古诗词

恩封豸绣为卢师邵父恒斋寿

顾清

神羊一角骏且灵,心识枉直知奸贞。shén yáng yī jiǎo jùn qiě líng,xīn shí wǎng zhí zhī jiān zhēn。
因之遂有触邪名,楚人作冠秦汉仍。yīn zhī suì yǒu chù xié míng,chǔ rén zuò guān qín hàn réng。
至今台府表仪刑,卢郎铁面飞霜冰。zhì jīn tái fǔ biǎo yí xíng,lú láng tiě miàn fēi shuāng bīng。
俨然象服当明廷,豺狼屏息虎遁形。yǎn rán xiàng fú dāng míng tíng,chái láng píng xī hǔ dùn xíng。
彼狐鼠者敢咿嘤,帝曰汝贤谁尔成。bǐ hú shǔ zhě gǎn yī yīng,dì yuē rǔ xián shuí ěr chéng。
往贻尔亲予尔荣,匪予之荣繄尔情。wǎng yí ěr qīn yǔ ěr róng,fěi yǔ zhī róng yī ěr qíng。
鸾书入山猿鹤惊,林芳谷秀纷来迎。luán shū rù shān yuán hè jīng,lín fāng gǔ xiù fēn lái yíng。
吴丝致密彩缕精,五云灼烁千花明。wú sī zhì mì cǎi lǚ jīng,wǔ yún zhuó shuò qiān huā míng。
新年七十鬓未星,夜灯密字还如蝇。xīn nián qī shí bìn wèi xīng,yè dēng mì zì hái rú yíng。
泮宫吹笙歌鹿鸣,石湖梅花连洞庭。pàn gōng chuī shēng gē lù míng,shí hú méi huā lián dòng tíng。
行来无碍出入轻,肩舆扁舟惟所胜。xíng lái wú ài chū rù qīng,jiān yú biǎn zhōu wéi suǒ shèng。
郎君出使拥文旌,吴船万里上青城。láng jūn chū shǐ yōng wén jīng,wú chuán wàn lǐ shàng qīng chéng。
朋尊献寿舞前楹,庭前堂上总欢声。péng zūn xiàn shòu wǔ qián yíng,tíng qián táng shàng zǒng huān shēng。
他年犀玉麟袍赪,还想豸角高峥嵘。tā nián xī yù lín páo chēng,hái xiǎng zhì jiǎo gāo zhēng róng。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

同年宋良佐巡按得代以书留别赋此寄赠

顾清

袨服奇装巧日增,百金财可一缣成。xuàn fú qí zhuāng qiǎo rì zēng,bǎi jīn cái kě yī jiān chéng。
苇帘布缘黄絁被,时为封章达圣明。wěi lián bù yuán huáng shī bèi,shí wèi fēng zhāng dá shèng míng。

同年宋良佐巡按得代以书留别赋此寄赠

顾清

圣人初政日方升,独立台端仗老成。shèng rén chū zhèng rì fāng shēng,dú lì tái duān zhàng lǎo chéng。
一道歌谣听不尽,须知四海望升平。yī dào gē yáo tīng bù jǐn,xū zhī sì hǎi wàng shēng píng。

味梅图

顾清

羊酪莼羹各有宜,崇桃积季漫多姿。yáng lào chún gēng gè yǒu yí,chóng táo jī jì màn duō zī。
岁寒一种真滋味,只许龙山处士知。suì hán yī zhǒng zhēn zī wèi,zhǐ xǔ lóng shān chù shì zhī。

简华峰教谕乞莲栽

顾清

园亭无竹使人俗,池馆无莲也寂寥。yuán tíng wú zhú shǐ rén sú,chí guǎn wú lián yě jì liáo。
梦入镜湖当六月,接天青盖拥红桡。mèng rù jìng hú dāng liù yuè,jiē tiān qīng gài yōng hóng ráo。

简华峰教谕乞莲栽

顾清

行人秋早长安去,中夏分莲不太忙。xíng rén qiū zǎo zhǎng ān qù,zhōng xià fēn lián bù tài máng。
但有碧䇶传别酒,任他红里倚新妆。dàn yǒu bì jué chuán bié jiǔ,rèn tā hóng lǐ yǐ xīn zhuāng。

从北山泛吴淞往苏州夜泊千墩文瑞出陈司训子进所藏吴小仙邯郸图索题穷冬远游空江夜话亦人间一梦也为书绝句

顾清

风雨官舟蜡炬残,吴淞江上说邯郸。fēng yǔ guān zhōu là jù cán,wú sōng jiāng shàng shuō hán dān。
人间到处谁非梦,只有卢生入画看。rén jiān dào chù shuí fēi mèng,zhǐ yǒu lú shēng rù huà kàn。

题华文远所藏五松图

顾清

湖头看木翠团栾,总合丹青画里看。hú tóu kàn mù cuì tuán luán,zǒng hé dān qīng huà lǐ kàn。
冠剑昂然五君子,岁寒长得倚阑干。guān jiàn áng rán wǔ jūn zi,suì hán zhǎng dé yǐ lán gàn。

江中阁浅次金缓斋韵

顾清

浦口停帆换小舟,故人家近不须愁。pǔ kǒu tíng fān huàn xiǎo zhōu,gù rén jiā jìn bù xū chóu。
竹林隐约分岐路,禾廪高低见有秋。zhú lín yǐn yuē fēn qí lù,hé lǐn gāo dī jiàn yǒu qiū。

江中阁浅次金缓斋韵

顾清

千古心期嗟击磬,百年功业类藏钩。qiān gǔ xīn qī jiē jī qìng,bǎi nián gōng yè lèi cáng gōu。
吴江一道看如带,可是先生志未休。wú jiāng yī dào kàn rú dài,kě shì xiān shēng zhì wèi xiū。

题陆承祖扇

顾清

放翁归日鬓初星,几从琴尊上小亭。fàng wēng guī rì bìn chū xīng,jǐ cóng qín zūn shàng xiǎo tíng。
芳草不知人已去,春来依旧自青青。fāng cǎo bù zhī rén yǐ qù,chūn lái yī jiù zì qīng qīng。

松南书屋为章先生赋

顾清

吴松自昔诗书国,得似君家亦未多。wú sōng zì xī shī shū guó,dé shì jūn jiā yì wèi duō。
缃帙牙签数椽屋,百年相继住烟萝。xiāng zhì yá qiān shù chuán wū,bǎi nián xiāng jì zhù yān luó。

松南书屋为章先生赋

顾清

中舍仙游不可招,依然旧隐傍江皋。zhōng shě xiān yóu bù kě zhāo,yī rán jiù yǐn bàng jiāng gāo。
云礽见说多才俊,有日天风起凤毛。yún réng jiàn shuō duō cái jùn,yǒu rì tiān fēng qǐ fèng máo。

吴江夜泊寄长儿天彝八首

顾清

飞盖桥边月漾沙,顺流东去即侬家。fēi gài qiáo biān yuè yàng shā,shùn liú dōng qù jí nóng jiā。
若为得共舟人语,转过船头向早霞。ruò wèi dé gòng zhōu rén yǔ,zhuǎn guò chuán tóu xiàng zǎo xiá。

吴江夜泊寄长儿天彝八首

顾清

高堂双鬓已如丝,此日何堪更远离。gāo táng shuāng bìn yǐ rú sī,cǐ rì hé kān gèng yuǎn lí。
宽我百忧惟汝在,莫令思我在家时。kuān wǒ bǎi yōu wéi rǔ zài,mò lìng sī wǒ zài jiā shí。

吴江夜泊寄长儿天彝八首

顾清

高楼朝日启帘栊,两叔相望百步中。gāo lóu cháo rì qǐ lián lóng,liǎng shū xiāng wàng bǎi bù zhōng。
我不在家渠即父,莫令疏远坠门风。wǒ bù zài jiā qú jí fù,mò lìng shū yuǎn zhuì mén fēng。