古诗词

有菊为盛德彰赋

顾清

江南人家夸有竹,君家有竹还有菊。jiāng nán rén jiā kuā yǒu zhú,jūn jiā yǒu zhú hái yǒu jú。
延年一脉是仙传,不数江头千亩绿。yán nián yī mài shì xiān chuán,bù shù jiāng tóu qiān mǔ lǜ。
茅檐萧洒纸窗净,竹阑宛转苔阶曲。máo yán xiāo sǎ zhǐ chuāng jìng,zhú lán wǎn zhuǎn tái jiē qū。
畦分种别人事尽,雨沐风晞生意足。qí fēn zhǒng bié rén shì jǐn,yǔ mù fēng xī shēng yì zú。
八月欲尽九月初,霜风渐高木叶枯。bā yuè yù jǐn jiǔ yuè chū,shuāng fēng jiàn gāo mù yè kū。
邻家萧条我富贵,金钗玉佩罗庭除。lín jiā xiāo tiáo wǒ fù guì,jīn chāi yù pèi luó tíng chú。
湘累放逐怨枯槁,渊明亦为五斗驱。xiāng lèi fàng zhú yuàn kū gǎo,yuān míng yì wèi wǔ dòu qū。
南阳老人空寿考,食粟饮水终痴愚。nán yáng lǎo rén kōng shòu kǎo,shí sù yǐn shuǐ zhōng chī yú。
不如先生生长太平世,读书卖药至老不受樊笼拘。bù rú xiān shēng shēng zhǎng tài píng shì,dú shū mài yào zhì lǎo bù shòu fán lóng jū。
菊花本是萧散物,亦自乐与君为徒。jú huā běn shì xiāo sàn wù,yì zì lè yǔ jūn wèi tú。
自从入京师,十年无地容挥锄。zì cóng rù jīng shī,shí nián wú dì róng huī chú。
盆栽担买不快意,梦中往往寻郊居。pén zāi dān mǎi bù kuài yì,mèng zhōng wǎng wǎng xún jiāo jū。
老去君方厌尘土,病来我正思江湖。lǎo qù jūn fāng yàn chén tǔ,bìng lái wǒ zhèng sī jiāng hú。
青山何日遂东去,一舟定与鸱夷俱。qīng shān hé rì suì dōng qù,yī zhōu dìng yǔ chī yí jù。
疏篱矮屋时入眼,枫叶芦花堪画图。shū lí ǎi wū shí rù yǎn,fēng yè lú huā kān huà tú。
此时我家菊亦盛,亭馆亦可罗尊壶。cǐ shí wǒ jiā jú yì shèng,tíng guǎn yì kě luó zūn hú。
君来不惮百里远,我能无酒为君沽。jūn lái bù dàn bǎi lǐ yuǎn,wǒ néng wú jiǔ wèi jūn gū。
长安在西向东笑,只恐春风桃李背面偷揶揄。zhǎng ān zài xī xiàng dōng xiào,zhǐ kǒng chūn fēng táo lǐ bèi miàn tōu yé yú。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

访客江上作

顾清

尚忆当年别,何言此地逢。shàng yì dāng nián bié,hé yán cǐ dì féng。
乾坤真浩荡,阡陌任衡纵。qián kūn zhēn hào dàng,qiān mò rèn héng zòng。
妙舞须长袖,幽寻称短筇。miào wǔ xū zhǎng xiù,yōu xún chēng duǎn qióng。
龙江今夜月,知复为谁容。lóng jiāng jīn yè yuè,zhī fù wèi shuí róng。

庚子秋日书感

顾清

槐花如雨落秋金,睡起凭阑思不禁。huái huā rú yǔ luò qiū jīn,shuì qǐ píng lán sī bù jìn。
满地绿阴容我懒,一篇长句向谁吟。mǎn dì lǜ yīn róng wǒ lǎn,yī piān zhǎng jù xiàng shuí yín。
马因捷步翻成蹶,水到无声始是深。mǎ yīn jié bù fān chéng jué,shuǐ dào wú shēng shǐ shì shēn。
世事相逢已如此,此生何必漫劳心。shì shì xiāng féng yǐ rú cǐ,cǐ shēng hé bì màn láo xīn。

沈惟馨之赴举也予既有诗和陈刚中韵送之矣今再寄七律一首

顾清

凤凰台下簇雕鞍,台上云封十二阑。fèng huáng tái xià cù diāo ān,tái shàng yún fēng shí èr lán。
日炫龙光钟阜晓,空蟠虎气石城寒。rì xuàn lóng guāng zhōng fù xiǎo,kōng pán hǔ qì shí chéng hán。
凌风有梦排天阙,鞭石何由泛海澜。líng fēng yǒu mèng pái tiān quē,biān shí hé yóu fàn hǎi lán。
吹彻紫箫天似水,月明犹想独乘鸾。chuī chè zǐ xiāo tiān shì shuǐ,yuè míng yóu xiǎng dú chéng luán。

征妇词

顾清

银灯花落夜迟迟,最忆灯前笑语时。yín dēng huā luò yè chí chí,zuì yì dēng qián xiào yǔ shí。
哀乐易迁惊逝水,关山无路怨娥眉。āi lè yì qiān jīng shì shuǐ,guān shān wú lù yuàn é méi。
风沙漠漠人何在,星汉迢迢鹊亦疑。fēng shā mò mò rén hé zài,xīng hàn tiáo tiáo què yì yí。
见说天山弓未挂,敢将清泪浪沾颐。jiàn shuō tiān shān gōng wèi guà,gǎn jiāng qīng lèi làng zhān yí。

登夏时茂澄碧览翠二楼

顾清

澄碧高楼三泖东,阑干如画倚江空。chéng bì gāo lóu sān mǎo dōng,lán gàn rú huà yǐ jiāng kōng。
风传鹤语滩声静,潮挟龙腥海气通。fēng chuán hè yǔ tān shēng jìng,cháo xié lóng xīng hǎi qì tōng。
万象尽沉云影底,八窗都在月明中。wàn xiàng jǐn chén yún yǐng dǐ,bā chuāng dōu zài yuè míng zhōng。
抛书便作南昌梦,秋水长天一色同。pāo shū biàn zuò nán chāng mèng,qiū shuǐ zhǎng tiān yī sè tóng。

登夏时茂澄碧览翠二楼

顾清

越水吴山指顾中,虚檐百尺卧元龙。yuè shuǐ wú shān zhǐ gù zhōng,xū yán bǎi chǐ wò yuán lóng。
都将宇宙清明气,散入江湖礧磈胸。dōu jiāng yǔ zhòu qīng míng qì,sàn rù jiāng hú léi wěi xiōng。
天末鸟飞云淡淡,海门烟散树重重。tiān mò niǎo fēi yún dàn dàn,hǎi mén yān sàn shù zhòng zhòng。
若为借得湘妃瑟,鼓向江南十二峰。ruò wèi jiè dé xiāng fēi sè,gǔ xiàng jiāng nán shí èr fēng。

雪中对客

顾清

茅屋无风已自寒,客来飞雪满遥山。máo wū wú fēng yǐ zì hán,kè lái fēi xuě mǎn yáo shān。
相看只合围炉坐,欲去谁能放棹还。xiāng kàn zhǐ hé wéi lú zuò,yù qù shuí néng fàng zhào hái。
梅萼映空增怅望,松枝低槛故阑珊。méi è yìng kōng zēng chàng wàng,sōng zhī dī kǎn gù lán shān。
平生陶谷多才隽,愁绝佳人一笑间。píng shēng táo gǔ duō cái juàn,chóu jué jiā rén yī xiào jiān。

除夜

顾清

更无柏酒共桃符,一卷离骚伴竹炉。gèng wú bǎi jiǔ gòng táo fú,yī juǎn lí sāo bàn zhú lú。
短褐有情怜岁月,敝冠无恙笑头颅。duǎn hè yǒu qíng lián suì yuè,bì guān wú yàng xiào tóu lú。
白波东逝伤心远,青鸟西飞入望孤。bái bō dōng shì shāng xīn yuǎn,qīng niǎo xī fēi rù wàng gū。
久卧沧江惯愁思,不将明日问荣枯。jiǔ wò cāng jiāng guàn chóu sī,bù jiāng míng rì wèn róng kū。

辛丑春夜闻雨

顾清

破屋寒多怯夜眠,骤闻鸣雨更欣然。pò wū hán duō qiè yè mián,zhòu wén míng yǔ gèng xīn rán。
已拚窗下琴书湿,暗喜庭前草木鲜。yǐ pàn chuāng xià qín shū shī,àn xǐ tíng qián cǎo mù xiān。
檐溜不齐时点点,灯花无谓故娟娟。yán liū bù qí shí diǎn diǎn,dēng huā wú wèi gù juān juān。
清时美景双惆怅,卧听淋浪百虑煎。qīng shí měi jǐng shuāng chóu chàng,wò tīng lín làng bǎi lǜ jiān。

春日将适郊外忽暴风阻行

顾清

二月六日天气恶,卷地黑风吹倒人。èr yuè liù rì tiān qì è,juǎn dì hēi fēng chuī dào rén。
却看花柳俱无色,忽讶江山不似春。què kàn huā liǔ jù wú sè,hū yà jiāng shān bù shì chūn。
高卧野人滋懒散,欲飞燕子自逡巡。gāo wò yě rén zī lǎn sàn,yù fēi yàn zi zì qūn xún。
东园有约不如意,须待来朝理钓纶。dōng yuán yǒu yuē bù rú yì,xū dài lái cháo lǐ diào lún。

环溪十咏得莼菜

顾清

秋风吹嫩碧溪莼,春韭寒菘别置伦。qiū fēng chuī nèn bì xī chún,chūn jiǔ hán sōng bié zhì lún。
入手细牵青不断,盈筐满贮绿仍匀。rù shǒu xì qiān qīng bù duàn,yíng kuāng mǎn zhù lǜ réng yún。
许同玉脍成双美,未数金盘馔八珍。xǔ tóng yù kuài chéng shuāng měi,wèi shù jīn pán zhuàn bā zhēn。
多渴长卿愁内热,谢他清淡养天真。duō kě zhǎng qīng chóu nèi rè,xiè tā qīng dàn yǎng tiān zhēn。

春日杂兴

顾清

东风一梦过南园,吴水吴山兴杳然。dōng fēng yī mèng guò nán yuán,wú shuǐ wú shān xīng yǎo rán。
经雨落花还似锦,弄风柳絮不成绵。jīng yǔ luò huā hái shì jǐn,nòng fēng liǔ xù bù chéng mián。
林?夜啸空哀月,江鸟晴飞欲傅天。lín yè xiào kōng āi yuè,jiāng niǎo qíng fēi yù fù tiān。
处处兰桡移白昼,边生终日枕书眠。chù chù lán ráo yí bái zhòu,biān shēng zhōng rì zhěn shū mián。

春日杂兴

顾清

群山西北翠如烟,三女荒冈草树连。qún shān xī běi cuì rú yān,sān nǚ huāng gāng cǎo shù lián。
瑶井鹤鸣凡几岁,碧潭龙去不知年。yáo jǐng hè míng fán jǐ suì,bì tán lóng qù bù zhī nián。
潮平沪渎城头月,花落云间洞里天。cháo píng hù dú chéng tóu yuè,huā luò yún jiān dòng lǐ tiān。
千古废兴如昨日,几回窗下掩残编。qiān gǔ fèi xīng rú zuó rì,jǐ huí chuāng xià yǎn cán biān。

春日杂兴

顾清

泛观今古不胜哀,又向江边步绿苔。fàn guān jīn gǔ bù shèng āi,yòu xiàng jiāng biān bù lǜ tái。
曾见楚兵回柏举,谁教越女上苏台。céng jiàn chǔ bīng huí bǎi jǔ,shuí jiào yuè nǚ shàng sū tái。
君臣得失馀文史,罗绮繁华遍草莱。jūn chén dé shī yú wén shǐ,luó qǐ fán huá biàn cǎo lái。
最恨鸱夷五湖去,胥涛空涌浙江雷。zuì hèn chī yí wǔ hú qù,xū tāo kōng yǒng zhè jiāng léi。

春日杂兴

顾清

千雉孤城枕碧流,晴天望远自生愁。qiān zhì gū chéng zhěn bì liú,qíng tiān wàng yuǎn zì shēng chóu。
金羁络绎花边马,玉雾葱茏柳外楼。jīn jī luò yì huā biān mǎ,yù wù cōng lóng liǔ wài lóu。
何处健儿夸仗剑,几年渔父独垂钩。hé chù jiàn ér kuā zhàng jiàn,jǐ nián yú fù dú chuí gōu。
白鸥飞入苍烟里,目断斜阳送去舟。bái ōu fēi rù cāng yān lǐ,mù duàn xié yáng sòng qù zhōu。
1506«3456789»