古诗词

里生杨和为令尹张侯写百禽从凤图

顾清

云间一峰名凤凰,峰形宛类凤飞翔。yún jiān yī fēng míng fèng huáng,fēng xíng wǎn lèi fèng fēi xiáng。
凤飞百鸟争趋跄,林峦涧谷皆文章。fèng fēi bǎi niǎo zhēng qū qiāng,lín luán jiàn gǔ jiē wén zhāng。
德辉一閟几千霜,空有遗迹留青苍。dé huī yī bì jǐ qiān shuāng,kōng yǒu yí jì liú qīng cāng。
贤明令君起番易,胸襟五色云锦香。xián míng lìng jūn qǐ fān yì,xiōng jīn wǔ sè yún jǐn xiāng。
尚书双履出尚方,云飞飘然来帝乡。shàng shū shuāng lǚ chū shàng fāng,yún fēi piāo rán lái dì xiāng。
和风甘雨相扶将,物无疵疠年榖穰。hé fēng gān yǔ xiāng fú jiāng,wù wú cī lì nián gǔ ráng。
疲癃鼓舞歌循良,有如凤凰集高冈。pí lóng gǔ wǔ gē xún liáng,yǒu rú fèng huáng jí gāo gāng。
百禽从之鸣锵锵,乃知往迹未为祥。bǎi qín cóng zhī míng qiāng qiāng,nǎi zhī wǎng jì wèi wèi xiáng。
杨生妙手边与王,生绡数幅写朝阳。yáng shēng miào shǒu biān yǔ wáng,shēng xiāo shù fú xiě cháo yáng。
抢榆喧啾俯复昂,菲红闪翠杂丹黄。qiǎng yú xuān jiū fǔ fù áng,fēi hóng shǎn cuì zá dān huáng。
九苞凝立和以庄,鹰鹯鸮鹘雕鹗鸧。jiǔ bāo níng lì hé yǐ zhuāng,yīng zhān xiāo gǔ diāo è cāng。
外若矫亢中已降,云中阿阁金榜长。wài ruò jiǎo kàng zhōng yǐ jiàng,yún zhōng ā gé jīn bǎng zhǎng。
晓日照耀腾金光,一飞下视堪舆方。xiǎo rì zhào yào téng jīn guāng,yī fēi xià shì kān yú fāng。
旧巢依然朱栱傍,即都归圣协宫商。jiù cháo yī rán zhū gǒng bàng,jí dōu guī shèng xié gōng shāng。
坐见四海登虞唐,圣人南面垂衣裳。zuò jiàn sì hǎi dēng yú táng,shèng rén nán miàn chuí yī shang。
一峰回首,惟有春云十里郁郁封甘棠。yī fēng huí shǒu,wéi yǒu chūn yún shí lǐ yù yù fēng gān táng。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

师邵以墙头过浊醪为韵赋五绝句依次答之

顾清

有酒呼墙送,此意殊不恶。yǒu jiǔ hū qiáng sòng,cǐ yì shū bù è。
渠将圣者清,冒彼贤人浊。qú jiāng shèng zhě qīng,mào bǐ xián rén zhuó。

师邵以墙头过浊醪为韵赋五绝句依次答之

顾清

赋诗兼酌酒,顾我岂能豪。fù shī jiān zhuó jiǔ,gù wǒ qǐ néng háo。
味君辞意美,终日醉醇醪。wèi jūn cí yì měi,zhōng rì zuì chún láo。

题吴子南梅花扇

顾清

一枝清绝傍瑶池,消息须从雪里窥。yī zhī qīng jué bàng yáo chí,xiāo xī xū cóng xuě lǐ kuī。
待得玲珑开满树,狂蜂浪蝶已能知。dài dé líng lóng kāi mǎn shù,kuáng fēng làng dié yǐ néng zhī。

枫桥望虎丘

顾清

阖闾葬后三千岁,霸气销沈虎亦亡。hé lǘ zàng hòu sān qiān suì,bà qì xiāo shěn hǔ yì wáng。
留得当时旧园寝,重重楼阁祀空王。liú dé dāng shí jiù yuán qǐn,zhòng zhòng lóu gé sì kōng wáng。

同以祥赴试过张性夫宿

顾清

水底鸡鸣事有无,琉璃千顷浸浮图。shuǐ dǐ jī míng shì yǒu wú,liú lí qiān qǐng jìn fú tú。
眼中便觉尘嚣尽,他日何烦去五湖。yǎn zhōng biàn jué chén xiāo jǐn,tā rì hé fán qù wǔ hú。

同以祥赴试过张性夫宿

顾清

落日放舟三泖西,红霞碧浪树参差。luò rì fàng zhōu sān mǎo xī,hóng xiá bì làng shù cān chà。
辋川风景还堪画,唤取王维共赋诗。wǎng chuān fēng jǐng hái kān huà,huàn qǔ wáng wéi gòng fù shī。

同以祥赴试过张性夫宿

顾清

梦破沧洲明月低,水村依约有鸣鸡。mèng pò cāng zhōu míng yuè dī,shuǐ cūn yī yuē yǒu míng jī。
江神借我天风便,墙柳枝枝尽向西。jiāng shén jiè wǒ tiān fēng biàn,qiáng liǔ zhī zhī jǐn xiàng xī。

为阮大经题画二首

顾清

万里龙沙隔五湖,朔风吹雪点黄芦。wàn lǐ lóng shā gé wǔ hú,shuò fēng chuī xuě diǎn huáng lú。
题诗为问沙头雁,来日天骄款塞无。tí shī wèi wèn shā tóu yàn,lái rì tiān jiāo kuǎn sāi wú。

为阮大经题画二首

顾清

单于羊马汉臣衣,泪洒西风日暮时。dān yú yáng mǎ hàn chén yī,lèi sǎ xī fēng rì mù shí。
千岁子卿终不死,白头知为李陵悲。qiān suì zi qīng zhōng bù sǐ,bái tóu zhī wèi lǐ líng bēi。

河间道中遇雪次何汝诚韵

顾清

冒雪登车倚酒酣,日高犹自怯风严。mào xuě dēng chē yǐ jiǔ hān,rì gāo yóu zì qiè fēng yán。
不须更问春消息,已有天花压帽檐。bù xū gèng wèn chūn xiāo xī,yǐ yǒu tiān huā yā mào yán。

试后待榜题桂花期顾时亨次舜和韵

顾清

花发年年自有时,往年空恨得花迟。huā fā nián nián zì yǒu shí,wǎng nián kōng hèn dé huā chí。
长安归路天香满,唤起黄筌写折枝。zhǎng ān guī lù tiān xiāng mǎn,huàn qǐ huáng quán xiě zhé zhī。

试后待榜题桂花期顾时亨次舜和韵

顾清

忆从年少看花谱,数到红梅已厌迟。yì cóng nián shǎo kàn huā pǔ,shù dào hóng méi yǐ yàn chí。
入手天香笑今日,秋风己过第三枝。rù shǒu tiān xiāng xiào jīn rì,qiū fēng jǐ guò dì sān zhī。

送使山东

顾清

春云拖影拂轺车,南出都门候吏趋。chūn yún tuō yǐng fú yáo chē,nán chū dōu mén hòu lì qū。
两岁青齐仍苦旱,带将甘雨洗焦枯。liǎng suì qīng qí réng kǔ hàn,dài jiāng gān yǔ xǐ jiāo kū。

题画梅

顾清

四百峰头霜气横,玉尊零落翠禽声。sì bǎi fēng tóu shuāng qì héng,yù zūn líng luò cuì qín shēng。
寒绡三尺对虚牖,仿佛松林残月明。hán xiāo sān chǐ duì xū yǒu,fǎng fú sōng lín cán yuè míng。

题画梅

顾清

江南见梅只是梅,燕山见画殊依依。jiāng nán jiàn méi zhǐ shì méi,yàn shān jiàn huà shū yī yī。
西垣夜半草堂梦,青子绿阴雏燕飞。xī yuán yè bàn cǎo táng mèng,qīng zi lǜ yīn chú yàn fēi。