古诗词

毛闲翁百岁预寿

顾清

天子十四载,昭阳纪灵辰。tiān zi shí sì zài,zhāo yáng jì líng chén。
间翁寿百岁,弧筵启青春。jiān wēng shòu bǎi suì,hú yán qǐ qīng chūn。
孙子天上归,板舆奉慈亲。sūn zi tiān shàng guī,bǎn yú fèng cí qīn。
扶携献春酒,盛事倾海滨。fú xié xiàn chūn jiǔ,shèng shì qīng hǎi bīn。
我明始驭宇,元气会九垠。wǒ míng shǐ yù yǔ,yuán qì huì jiǔ yín。
历岁三十馀,六合熙同仁。lì suì sān shí yú,liù hé xī tóng rén。
翁实生此时,所得固已淳。wēng shí shēng cǐ shí,suǒ dé gù yǐ chún。
葆真遗世网,委顺随化钧。bǎo zhēn yí shì wǎng,wěi shùn suí huà jūn。
自从结发来,白首如一晨。zì cóng jié fā lái,bái shǒu rú yī chén。
譬彼凌寒松,本异凡卉伦。pì bǐ líng hán sōng,běn yì fán huì lún。
动息有至理,往来无杂宾。dòng xī yǒu zhì lǐ,wǎng lái wú zá bīn。
闲居谈往事,听者疑古人。xián jū tán wǎng shì,tīng zhě yí gǔ rén。
尝言十六七,文皇当北巡。cháng yán shí liù qī,wén huáng dāng běi xún。
金舆映朝日,目睹天人真。jīn yú yìng cháo rì,mù dǔ tiān rén zhēn。
自攀鼎湖龙,五拜重光新。zì pān dǐng hú lóng,wǔ bài zhòng guāng xīn。
虽微海田变,冠盖几湮沦。suī wēi hǎi tián biàn,guān gài jǐ yān lún。
念此劝翁饮,无负尊前身。niàn cǐ quàn wēng yǐn,wú fù zūn qián shēn。
南山晚更绿,时菊长精神。nán shān wǎn gèng lǜ,shí jú zhǎng jīng shén。
悠然东篱下,想见无怀民。yōu rán dōng lí xià,xiǎng jiàn wú huái mín。
愿得假羽翼,杖几承清尘。yuàn dé jiǎ yǔ yì,zhàng jǐ chéng qīng chén。
作诗预为寿,转盻莺花瞵。zuò shī yù wèi shòu,zhuǎn xì yīng huā lín。
从今岁一篇,积卷如车轮。cóng jīn suì yī piān,jī juǎn rú chē lún。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

梦中得四句如咏讲筵事者

顾清

翠幕光中黼坐开,觚棱初日照春台。cuì mù guāng zhōng fǔ zuò kāi,gū léng chū rì zhào chūn tái。
缃函未启中人捧,玉辇才临正殿回。xiāng hán wèi qǐ zhōng rén pěng,yù niǎn cái lín zhèng diàn huí。

午日即事

顾清

节物相催似转蓬,御筵仍见彩丝红。jié wù xiāng cuī shì zhuǎn péng,yù yán réng jiàn cǎi sī hóng。
君王未押群臣燕,先酌蒲觞寿两宫。jūn wáng wèi yā qún chén yàn,xiān zhuó pú shāng shòu liǎng gōng。

题扇送同年奚从之使海南

顾清

仙人乘槎南海去,祖席燕市已分冰。xiān rén chéng chá nán hǎi qù,zǔ xí yàn shì yǐ fēn bīng。
把赠金陵半轮月,为君随处扫炎蒸。bǎ zèng jīn líng bàn lún yuè,wèi jūn suí chù sǎo yán zhēng。

题画送李大尹

顾清

云白天青映海山,使君花县白云间。yún bái tiān qīng yìng hǎi shān,shǐ jūn huā xiàn bái yún jiān。
山中老稚收成毕,齐望双凫日下还。shān zhōng lǎo zhì shōu chéng bì,qí wàng shuāng fú rì xià hái。

送沈云松还上海

顾清

已觉人间万事全,钟情犹为别离牵。yǐ jué rén jiān wàn shì quán,zhōng qíng yóu wèi bié lí qiān。
但令消息年年好,即是斑衣舞膝前。dàn lìng xiāo xī nián nián hǎo,jí shì bān yī wǔ xī qián。

题莆田郭氏世美卷

顾清

酂侯传国魏谟封,七叶貂蝉四世公。cuó hóu chuán guó wèi mó fēng,qī yè diāo chán sì shì gōng。
我赋郭家三孝子,万年人纪列清风。wǒ fù guō jiā sān xiào zi,wàn nián rén jì liè qīng fēng。

题莆田郭氏世美卷

顾清

壶山苍翠入闽天,曾见参军哭墓年。hú shān cāng cuì rù mǐn tiān,céng jiàn cān jūn kū mù nián。
生死靖康南北路,可知当日事昭然。shēng sǐ jìng kāng nán běi lù,kě zhī dāng rì shì zhāo rán。

题莆田郭氏世美卷

顾清

一家纯孝祖孙同,狂卒何知亦敛戎。yī jiā chún xiào zǔ sūn tóng,kuáng zú hé zhī yì liǎn róng。
看取弟兄争死日,古人何必是褒融。kàn qǔ dì xiōng zhēng sǐ rì,gǔ rén hé bì shì bāo róng。

题莆田郭氏世美卷

顾清

一命初沾竟力辞,清漳心事鬼神知。yī mìng chū zhān jìng lì cí,qīng zhāng xīn shì guǐ shén zhī。
平生不惯谈茫昧,欲与先生赋瑞芝。píng shēng bù guàn tán máng mèi,yù yǔ xiān shēng fù ruì zhī。

恒斋为体斋宗伯弟曰谦赋

顾清

浮云天地倦西东,一语南人契始终。fú yún tiān dì juàn xī dōng,yī yǔ nán rén qì shǐ zhōng。
自古良医比良相,传家正尔不须同。zì gǔ liáng yī bǐ liáng xiāng,chuán jiā zhèng ěr bù xū tóng。

恒斋为体斋宗伯弟曰谦赋

顾清

粉署微垣列弟兄,青囊留我万山行。fěn shǔ wēi yuán liè dì xiōng,qīng náng liú wǒ wàn shān xíng。
年来悟得雷风象,不向人间取近名。nián lái wù dé léi fēng xiàng,bù xiàng rén jiān qǔ jìn míng。

送石训导之临湘

顾清

令弟清台著绣衣,一毡还与郑虔宜。lìng dì qīng tái zhù xiù yī,yī zhān hái yǔ zhèng qián yí。
过湘不用轻为赋,圣代崇儒正此时。guò xiāng bù yòng qīng wèi fù,shèng dài chóng rú zhèng cǐ shí。

送石训导之临湘

顾清

天岳山前倚短篷,目穷飞鸟没晴空。tiān yuè shān qián yǐ duǎn péng,mù qióng fēi niǎo méi qíng kōng。
平生万里江湖念,都付春风化雨中。píng shēng wàn lǐ jiāng hú niàn,dōu fù chūn fēng huà yǔ zhōng。

题雪竹送陈生归吴

顾清

虎丘山下雪晴时,拄杖敲门自一奇。hǔ qiū shān xià xuě qíng shí,zhǔ zhàng qiāo mén zì yī qí。
京邑归来看图画,春盘玉版斗青丝。jīng yì guī lái kàn tú huà,chūn pán yù bǎn dòu qīng sī。

题孙良辅所藏小景四幅

顾清

野桃山杏各乘春,多事刘郎为怆神。yě táo shān xìng gè chéng chūn,duō shì liú láng wèi chuàng shén。
六百年来只如此,一番花老一番新。liù bǎi nián lái zhǐ rú cǐ,yī fān huā lǎo yī fān xīn。