古诗词

次姚絅庵韵

顾清

少年学步希攀龙,后生先辈殊而同。shǎo nián xué bù xī pān lóng,hòu shēng xiān bèi shū ér tóng。
文场接轸借光价,海月下照沧江虹。wén chǎng jiē zhěn jiè guāng jià,hǎi yuè xià zhào cāng jiāng hóng。
当时庠序总豪俊,公于其间尤长雄。dāng shí xiáng xù zǒng háo jùn,gōng yú qí jiān yóu zhǎng xióng。
岁行壬子我忝窃,公意夙与神灵通。suì xíng rén zi wǒ tiǎn qiè,gōng yì sù yǔ shén líng tōng。
黄旗捷足走夜半,隐若平地行丰隆。huáng qí jié zú zǒu yè bàn,yǐn ruò píng dì xíng fēng lóng。
升沉不作时世态,江头别酒双壶崇。shēng chén bù zuò shí shì tài,jiāng tóu bié jiǔ shuāng hú chóng。
刘蕡何必下李邰,云龙竟尔乖相从。liú fén hé bì xià lǐ tái,yún lóng jìng ěr guāi xiāng cóng。
虚名我亦自知我,厚抱世岂能忘公。xū míng wǒ yì zì zhī wǒ,hòu bào shì qǐ néng wàng gōng。
南安一世仅小试,梁栋已奏苏湖功。nán ān yī shì jǐn xiǎo shì,liáng dòng yǐ zòu sū hú gōng。
至今诸生诵遗训,有若汉士希林宗。zhì jīn zhū shēng sòng yí xùn,yǒu ruò hàn shì xī lín zōng。
闲居诗笔老益进,人意所澹公偏浓。xián jū shī bǐ lǎo yì jìn,rén yì suǒ dàn gōng piān nóng。
犬马之龄亦奚有,大篇投赠何舂容。quǎn mǎ zhī líng yì xī yǒu,dà piān tóu zèng hé chōng róng。
祓除牛舌鸡口秽,涤荡柳眼梅花风。fú chú niú shé jī kǒu huì,dí dàng liǔ yǎn méi huā fēng。
寒林索莫幽谷閟,顷刻万景回春融。hán lín suǒ mò yōu gǔ bì,qǐng kè wàn jǐng huí chūn róng。
尘区奔走三十载,微命岂不悬青穹。chén qū bēn zǒu sān shí zài,wēi mìng qǐ bù xuán qīng qióng。
樯掀舟舞几阽殆,梦中每想垂纶翁。qiáng xiān zhōu wǔ jǐ diàn dài,mèng zhōng měi xiǎng chuí lún wēng。
致君有意苦才薄,击壤且逐康衢童。zhì jūn yǒu yì kǔ cái báo,jī rǎng qiě zhú kāng qú tóng。
养鱼池南鹤泾北,归来两见春花红。yǎng yú chí nán hè jīng běi,guī lái liǎng jiàn chūn huā hóng。
去时众雏皆长大,丹玉冠顶黄金瞳。qù shí zhòng chú jiē zhǎng dà,dān yù guān dǐng huáng jīn tóng。
长鸣一声起烟际,哀怨似吊吴臣忠。zhǎng míng yī shēng qǐ yān jì,āi yuàn shì diào wú chén zhōng。
洛阳羁客竟不返,草堂空锁青山松。luò yáng jī kè jìng bù fǎn,cǎo táng kōng suǒ qīng shān sōng。
小奴获稻试春酿,一瓮晓熟天门冬。xiǎo nú huò dào shì chūn niàng,yī wèng xiǎo shú tiān mén dōng。
弧南光烛斗牛分,诸老百福神皆充。hú nán guāng zhú dòu niú fēn,zhū lǎo bǎi fú shén jiē chōng。
相携一笑醉花底,便可写入丹青中。xiāng xié yī xiào zuì huā dǐ,biàn kě xiě rù dān qīng zhōng。
不作云台卧华顶,亦合桓荣陪李躬。bù zuò yún tái wò huá dǐng,yì hé huán róng péi lǐ gōng。
寻思却恨公不饮,未怕北海尊罍空。xún sī què hèn gōng bù yǐn,wèi pà běi hǎi zūn léi kōng。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

同年宋良佐巡按得代以书留别赋此寄赠

顾清

袨服奇装巧日增,百金财可一缣成。xuàn fú qí zhuāng qiǎo rì zēng,bǎi jīn cái kě yī jiān chéng。
苇帘布缘黄絁被,时为封章达圣明。wěi lián bù yuán huáng shī bèi,shí wèi fēng zhāng dá shèng míng。

同年宋良佐巡按得代以书留别赋此寄赠

顾清

圣人初政日方升,独立台端仗老成。shèng rén chū zhèng rì fāng shēng,dú lì tái duān zhàng lǎo chéng。
一道歌谣听不尽,须知四海望升平。yī dào gē yáo tīng bù jǐn,xū zhī sì hǎi wàng shēng píng。

味梅图

顾清

羊酪莼羹各有宜,崇桃积季漫多姿。yáng lào chún gēng gè yǒu yí,chóng táo jī jì màn duō zī。
岁寒一种真滋味,只许龙山处士知。suì hán yī zhǒng zhēn zī wèi,zhǐ xǔ lóng shān chù shì zhī。

简华峰教谕乞莲栽

顾清

园亭无竹使人俗,池馆无莲也寂寥。yuán tíng wú zhú shǐ rén sú,chí guǎn wú lián yě jì liáo。
梦入镜湖当六月,接天青盖拥红桡。mèng rù jìng hú dāng liù yuè,jiē tiān qīng gài yōng hóng ráo。

简华峰教谕乞莲栽

顾清

行人秋早长安去,中夏分莲不太忙。xíng rén qiū zǎo zhǎng ān qù,zhōng xià fēn lián bù tài máng。
但有碧䇶传别酒,任他红里倚新妆。dàn yǒu bì jué chuán bié jiǔ,rèn tā hóng lǐ yǐ xīn zhuāng。

从北山泛吴淞往苏州夜泊千墩文瑞出陈司训子进所藏吴小仙邯郸图索题穷冬远游空江夜话亦人间一梦也为书绝句

顾清

风雨官舟蜡炬残,吴淞江上说邯郸。fēng yǔ guān zhōu là jù cán,wú sōng jiāng shàng shuō hán dān。
人间到处谁非梦,只有卢生入画看。rén jiān dào chù shuí fēi mèng,zhǐ yǒu lú shēng rù huà kàn。

题华文远所藏五松图

顾清

湖头看木翠团栾,总合丹青画里看。hú tóu kàn mù cuì tuán luán,zǒng hé dān qīng huà lǐ kàn。
冠剑昂然五君子,岁寒长得倚阑干。guān jiàn áng rán wǔ jūn zi,suì hán zhǎng dé yǐ lán gàn。

江中阁浅次金缓斋韵

顾清

浦口停帆换小舟,故人家近不须愁。pǔ kǒu tíng fān huàn xiǎo zhōu,gù rén jiā jìn bù xū chóu。
竹林隐约分岐路,禾廪高低见有秋。zhú lín yǐn yuē fēn qí lù,hé lǐn gāo dī jiàn yǒu qiū。

江中阁浅次金缓斋韵

顾清

千古心期嗟击磬,百年功业类藏钩。qiān gǔ xīn qī jiē jī qìng,bǎi nián gōng yè lèi cáng gōu。
吴江一道看如带,可是先生志未休。wú jiāng yī dào kàn rú dài,kě shì xiān shēng zhì wèi xiū。

题陆承祖扇

顾清

放翁归日鬓初星,几从琴尊上小亭。fàng wēng guī rì bìn chū xīng,jǐ cóng qín zūn shàng xiǎo tíng。
芳草不知人已去,春来依旧自青青。fāng cǎo bù zhī rén yǐ qù,chūn lái yī jiù zì qīng qīng。

松南书屋为章先生赋

顾清

吴松自昔诗书国,得似君家亦未多。wú sōng zì xī shī shū guó,dé shì jūn jiā yì wèi duō。
缃帙牙签数椽屋,百年相继住烟萝。xiāng zhì yá qiān shù chuán wū,bǎi nián xiāng jì zhù yān luó。

松南书屋为章先生赋

顾清

中舍仙游不可招,依然旧隐傍江皋。zhōng shě xiān yóu bù kě zhāo,yī rán jiù yǐn bàng jiāng gāo。
云礽见说多才俊,有日天风起凤毛。yún réng jiàn shuō duō cái jùn,yǒu rì tiān fēng qǐ fèng máo。

吴江夜泊寄长儿天彝八首

顾清

飞盖桥边月漾沙,顺流东去即侬家。fēi gài qiáo biān yuè yàng shā,shùn liú dōng qù jí nóng jiā。
若为得共舟人语,转过船头向早霞。ruò wèi dé gòng zhōu rén yǔ,zhuǎn guò chuán tóu xiàng zǎo xiá。

吴江夜泊寄长儿天彝八首

顾清

高堂双鬓已如丝,此日何堪更远离。gāo táng shuāng bìn yǐ rú sī,cǐ rì hé kān gèng yuǎn lí。
宽我百忧惟汝在,莫令思我在家时。kuān wǒ bǎi yōu wéi rǔ zài,mò lìng sī wǒ zài jiā shí。

吴江夜泊寄长儿天彝八首

顾清

高楼朝日启帘栊,两叔相望百步中。gāo lóu cháo rì qǐ lián lóng,liǎng shū xiāng wàng bǎi bù zhōng。
我不在家渠即父,莫令疏远坠门风。wǒ bù zài jiā qú jí fù,mò lìng shū yuǎn zhuì mén fēng。