古诗词

次姚絅庵韵

顾清

少年学步希攀龙,后生先辈殊而同。shǎo nián xué bù xī pān lóng,hòu shēng xiān bèi shū ér tóng。
文场接轸借光价,海月下照沧江虹。wén chǎng jiē zhěn jiè guāng jià,hǎi yuè xià zhào cāng jiāng hóng。
当时庠序总豪俊,公于其间尤长雄。dāng shí xiáng xù zǒng háo jùn,gōng yú qí jiān yóu zhǎng xióng。
岁行壬子我忝窃,公意夙与神灵通。suì xíng rén zi wǒ tiǎn qiè,gōng yì sù yǔ shén líng tōng。
黄旗捷足走夜半,隐若平地行丰隆。huáng qí jié zú zǒu yè bàn,yǐn ruò píng dì xíng fēng lóng。
升沉不作时世态,江头别酒双壶崇。shēng chén bù zuò shí shì tài,jiāng tóu bié jiǔ shuāng hú chóng。
刘蕡何必下李邰,云龙竟尔乖相从。liú fén hé bì xià lǐ tái,yún lóng jìng ěr guāi xiāng cóng。
虚名我亦自知我,厚抱世岂能忘公。xū míng wǒ yì zì zhī wǒ,hòu bào shì qǐ néng wàng gōng。
南安一世仅小试,梁栋已奏苏湖功。nán ān yī shì jǐn xiǎo shì,liáng dòng yǐ zòu sū hú gōng。
至今诸生诵遗训,有若汉士希林宗。zhì jīn zhū shēng sòng yí xùn,yǒu ruò hàn shì xī lín zōng。
闲居诗笔老益进,人意所澹公偏浓。xián jū shī bǐ lǎo yì jìn,rén yì suǒ dàn gōng piān nóng。
犬马之龄亦奚有,大篇投赠何舂容。quǎn mǎ zhī líng yì xī yǒu,dà piān tóu zèng hé chōng róng。
祓除牛舌鸡口秽,涤荡柳眼梅花风。fú chú niú shé jī kǒu huì,dí dàng liǔ yǎn méi huā fēng。
寒林索莫幽谷閟,顷刻万景回春融。hán lín suǒ mò yōu gǔ bì,qǐng kè wàn jǐng huí chūn róng。
尘区奔走三十载,微命岂不悬青穹。chén qū bēn zǒu sān shí zài,wēi mìng qǐ bù xuán qīng qióng。
樯掀舟舞几阽殆,梦中每想垂纶翁。qiáng xiān zhōu wǔ jǐ diàn dài,mèng zhōng měi xiǎng chuí lún wēng。
致君有意苦才薄,击壤且逐康衢童。zhì jūn yǒu yì kǔ cái báo,jī rǎng qiě zhú kāng qú tóng。
养鱼池南鹤泾北,归来两见春花红。yǎng yú chí nán hè jīng běi,guī lái liǎng jiàn chūn huā hóng。
去时众雏皆长大,丹玉冠顶黄金瞳。qù shí zhòng chú jiē zhǎng dà,dān yù guān dǐng huáng jīn tóng。
长鸣一声起烟际,哀怨似吊吴臣忠。zhǎng míng yī shēng qǐ yān jì,āi yuàn shì diào wú chén zhōng。
洛阳羁客竟不返,草堂空锁青山松。luò yáng jī kè jìng bù fǎn,cǎo táng kōng suǒ qīng shān sōng。
小奴获稻试春酿,一瓮晓熟天门冬。xiǎo nú huò dào shì chūn niàng,yī wèng xiǎo shú tiān mén dōng。
弧南光烛斗牛分,诸老百福神皆充。hú nán guāng zhú dòu niú fēn,zhū lǎo bǎi fú shén jiē chōng。
相携一笑醉花底,便可写入丹青中。xiāng xié yī xiào zuì huā dǐ,biàn kě xiě rù dān qīng zhōng。
不作云台卧华顶,亦合桓荣陪李躬。bù zuò yún tái wò huá dǐng,yì hé huán róng péi lǐ gōng。
寻思却恨公不饮,未怕北海尊罍空。xún sī què hèn gōng bù yǐn,wèi pà běi hǎi zūn léi kōng。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

中秋夜客散步月中庭忽忆陆舜卿南归乞诗时正多雨索笔书赠

顾清

高飞独鹤想华亭,出海冰轮到晓清。gāo fēi dú hè xiǎng huá tíng,chū hǎi bīng lún dào xiǎo qīng。
林影波光四千里,看君一路镜中行。lín yǐng bō guāng sì qiān lǐ,kàn jūn yī lù jìng zhōng xíng。

营缮所副姑苏陆云与予同年生而母尚无恙乞归得许以小像索题为书绝句

顾清

鹤骨崚嶒鬓有丝,青衫才著便思归。hè gǔ léng céng bìn yǒu sī,qīng shān cái zhù biàn sī guī。
高堂幸有亲堪养,未必功名与愿违。gāo táng xìng yǒu qīn kān yǎng,wèi bì gōng míng yǔ yuàn wéi。

天彝生日乡里诸公会于小园赋鹤亭芝瑞诗各次其韵奉谢其七

顾清

双飞唳月林间鹤,九叠蟠云石上芝。shuāng fēi lì yuè lín jiān hè,jiǔ dié pán yún shí shàng zhī。
携鹤采芝何日是,高歌聊把菊花卮。xié hè cǎi zhī hé rì shì,gāo gē liáo bǎ jú huā zhī。

冬至前一夕梦书六字甚异

顾清

自古元良惟国本,由来天子重丘民。zì gǔ yuán liáng wéi guó běn,yóu lái tiān zi zhòng qiū mín。
升平事业无多字,把笔翻思梦里身。shēng píng shì yè wú duō zì,bǎ bǐ fān sī mèng lǐ shēn。

题浔阳送客扫雪烹茶二小画

顾清

一曲琵琶月满船,虾蟆陵下玉生烟。yī qū pí pá yuè mǎn chuán,xiā má líng xià yù shēng yān。
江州便作天涯念,更有潮阳路八千。jiāng zhōu biàn zuò tiān yá niàn,gèng yǒu cháo yáng lù bā qiān。

题浔阳送客扫雪烹茶二小画

顾清

兰苕无计续鸾胶,雪水重逢锦帐羔。lán sháo wú jì xù luán jiāo,xuě shuǐ zhòng féng jǐn zhàng gāo。
合与诗家作谈柄,老韩谋国未应高。hé yǔ shī jiā zuò tán bǐng,lǎo hán móu guó wèi yīng gāo。

丙子元日示云孙时其弟应芝将晬阳寅辰录四

顾清

春衫簇簇称时裁,喜道新年上学来。chūn shān cù cù chēng shí cái,xǐ dào xīn nián shàng xué lái。
接得屠苏满堂拜,不知小弟已先杯。jiē dé tú sū mǎn táng bài,bù zhī xiǎo dì yǐ xiān bēi。

丙子元日示云孙时其弟应芝将晬阳寅辰录四

顾清

儿童贺岁满堂前,一样心情两地悬。ér tóng hè suì mǎn táng qián,yī yàng xīn qíng liǎng dì xuán。
争得便成东下计,不教凝望五云边。zhēng dé biàn chéng dōng xià jì,bù jiào níng wàng wǔ yún biān。

丙子元日示云孙时其弟应芝将晬阳寅辰录四

顾清

阳孙今日已成立,诸弟荆花共一丛。yáng sūn jīn rì yǐ chéng lì,zhū dì jīng huā gòng yī cóng。
凭仗春风好培养,并将书笔继衰翁。píng zhàng chūn fēng hǎo péi yǎng,bìng jiāng shū bǐ jì shuāi wēng。

丙子元日示云孙时其弟应芝将晬阳寅辰录四

顾清

春光又到小楼东,几日春花烂漫红。chūn guāng yòu dào xiǎo lóu dōng,jǐ rì chūn huā làn màn hóng。
细想别离缘底事,鲈鱼刚要待秋风。xì xiǎng bié lí yuán dǐ shì,lú yú gāng yào dài qiū fēng。

和师邵七言绝二首

顾清

病里春光只漫消,碧山回望转迢遥。bìng lǐ chūn guāng zhǐ màn xiāo,bì shān huí wàng zhuǎn tiáo yáo。
慈恩阁上题诗客,正得君王放早朝。cí ēn gé shàng tí shī kè,zhèng dé jūn wáng fàng zǎo cháo。

和师邵七言绝二首

顾清

老去文园渴未消,甘泉春从属车遥。lǎo qù wén yuán kě wèi xiāo,gān quán chūn cóng shǔ chē yáo。
倦来一枕山窗梦,满耳黄蜂闹午朝。juàn lái yī zhěn shān chuāng mèng,mǎn ěr huáng fēng nào wǔ cháo。

再和消字韵

顾清

几日东风冻未消,千门柳色望中遥。jǐ rì dōng fēng dòng wèi xiāo,qiān mén liǔ sè wàng zhōng yáo。
椒花柏叶宜春酒,应待明年共早朝。jiāo huā bǎi yè yí chūn jiǔ,yīng dài míng nián gòng zǎo cháo。

再和消字韵

顾清

鬓雪初凝未拟消,后来难定以前遥。bìn xuě chū níng wèi nǐ xiāo,hòu lái nán dìng yǐ qián yáo。
寻春走马长安客,虚度升平又两朝。xún chūn zǒu mǎ zhǎng ān kè,xū dù shēng píng yòu liǎng cháo。

读叶文庄病目诗有感

顾清

狼籍残书研几偏,毿毿寒雨北窗前。láng jí cán shū yán jǐ piān,sān sān hán yǔ běi chuāng qián。
客心正似泾东老,长在池亭竹树边。kè xīn zhèng shì jīng dōng lǎo,zhǎng zài chí tíng zhú shù biān。