古诗词

松江判府史君瑭廉靖爱民民亦爱之董漕还便道省亲赋以为寿

顾清

洛川老人古耆英,七十九年生太平。luò chuān lǎo rén gǔ qí yīng,qī shí jiǔ nián shēng tài píng。
室中孟光年稍长,云冠鹤袂长裙青。shì zhōng mèng guāng nián shāo zhǎng,yún guān hè mèi zhǎng qún qīng。
斑衣五采双鹭明,五年从宦江南行。bān yī wǔ cǎi shuāng lù míng,wǔ nián cóng huàn jiāng nán xíng。
王程有暇许归觐,千里周道迂双旌。wáng chéng yǒu xiá xǔ guī jìn,qiān lǐ zhōu dào yū shuāng jīng。
江南之政惠以清,民歌甘棠歌所生。jiāng nán zhī zhèng huì yǐ qīng,mín gē gān táng gē suǒ shēng。
河阳板舆止偏侍,亦有具庆无荣名。hé yáng bǎn yú zhǐ piān shì,yì yǒu jù qìng wú róng míng。
洛川之乐无与京,我作新诗遥寄声。luò chuān zhī lè wú yǔ jīng,wǒ zuò xīn shī yáo jì shēng。
愿言百岁齐不老,看取棠阴江外成。yuàn yán bǎi suì qí bù lǎo,kàn qǔ táng yīn jiāng wài chéng。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

除暴行寿子乾太守

顾清

五更梦虎方说虎,天明馈肉来使府。wǔ gèng mèng hǔ fāng shuō hǔ,tiān míng kuì ròu lái shǐ fǔ。
惊喜出门呼问故,府兵杀虎如杀兔。jīng xǐ chū mén hū wèn gù,fǔ bīng shā hǔ rú shā tù。
星流一矢镜眸破,电激双矛夹心膂。xīng liú yī shǐ jìng móu pò,diàn jī shuāng máo jiā xīn lǚ。
咆哮欲起蹋两股,锦䙀就舁气犹怒。páo xiāo yù qǐ tà liǎng gǔ,jǐn běng jiù yú qì yóu nù。
去年海门妖血腥,今年西江犹弄兵。qù nián hǎi mén yāo xuè xīng,jīn nián xī jiāng yóu nòng bīng。
使君四境贴以宁,分明此物来象成,有吾梗者残其形。shǐ jūn sì jìng tiē yǐ níng,fēn míng cǐ wù lái xiàng chéng,yǒu wú gěng zhě cán qí xíng。
书生方拟趋神京,乡园回首坦不惊。shū shēng fāng nǐ qū shén jīng,xiāng yuán huí shǒu tǎn bù jīng。
何以报君双兕觥,愿君百福仍千龄。hé yǐ bào jūn shuāng sì gōng,yuàn jūn bǎi fú réng qiān líng。
保我民物跻升平,春田更赋驺虞行。bǎo wǒ mín wù jī shēng píng,chūn tián gèng fù zōu yú xíng。

圌山长甚出孟渎即见之舟人呼为随山谓连绵不断若随人上下也阻风泊一夕

顾清

青山傍我舟,势若随人去。qīng shān bàng wǒ zhōu,shì ruò suí rén qù。
因之得随名,万古滨江住。yīn zhī dé suí míng,wàn gǔ bīn jiāng zhù。
我来潮正落,龈腭尽呈露。wǒ lái cháo zhèng luò,kěn è jǐn chéng lù。
仰攀鱼龙窟,凛有覆压惧。yǎng pān yú lóng kū,lǐn yǒu fù yā jù。
登高足力倦,望远关百虑。dēng gāo zú lì juàn,wàng yuǎn guān bǎi lǜ。
重来复何时,记取停舟处。zhòng lái fù hé shí,jì qǔ tíng zhōu chù。

题陆文质云槎卷

顾清

仙人乘槎真有无,晴窗拭眼开新图。xiān rén chéng chá zhēn yǒu wú,qíng chuāng shì yǎn kāi xīn tú。
新图只尺意万里,云涛烟浪相萦纡。xīn tú zhǐ chǐ yì wàn lǐ,yún tāo yān làng xiāng yíng yū。
烟云萦纡望不极,中有兰舟一叶荡漾疑凭虚。yān yún yíng yū wàng bù jí,zhōng yǒu lán zhōu yī yè dàng yàng yí píng xū。
仙翁长髯紫霞裾,少年早侍红云居。xiān wēng zhǎng rán zǐ xiá jū,shǎo nián zǎo shì hóng yún jū。
红云晓趋误一蹶,三年谪诵轩农书。hóng yún xiǎo qū wù yī jué,sān nián zhé sòng xuān nóng shū。
下方夭札帝所闵,翩然复此来清都。xià fāng yāo zhá dì suǒ mǐn,piān rán fù cǐ lái qīng dōu。
东浮玄洲掠蓬壶,西历翠水经天衢。dōng fú xuán zhōu lüè péng hú,xī lì cuì shuǐ jīng tiān qú。
背挽北斗招黄姑,银潢俯弄明月珠。bèi wǎn běi dòu zhāo huáng gū,yín huáng fǔ nòng míng yuè zhū。
青烟九点嗟尘区,梅花烂漫三江隅。qīng yān jiǔ diǎn jiē chén qū,méi huā làn màn sān jiāng yú。
平生缪识兰台儒,结习未断蚩泠符。píng shēng móu shí lán tái rú,jié xí wèi duàn chī líng fú。
官舟风雨夜深卧,犹有远梦来催逋。guān zhōu fēng yǔ yè shēn wò,yóu yǒu yuǎn mèng lái cuī bū。
数行一笔尚可想,银钩间错珊瑚株。shù xíng yī bǐ shàng kě xiǎng,yín gōu jiān cuò shān hú zhū。
张骞浪语空片石,屈子远游终旧闾。zhāng qiān làng yǔ kōng piàn shí,qū zi yuǎn yóu zhōng jiù lǘ。
君才岂必谢时辈,十年早已歌归欤。jūn cái qǐ bì xiè shí bèi,shí nián zǎo yǐ gē guī yú。
向来汗漫等鸿迹,此日逍遥同泽车。xiàng lái hàn màn děng hóng jì,cǐ rì xiāo yáo tóng zé chē。
升天入地岂异路,流行坎止真吾徒。shēng tiān rù dì qǐ yì lù,liú xíng kǎn zhǐ zhēn wú tú。
君不见行人倚棹汶河上,回首烟江思钓鱼。jūn bù jiàn xíng rén yǐ zhào wèn hé shàng,huí shǒu yān jiāng sī diào yú。

苦热行寄傅北潭尚书

顾清

苦热不可耐,触事增烦忧。kǔ rè bù kě nài,chù shì zēng fán yōu。
烦忧将柰何,怫郁汗交流。fán yōu jiāng nài hé,fú yù hàn jiāo liú。
解衣坐盘礴,四顾靡所投。jiě yī zuò pán bó,sì gù mí suǒ tóu。
起步望北潭,想见林居幽。qǐ bù wàng běi tán,xiǎng jiàn lín jū yōu。
绿树交夏阴,清波映浮鯈。lǜ shù jiāo xià yīn,qīng bō yìng fú tiáo。
于焉赋归来,俯仰百虑休。yú yān fù guī lái,fǔ yǎng bǎi lǜ xiū。
男儿江海心,所至希良游。nán ér jiāng hǎi xīn,suǒ zhì xī liáng yóu。
轩裳亦何有,庶以平生酬。xuān shang yì hé yǒu,shù yǐ píng shēng chóu。
熊掌既我有,生鱼复焉求。xióng zhǎng jì wǒ yǒu,shēng yú fù yān qiú。
天风日暮起,朱光顿然收。tiān fēng rì mù qǐ,zhū guāng dùn rán shōu。
华月流前庭,碧云淡西楼。huá yuè liú qián tíng,bì yún dàn xī lóu。
且复一尊酒,吾道付沧洲。qiě fù yī zūn jiǔ,wú dào fù cāng zhōu。

拟归

顾清

朝出江南耕,暮归江北休。cháo chū jiāng nán gēng,mù guī jiāng běi xiū。
南北十馀里,往来一叶舟。nán běi shí yú lǐ,wǎng lái yī yè zhōu。
情欣农亩谐,迹与林塘幽。qíng xīn nóng mǔ xié,jì yǔ lín táng yōu。
田父荷锄来,立语依清沟。tián fù hé chú lái,lì yǔ yī qīng gōu。
谓言今岁占,禾麦皆好收。wèi yán jīn suì zhàn,hé mài jiē hǎo shōu。
内翰能不嫌,社鼓乐田头。nèi hàn néng bù xián,shè gǔ lè tián tóu。
我本农圃人,迷涂始回辀。wǒ běn nóng pǔ rén,mí tú shǐ huí zhōu。
同心不待召,同气自相求。tóng xīn bù dài zhào,tóng qì zì xiāng qiú。
勤苦谢父老,相依愿千秋。qín kǔ xiè fù lǎo,xiāng yī yuàn qiān qiū。

双节堂为郑立之参议赋

顾清

姑之心,冰与清,妇之心,玉与贞。gū zhī xīn,bīng yǔ qīng,fù zhī xīn,yù yǔ zhēn。
谁知贞玉与清冰,两世一门双节并。shuí zhī zhēn yù yǔ qīng bīng,liǎng shì yī mén shuāng jié bìng。
双节并,两心毕,百年只为三泉日。shuāng jié bìng,liǎng xīn bì,bǎi nián zhǐ wèi sān quán rì。
三泉相见堪一莞,葛源之流今日远。sān quán xiāng jiàn kān yī guǎn,gé yuán zhī liú jīn rì yuǎn。
君不见州司举例表门楣,双节遣孤同一辞。jūn bù jiàn zhōu sī jǔ lì biǎo mén méi,shuāng jié qiǎn gū tóng yī cí。

送汪器之太史赴南京司业

顾清

汪家兄弟皆奇才,联飞齐上黄金台。wāng jiā xiōng dì jiē qí cái,lián fēi qí shàng huáng jīn tái。
驰声东观二十载,一官不调众所猜。chí shēng dōng guān èr shí zài,yī guān bù diào zhòng suǒ cāi。
朝来忽报除书下,却指南雍问官舍。cháo lái hū bào chú shū xià,què zhǐ nán yōng wèn guān shě。
雁行分飞心万结,聊复对床相慰藉。yàn xíng fēn fēi xīn wàn jié,liáo fù duì chuáng xiāng wèi jí。
白楼兄行复情亲,聚首一堂春日温。bái lóu xiōng xíng fù qíng qīn,jù shǒu yī táng chūn rì wēn。
岂徒文字破落莫,直使风俗还真淳。qǐ tú wén zì pò luò mò,zhí shǐ fēng sú hái zhēn chún。
官河水寒冰欲结,车轮已驾不可脱。guān hé shuǐ hán bīng yù jié,chē lún yǐ jià bù kě tuō。
试问功名际会难,何似别离情更切。shì wèn gōng míng jì huì nán,hé shì bié lí qíng gèng qiè。
江东山水梦游中,故人更思罗与丰。jiāng dōng shān shuǐ mèng yóu zhōng,gù rén gèng sī luó yǔ fēng。
因君寄语翻作恶,目极江云千万重。yīn jūn jì yǔ fān zuò è,mù jí jiāng yún qiān wàn zhòng。

铁柯为刘与清司寇赋

顾清

万牛鼓橐冶不销,万山积雪冻不凋。wàn niú gǔ tuó yě bù xiāo,wàn shān jī xuě dòng bù diāo。
疾雷动地风倒海,亭亭百尺撑云霄。jí léi dòng dì fēng dào hǎi,tíng tíng bǎi chǐ chēng yún xiāo。
老夔却顾走百里,鸱鸢蝼蚁不敢窟穴安敢巢。lǎo kuí què gù zǒu bǎi lǐ,chī yuān lóu yǐ bù gǎn kū xué ān gǎn cháo。
铁之柯,谁可拟,秋台老卿古柱史。tiě zhī kē,shuí kě nǐ,qiū tái lǎo qīng gǔ zhù shǐ。
麾之不去招不来,骨力风棱正相似。huī zhī bù qù zhāo bù lái,gǔ lì fēng léng zhèng xiāng shì。
君不见龙之年、蛇之祀,奸臣窃柄天下靡。jūn bù jiàn lóng zhī nián shé zhī sì,jiān chén qiè bǐng tiān xià mí。
天下靡,此老挺立风尘里。tiān xià mí,cǐ lǎo tǐng lì fēng chén lǐ。

除夕谕病齿

顾清

五十三脱齿,久知非少媚。wǔ shí sān tuō chǐ,jiǔ zhī fēi shǎo mèi。
明晨复加五,岂复为尔讳。míng chén fù jiā wǔ,qǐ fù wèi ěr huì。
尔家已漂摇,尔意独濡滞。ěr jiā yǐ piāo yáo,ěr yì dú rú zhì。
去尔非吾情,虐我宁尔利。qù ěr fēi wú qíng,nüè wǒ níng ěr lì。
尔职在咀嚼,兹事久已废。ěr zhí zài jǔ jué,zī shì jiǔ yǐ fèi。
牵联两不忍,无乃并为累。qiān lián liǎng bù rěn,wú nǎi bìng wèi lèi。
山石有时泐,天星有时坠。shān shí yǒu shí lè,tiān xīng yǒu shí zhuì。
矧我露电姿,而汝复予寄。shěn wǒ lù diàn zī,ér rǔ fù yǔ jì。
截肱斯壮夫,恋栈非良骥。jié gōng sī zhuàng fū,liàn zhàn fēi liáng jì。
挥手谢罗千,勇决真吾契。huī shǒu xiè luó qiān,yǒng jué zhēn wú qì。

师邵复以诗送酒副双尊之句仍以一壶情所寄四句意能多散于篇内因效建除体次第用之招与十峰同饮

顾清

一室环潦水,壶尊空倚墙。yī shì huán lǎo shuǐ,hú zūn kōng yǐ qiáng。
情驰北邻彦,所谓天一方。qíng chí běi lín yàn,suǒ wèi tiān yī fāng。
寄我五字吟,四返意弥长。jì wǒ wǔ zì yín,sì fǎn yì mí zhǎng。
能许冲泥过,多哉招杜康。néng xǔ chōng ní guò,duō zāi zhāo dù kāng。

七月一日招孚若师邵唐信伯周文仪饮效师邵作

顾清

一雨时物润,壶瓜皆可烹。yī yǔ shí wù rùn,hú guā jiē kě pēng。
情知饱食愧,所乐在良朋。qíng zhī bǎo shí kuì,suǒ lè zài liáng péng。
寄迹且仁里,四邻多俊英。jì jì qiě rén lǐ,sì lín duō jùn yīng。
句读脱陈朽,意气淩高冥。jù dú tuō chén xiǔ,yì qì líng gāo míng。
能来共菲恶,多谢楼君卿。néng lái gòng fēi è,duō xiè lóu jūn qīng。

席间呈诸公

顾清

一月十日雨不休,壶藤瓜蔓生蜗牛。yī yuè shí rì yǔ bù xiū,hú téng guā màn shēng wō niú。
情知春旱已无麦,所可复望秋田收。qíng zhī chūn hàn yǐ wú mài,suǒ kě fù wàng qiū tián shōu。
寄巢燕子湿两翅,四散飞落谁家楼。jì cháo yàn zi shī liǎng chì,sì sàn fēi luò shuí jiā lóu。
句法清雄卢柱史,意气剧为苍生忧。jù fǎ qīng xióng lú zhù shǐ,yì qì jù wèi cāng shēng yōu。
能言有笔断有斧,多少阴妖凭社丘。néng yán yǒu bǐ duàn yǒu fǔ,duō shǎo yīn yāo píng shè qiū。

题扇用敬所韵

顾清

坐爱水木秀,闲吟招隐诗。zuò ài shuǐ mù xiù,xián yín zhāo yǐn shī。
童子趣归去,前山月上时。tóng zi qù guī qù,qián shān yuè shàng shí。
清风消暑溽,好雨报秋成。qīng fēng xiāo shǔ rù,hǎo yǔ bào qiū chéng。
借问林间老,应无白发生。jiè wèn lín jiān lǎo,yīng wú bái fā shēng。

雨后独酌得王鹤坡秋夜不寐诗有感遂用其韵

顾清

忆昨震雷雨,势欲倾我床。yì zuó zhèn léi yǔ,shì yù qīng wǒ chuáng。
我床幸无恙,己复颓我墙。wǒ chuáng xìng wú yàng,jǐ fù tuí wǒ qiáng。
羁人多怀思,异形同肺肠。jī rén duō huái sī,yì xíng tóng fèi cháng。
与君隔千里,远迩俱他乡。yǔ jūn gé qiān lǐ,yuǎn ěr jù tā xiāng。
霖晦动旬浃,何由觌天光。lín huì dòng xún jiā,hé yóu dí tiān guāng。
晚酌西轩下,双鲤忽堕傍。wǎn zhuó xī xuān xià,shuāng lǐ hū duò bàng。
愿随飘风去,联坐举一觞。yuàn suí piāo fēng qù,lián zuò jǔ yī shāng。
川流正浩瀚,我舟不可方。chuān liú zhèng hào hàn,wǒ zhōu bù kě fāng。
会合知几时,仰视云天苍。huì hé zhī jǐ shí,yǎng shì yún tiān cāng。
还坐三叹息,孰云归路长。hái zuò sān tàn xī,shú yún guī lù zhǎng。

七月十六日乡人会饯两邑新尹于寓舍既罢不寐旋书所感得三十四韵论其格制不足言诗而朴野恳悃拟诸田夫野老之词或可备询访之一二也

顾清

吾邦古壮县,驰望自宋唐。wú bāng gǔ zhuàng xiàn,chí wàng zì sòng táng。
胜国登使府,因之启上洋。shèng guó dēng shǐ fǔ,yīn zhī qǐ shàng yáng。
官曹虽日崇,阡陌仍故疆。guān cáo suī rì chóng,qiān mò réng gù jiāng。
宋季已穷蹙,取民犹甚凉。sòng jì yǐ qióng cù,qǔ mín yóu shén liáng。
一坏贾绵州,再困朱管张。yī huài jiǎ mián zhōu,zài kùn zhū guǎn zhāng。
浸淫到国初,乃至十倍强。jìn yín dào guó chū,nǎi zhì shí bèi qiáng。
浮名累仁政,有识空叹伤。fú míng lèi rén zhèng,yǒu shí kōng tàn shāng。
宣祖痛裁损,经纶更文襄。xuān zǔ tòng cái sǔn,jīng lún gèng wén xiāng。
民力既以纾,赋入乃有常。mín lì jì yǐ shū,fù rù nǎi yǒu cháng。
公家无阙事,帑廪有馀藏。gōng jiā wú quē shì,tǎng lǐn yǒu yú cáng。
后来诸君子,率由如旧章。hòu lái zhū jūn zi,lǜ yóu rú jiù zhāng。
至今乡父老,稽首周侍郎。zhì jīn xiāng fù lǎo,jī shǒu zhōu shì láng。
粤从近岁来,智者好纷更。yuè cóng jìn suì lái,zhì zhě hǎo fēn gèng。
或云时世异,古法今难行。huò yún shí shì yì,gǔ fǎ jīn nán xíng。
或云广储积,典守为民殃。huò yún guǎng chǔ jī,diǎn shǒu wèi mín yāng。
墉坊一以决,狐鼠恣披壤。yōng fāng yī yǐ jué,hú shǔ zì pī rǎng。
但见私税增,不闻公廪穰。dàn jiàn sī shuì zēng,bù wén gōng lǐn ráng。
己巳及庚午,诸仓惟栋梁。jǐ sì jí gēng wǔ,zhū cāng wéi dòng liáng。
苟能实蠲税,犹或幸小康。gǒu néng shí juān shuì,yóu huò xìng xiǎo kāng。
功名掩慈惠,白纸栽青桑。gōng míng yǎn cí huì,bái zhǐ zāi qīng sāng。
都将烟水区,指作禾黍场。dōu jiāng yān shuǐ qū,zhǐ zuò hé shǔ chǎng。
一字挂经费,年年理逋亡。yī zì guà jīng fèi,nián nián lǐ bū wáng。
从此遂困弊,萧然类穷乡。cóng cǐ suì kùn bì,xiāo rán lèi qióng xiāng。
去夏复霖雨,湖田尽沧浪。qù xià fù lín yǔ,hú tián jǐn cāng làng。
监司不肯奏,郡邑徒苍皇。jiān sī bù kěn zòu,jùn yì tú cāng huáng。
荒租二十万,积雪傅严霜。huāng zū èr shí wàn,jī xuě fù yán shuāng。
君子清庙器,牛刀试新芒。jūn zi qīng miào qì,niú dāo shì xīn máng。
顾此凋瘵馀,宜尔劳运量。gù cǐ diāo zhài yú,yí ěr láo yùn liàng。
立国自有本,为政自有纲。lì guó zì yǒu běn,wèi zhèng zì yǒu gāng。
不闻慈母子,饥寒啼路傍。bù wén cí mǔ zi,jī hán tí lù bàng。
往迹既非远,后贤蔚相望。wǎng jì jì fēi yuǎn,hòu xián wèi xiāng wàng。
区区闵人穷,寝食热衷肠。qū qū mǐn rén qióng,qǐn shí rè zhōng cháng。
愿见德化成,联飞入明光。yuàn jiàn dé huà chéng,lián fēi rù míng guāng。
还将镂青管,浓墨书循良。hái jiāng lòu qīng guǎn,nóng mò shū xún liáng。