古诗词

有菊为盛德彰赋

顾清

江南人家夸有竹,君家有竹还有菊。jiāng nán rén jiā kuā yǒu zhú,jūn jiā yǒu zhú hái yǒu jú。
延年一脉是仙传,不数江头千亩绿。yán nián yī mài shì xiān chuán,bù shù jiāng tóu qiān mǔ lǜ。
茅檐萧洒纸窗净,竹阑宛转苔阶曲。máo yán xiāo sǎ zhǐ chuāng jìng,zhú lán wǎn zhuǎn tái jiē qū。
畦分种别人事尽,雨沐风晞生意足。qí fēn zhǒng bié rén shì jǐn,yǔ mù fēng xī shēng yì zú。
八月欲尽九月初,霜风渐高木叶枯。bā yuè yù jǐn jiǔ yuè chū,shuāng fēng jiàn gāo mù yè kū。
邻家萧条我富贵,金钗玉佩罗庭除。lín jiā xiāo tiáo wǒ fù guì,jīn chāi yù pèi luó tíng chú。
湘累放逐怨枯槁,渊明亦为五斗驱。xiāng lèi fàng zhú yuàn kū gǎo,yuān míng yì wèi wǔ dòu qū。
南阳老人空寿考,食粟饮水终痴愚。nán yáng lǎo rén kōng shòu kǎo,shí sù yǐn shuǐ zhōng chī yú。
不如先生生长太平世,读书卖药至老不受樊笼拘。bù rú xiān shēng shēng zhǎng tài píng shì,dú shū mài yào zhì lǎo bù shòu fán lóng jū。
菊花本是萧散物,亦自乐与君为徒。jú huā běn shì xiāo sàn wù,yì zì lè yǔ jūn wèi tú。
自从入京师,十年无地容挥锄。zì cóng rù jīng shī,shí nián wú dì róng huī chú。
盆栽担买不快意,梦中往往寻郊居。pén zāi dān mǎi bù kuài yì,mèng zhōng wǎng wǎng xún jiāo jū。
老去君方厌尘土,病来我正思江湖。lǎo qù jūn fāng yàn chén tǔ,bìng lái wǒ zhèng sī jiāng hú。
青山何日遂东去,一舟定与鸱夷俱。qīng shān hé rì suì dōng qù,yī zhōu dìng yǔ chī yí jù。
疏篱矮屋时入眼,枫叶芦花堪画图。shū lí ǎi wū shí rù yǎn,fēng yè lú huā kān huà tú。
此时我家菊亦盛,亭馆亦可罗尊壶。cǐ shí wǒ jiā jú yì shèng,tíng guǎn yì kě luó zūn hú。
君来不惮百里远,我能无酒为君沽。jūn lái bù dàn bǎi lǐ yuǎn,wǒ néng wú jiǔ wèi jūn gū。
长安在西向东笑,只恐春风桃李背面偷揶揄。zhǎng ān zài xī xiàng dōng xiào,zhǐ kǒng chūn fēng táo lǐ bèi miàn tōu yé yú。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

师邵以墙头过浊醪为韵赋五绝句依次答之

顾清

有酒呼墙送,此意殊不恶。yǒu jiǔ hū qiáng sòng,cǐ yì shū bù è。
渠将圣者清,冒彼贤人浊。qú jiāng shèng zhě qīng,mào bǐ xián rén zhuó。

师邵以墙头过浊醪为韵赋五绝句依次答之

顾清

赋诗兼酌酒,顾我岂能豪。fù shī jiān zhuó jiǔ,gù wǒ qǐ néng háo。
味君辞意美,终日醉醇醪。wèi jūn cí yì měi,zhōng rì zuì chún láo。

题吴子南梅花扇

顾清

一枝清绝傍瑶池,消息须从雪里窥。yī zhī qīng jué bàng yáo chí,xiāo xī xū cóng xuě lǐ kuī。
待得玲珑开满树,狂蜂浪蝶已能知。dài dé líng lóng kāi mǎn shù,kuáng fēng làng dié yǐ néng zhī。

枫桥望虎丘

顾清

阖闾葬后三千岁,霸气销沈虎亦亡。hé lǘ zàng hòu sān qiān suì,bà qì xiāo shěn hǔ yì wáng。
留得当时旧园寝,重重楼阁祀空王。liú dé dāng shí jiù yuán qǐn,zhòng zhòng lóu gé sì kōng wáng。

同以祥赴试过张性夫宿

顾清

水底鸡鸣事有无,琉璃千顷浸浮图。shuǐ dǐ jī míng shì yǒu wú,liú lí qiān qǐng jìn fú tú。
眼中便觉尘嚣尽,他日何烦去五湖。yǎn zhōng biàn jué chén xiāo jǐn,tā rì hé fán qù wǔ hú。

同以祥赴试过张性夫宿

顾清

落日放舟三泖西,红霞碧浪树参差。luò rì fàng zhōu sān mǎo xī,hóng xiá bì làng shù cān chà。
辋川风景还堪画,唤取王维共赋诗。wǎng chuān fēng jǐng hái kān huà,huàn qǔ wáng wéi gòng fù shī。

同以祥赴试过张性夫宿

顾清

梦破沧洲明月低,水村依约有鸣鸡。mèng pò cāng zhōu míng yuè dī,shuǐ cūn yī yuē yǒu míng jī。
江神借我天风便,墙柳枝枝尽向西。jiāng shén jiè wǒ tiān fēng biàn,qiáng liǔ zhī zhī jǐn xiàng xī。

为阮大经题画二首

顾清

万里龙沙隔五湖,朔风吹雪点黄芦。wàn lǐ lóng shā gé wǔ hú,shuò fēng chuī xuě diǎn huáng lú。
题诗为问沙头雁,来日天骄款塞无。tí shī wèi wèn shā tóu yàn,lái rì tiān jiāo kuǎn sāi wú。

为阮大经题画二首

顾清

单于羊马汉臣衣,泪洒西风日暮时。dān yú yáng mǎ hàn chén yī,lèi sǎ xī fēng rì mù shí。
千岁子卿终不死,白头知为李陵悲。qiān suì zi qīng zhōng bù sǐ,bái tóu zhī wèi lǐ líng bēi。

河间道中遇雪次何汝诚韵

顾清

冒雪登车倚酒酣,日高犹自怯风严。mào xuě dēng chē yǐ jiǔ hān,rì gāo yóu zì qiè fēng yán。
不须更问春消息,已有天花压帽檐。bù xū gèng wèn chūn xiāo xī,yǐ yǒu tiān huā yā mào yán。

试后待榜题桂花期顾时亨次舜和韵

顾清

花发年年自有时,往年空恨得花迟。huā fā nián nián zì yǒu shí,wǎng nián kōng hèn dé huā chí。
长安归路天香满,唤起黄筌写折枝。zhǎng ān guī lù tiān xiāng mǎn,huàn qǐ huáng quán xiě zhé zhī。

试后待榜题桂花期顾时亨次舜和韵

顾清

忆从年少看花谱,数到红梅已厌迟。yì cóng nián shǎo kàn huā pǔ,shù dào hóng méi yǐ yàn chí。
入手天香笑今日,秋风己过第三枝。rù shǒu tiān xiāng xiào jīn rì,qiū fēng jǐ guò dì sān zhī。

送使山东

顾清

春云拖影拂轺车,南出都门候吏趋。chūn yún tuō yǐng fú yáo chē,nán chū dōu mén hòu lì qū。
两岁青齐仍苦旱,带将甘雨洗焦枯。liǎng suì qīng qí réng kǔ hàn,dài jiāng gān yǔ xǐ jiāo kū。

题画梅

顾清

四百峰头霜气横,玉尊零落翠禽声。sì bǎi fēng tóu shuāng qì héng,yù zūn líng luò cuì qín shēng。
寒绡三尺对虚牖,仿佛松林残月明。hán xiāo sān chǐ duì xū yǒu,fǎng fú sōng lín cán yuè míng。

题画梅

顾清

江南见梅只是梅,燕山见画殊依依。jiāng nán jiàn méi zhǐ shì méi,yàn shān jiàn huà shū yī yī。
西垣夜半草堂梦,青子绿阴雏燕飞。xī yuán yè bàn cǎo táng mèng,qīng zi lǜ yīn chú yàn fēi。