古诗词

毛闲翁百岁预寿

顾清

天子十四载,昭阳纪灵辰。tiān zi shí sì zài,zhāo yáng jì líng chén。
间翁寿百岁,弧筵启青春。jiān wēng shòu bǎi suì,hú yán qǐ qīng chūn。
孙子天上归,板舆奉慈亲。sūn zi tiān shàng guī,bǎn yú fèng cí qīn。
扶携献春酒,盛事倾海滨。fú xié xiàn chūn jiǔ,shèng shì qīng hǎi bīn。
我明始驭宇,元气会九垠。wǒ míng shǐ yù yǔ,yuán qì huì jiǔ yín。
历岁三十馀,六合熙同仁。lì suì sān shí yú,liù hé xī tóng rén。
翁实生此时,所得固已淳。wēng shí shēng cǐ shí,suǒ dé gù yǐ chún。
葆真遗世网,委顺随化钧。bǎo zhēn yí shì wǎng,wěi shùn suí huà jūn。
自从结发来,白首如一晨。zì cóng jié fā lái,bái shǒu rú yī chén。
譬彼凌寒松,本异凡卉伦。pì bǐ líng hán sōng,běn yì fán huì lún。
动息有至理,往来无杂宾。dòng xī yǒu zhì lǐ,wǎng lái wú zá bīn。
闲居谈往事,听者疑古人。xián jū tán wǎng shì,tīng zhě yí gǔ rén。
尝言十六七,文皇当北巡。cháng yán shí liù qī,wén huáng dāng běi xún。
金舆映朝日,目睹天人真。jīn yú yìng cháo rì,mù dǔ tiān rén zhēn。
自攀鼎湖龙,五拜重光新。zì pān dǐng hú lóng,wǔ bài zhòng guāng xīn。
虽微海田变,冠盖几湮沦。suī wēi hǎi tián biàn,guān gài jǐ yān lún。
念此劝翁饮,无负尊前身。niàn cǐ quàn wēng yǐn,wú fù zūn qián shēn。
南山晚更绿,时菊长精神。nán shān wǎn gèng lǜ,shí jú zhǎng jīng shén。
悠然东篱下,想见无怀民。yōu rán dōng lí xià,xiǎng jiàn wú huái mín。
愿得假羽翼,杖几承清尘。yuàn dé jiǎ yǔ yì,zhàng jǐ chéng qīng chén。
作诗预为寿,转盻莺花瞵。zuò shī yù wèi shòu,zhuǎn xì yīng huā lín。
从今岁一篇,积卷如车轮。cóng jīn suì yī piān,jī juǎn rú chē lún。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

施先生希禄佐永州有善政秩满借留入为宗人府经历升知云南姚安府惜其迟暮而喜远人之得所依也作三绝句送之

顾清

燕山立马望姚州,极目晴云鸟外浮。yàn shān lì mǎ wàng yáo zhōu,jí mù qíng yún niǎo wài fú。
记取他年传循吏,冰天桂海一时收。jì qǔ tā nián chuán xún lì,bīng tiān guì hǎi yī shí shōu。

丁器之将赴建平诵予乙丑赠归之作且问原复动静俯仰十年不胜故旧天涯之感因用原韵作两绝句送之

顾清

吴江岁晚促归船,临发题诗尚宛然。wú jiāng suì wǎn cù guī chuán,lín fā tí shī shàng wǎn rán。
十载长安如一梦,又携风月过桐川。shí zài zhǎng ān rú yī mèng,yòu xié fēng yuè guò tóng chuān。

丁器之将赴建平诵予乙丑赠归之作且问原复动静俯仰十年不胜故旧天涯之感因用原韵作两绝句送之

顾清

郎步溪头系客船,家山回首思依然。láng bù xī tóu xì kè chuán,jiā shān huí shǒu sī yī rán。
公馀剩有登临地,见说南湖似剡川。gōng yú shèng yǒu dēng lín dì,jiàn shuō nán hú shì shàn chuān。

辩公以诗谢香次韵却寄

顾清

澄湖楼阁带重江,云影天光动八窗。chéng hú lóu gé dài zhòng jiāng,yún yǐng tiān guāng dòng bā chuāng。
仿佛梦中曾一到,棹歌惊起白鸥双。fǎng fú mèng zhōng céng yī dào,zhào gē jīng qǐ bái ōu shuāng。

辩公以诗谢香次韵却寄

顾清

青鞋布袜是家常,犹欠云门一瓣香。qīng xié bù wà shì jiā cháng,yóu qiàn yún mén yī bàn xiāng。
心识庙湾桥下路,来时不拟问渔郎。xīn shí miào wān qiáo xià lù,lái shí bù nǐ wèn yú láng。

辩公以诗谢香次韵却寄

顾清

谁说诗人鬓未霜,芬华久矣谢春芳。shuí shuō shī rén bìn wèi shuāng,fēn huá jiǔ yǐ xiè chūn fāng。
灰中芋栗能分我,只与江湖作漫郎。huī zhōng yù lì néng fēn wǒ,zhǐ yǔ jiāng hú zuò màn láng。

辩公以诗谢香次韵却寄

顾清

拔足红尘九十霜,云西自作水仙王。bá zú hóng chén jiǔ shí shuāng,yún xī zì zuò shuǐ xiān wáng。
他年为续三生话,元老东坡本一乡。tā nián wèi xù sān shēng huà,yuán lǎo dōng pō běn yī xiāng。

儿子天彝病起有诗报信用韵答之

顾清

南州多暖北州寒,十月黄花锦作团。nán zhōu duō nuǎn běi zhōu hán,shí yuè huáng huā jǐn zuò tuán。
独把一枝情万种,见花何似见人难。dú bǎ yī zhī qíng wàn zhǒng,jiàn huā hé shì jiàn rén nán。

儿子天彝病起有诗报信用韵答之

顾清

薄晚天风特地寒,小窗思汝坐栾团。báo wǎn tiān fēng tè dì hán,xiǎo chuāng sī rǔ zuò luán tuán。
医方可是全无效,却是寻方对病难。yī fāng kě shì quán wú xiào,què shì xún fāng duì bìng nán。

儿子天彝病起有诗报信用韵答之

顾清

霜月中天树影寒,绕阶风叶走团团。shuāng yuè zhōng tiān shù yǐng hán,rào jiē fēng yè zǒu tuán tuán。
此时独坐心千里,谁信来难去更难。cǐ shí dú zuò xīn qiān lǐ,shuí xìn lái nán qù gèng nán。

儿子天彝病起有诗报信用韵答之

顾清

怒作火炎忧水寒,昆冈成炭水成团。nù zuò huǒ yán yōu shuǐ hán,kūn gāng chéng tàn shuǐ chéng tuán。
须知医学通儒学,两字功夫养性难。xū zhī yī xué tōng rú xué,liǎng zì gōng fū yǎng xìng nán。

闻刘南村将至先寄

顾清

正喜床头新酒熟,忽闻江外故人来。zhèng xǐ chuáng tóu xīn jiǔ shú,hū wén jiāng wài gù rén lái。
不知灵鹊谁传与,闹乱檐前日几回。bù zhī líng què shuí chuán yǔ,nào luàn yán qián rì jǐ huí。

张麟庆泽堂

顾清

江水东流入海深,水边华构百年心。jiāng shuǐ dōng liú rù hǎi shēn,shuǐ biān huá gòu bǎi nián xīn。
行人未识君家世,看取堂前乔树林。xíng rén wèi shí jūn jiā shì,kàn qǔ táng qián qiáo shù lín。

以诗寄师邵御史戏书其后

顾清

新诗写寄乐天赓,斜日虚檐坐晚晴。xīn shī xiě jì lè tiān gēng,xié rì xū yán zuò wǎn qíng。
莫道闲官无一事,挥毫还记唱筹声。mò dào xián guān wú yī shì,huī háo hái jì chàng chóu shēng。

师邵每有诗督和甚急九和侍讲尝题其后曰立案而还之闻者大笑既用以赋诗债复次韵嘲之

顾清

新篇落笔递酬赓,不放秋天几日晴。xīn piān luò bǐ dì chóu gēng,bù fàng qiū tiān jǐ rì qíng。
只有未斋新例好,且教风雨暂停声。zhǐ yǒu wèi zhāi xīn lì hǎo,qiě jiào fēng yǔ zàn tíng shēng。