古诗词

临江仙·中秋夜游秦淮水榭

黄景仁

三载红桥旧路,轻尘暗换年华。sān zài hóng qiáo jiù lù,qīng chén àn huàn nián huá。
依然灯火照香车,玉箫吹子夜,明月在谁家?yī rán dēng huǒ zhào xiāng chē,yù xiāo chuī zi yè,míng yuè zài shuí jiā?
几度青衫泪湿,重来破帽檐斜。jǐ dù qīng shān lèi shī,zhòng lái pò mào yán xié。
殢人风景又天涯。tì rén fēng jǐng yòu tiān yá。
垂杨空系马,流水有归鸦。chuí yáng kōng xì mǎ,liú shuǐ yǒu guī yā。
黄景仁

黄景仁

黄景仁(1749~1783),清代诗人。字汉镛,一字仲则,号鹿菲子,阳湖(今江苏省常州市)人。四岁而孤,家境清贫,少年时即负诗名,为谋生计,曾四方奔波。一生怀才不遇,穷困潦倒,后授县丞,未及补官即在贫病交加中客死他乡,年仅35岁。诗负盛名,为“毗陵七子”之一。诗学李白,所作多抒发穷愁不遇、寂寞凄怆之情怀,也有愤世嫉俗的篇章。七言诗极有特色。亦能词。著有《两当轩全集》。 黄景仁的作品>>

猜您喜欢

山馆夜作

黄景仁

长夜山窗面面开,江湖前后思悠哉。zhǎng yè shān chuāng miàn miàn kāi,jiāng hú qián hòu sī yōu zāi。
当窗试与然高烛,要看鱼龙啖影来。dāng chuāng shì yǔ rán gāo zhú,yào kàn yú lóng dàn yǐng lái。

幼女

黄景仁

汝父年来实鲜欢,牵衣故作别离难。rǔ fù nián lái shí xiān huān,qiān yī gù zuò bié lí nán。
此行不是长安客,莫向浮云直北看。cǐ xíng bù shì zhǎng ān kè,mò xiàng fú yún zhí běi kàn。

安庆客舍

黄景仁

月斜东壁影虚龛,枕簟清秋梦正酣。yuè xié dōng bì yǐng xū kān,zhěn diàn qīng qiū mèng zhèng hān。
一样梦醒听络纬,今宵江北昨江南。yī yàng mèng xǐng tīng luò wěi,jīn xiāo jiāng běi zuó jiāng nán。

别老母

黄景仁

搴帏拜母河梁去,白发愁看泪眼枯。qiān wéi bài mǔ hé liáng qù,bái fā chóu kàn lèi yǎn kū。
惨惨柴门风雪夜,此时有子不如无。cǎn cǎn chái mén fēng xuě yè,cǐ shí yǒu zi bù rú wú。

春兴

黄景仁

夜来风雨梦难成,是处溪头听卖饧。yè lái fēng yǔ mèng nán chéng,shì chù xī tóu tīng mài táng。
怪底桃花半零落,江村明日是清明。guài dǐ táo huā bàn líng luò,jiāng cūn míng rì shì qīng míng。

癸巳除夕偶成

黄景仁

年年此夕费吟呻,儿女灯前窃笑频。nián nián cǐ xī fèi yín shēn,ér nǚ dēng qián qiè xiào pín。
汝辈何知吾自悔,枉抛心力作诗人。rǔ bèi hé zhī wú zì huǐ,wǎng pāo xīn lì zuò shī rén。

过马氏宫址

黄景仁

才从宫树听啼乌,旋见荒台叫鹧鸪。cái cóng gōng shù tīng tí wū,xuán jiàn huāng tái jiào zhè gū。
不用官家亲饮马,一鞭已塞洞庭湖。bù yòng guān jiā qīn yǐn mǎ,yī biān yǐ sāi dòng tíng hú。

过马氏宫址

黄景仁

长驱红粉出荆关,旧日承恩数阿蛮。zhǎng qū hóng fěn chū jīng guān,jiù rì chéng ēn shù ā mán。
老大飘零人不识,月明低唱望家山。lǎo dà piāo líng rén bù shí,yuè míng dī chàng wàng jiā shān。

横江阻风

黄景仁

洲若香消岸荻秋,离人虚系五更舟。zhōu ruò xiāng xiāo àn dí qiū,lí rén xū xì wǔ gèng zhōu。
晓来谁唱横江曲,恶浪无情也白头。xiǎo lái shuí chàng héng jiāng qū,è làng wú qíng yě bái tóu。

感旧

黄景仁

遮莫临行念我频,竹枝留涴泪痕新。zhē mò lín xíng niàn wǒ pín,zhú zhī liú wò lèi hén xīn。
多缘刺史无坚约,岂视萧郎作路人。duō yuán cì shǐ wú jiān yuē,qǐ shì xiāo láng zuò lù rén。
望里彩云疑冉冉,愁边春水故粼粼。wàng lǐ cǎi yún yí rǎn rǎn,chóu biān chūn shuǐ gù lín lín。
珊瑚百尺珠千斛,难换罗敷未嫁身。shān hú bǎi chǐ zhū qiān hú,nán huàn luó fū wèi jià shēn。

圈虎行

黄景仁

都门岁首陈百技,鱼龙怪兽罕不备;何物市上游手儿,役使山君作儿戏。dōu mén suì shǒu chén bǎi jì,yú lóng guài shòu hǎn bù bèi;hé wù shì shàng yóu shǒu ér,yì shǐ shān jūn zuò ér xì。
初舁虎圈来广场,倾城观者如堵墙;四周立栅牵虎出,毛拳耳戢气不扬。chū yú hǔ quān lái guǎng chǎng,qīng chéng guān zhě rú dǔ qiáng;sì zhōu lì zhà qiān hǔ chū,máo quán ěr jí qì bù yáng。
先撩虎须虎犹帖,以棓卓地虎人立;人呼虎吼声如雷,牙爪丛中奋身入。xiān liāo hǔ xū hǔ yóu tiē,yǐ bàng zhuó dì hǔ rén lì;rén hū hǔ hǒu shēng rú léi,yá zhǎo cóng zhōng fèn shēn rù。
虎口呀开大如牛,人转从容探以手;更脱头颅抵虎口,以头饲虎虎不受,虎舌舐人如舐毂。hǔ kǒu ya kāi dà rú niú,rén zhuǎn cóng róng tàn yǐ shǒu;gèng tuō tóu lú dǐ hǔ kǒu,yǐ tóu sì hǔ hǔ bù shòu,hǔ shé shì rén rú shì gǔ。
忽按虎脊叱使行,虎便逡巡绕阑走。hū àn hǔ jí chì shǐ xíng,hǔ biàn qūn xún rào lán zǒu。
翻身踞地蹴冻尘,挥身抖开花锦茵;fān shēn jù dì cù dòng chén,huī shēn dǒu kāi huā jǐn yīn;
盘回舞势学胡旋,似张虎威实媚人;少焉仰卧若佯死,投之以肉霍然起;pán huí wǔ shì xué hú xuán,shì zhāng hǔ wēi shí mèi rén;shǎo yān yǎng wò ruò yáng sǐ,tóu zhī yǐ ròu huò rán qǐ;
观者一笑争醵钱,人既得钱虎摇尾。guān zhě yī xiào zhēng jù qián,rén jì dé qián hǔ yáo wěi。
仍驱入圈负以趋,此间乐亦忘山居。réng qū rù quān fù yǐ qū,cǐ jiān lè yì wàng shān jū。
依人虎任人颐使,伴虎人皆虎唾余。yī rén hǔ rèn rén yí shǐ,bàn hǔ rén jiē hǔ tuò yú。
我观此状气消沮:嗟尔斑奴亦何苦!wǒ guān cǐ zhuàng qì xiāo jǔ jiē ěr bān nú yì hé kǔ!
不能决蹯尔不智,不能破槛尔不武。bù néng jué fán ěr bù zhì,bù néng pò kǎn ěr bù wǔ。
此曹一生衣食汝,彼岂有力如中黄,复似梁鸯能喜怒。cǐ cáo yī shēng yī shí rǔ,bǐ qǐ yǒu lì rú zhōng huáng,fù shì liáng yāng néng xǐ nù。
汝得残餐究奚补?伥鬼羞颜亦更主;旧山同伴倘相逢,笑尔行藏不如鼠。rǔ dé cán cān jiū xī bǔ?chāng guǐ xiū yán yì gèng zhǔ;jiù shān tóng bàn tǎng xiāng féng,xiào ěr xíng cáng bù rú shǔ。

观潮行

黄景仁

客有不乐游广陵,卧看八月秋涛兴。kè yǒu bù lè yóu guǎng líng,wò kàn bā yuè qiū tāo xīng。
伟哉造物此巨观,海水直挟心飞腾。wěi zāi zào wù cǐ jù guān,hǎi shuǐ zhí xié xīn fēi téng。
瀴溟万万夙未届,对此茫茫八埏隘。yíng míng wàn wàn sù wèi jiè,duì cǐ máng máng bā shān ài。
才见银山动地来,已将赤岸浮天外。cái jiàn yín shān dòng dì lái,yǐ jiāng chì àn fú tiān wài。
砰岩磓岳万穴号,雌呿雄吟六节摇。pēng yán duī yuè wàn xué hào,cí qù xióng yín liù jié yáo。
岂其乾坤果呼吸,乃与晦朔为盈消。qǐ qí qián kūn guǒ hū xī,nǎi yǔ huì shuò wèi yíng xiāo。
殷天怒为排山入,转眼西追日轮及。yīn tiān nù wèi pái shān rù,zhuǎn yǎn xī zhuī rì lún jí。
一信将无渤澥空,再来或恐鸿蒙湿。yī xìn jiāng wú bó xiè kōng,zài lái huò kǒng hóng méng shī。
唱歌踏浪输吴侬,曾赍何物邀海童。chàng gē tà làng shū wú nóng,céng jī hé wù yāo hǎi tóng。
答言三千水犀弩,至今犹敢撄其锋。dá yán sān qiān shuǐ xī nǔ,zhì jīn yóu gǎn yīng qí fēng。
我思此语等儿戏,员也英灵实南避。wǒ sī cǐ yǔ děng ér xì,yuán yě yīng líng shí nán bì。
只合回头撼越山,那因抉目仇吴地。zhǐ hé huí tóu hàn yuè shān,nà yīn jué mù chóu wú dì。
吴颠越蹶曾几时,前胥后种谁见知。wú diān yuè jué céng jǐ shí,qián xū hòu zhǒng shuí jiàn zhī。
潮生潮落自终古,我欲停杯一问之。cháo shēng cháo luò zì zhōng gǔ,wǒ yù tíng bēi yī wèn zhī。

后观潮行

黄景仁

海风卷尽江头叶,沙岸千人万人立。hǎi fēng juǎn jǐn jiāng tóu yè,shā àn qiān rén wàn rén lì。
怪底山川忽变容,又报天边海潮入。guài dǐ shān chuān hū biàn róng,yòu bào tiān biān hǎi cháo rù。
鸥飞艇乱行云停,江亦作势如相迎。ōu fēi tǐng luàn xíng yún tíng,jiāng yì zuò shì rú xiāng yíng。
鹅毛一白尚天际,倾耳已是风霆声。é máo yī bái shàng tiān jì,qīng ěr yǐ shì fēng tíng shēng。
江流不合几回折,欲折涛头如折铁。jiāng liú bù hé jǐ huí zhé,yù zhé tāo tóu rú zhé tiě。
一折平添百丈飞,浩浩长空舞晴雪。yī zhé píng tiān bǎi zhàng fēi,hào hào zhǎng kōng wǔ qíng xuě。
星驰电激望已遥,江塘十里随低高。xīng chí diàn jī wàng yǐ yáo,jiāng táng shí lǐ suí dī gāo。
此时万户同屏息,想见窗棂齐动摇。cǐ shí wàn hù tóng píng xī,xiǎng jiàn chuāng líng qí dòng yáo。
潮头障天天亦暮,苍茫却望潮来处。cháo tóu zhàng tiān tiān yì mù,cāng máng què wàng cháo lái chù。
前阵才平罗刹矶,后来又没西兴树。qián zhèn cái píng luó shā jī,hòu lái yòu méi xī xīng shù。
独客吊影行自愁,大地与身同一浮。dú kè diào yǐng xíng zì chóu,dà dì yǔ shēn tóng yī fú。
乘槎未许到星阙,采药何年傍祖洲。chéng chá wèi xǔ dào xīng quē,cǎi yào hé nián bàng zǔ zhōu。
赋罢观潮长太息,我尚输潮归即得。fù bà guān cháo zhǎng tài xī,wǒ shàng shū cháo guī jí dé。
回首重城鼓角哀,半空纯作鱼龙色。huí shǒu zhòng chéng gǔ jiǎo āi,bàn kōng chún zuò yú lóng sè。

春昼曲

黄景仁

杨花飞,游丝扬,两地相逢不相让。yáng huā fēi,yóu sī yáng,liǎng dì xiāng féng bù xiāng ràng。
毕竟杨花性更柔,因风复上杨枝上。bì jìng yáng huā xìng gèng róu,yīn fēng fù shàng yáng zhī shàng。
游丝一缕当空垂,欲落不落花蕤蕤。yóu sī yī lǚ dāng kōng chuí,yù luò bù luò huā ruí ruí。
须臾驻向花阴去,有意寻之不知处。xū yú zhù xiàng huā yīn qù,yǒu yì xún zhī bù zhī chù。
杨花飘荡丝缠绵,游子心伤望远天。yáng huā piāo dàng sī chán mián,yóu zi xīn shāng wàng yuǎn tiān。
寄语高楼休极目,鸟啼花落自年年。jì yǔ gāo lóu xiū jí mù,niǎo tí huā luò zì nián nián。

太白墓

黄景仁

束发读君诗,今来展君墓。shù fā dú jūn shī,jīn lái zhǎn jūn mù。
清风江上洒然来,我欲因之寄微慕。qīng fēng jiāng shàng sǎ rán lái,wǒ yù yīn zhī jì wēi mù。
呜呼!有才如君不免死,我固知君死非死。wū hū!yǒu cái rú jūn bù miǎn sǐ,wǒ gù zhī jūn sǐ fēi sǐ。
长星落地三千年,此是昆明劫灰耳。zhǎng xīng luò dì sān qiān nián,cǐ shì kūn míng jié huī ěr。
高冠岌岌佩陆离,纵横击剑胸中奇。gāo guān jí jí pèi lù lí,zòng héng jī jiàn xiōng zhōng qí。
陶镕屈宋入《大雅》,挥洒日月成瑰词。táo róng qū sòng rù dà yǎ,huī sǎ rì yuè chéng guī cí。
当时有君无著处,即今遗躅犹相思。dāng shí yǒu jūn wú zhù chù,jí jīn yí zhú yóu xiāng sī。
醒时兀兀醉千首,应是鸿蒙借君手。xǐng shí wù wù zuì qiān shǒu,yīng shì hóng méng jiè jūn shǒu。
乾坤无事入怀抱,只有求仙与饮酒。qián kūn wú shì rù huái bào,zhǐ yǒu qiú xiān yǔ yǐn jiǔ。
一生低首惟宣城,墓门正对青山青。yī shēng dī shǒu wéi xuān chéng,mù mén zhèng duì qīng shān qīng。
风流辉映今犹昔,更有灞桥驴背客。fēng liú huī yìng jīn yóu xī,gèng yǒu bà qiáo lǘ bèi kè。
此间地下真可观,怪底江山总生色。cǐ jiān dì xià zhēn kě guān,guài dǐ jiāng shān zǒng shēng sè。
江山终古月明里,醉魄沈沈呼不起。jiāng shān zhōng gǔ yuè míng lǐ,zuì pò shěn shěn hū bù qǐ。
锦袍画舫寂无人,隐隐歌声绕江水。jǐn páo huà fǎng jì wú rén,yǐn yǐn gē shēng rào jiāng shuǐ。
残膏剩粉洒六合,犹作人间万余子。cán gāo shèng fěn sǎ liù hé,yóu zuò rén jiān wàn yú zi。
与君同时杜拾遗,窆石却在潇湘湄。yǔ jūn tóng shí dù shí yí,biǎn shí què zài xiāo xiāng méi。
我昔南行曾访之,衡云惨惨通九疑。wǒ xī nán xíng céng fǎng zhī,héng yún cǎn cǎn tōng jiǔ yí。
即论身后归骨地,俨与诗境同分驰。jí lùn shēn hòu guī gǔ dì,yǎn yǔ shī jìng tóng fēn chí。
终嫌此老太愤激,我所师者非公谁。zhōng xián cǐ lǎo tài fèn jī,wǒ suǒ shī zhě fēi gōng shuí。
人生百年要行乐,一日千杯苦不足。rén shēng bǎi nián yào xíng lè,yī rì qiān bēi kǔ bù zú。
笑看樵牧语斜阳,死当埋我兹山麓。xiào kàn qiáo mù yǔ xié yáng,sǐ dāng mái wǒ zī shān lù。
6312345