古诗词

初伏喜雨次未斋殿讲韵

顾清

老火淩稚金,乾坤郁炉烘。lǎo huǒ líng zhì jīn,qián kūn yù lú hōng。
田农望时雨,十候靡一中。tián nóng wàng shí yǔ,shí hòu mí yī zhōng。
商羊蹋两翅,玄豹隐尘霿。shāng yáng tà liǎng chì,xuán bào yǐn chén méng。
苍头挥巨箑,却立嗟腕痛。cāng tóu huī jù shà,què lì jiē wàn tòng。
此时天公心,仿佛为尔动。cǐ shí tiān gōng xīn,fǎng fú wèi ěr dòng。
驱雷驾长云,横海截明蝀。qū léi jià zhǎng yún,héng hǎi jié míng dōng。
初开瓦沟瞥,忽作渠溜哄。chū kāi wǎ gōu piē,hū zuò qú liū hǒng。
淙淙殊未已,密密欲无空。cóng cóng shū wèi yǐ,mì mì yù wú kōng。
儿嬉集堂㘭,万斛试一㔶。ér xī jí táng ào,wàn hú shì yī gòng。
老夫病不寐,还作江海梦。lǎo fū bìng bù mèi,hái zuò jiāng hǎi mèng。
青秧间白水,碧树黄鸟哢。qīng yāng jiān bái shuǐ,bì shù huáng niǎo lòng。
絺帷凉到骨,翻恐墨池冻。chī wéi liáng dào gǔ,fān kǒng mò chí dòng。
起来望西山,云气犹澒洞。qǐ lái wàng xī shān,yún qì yóu hòng dòng。
回翔如有意,邀我作诗送。huí xiáng rú yǒu yì,yāo wǒ zuò shī sòng。
须臾朝阳照,五彩变龙凤。xū yú cháo yáng zhào,wǔ cǎi biàn lóng fèng。
岩峦数百里,眩晃莫抟控。yán luán shù bǎi lǐ,xuàn huǎng mò tuán kòng。
轻阴拂高城,馀润溢朱栋。qīng yīn fú gāo chéng,yú rùn yì zhū dòng。
蔬畦及稻垄,盎盎流乳湩。shū qí jí dào lǒng,àng àng liú rǔ dòng。
即看禾连箱,已觉齑满瓮。jí kàn hé lián xiāng,yǐ jué jī mǎn wèng。
坡仙记新亭,妙语托深讽。pō xiān jì xīn tíng,miào yǔ tuō shēn fěng。
骊珠与肪玉,至美等儿弄。lí zhū yǔ fáng yù,zhì měi děng ér nòng。
此物方施行,我道堪哀恸。cǐ wù fāng shī xíng,wǒ dào kān āi tòng。
清风频戒秋,炎令将过仲。qīng fēng pín jiè qiū,yán lìng jiāng guò zhòng。
河流满诸闸,日夜走方贡。hé liú mǎn zhū zhá,rì yè zǒu fāng gòng。
床头幸有酒,一笑且从众。chuáng tóu xìng yǒu jiǔ,yī xiào qiě cóng zhòng。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

李徵伯挽诗其一

顾清

鸣雨送残夜,青灯黯无光。míng yǔ sòng cán yè,qīng dēng àn wú guāng。
坐念绝代人,今古永相望。zuò niàn jué dài rén,jīn gǔ yǒng xiāng wàng。
美德岂足恃,令我初志荒。měi dé qǐ zú shì,lìng wǒ chū zhì huāng。
忽复疑梦假,衾襚已充箱。hū fù yí mèng jiǎ,qīn suì yǐ chōng xiāng。
掩涕不忍视,起步空徊徨。yǎn tì bù rěn shì,qǐ bù kōng huái huáng。

李徵伯挽诗其一

顾清

忆昨听鹤亭,与君初接言。yì zuó tīng hè tíng,yǔ jūn chū jiē yán。
神交四千里,从此成弟昆。shén jiāo sì qiān lǐ,cóng cǐ chéng dì kūn。
诵我避水书,意气蔼兰荪。sòng wǒ bì shuǐ shū,yì qì ǎi lán sūn。
十年事几变,俯仰犹旦昏。shí nián shì jǐ biàn,fǔ yǎng yóu dàn hūn。
已矣萧朱心,伤哉复谁论。yǐ yǐ xiāo zhū xīn,shāng zāi fù shuí lùn。

李徵伯挽诗其一

顾清

间岁苦离索,旧游若云萍。jiān suì kǔ lí suǒ,jiù yóu ruò yún píng。
与君每共叹,忍复此长瞑。yǔ jūn měi gòng tàn,rěn fù cǐ zhǎng míng。
元龙按近甸,旦暮涕已零。yuán lóng àn jìn diān,dàn mù tì yǐ líng。
遥遥两汪子,此信何时聆。yáo yáo liǎng wāng zi,cǐ xìn hé shí líng。
虚檐团云影,永夜双烛荧。xū yán tuán yún yǐng,yǒng yè shuāng zhú yíng。
清欢可复继,即此成千龄。qīng huān kě fù jì,jí cǐ chéng qiān líng。

李徵伯挽诗其一

顾清

数短得气清,才高与时龉。shù duǎn dé qì qīng,cái gāo yǔ shí yǔ。
黄鹄当摩空,岂复须再举。huáng gǔ dāng mó kōng,qǐ fù xū zài jǔ。
乃知摧折意,造物忍如许。nǎi zhī cuī zhé yì,zào wù rěn rú xǔ。
空梁飘素帷,幽架落残楮。kōng liáng piāo sù wéi,yōu jià luò cán chǔ。
矫首青云衢,槐黄泪如雨。jiǎo shǒu qīng yún qú,huái huáng lèi rú yǔ。

李徵伯挽诗其一

顾清

元宾既无禄,长吉亦早亡。yuán bīn jì wú lù,zhǎng jí yì zǎo wáng。
古人泪未尽,今子重夭伤。gǔ rén lèi wèi jǐn,jīn zi zhòng yāo shāng。
憎能岂天心,念此谁纪纲。zēng néng qǐ tiān xīn,niàn cǐ shuí jì gāng。
彩㡛饰文木,袭君锦绣肠。cǎi máng shì wén mù,xí jūn jǐn xiù cháng。
下入三泉底,千秋长閟藏。xià rù sān quán dǐ,qiān qiū zhǎng bì cáng。
惟应箕尾际,永夜腾光芒。wéi yīng jī wěi jì,yǒng yè téng guāng máng。

李徵伯挽诗其一

顾清

生死犹寤寐,昔人屡言之。shēng sǐ yóu wù mèi,xī rén lǚ yán zhī。
梦君执我手,明言两无疑。mèng jūn zhí wǒ shǒu,míng yán liǎng wú yí。
问死恨草草,怀存亦依依。wèn sǐ hèn cǎo cǎo,huái cún yì yī yī。
及论重来理,调笑名我痴。jí lùn zhòng lái lǐ,diào xiào míng wǒ chī。
肯綮出妙语,徘徊指还岐。kěn qǐ chū miào yǔ,pái huái zhǐ hái qí。
幽林犹仿佛,高垄俨崔嵬。yōu lín yóu fǎng fú,gāo lǒng yǎn cuī wéi。
永念结沉痛,萧条谁与归。yǒng niàn jié chén tòng,xiāo tiáo shuí yǔ guī。

画马为内学生题

顾清

毿毿嫩绿垂杨短,冉冉晴沙御堤软。sān sān nèn lǜ chuí yáng duǎn,rǎn rǎn qíng shā yù dī ruǎn。
骅骝行惯稳不惊,圉人徐牵不教远。huá liú xíng guàn wěn bù jīng,yǔ rén xú qiān bù jiào yuǎn。
飞黄食料三品丰,青丝络首飘风騣。fēi huáng shí liào sān pǐn fēng,qīng sī luò shǒu piāo fēng zōng。
曾见沙场征战苦,方知此物是真龙。céng jiàn shā chǎng zhēng zhàn kǔ,fāng zhī cǐ wù shì zhēn lóng。

还金行为叔武郎中赠济南姚龙

顾清

故人留金儿不闻,故人已死人谁云。gù rén liú jīn ér bù wén,gù rén yǐ sǐ rén shuí yún。
昨日结交今有变,何况天涯生死分。zuó rì jié jiāo jīn yǒu biàn,hé kuàng tiān yá shēng sǐ fēn。
延州挂剑事已矣,济南高风见吾子。yán zhōu guà jiàn shì yǐ yǐ,jì nán gāo fēng jiàn wú zi。
金还故人事则已,事吾当然非有以,江海千秋歌义士。jīn hái gù rén shì zé yǐ,shì wú dāng rán fēi yǒu yǐ,jiāng hǎi qiān qiū gē yì shì。

南有蛮为阴子淑宪副作

顾清

南有蛮,穴都匀,反乎覆,傲以嚚。nán yǒu mán,xué dōu yún,fǎn hū fù,ào yǐ yín。
反噬厥主戕我民,鸱张四顾掠且焚。fǎn shì jué zhǔ qiāng wǒ mín,chī zhāng sì gù lüè qiě fén。
繄阴侯,算若神,戢我武,绥以文。yī yīn hóu,suàn ruò shén,jí wǒ wǔ,suí yǐ wén。
绥之弗来歼乃群,蛮破胆,伏以驯。suí zhī fú lái jiān nǎi qún,mán pò dǎn,fú yǐ xùn。
释不问,弘我仁,豕入其笠吾谁嗔。shì bù wèn,hóng wǒ rén,shǐ rù qí lì wú shuí chēn。
呜呼普安城,亦吾人,一不戒,血成津。wū hū pǔ ān chéng,yì wú rén,yī bù jiè,xuè chéng jīn。
胡为不遣当使君,呜呼胡为不遣当使君。hú wèi bù qiǎn dāng shǐ jūn,wū hū hú wèi bù qiǎn dāng shǐ jūn。

哭次儿天叙寄两弟五首其一

顾清

孤根托浅土,所赖众叶扶。gū gēn tuō qiǎn tǔ,suǒ lài zhòng yè fú。
斧斤日相寻,谁能不伤枯。fǔ jīn rì xiāng xún,shuí néng bù shāng kū。
根伤叶乃落,叶落根转孤。gēn shāng yè nǎi luò,yè luò gēn zhuǎn gū。
不知天地仁,根也真何辜。bù zhī tiān dì rén,gēn yě zhēn hé gū。
仰天天苍苍,扣地惟黄垆。yǎng tiān tiān cāng cāng,kòu dì wéi huáng lú。
有语不可道,泪下如倾珠。yǒu yǔ bù kě dào,lèi xià rú qīng zhū。

哭次儿天叙寄两弟五首其一

顾清

虎狼亦爱子,乌鸟亦恋雏。hǔ láng yì ài zi,wū niǎo yì liàn chú。
生子不能庇,悲恨当何如。shēng zi bù néng bì,bēi hèn dāng hé rú。
伯也归故乡,漂泊无宁居。bó yě guī gù xiāng,piāo pō wú níng jū。
仲子最孝谨,性复爱诗书。zhòng zi zuì xiào jǐn,xìng fù ài shī shū。
百方挠其中,一病辞寒庐。bǎi fāng náo qí zhōng,yī bìng cí hán lú。
垂死与母言,血泪沾衣裾。chuí sǐ yǔ mǔ yán,xuè lèi zhān yī jū。
沉思不忍道,命也有生初。chén sī bù rěn dào,mìng yě yǒu shēng chū。

哭次儿天叙寄两弟五首其一

顾清

养蠹伤桂根,击鼠伤定盆。yǎng dù shāng guì gēn,jī shǔ shāng dìng pén。
盆伤鼠故在,桂死蠹转蕃。pén shāng shǔ gù zài,guì sǐ dù zhuǎn fān。
明明世间事,瞀乱与谁论。míng míng shì jiān shì,mào luàn yǔ shuí lùn。
吾儿曾闵性,至死无馀言。wú ér céng mǐn xìng,zhì sǐ wú yú yán。
念之益我痛,作诗愬烦冤。niàn zhī yì wǒ tòng,zuò shī sù fán yuān。

哭次儿天叙寄两弟五首其一

顾清

十年住京国,日与忧患随。shí nián zhù jīng guó,rì yǔ yōu huàn suí。
逢人得家信,十书九攒眉。féng rén dé jiā xìn,shí shū jiǔ zǎn méi。
芝兰日以瘁,荆棘日以肥。zhī lán rì yǐ cuì,jīng jí rì yǐ féi。
宿累本在我,馀殃及吾儿。sù lèi běn zài wǒ,yú yāng jí wú ér。
种树已结子,养雏已能飞。zhǒng shù yǐ jié zi,yǎng chú yǐ néng fēi。
一朝委尘土,烦冤当告谁。yī cháo wěi chén tǔ,fán yuān dāng gào shuí。

哭次儿天叙寄两弟五首其一

顾清

汝母初来时,骨肉共团栾。rǔ mǔ chū lái shí,gǔ ròu gòng tuán luán。
依依恋微禄,幸尔免饥寒。yī yī liàn wēi lù,xìng ěr miǎn jī hán。
负乘知有愧,酷罚倘可宽。fù chéng zhī yǒu kuì,kù fá tǎng kě kuān。
弱女在旅殡,十年犹苦酸。ruò nǚ zài lǚ bìn,shí nián yóu kǔ suān。
如何复及尔,中道摧羽翰。rú hé fù jí ěr,zhōng dào cuī yǔ hàn。
萧条古僧房,兄妹两孤单。xiāo tiáo gǔ sēng fáng,xiōng mèi liǎng gū dān。
疏窗对寒雨,念之伤肺肝。shū chuāng duì hán yǔ,niàn zhī shāng fèi gān。
何当归尔魂,恸哭淞水干。hé dāng guī ěr hún,tòng kū sōng shuǐ gàn。

程德望祠部于书室前凿池作亭秋望落成而正之内翰适至因名其亭曰登月室曰聚奎要予同赋其一

顾清

方塘开我前,明月出我东。fāng táng kāi wǒ qián,míng yuè chū wǒ dōng。
仙人骑鹤来,憩我亭之中。xiān rén qí hè lái,qì wǒ tíng zhī zhōng。
调笑弄月影,徘徊吟天风。diào xiào nòng yuè yǐng,pái huái yín tiān fēng。
夜久月渐高,光满池若空。yè jiǔ yuè jiàn gāo,guāng mǎn chí ruò kōng。
遗我丹桂枝,自携白芙蓉。yí wǒ dān guì zhī,zì xié bái fú róng。
飘然凌风去,千秋怀德容。piāo rán líng fēng qù,qiān qiū huái dé róng。