古诗词

伐薪

顾清

秋霖害我稼,卒岁沦洪渊。qiū lín hài wǒ jià,zú suì lún hóng yuān。
青山富薪槱,猛虎当昼眠。qīng shān fù xīn yǒu,měng hǔ dāng zhòu mián。
炊人屡告罄,饥仆怒争先。chuī rén lǚ gào qìng,jī pū nù zhēng xiān。
平生怯懦心,蜂虿等戈铤。píng shēng qiè nuò xīn,fēng chài děng gē dìng。
会众伐金鼓,长驱陟其巅。huì zhòng fá jīn gǔ,zhǎng qū zhì qí diān。
我进彼亦退,芟夷砉无前。wǒ jìn bǐ yì tuì,shān yí huò wú qián。
方舟杂稛载,浩歌戒言旋。fāng zhōu zá kǔn zài,hào gē jiè yán xuán。
阴风海上来,白雨如奔川。yīn fēng hǎi shàng lái,bái yǔ rú bēn chuān。
飘零不自救,狼籍遍原田。piāo líng bù zì jiù,láng jí biàn yuán tián。
虎暴厌人肉,村墟哭相传。hǔ bào yàn rén ròu,cūn xū kū xiāng chuán。
履险指一爨,命邻伥鬼编。lǚ xiǎn zhǐ yī cuàn,mìng lín chāng guǐ biān。
幸胜天复尔,栽培岂其然。xìng shèng tiān fù ěr,zāi péi qǐ qí rán。
生人亦已久,秽德熏彼玄。shēng rén yì yǐ jiǔ,huì dé xūn bǐ xuán。
鸱枭啄鸾凤,阘茸乘后贤。chī xiāo zhuó luán fèng,dá rōng chéng hòu xián。
横奔不复制,伊郁谁当宣。héng bēn bù fù zhì,yī yù shuí dāng xuān。
由来城门火,横及池中鲜。yóu lái chéng mén huǒ,héng jí chí zhōng xiān。
严霜下百草,岂择兰与荃。yán shuāng xià bǎi cǎo,qǐ zé lán yǔ quán。
沮洳本自处,屡空谁尔怜。jǔ rù běn zì chù,lǚ kōng shuí ěr lián。
似闻老农说,丰穰在明年。shì wén lǎo nóng shuō,fēng ráng zài míng nián。
行看饫浆酒,岂复忧厨烟。xíng kàn yù jiāng jiǔ,qǐ fù yōu chú yān。
小忍济乃大,天运有推迁。xiǎo rěn jì nǎi dà,tiān yùn yǒu tuī qiān。
再拜谢老农,买金镌尔言。zài bài xiè lǎo nóng,mǎi jīn juān ěr yán。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

唐民重身短而长于医且善吟咏张龙山给事呼为小仙君遂以自号

顾清

青冥上界多官府,城郭闲居且静便。qīng míng shàng jiè duō guān fǔ,chéng guō xián jū qiě jìng biàn。
留客坐谈成橘隐,下帘高卧即壶天。liú kè zuò tán chéng jú yǐn,xià lián gāo wò jí hú tiān。
新诗不作人间语,灵药多从海外传。xīn shī bù zuò rén jiān yǔ,líng yào duō cóng hǎi wài chuán。
乘兴有时还过我,小车花下亦轩然。chéng xīng yǒu shí hái guò wǒ,xiǎo chē huā xià yì xuān rán。

次韵叶竹窗有怀鹤滩惟馨

顾清

城头西日淡寒辉,回首同游迹渐微。chéng tóu xī rì dàn hán huī,huí shǒu tóng yóu jì jiàn wēi。
华表不归丁令鹤,带围空褪沈郎衣。huá biǎo bù guī dīng lìng hè,dài wéi kōng tuì shěn láng yī。
多情转益黄花病,上药难医白发稀。duō qíng zhuǎn yì huáng huā bìng,shàng yào nán yī bái fā xī。
惟有九山长不变,自从相识见崔巍。wéi yǒu jiǔ shān zhǎng bù biàn,zì cóng xiāng shí jiàn cuī wēi。

绳孙生南渠有诗次韵

顾清

前年花甲报更旬,今岁庭萱送喜频。qián nián huā jiǎ bào gèng xún,jīn suì tíng xuān sòng xǐ pín。
姚察著书方有托,酂侯传世敢同伦。yáo chá zhù shū fāng yǒu tuō,cuó hóu chuán shì gǎn tóng lún。
宾筵笑我连沾醉,学海从渠远问津。bīn yán xiào wǒ lián zhān zuì,xué hǎi cóng qú yuǎn wèn jīn。
若见阿翁论父执,杖藜还许奉清尘。ruò jiàn ā wēng lùn fù zhí,zhàng lí hái xǔ fèng qīng chén。

姚絅庵示读近报及和叶竹窗二首次韵奉答并寄竹窗

顾清

十载京尘扑面红,角巾常恐后诸公。shí zài jīng chén pū miàn hóng,jiǎo jīn cháng kǒng hòu zhū gōng。
陶潜此日方知是,徐邈当年也号通。táo qián cǐ rì fāng zhī shì,xú miǎo dāng nián yě hào tōng。
近海溪塘鱼并美,中天楼阁栋俱隆。jìn hǎi xī táng yú bìng měi,zhōng tiān lóu gé dòng jù lóng。
相期甚愧先生厚,无复郊亭七日龙。xiāng qī shén kuì xiān shēng hòu,wú fù jiāo tíng qī rì lóng。

姚絅庵示读近报及和叶竹窗二首次韵奉答并寄竹窗

顾清

隋珠赵璧鲁堂玙,本自遐生又僻居。suí zhū zhào bì lǔ táng yú,běn zì xiá shēng yòu pì jū。
搜剔果能无逸坠,明扬应不载诗书。sōu tī guǒ néng wú yì zhuì,míng yáng yīng bù zài shī shū。
梅边彩笔流清咏,竹里幽窗想旧庐。méi biān cǎi bǐ liú qīng yǒng,zhú lǐ yōu chuāng xiǎng jiù lú。
襕褐并游今几在,白头相望渺愁予。lán hè bìng yóu jīn jǐ zài,bái tóu xiāng wàng miǎo chóu yǔ。

絅庵和西园即事叠韵奉酬

顾清

缘溪野菊不须栽,直到深冬烂漫开。yuán xī yě jú bù xū zāi,zhí dào shēn dōng làn màn kāi。
白日在天随处照,青山无主要人陪。bái rì zài tiān suí chù zhào,qīng shān wú zhǔ yào rén péi。
酒香邻屋时相引,诗送邮筒日几回。jiǔ xiāng lín wū shí xiāng yǐn,shī sòng yóu tǒng rì jǐ huí。
若话旧游公亦懒,千江波浪九层台。ruò huà jiù yóu gōng yì lǎn,qiān jiāng bō làng jiǔ céng tái。

腊月六日视墓地归作

顾清

百岁生涯一颗逢,芒鞋踏遍五湖东。bǎi suì shēng yá yī kē féng,máng xié tà biàn wǔ hú dōng。
岂知海鹤冲霄地,只在家山举目中。qǐ zhī hǎi hè chōng xiāo dì,zhǐ zài jiā shān jǔ mù zhōng。
旧识野人谣谶熟,无心蓍策繇言同。jiù shí yě rén yáo chèn shú,wú xīn shī cè yáo yán tóng。
馀龄此外嗟何事,俯首临深履薄翁。yú líng cǐ wài jiē hé shì,fǔ shǒu lín shēn lǚ báo wēng。

吊宋西庄用己卯寄君韵

顾清

华屋高门接两庄,川原暮色黯青苍。huá wū gāo mén jiē liǎng zhuāng,chuān yuán mù sè àn qīng cāng。
歌钟不复楼心燕,泪眼来看膝下郎。gē zhōng bù fù lóu xīn yàn,lèi yǎn lái kàn xī xià láng。
长路客心知耿耿,旧缄书迹自行行。zhǎng lù kè xīn zhī gěng gěng,jiù jiān shū jì zì xíng xíng。
只应堂构无遗恨,荆树春风满院香。zhǐ yīng táng gòu wú yí hèn,jīng shù chūn fēng mǎn yuàn xiāng。

淑人生日奠柩前仍用乙亥岁韵

顾清

此生敢道不逢辰,绣幰曾看内苑春。cǐ shēng gǎn dào bù féng chén,xiù xiǎn céng kàn nèi yuàn chūn。
谢眺青山仍叠嶂,维摩空室几由旬。xiè tiào qīng shān réng dié zhàng,wéi mó kōng shì jǐ yóu xún。
伤心岁月难忘旧,满眼儿孙不当贫。shāng xīn suì yuè nán wàng jiù,mǎn yǎn ér sūn bù dāng pín。
一语报君须慰意,凤冈南麓有新坟。yī yǔ bào jūn xū wèi yì,fèng gāng nán lù yǒu xīn fén。

癸未元日用壬午韵

顾清

欹枕残宵万迹陈,白头那复笑陈人。yī zhěn cán xiāo wàn jì chén,bái tóu nà fù xiào chén rén。
书囊上下三千岁,甲子依稀四百辰。shū náng shàng xià sān qiān suì,jiǎ zi yī xī sì bǎi chén。
冠剑此时天上会,湖山前日梦中春。guān jiàn cǐ shí tiān shàng huì,hú shān qián rì mèng zhōng chūn。
涓流钜海无穷意,俯仰乾坤只病身。juān liú jù hǎi wú qióng yì,fǔ yǎng qián kūn zhǐ bìng shēn。

初九日见红梅约味苓同赏是日新作水楼亦欲诗人过之为后来嘉话也

顾清

白牛溪上负苓翁,华发萧然碧两瞳。bái niú xī shàng fù líng wēng,huá fā xiāo rán bì liǎng tóng。
坐拥诗书忘永日,醉吟花柳又东风。zuò yōng shī shū wàng yǒng rì,zuì yín huā liǔ yòu dōng fēng。
王侯宅第烟霄外,泉石交游梦想中。wáng hóu zhái dì yān xiāo wài,quán shí jiāo yóu mèng xiǎng zhōng。
风阁水帘今在眼,且来先看早梅红。fēng gé shuǐ lián jīn zài yǎn,qiě lái xiān kàn zǎo méi hóng。

立春有感用辛巳韵

顾清

忆昔诸贤秉化钧,万方同醉洛阳春。yì xī zhū xián bǐng huà jūn,wàn fāng tóng zuì luò yáng chūn。
丝红缕绿盘心菜,剪碧涂金胜里人。sī hóng lǚ lǜ pán xīn cài,jiǎn bì tú jīn shèng lǐ rén。
往事不堪重理梦,短吟聊与当传真。wǎng shì bù kān zhòng lǐ mèng,duǎn yín liáo yǔ dāng chuán zhēn。
君王圣德同尧舜,愿倚青阳颂日新。jūn wáng shèng dé tóng yáo shùn,yuàn yǐ qīng yáng sòng rì xīn。

雪后登楼用沈西潜韵

顾清

残年掷我去堂堂,颇觉青春日月长。cán nián zhì wǒ qù táng táng,pǒ jué qīng chūn rì yuè zhǎng。
载酒有人过栗里,上书无事讼安昌。zài jiǔ yǒu rén guò lì lǐ,shàng shū wú shì sòng ān chāng。
凭阑草木欣欣动,倚棹凫鹥款款翔。píng lán cǎo mù xīn xīn dòng,yǐ zhào fú yī kuǎn kuǎn xiáng。
别有淡交真味在,万签棐几碧芸香。bié yǒu dàn jiāo zhēn wèi zài,wàn qiān fěi jǐ bì yún xiāng。

雪后登楼用沈西潜韵

顾清

冻云飞散晓来天,举目青山九点全。dòng yún fēi sàn xiǎo lái tiān,jǔ mù qīng shān jiǔ diǎn quán。
竹笋迸阶犹带雪,柳枝低槛欲生烟。zhú sǔn bèng jiē yóu dài xuě,liǔ zhī dī kǎn yù shēng yān。
闲寻广受还乡事,偶到机云入洛年。xián xún guǎng shòu hái xiāng shì,ǒu dào jī yún rù luò nián。
八百里封还若此,龙阳何况木奴年。bā bǎi lǐ fēng hái ruò cǐ,lóng yáng hé kuàng mù nú nián。

旦起偶书

顾清

起临青镜拂冠巾,又见江南一度春。qǐ lín qīng jìng fú guān jīn,yòu jiàn jiāng nán yī dù chūn。
老觉杖藜行处稳,病于方药试来真。lǎo jué zhàng lí xíng chù wěn,bìng yú fāng yào shì lái zhēn。
吟思好句翻疑梦,坐爱名山不近人。yín sī hǎo jù fān yí mèng,zuò ài míng shān bù jìn rén。
六十四年多少事,向来何敢道全身。liù shí sì nián duō shǎo shì,xiàng lái hé gǎn dào quán shēn。