古诗词

题陆文质云槎卷

顾清

仙人乘槎真有无,晴窗拭眼开新图。xiān rén chéng chá zhēn yǒu wú,qíng chuāng shì yǎn kāi xīn tú。
新图只尺意万里,云涛烟浪相萦纡。xīn tú zhǐ chǐ yì wàn lǐ,yún tāo yān làng xiāng yíng yū。
烟云萦纡望不极,中有兰舟一叶荡漾疑凭虚。yān yún yíng yū wàng bù jí,zhōng yǒu lán zhōu yī yè dàng yàng yí píng xū。
仙翁长髯紫霞裾,少年早侍红云居。xiān wēng zhǎng rán zǐ xiá jū,shǎo nián zǎo shì hóng yún jū。
红云晓趋误一蹶,三年谪诵轩农书。hóng yún xiǎo qū wù yī jué,sān nián zhé sòng xuān nóng shū。
下方夭札帝所闵,翩然复此来清都。xià fāng yāo zhá dì suǒ mǐn,piān rán fù cǐ lái qīng dōu。
东浮玄洲掠蓬壶,西历翠水经天衢。dōng fú xuán zhōu lüè péng hú,xī lì cuì shuǐ jīng tiān qú。
背挽北斗招黄姑,银潢俯弄明月珠。bèi wǎn běi dòu zhāo huáng gū,yín huáng fǔ nòng míng yuè zhū。
青烟九点嗟尘区,梅花烂漫三江隅。qīng yān jiǔ diǎn jiē chén qū,méi huā làn màn sān jiāng yú。
平生缪识兰台儒,结习未断蚩泠符。píng shēng móu shí lán tái rú,jié xí wèi duàn chī líng fú。
官舟风雨夜深卧,犹有远梦来催逋。guān zhōu fēng yǔ yè shēn wò,yóu yǒu yuǎn mèng lái cuī bū。
数行一笔尚可想,银钩间错珊瑚株。shù xíng yī bǐ shàng kě xiǎng,yín gōu jiān cuò shān hú zhū。
张骞浪语空片石,屈子远游终旧闾。zhāng qiān làng yǔ kōng piàn shí,qū zi yuǎn yóu zhōng jiù lǘ。
君才岂必谢时辈,十年早已歌归欤。jūn cái qǐ bì xiè shí bèi,shí nián zǎo yǐ gē guī yú。
向来汗漫等鸿迹,此日逍遥同泽车。xiàng lái hàn màn děng hóng jì,cǐ rì xiāo yáo tóng zé chē。
升天入地岂异路,流行坎止真吾徒。shēng tiān rù dì qǐ yì lù,liú xíng kǎn zhǐ zhēn wú tú。
君不见行人倚棹汶河上,回首烟江思钓鱼。jūn bù jiàn xíng rén yǐ zhào wèn hé shàng,huí shǒu yān jiāng sī diào yú。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

禽言其一

顾清

有客苦无酒,提壶向邻沽。yǒu kè kǔ wú jiǔ,tí hú xiàng lín gū。
山禽当我前,笑我提壶卢。shān qín dāng wǒ qián,xiào wǒ tí hú lú。
壶卢壶卢我自提,尔自不提,聒聒鸣何为。hú lú hú lú wǒ zì tí,ěr zì bù tí,guā guā míng hé wèi。

五月一日行东园

顾清

忧来不知端,抚心翻自疑。yōu lái bù zhī duān,fǔ xīn fān zì yí。
虽惭风云气,宁复儿女痴。suī cán fēng yún qì,níng fù ér nǚ chī。
园林既成趣,书卷亦堪依。yuán lín jì chéng qù,shū juǎn yì kān yī。
如何廿年意,触眼还在兹。rú hé niàn nián yì,chù yǎn hái zài zī。
瘦马愁远道,羁禽怀故枝。shòu mǎ chóu yuǎn dào,jī qín huái gù zhī。
往事已如此,后来安可期。wǎng shì yǐ rú cǐ,hòu lái ān kě qī。
焉得还吾故,高眠看云飞。yān dé hái wú gù,gāo mián kàn yún fēi。

升彼高堂为毛太安人寿

顾清

升彼高堂,酌其兕觥。shēng bǐ gāo táng,zhuó qí sì gōng。
兕觥欣欣,春酒载盈。sì gōng xīn xīn,chūn jiǔ zài yíng。
维彼硕人,是介是承。wéi bǐ shuò rén,shì jiè shì chéng。
硕人雍雍,厥德洵美。shuò rén yōng yōng,jué dé xún měi。
载其有家,维惠恭止。zài qí yǒu jiā,wéi huì gōng zhǐ。
维惠恭止,休其承祉。wéi huì gōng zhǐ,xiū qí chéng zhǐ。
其祉伊何,兰茁其芽。qí zhǐ yī hé,lán zhuó qí yá。
处也家宝,出维国华。chù yě jiā bǎo,chū wéi guó huá。
国华有辉,维帝宠嘉。guó huá yǒu huī,wéi dì chǒng jiā。
锡之鸾书,曰汝之报。xī zhī luán shū,yuē rǔ zhī bào。
汝考汝母,汝迪汝教。rǔ kǎo rǔ mǔ,rǔ dí rǔ jiào。
维往莫追,生也永耀。wéi wǎng mò zhuī,shēng yě yǒng yào。
硕人拜命,弗掖弗持。shuò rén bài mìng,fú yē fú chí。
珠翟霞裳,象服孔宜。zhū dí xiá shang,xiàng fú kǒng yí。
邦人来观,秩秩其仪。bāng rén lái guān,zhì zhì qí yí。
其仪秩秩,其容有怿。qí yí zhì zhì,qí róng yǒu yì。
乃筵斯堂,乃几斯席。nǎi yán sī táng,nǎi jǐ sī xí。
硕人燕胥,笾豆有绎。shuò rén yàn xū,biān dòu yǒu yì。
维南有山,维东有海。wéi nán yǒu shān,wéi dōng yǒu hǎi。
硕人寿考,终燕乐岂。shuò rén shòu kǎo,zhōng yàn lè qǐ。
山石弗砺,海波弗尘。shān shí fú lì,hǎi bō fú chén。
维彼硕人,于千百春。wéi bǐ shuò rén,yú qiān bǎi chūn。

为定默然题吴僧画兰二首

顾清

猗猗芳兰,在彼幽谷。yī yī fāng lán,zài bǐ yōu gǔ。
孰为我徒,清泉修竹。shú wèi wǒ tú,qīng quán xiū zhú。
清泉涓涓,修竹苍苍。qīng quán juān juān,xiū zhú cāng cāng。
荪也可人,蔚乎相望。sūn yě kě rén,wèi hū xiāng wàng。
明窗若空,左右图史。míng chuāng ruò kōng,zuǒ yòu tú shǐ。
永言诸君,乐自今始。yǒng yán zhū jūn,lè zì jīn shǐ。

为定默然题吴僧画兰二首

顾清

吴有高人,得笔三昧。wú yǒu gāo rén,dé bǐ sān mèi。
洒墨飞空,坠不沾地。sǎ mò fēi kōng,zhuì bù zhān dì。
化为幽兰,殊妙特妍。huà wèi yōu lán,shū miào tè yán。
相所于归,繄定默然。xiāng suǒ yú guī,yī dìng mò rán。
煜煜者兰,岩岩者石。yù yù zhě lán,yán yán zhě shí。
咨尔丛林,兹焉作式。zī ěr cóng lín,zī yān zuò shì。

题竹

顾清

兔颖凉分月魄,凤毛寒湿松烟。tù yǐng liáng fēn yuè pò,fèng máo hán shī sōng yān。
日暮白云飞尽,一天秋色苍然。rì mù bái yún fēi jǐn,yī tiān qiū sè cāng rán。

王相之画石蝴蝶

顾清

处士梦中幽意,美人衣上春风。chù shì mèng zhōng yōu yì,měi rén yī shàng chūn fēng。
日午小轩人静,阑干伫立从容。rì wǔ xiǎo xuān rén jìng,lán gàn zhù lì cóng róng。

米元晖小景一幅浅色积成高五六寸长不二尺而渺然有千里之势为赋六言

顾清

芳树春酣雨后,薄云横带山腰。fāng shù chūn hān yǔ hòu,báo yún héng dài shān yāo。
极目青萦白缭,江南何处迢迢。jí mù qīng yíng bái liáo,jiāng nán hé chù tiáo tiáo。

题书堂二小画其二

顾清

蒹葭倚空未老,蓼花被水初红。jiān jiā yǐ kōng wèi lǎo,liǎo huā bèi shuǐ chū hóng。
我觉蜻蜓得意,翾飞来往薰风。wǒ jué qīng tíng dé yì,xuān fēi lái wǎng xūn fēng。

春江漫兴

顾清

人间七贵五侯,江湖蒻笠羊裘。rén jiān qī guì wǔ hóu,jiāng hú ruò lì yáng qiú。
细雨鸳鸯沙上,微风舴艋船头。xì yǔ yuān yāng shā shàng,wēi fēng zé měng chuán tóu。
侬家五湖迤东,此意于君更浓。nóng jiā wǔ hú yí dōng,cǐ yì yú jūn gèng nóng。
一派桃花流水,十年马首西风。yī pài táo huā liú shuǐ,shí nián mǎ shǒu xī fēng。

题竹六言

顾清

北固谁家江岸,丁卯何处溪桥。běi gù shuí jiā jiāng àn,dīng mǎo hé chù xī qiáo。
春尽烟波渺渺,月明风竹萧萧。chūn jǐn yān bō miǎo miǎo,yuè míng fēng zhú xiāo xiāo。

六言

顾清

园林日日春风,市喧不到墙东。yuán lín rì rì chūn fēng,shì xuān bù dào qiáng dōng。
犬卧落红篱下,莺啼新绿阴中。quǎn wò luò hóng lí xià,yīng tí xīn lǜ yīn zhōng。

六言

顾清

小楼平跨林梢,足底昏明两潮。xiǎo lóu píng kuà lín shāo,zú dǐ hūn míng liǎng cháo。
藏舟不须巨壑,度鹤即是仙桥。cáng zhōu bù xū jù hè,dù hè jí shì xiān qiáo。

六言

顾清

乍去还来沙鸟,将开半落林花。zhà qù hái lái shā niǎo,jiāng kāi bàn luò lín huā。
社鼓前村隐隐,机声别院哑哑。shè gǔ qián cūn yǐn yǐn,jī shēng bié yuàn yǎ yǎ。

六言

顾清

阑干欲过还留,绿肥新涨溪流。lán gàn yù guò hái liú,lǜ féi xīn zhǎng xī liú。
花落游鱼影乱,风和鸣鸟声柔。huā luò yóu yú yǐng luàn,fēng hé míng niǎo shēng róu。