古诗词

题陆文质云槎卷

顾清

仙人乘槎真有无,晴窗拭眼开新图。xiān rén chéng chá zhēn yǒu wú,qíng chuāng shì yǎn kāi xīn tú。
新图只尺意万里,云涛烟浪相萦纡。xīn tú zhǐ chǐ yì wàn lǐ,yún tāo yān làng xiāng yíng yū。
烟云萦纡望不极,中有兰舟一叶荡漾疑凭虚。yān yún yíng yū wàng bù jí,zhōng yǒu lán zhōu yī yè dàng yàng yí píng xū。
仙翁长髯紫霞裾,少年早侍红云居。xiān wēng zhǎng rán zǐ xiá jū,shǎo nián zǎo shì hóng yún jū。
红云晓趋误一蹶,三年谪诵轩农书。hóng yún xiǎo qū wù yī jué,sān nián zhé sòng xuān nóng shū。
下方夭札帝所闵,翩然复此来清都。xià fāng yāo zhá dì suǒ mǐn,piān rán fù cǐ lái qīng dōu。
东浮玄洲掠蓬壶,西历翠水经天衢。dōng fú xuán zhōu lüè péng hú,xī lì cuì shuǐ jīng tiān qú。
背挽北斗招黄姑,银潢俯弄明月珠。bèi wǎn běi dòu zhāo huáng gū,yín huáng fǔ nòng míng yuè zhū。
青烟九点嗟尘区,梅花烂漫三江隅。qīng yān jiǔ diǎn jiē chén qū,méi huā làn màn sān jiāng yú。
平生缪识兰台儒,结习未断蚩泠符。píng shēng móu shí lán tái rú,jié xí wèi duàn chī líng fú。
官舟风雨夜深卧,犹有远梦来催逋。guān zhōu fēng yǔ yè shēn wò,yóu yǒu yuǎn mèng lái cuī bū。
数行一笔尚可想,银钩间错珊瑚株。shù xíng yī bǐ shàng kě xiǎng,yín gōu jiān cuò shān hú zhū。
张骞浪语空片石,屈子远游终旧闾。zhāng qiān làng yǔ kōng piàn shí,qū zi yuǎn yóu zhōng jiù lǘ。
君才岂必谢时辈,十年早已歌归欤。jūn cái qǐ bì xiè shí bèi,shí nián zǎo yǐ gē guī yú。
向来汗漫等鸿迹,此日逍遥同泽车。xiàng lái hàn màn děng hóng jì,cǐ rì xiāo yáo tóng zé chē。
升天入地岂异路,流行坎止真吾徒。shēng tiān rù dì qǐ yì lù,liú xíng kǎn zhǐ zhēn wú tú。
君不见行人倚棹汶河上,回首烟江思钓鱼。jūn bù jiàn xíng rén yǐ zhào wèn hé shàng,huí shǒu yān jiāng sī diào yú。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

淑人迁柩至祖送还书感八首

顾清

此路同君两度归,归时长是泪沾衣。cǐ lù tóng jūn liǎng dù guī,guī shí zhǎng shì lèi zhān yī。
如今不减当时泪,湿尽麻衣君不知。rú jīn bù jiǎn dāng shí lèi,shī jǐn má yī jūn bù zhī。

淑人迁柩至祖送还书感八首

顾清

路转河桥客欲辞,黯然东望一沾衣。lù zhuǎn hé qiáo kè yù cí,àn rán dōng wàng yī zhān yī。
来时记得停舆处,茅屋垂杨映酒旗。lái shí jì dé tíng yú chù,máo wū chuí yáng yìng jiǔ qí。

淑人迁柩至祖送还书感八首

顾清

三十年前二十时,小窗灯火对鞶丝。sān shí nián qián èr shí shí,xiǎo chuāng dēng huǒ duì pán sī。
如今此意从谁语,头白伤心只自知。rú jīn cǐ yì cóng shuí yǔ,tóu bái shāng xīn zhǐ zì zhī。

淑人迁柩至祖送还书感八首

顾清

长安初到忆搬家,幼女娇儿共一车。zhǎng ān chū dào yì bān jiā,yòu nǚ jiāo ér gòng yī chē。
死别生离三十载,老怀争遣不成麻。sǐ bié shēng lí sān shí zài,lǎo huái zhēng qiǎn bù chéng má。

淑人迁柩至祖送还书感八首

顾清

京华桂玉两关心,粗得心闲病已侵。jīng huá guì yù liǎng guān xīn,cū dé xīn xián bìng yǐ qīn。
伴我一生成底事,诰鸾空印紫泥深。bàn wǒ yī shēng chéng dǐ shì,gào luán kōng yìn zǐ ní shēn。

淑人迁柩至祖送还书感八首

顾清

长途极目四千里,往事伤心五十年。zhǎng tú jí mù sì qiān lǐ,wǎng shì shāng xīn wǔ shí nián。
正到不禁凄断处,一声哀雁过楼前。zhèng dào bù jìn qī duàn chù,yī shēng āi yàn guò lóu qián。

题画留杨士宜别

顾清

隐隐青山渺渺江,兰舟过处水花香。yǐn yǐn qīng shān miǎo miǎo jiāng,lán zhōu guò chù shuǐ huā xiāng。
故人别后能相忆,时展新图送一觞。gù rén bié hòu néng xiāng yì,shí zhǎn xīn tú sòng yī shāng。

是日晚独酌小吴山下

顾清

卷却图书坐晚凉,小山松柏共苍苍。juǎn què tú shū zuò wǎn liáng,xiǎo shān sōng bǎi gòng cāng cāng。
本非清庙朱弦器,曾上銮坡白玉堂。běn fēi qīng miào zhū xián qì,céng shàng luán pō bái yù táng。

是日晚独酌小吴山下

顾清

圣主湛恩宽雨露,美人嘉赠比琳琅。shèng zhǔ zhàn ēn kuān yǔ lù,měi rén jiā zèng bǐ lín láng。
一杯自劝忽成醉,明日扁舟真故乡。yī bēi zì quàn hū chéng zuì,míng rì biǎn zhōu zhēn gù xiāng。

六月十日过分水王主事舜夫留宿明日以十绝句追送次韵答之

顾清

潞河流水碧湾环,此日何期照病颜。lù hé liú shuǐ bì wān huán,cǐ rì hé qī zhào bìng yán。
举目家园疑可见,依稀尚有百重山。jǔ mù jiā yuán yí kě jiàn,yī xī shàng yǒu bǎi zhòng shān。

六月十日过分水王主事舜夫留宿明日以十绝句追送次韵答之

顾清

曾参石室润鸿休,又见蒲轮降鹄头。céng cān shí shì rùn hóng xiū,yòu jiàn pú lún jiàng gǔ tóu。
归去太平犹许颂,未应诗酒只赓酬。guī qù tài píng yóu xǔ sòng,wèi yīng shī jiǔ zhǐ gēng chóu。

六月十日过分水王主事舜夫留宿明日以十绝句追送次韵答之

顾清

扁舟临发更迟迟,无复人间富贵机。biǎn zhōu lín fā gèng chí chí,wú fù rén jiān fù guì jī。
却忆少年春试日,月明携卷候彤闱。què yì shǎo nián chūn shì rì,yuè míng xié juǎn hòu tóng wéi。

六月十日过分水王主事舜夫留宿明日以十绝句追送次韵答之

顾清

君王六乘代来初,云从飞龙水送鱼。jūn wáng liù chéng dài lái chū,yún cóng fēi lóng shuǐ sòng yú。
敢谓老臣耽暇佚,青山种树要全书。gǎn wèi lǎo chén dān xiá yì,qīng shān zhǒng shù yào quán shū。

六月十日过分水王主事舜夫留宿明日以十绝句追送次韵答之

顾清

久矣人间却步行,依然枳棘道边生。jiǔ yǐ rén jiān què bù xíng,yī rán zhǐ jí dào biān shēng。
扁舟始羡江湖子,乱入风波坦不惊。biǎn zhōu shǐ xiàn jiāng hú zi,luàn rù fēng bō tǎn bù jīng。

六月十日过分水王主事舜夫留宿明日以十绝句追送次韵答之

顾清

猛虎有时还入市,飞鼯何自可凌云。měng hǔ yǒu shí hái rù shì,fēi wú hé zì kě líng yún。
临风一笑掩青史,只恐今文累古文。lín fēng yī xiào yǎn qīng shǐ,zhǐ kǒng jīn wén lèi gǔ wén。