字早从提笔定,白头空愧古人情。liǎng zì zǎo cóng tí bǐ dìng,bái tóu kōng kuì gǔ rén qíng。

春日与客谈旧事有不能忘者纪以小诗

顾清

洛阳红紫闹春光,五剧三条锦绣香。luò yáng hóng zǐ nào chūn guāng,wǔ jù sān tiáo jǐn xiù xiāng。
跬步不诒今日愧,将军一语更难忘。kuǐ bù bù yí jīn rì kuì,jiāng jūn yī yǔ gèng nán wàng。

春日与客谈旧事有不能忘者纪以小诗

顾清

二十年前赋赏花,诗成不敢向人夸。èr shí nián qián fù shǎng huā,shī chéng bù gǎn xiàng rén kuā。
春风东阁分题试,却望青山感物华。chūn fēng dōng gé fēn tí shì,què wàng qīng shān gǎn wù huá。

春日与客谈旧事有不能忘者纪以小诗

顾清

城上青山绕凤楼,朝回无事日寻游。chéng shàng qīng shān rào fèng lóu,cháo huí wú shì rì xún yóu。
白头相望沧江外,冷落西风二十秋。bái tóu xiāng wàng cāng jiāng wài,lěng luò xī fēng èr shí qiū。