古诗词

题颜山人画送刘可大先生归五羊

顾清

山人胸中山万重,傍吞云梦涵太空。shān rén xiōng zhōng shān wàn zhòng,bàng tūn yún mèng hán tài kōng。
落笔天机横复纵,须臾万象分纤秾。luò bǐ tiān jī héng fù zòng,xū yú wàn xiàng fēn xiān nóng。
大山盘盘云与连,小山江面如浮烟。dà shān pán pán yún yǔ lián,xiǎo shān jiāng miàn rú fú yān。
江长山远望不极,仿佛孤帆疑上天。jiāng zhǎng shān yuǎn wàng bù jí,fǎng fú gū fān yí shàng tiān。
高岩飞流散冰雪,转出深林凡几折。gāo yán fēi liú sàn bīng xuě,zhuǎn chū shēn lín fán jǐ zhé。
上方台殿空烟霏,下界尘嚣此中绝。shàng fāng tái diàn kōng yān fēi,xià jiè chén xiāo cǐ zhōng jué。
林回路转地益清,垂杨一径通幽亭。lín huí lù zhuǎn dì yì qīng,chuí yáng yī jìng tōng yōu tíng。
先生高坐客不去,终日扁舟相对树。xiān shēng gāo zuò kè bù qù,zhōng rì biǎn zhōu xiāng duì shù。
平桥浅水带远村,青林茅屋春氲氲。píng qiáo qiǎn shuǐ dài yuǎn cūn,qīng lín máo wū chūn yūn yūn。
儿孙生长不相识,鸡犬有时中夜闻。ér sūn shēng zhǎng bù xiāng shí,jī quǎn yǒu shí zhōng yè wén。
山人昔年侍明光,填门造请皆侯王。shān rén xī nián shì míng guāng,tián mén zào qǐng jiē hóu wáng。
熊姿犀角日点缀,局束不奈冠与裳。xióng zī xī jiǎo rì diǎn zhuì,jú shù bù nài guān yǔ shang。
兹图旷逸知有以,无乃赐金归去放笔临潇湘。zī tú kuàng yì zhī yǒu yǐ,wú nǎi cì jīn guī qù fàng bǐ lín xiāo xiāng。
风流太史同州彦,乞归几奏金銮殿。fēng liú tài shǐ tóng zhōu yàn,qǐ guī jǐ zòu jīn luán diàn。
离觞载举索我歌,不觉飞蝇污东绢。lí shāng zài jǔ suǒ wǒ gē,bù jué fēi yíng wū dōng juàn。
山人山人今有无,江湖落日愁烟芜。shān rén shān rén jīn yǒu wú,jiāng hú luò rì chóu yān wú。
玉堂挥翰须健手,碧山长啸非良谟。yù táng huī hàn xū jiàn shǒu,bì shān zhǎng xiào fēi liáng mó。
北来倘有阳关意,好写瀛洲春燕图。běi lái tǎng yǒu yáng guān yì,hǎo xiě yíng zhōu chūn yàn tú。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

春日与客谈旧事有不能忘者纪以小诗

顾清

炙手当途势莫攀,书生犹作有无间。zhì shǒu dāng tú shì mò pān,shū shēng yóu zuò yǒu wú jiān。
绨袍一语风波际,只恐吾人有愧颜。tí páo yī yǔ fēng bō jì,zhǐ kǒng wú rén yǒu kuì yán。

春日与客谈旧事有不能忘者纪以小诗

顾清

浅薄寻常愧伐檀,衰麻才脱报迁官。qiǎn báo xún cháng kuì fá tán,shuāi má cái tuō bào qiān guān。
清华玉署非常选,可识当时下笔难。qīng huá yù shǔ fēi cháng xuǎn,kě shí dāng shí xià bǐ nán。

春日与客谈旧事有不能忘者纪以小诗

顾清

欲出家园意万端,几烦飞札下长安。yù chū jiā yuán yì wàn duān,jǐ fán fēi zhá xià zhǎng ān。
春风坐里双尊绿,添得西州泪不干。chūn fēng zuò lǐ shuāng zūn lǜ,tiān dé xī zhōu lèi bù gàn。

春日与客谈旧事有不能忘者纪以小诗

顾清

宦途先后上京船,每见搀行费挽牵。huàn tú xiān hòu shàng jīng chuán,měi jiàn chān xíng fèi wǎn qiān。
明日水平风力便,一般停棹潞河边。míng rì shuǐ píng fēng lì biàn,yī bān tíng zhào lù hé biān。

春日与客谈旧事有不能忘者纪以小诗

顾清

官罗新赐印封全,擎出天门众手传。guān luó xīn cì yìn fēng quán,qíng chū tiān mén zhòng shǒu chuán。
怪道比他颜色异,文皇庚子进来年。guài dào bǐ tā yán sè yì,wén huáng gēng zi jìn lái nián。

晚步中庭侍人禇氏问今三月半耶曰然笑曰京中日日思归今归来九月矣喜溢颜面予闻而欣然记以小诗

顾清

京华日日想闲居,今日林间九月馀。jīng huá rì rì xiǎng xián jū,jīn rì lín jiān jiǔ yuè yú。
怪道春来多乐事,朝云此语亦堪书。guài dào chūn lái duō lè shì,cháo yún cǐ yǔ yì kān shū。

四月廿七日有感

顾清

桑阴幂地水侵秧,忆在长安望故乡。sāng yīn mì dì shuǐ qīn yāng,yì zài zhǎng ān wàng gù xiāng。
今日一杯桑下醉,不知何以答穹苍。jīn rì yī bēi sāng xià zuì,bù zhī hé yǐ dá qióng cāng。

四月廿七日有感

顾清

阊阖西头素扆陈,去年今日万方新。chāng hé xī tóu sù yǐ chén,qù nián jīn rì wàn fāng xīn。
沧江白发频回首,云里龙颜识未真。cāng jiāng bái fā pín huí shǒu,yún lǐ lóng yán shí wèi zhēn。

赠医僧始芳用龙山韵

顾清

空王心事药王名,尘劫中间第几生。kōng wáng xīn shì yào wáng míng,chén jié zhōng jiān dì jǐ shēng。
卷却青囊留不住,一帆江海看扬灵。juǎn què qīng náng liú bù zhù,yī fān jiāng hǎi kàn yáng líng。

寒菊次秉之韵

顾清

蹙金攒碧一丛深,延引三阳自六阴。cù jīn zǎn bì yī cóng shēn,yán yǐn sān yáng zì liù yīn。
因笑百泉观物老,只从梅蕊见天心。yīn xiào bǎi quán guān wù lǎo,zhǐ cóng méi ruǐ jiàn tiān xīn。

数日不过西亭忽木兰着三花平生所未睹也涉笔书此招味苓同赏

顾清

天随诗里洞庭船,玉貌云孙故俨然。tiān suí shī lǐ dòng tíng chuán,yù mào yún sūn gù yǎn rán。
游遍洛阳曾不见,赏音今日付朱弦。yóu biàn luò yáng céng bù jiàn,shǎng yīn jīn rì fù zhū xián。

夜梦为人作幽居诗得二句嫌其寂寞而止既寤因足成之

顾清

苔生井干草生阶,不见马蹄门外来。tái shēng jǐng gàn cǎo shēng jiē,bù jiàn mǎ tí mén wài lái。
风月满庭书满架,一尊时对碧山开。fēng yuè mǎn tíng shū mǎn jià,yī zūn shí duì bì shān kāi。

闰四月三日北庄分秧约味苓同观与联句

顾清

千金难买俞塘北,百亩新开水曲庄。qiān jīn nán mǎi yú táng běi,bǎi mǔ xīn kāi shuǐ qū zhuāng。
相约明朝移短棹,绿阴传酒看分秧。xiāng yuē míng cháo yí duǎn zhào,lǜ yīn chuán jiǔ kàn fēn yāng。

闰四月三日北庄分秧约味苓同观与联句

顾清

绿阴传酒看分秧,曲水萦回送羽觞。lǜ yīn chuán jiǔ kàn fēn yāng,qū shuǐ yíng huí sòng yǔ shāng。
画里兰亭诗七月,一时流咏遍江乡。huà lǐ lán tíng shī qī yuè,yī shí liú yǒng biàn jiāng xiāng。

南京摺扇名天下成化间尤重李昭骨王孟仁画兼之者夸以为奇而今不可得矣明善内弟以听泉主人扇索题其画则孟仁笔也展玩数四旧京风致宛在目前为书此以志感

顾清

李郎扇骨王郎画,三十年前盛有名。lǐ láng shàn gǔ wáng láng huà,sān shí nián qián shèng yǒu míng。
老眼摩挲旧时墨,却思骑马凤台行。lǎo yǎn mó sā jiù shí mò,què sī qí mǎ fèng tái xíng。