古诗词

春雪敬亭用前韵再答

顾清

西山落日云蒸蒸,漫衍涧谷弥冈陵。xī shān luò rì yún zhēng zhēng,màn yǎn jiàn gǔ mí gāng líng。
晓窗梦破闻扫雪,失喜一笑披衣兴。xiǎo chuāng mèng pò wén sǎo xuě,shī xǐ yī xiào pī yī xīng。
天街大有隔岁伴,羸马前日犹凌兢。tiān jiē dà yǒu gé suì bàn,léi mǎ qián rì yóu líng jīng。
常言三白兆丰稔,民病亟矣天须矜。cháng yán sān bái zhào fēng rěn,mín bìng jí yǐ tiān xū jīn。
从风初学柳絮舞,缀树旋作梅花凝。cóng fēng chū xué liǔ xù wǔ,zhuì shù xuán zuò méi huā níng。
素娥晨朝纷下女,玉龙夜战迷先登。sù é chén cháo fēn xià nǚ,yù lóng yè zhàn mí xiān dēng。
瓦垆烟焰坐不暖,起视胆瓶胶作冰。wǎ lú yān yàn zuò bù nuǎn,qǐ shì dǎn píng jiāo zuò bīng。
前年冬温人苦疾,往岁雨多苗弗胜。qián nián dōng wēn rén kǔ jí,wǎng suì yǔ duō miáo fú shèng。
新春得此喜可说,光景十倍鳌山灯。xīn chūn dé cǐ xǐ kě shuō,guāng jǐng shí bèi áo shān dēng。
忘怀一任鸿寄迹,耐久正爱霜为朋。wàng huái yī rèn hóng jì jì,nài jiǔ zhèng ài shuāng wèi péng。
淮西剡曲总佳话,万骑孰与扁舟乘。huái xī shàn qū zǒng jiā huà,wàn qí shú yǔ biǎn zhōu chéng。
愁来呼酒径一醉,斟酌不计斗与升。chóu lái hū jiǔ jìng yī zuì,zhēn zhuó bù jì dòu yǔ shēng。
长安薪炭已如玉,又报米价江南增。zhǎng ān xīn tàn yǐ rú yù,yòu bào mǐ jià jiāng nán zēng。
开门高卧吾岂敢,手挽沟壑嗟无能。kāi mén gāo wò wú qǐ gǎn,shǒu wǎn gōu hè jiē wú néng。
登楼望山一舒啸,银屏玉案高崚层。dēng lóu wàng shān yī shū xiào,yín píng yù àn gāo léng céng。
何当致我此中去,看煮雪茗烧枯藤。hé dāng zhì wǒ cǐ zhōng qù,kàn zhǔ xuě míng shāo kū téng。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

序庵许分菊促以小诗

顾清

买得园亭未有花,分明秋色在邻家。mǎi dé yuán tíng wèi yǒu huā,fēn míng qiū sè zài lín jiā。
酒阑梦醒空惆怅,犹有馀香袭帽纱。jiǔ lán mèng xǐng kōng chóu chàng,yóu yǒu yú xiāng xí mào shā。

桧亭见和催菊韵奉答

顾清

绕遍秋城看菊花,清狂都放此君家。rào biàn qiū chéng kàn jú huā,qīng kuáng dōu fàng cǐ jūn jiā。
淋漓醉墨烦教护,剩费东墙几幅纱。lín lí zuì mò fán jiào hù,shèng fèi dōng qiáng jǐ fú shā。

桧亭见和催菊韵奉答

顾清

秋花元不似春花,清冷秾华各当家。qiū huā yuán bù shì chūn huā,qīng lěng nóng huá gè dāng jiā。
昨夜午风亭上醉,一般银烛照笼纱。zuó yè wǔ fēng tíng shàng zuì,yī bān yín zhú zhào lóng shā。

桧亭见和催菊韵奉答

顾清

由来雪桧与霜花,岁晚相看共一家。yóu lái xuě guì yǔ shuāng huā,suì wǎn xiāng kàn gòng yī jiā。
乱插满头君莫笑,几人白发映乌纱。luàn chā mǎn tóu jūn mò xiào,jǐ rén bái fā yìng wū shā。

除夕望三儿不至

顾清

生来长是绕襟裾,不为功名遣读书。shēng lái zhǎng shì rào jīn jū,bù wèi gōng míng qiǎn dú shū。
旅食今宵定何处,别时初夏岁云除。lǚ shí jīn xiāo dìng hé chù,bié shí chū xià suì yún chú。

除夕望三儿不至

顾清

仲冬初日报行期,任尔留连是到时。zhòng dōng chū rì bào xíng qī,rèn ěr liú lián shì dào shí。
行说坐思缘有报,当时犹恨报来迟。xíng shuō zuò sī yuán yǒu bào,dāng shí yóu hèn bào lái chí。

除夕望三儿不至

顾清

少年东抹更西涂,菽水高堂亦望予。shǎo nián dōng mǒ gèng xī tú,shū shuǐ gāo táng yì wàng yǔ。
今日更无人望我,只应长是我思渠。jīn rì gèng wú rén wàng wǒ,zhǐ yīng zhǎng shì wǒ sī qú。

次韵用常有怀见寄兼送三儿失举还京因以自叹之作二首

顾清

茅屋藜灯对雨然,小桥西畔竹篱边。máo wū lí dēng duì yǔ rán,xiǎo qiáo xī pàn zhú lí biān。
天涯莫道浑忘却,久矣西斋一榻悬。tiān yá mò dào hún wàng què,jiǔ yǐ xī zhāi yī tà xuán。

次韵用常有怀见寄兼送三儿失举还京因以自叹之作二首

顾清

休从场屋论功名,晚达何须让早成。xiū cóng chǎng wū lùn gōng míng,wǎn dá hé xū ràng zǎo chéng。
八十前头看梁颢,白袍元是一书生。bā shí qián tóu kàn liáng hào,bái páo yuán shì yī shū shēng。

二月廿日贡院中作

顾清

今日不乐是何辰,千花万花明上春。jīn rì bù lè shì hé chén,qiān huā wàn huā míng shàng chūn。
洞庭明月湘江水,望望风帆思故人。dòng tíng míng yuè xiāng jiāng shuǐ,wàng wàng fēng fān sī gù rén。

又绝句

顾清

甘雨和风十九年,群生长养不知天。gān yǔ hé fēng shí jiǔ nián,qún shēng zhǎng yǎng bù zhī tiān。
桥山厥有神灵卫,莫问风沙与水泉。qiáo shān jué yǒu shén líng wèi,mò wèn fēng shā yǔ shuǐ quán。

即事和三江

顾清

尘沙日日起春阴,纵有红芳未许寻。chén shā rì rì qǐ chūn yīn,zòng yǒu hóng fāng wèi xǔ xún。
正尔眼前怜蛱蝶,双飞无地不园林。zhèng ěr yǎn qián lián jiá dié,shuāng fēi wú dì bù yuán lín。

过海子桥张氏旧居作

顾清

水边杨柳映楼台,楼上红窗面面开。shuǐ biān yáng liǔ yìng lóu tái,lóu shàng hóng chuāng miàn miàn kāi。
风景不殊人事别,夕阳沙岸首频回。fēng jǐng bù shū rén shì bié,xī yáng shā àn shǒu pín huí。

次韵水村书王山农梅花诗后

顾清

少年冲雪探梅时,那识溪山有险夷。shǎo nián chōng xuě tàn méi shí,nà shí xī shān yǒu xiǎn yí。
今日短筇遥伫立,无言空咏老农诗。jīn rì duǎn qióng yáo zhù lì,wú yán kōng yǒng lǎo nóng shī。

次韵水村书王山农梅花诗后

顾清

老农应未兴全空,犹有湖船倚短篷。lǎo nóng yīng wèi xīng quán kōng,yóu yǒu hú chuán yǐ duǎn péng。
待得春风消息透,六桥都在暗香中。dài dé chūn fēng xiāo xī tòu,liù qiáo dōu zài àn xiāng zhōng。