古诗词

荔枝酒

陈恭尹

天为美禄供禋祀,上有旗星下有泉。tiān wèi měi lù gōng yīn sì,shàng yǒu qí xīng xià yǒu quán。
既作神农能播种,更教仪狄为开先。jì zuò shén nóng néng bō zhǒng,gèng jiào yí dí wèi kāi xiān。
五齐三事经曾著,百榼千钟古有传。wǔ qí sān shì jīng céng zhù,bǎi kē qiān zhōng gǔ yǒu chuán。
西土蒲萄长引蔓,南州丛桂每参天。xī tǔ pú táo zhǎng yǐn màn,nán zhōu cóng guì měi cān tiān。
岂知岭外离支树,植自罗浮卖酒田。qǐ zhī lǐng wài lí zhī shù,zhí zì luó fú mài jiǔ tián。
万斛如珠空自照,千溪如火未曾燃。wàn hú rú zhū kōng zì zhào,qiān xī rú huǒ wèi céng rán。
群来野雀休能网,饱啖行人不论钱。qún lái yě què xiū néng wǎng,bǎo dàn xíng rén bù lùn qián。
采下忽看花满地,酿成何啻酒如川。cǎi xià hū kàn huā mǎn dì,niàng chéng hé chì jiǔ rú chuān。
三年始醒谁能试,百步闻香足自前。sān nián shǐ xǐng shuí néng shì,bǎi bù wén xiāng zú zì qián。
满碗盛来无见底,一觞浮出月如弦。mǎn wǎn shèng lái wú jiàn dǐ,yī shāng fú chū yuè rú xián。
冰从化水参差减,玉既成浆性未迁。bīng cóng huà shuǐ cān chà jiǎn,yù jì chéng jiāng xìng wèi qiān。
桂郡酒官应为此,越佗贡物罔闻焉。guì jùn jiǔ guān yīng wèi cǐ,yuè tuó gòng wù wǎng wén yān。
生时多食犹能醉,酿后馀甘倍可怜。shēng shí duō shí yóu néng zuì,niàng hòu yú gān bèi kě lián。
通神益智功如在,美色怡颜力更全。tōng shén yì zhì gōng rú zài,měi sè yí yán lì gèng quán。
妃子红尘何乃拙,魏文石蜜想当然。fēi zi hóng chén hé nǎi zhuō,wèi wén shí mì xiǎng dāng rán。
琼苏为泛觞王子,玄碧会开宴列仙。qióng sū wèi fàn shāng wáng zi,xuán bì huì kāi yàn liè xiān。
古昔未分优与劣,眼前唯辨圣为贤。gǔ xī wèi fēn yōu yǔ liè,yǎn qián wéi biàn shèng wèi xián。
合尊岂但醉三二,一斗何须价十千。hé zūn qǐ dàn zuì sān èr,yī dòu hé xū jià shí qiān。
多酿不忧民食耗,屡丰为爱酒垆眠。duō niàng bù yōu mín shí hào,lǚ fēng wèi ài jiǔ lú mián。
风流太守须酣饮,知借南中尚几年。fēng liú tài shǒu xū hān yǐn,zhī jiè nán zhōng shàng jǐ nián。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

送陈嵩山观察之任凉庄四首

陈恭尹

曾于桑梓立奇功,一策全教寇技穷。céng yú sāng zǐ lì qí gōng,yī cè quán jiào kòu jì qióng。
此去更搜囊底智,希文兵甲在胸中。cǐ qù gèng sōu náng dǐ zhì,xī wén bīng jiǎ zài xiōng zhōng。

送陈嵩山观察之任凉庄四首

陈恭尹

海不扬波蜃气平,十年南徼赖澄清。hǎi bù yáng bō shèn qì píng,shí nián nán jiǎo lài chéng qīng。
九重拊髀方西顾,未遣荆州髀肉生。jiǔ zhòng fǔ bì fāng xī gù,wèi qiǎn jīng zhōu bì ròu shēng。

送陈嵩山观察之任凉庄四首

陈恭尹

丝丝春雨越王台,别思如云黯不开。sī sī chūn yǔ yuè wáng tái,bié sī rú yún àn bù kāi。
白首尚堪扶杖在,路傍重待节旄来。bái shǒu shàng kān fú zhàng zài,lù bàng zhòng dài jié máo lái。

题子登感怀示弟诗后并为其尊人澹隐隐君寿二首

陈恭尹

三峡山中有断猿,声声凄绝本何言。sān xiá shān zhōng yǒu duàn yuán,shēng shēng qī jué běn hé yán。
从来至性无文字,一任人间自忖论。cóng lái zhì xìng wú wén zì,yī rèn rén jiān zì cǔn lùn。

题子登感怀示弟诗后并为其尊人澹隐隐君寿二首

陈恭尹

连珠五曜映高旻,偕隐谁人得似君。lián zhū wǔ yào yìng gāo mín,xié yǐn shuí rén dé shì jūn。
乌反旧巢元足养,凤翔千仞更能文。wū fǎn jiù cháo yuán zú yǎng,fèng xiáng qiān rèn gèng néng wén。

凤山骊歌十章送徐侯戢斋赴召入都

陈恭尹

不得留公更几年,丝纶前日下中天。bù dé liú gōng gèng jǐ nián,sī lún qián rì xià zhōng tiān。
诚知王命行难俟,欲写丰功世共传。chéng zhī wáng mìng xíng nán qí,yù xiě fēng gōng shì gòng chuán。

凤山骊歌十章送徐侯戢斋赴召入都

陈恭尹

双塔中间画阁开,一时桃李并新栽。shuāng tǎ zhōng jiān huà gé kāi,yī shí táo lǐ bìng xīn zāi。
虽云大邑无多暇,胜日频能命驾来。suī yún dà yì wú duō xiá,shèng rì pín néng mìng jià lái。

凤山骊歌十章送徐侯戢斋赴召入都

陈恭尹

谷风和暖好扶犁,春后新苗绿总齐。gǔ fēng hé nuǎn hǎo fú lí,chūn hòu xīn miáo lǜ zǒng qí。
万树夹途留雨气,八桥临水落虹蜺。wàn shù jiā tú liú yǔ qì,bā qiáo lín shuǐ luò hóng ní。

凤山骊歌十章送徐侯戢斋赴召入都

陈恭尹

郭外樵渔接水村,比年疏浚尽公恩。guō wài qiáo yú jiē shuǐ cūn,bǐ nián shū jùn jǐn gōng ēn。
家家有月归来夜,小艇乘潮直到门。jiā jiā yǒu yuè guī lái yè,xiǎo tǐng chéng cháo zhí dào mén。

凤山骊歌十章送徐侯戢斋赴召入都

陈恭尹

贵贱咸归土一丘,泽流枯骨赖贤侯。guì jiàn xián guī tǔ yī qiū,zé liú kū gǔ lài xián hóu。
刘伶醉后皆荷锸,庄叟无从问髑髅。liú líng zuì hòu jiē hé chā,zhuāng sǒu wú cóng wèn dú lóu。

凤山骊歌十章送徐侯戢斋赴召入都

陈恭尹

度海空传汉伏波,高桥重架石巍峨。dù hǎi kōng chuán hàn fú bō,gāo qiáo zhòng jià shí wēi é。
从前作者皆豪俊,事业曾吴孰较多。cóng qián zuò zhě jiē háo jùn,shì yè céng wú shú jiào duō。

凤山骊歌十章送徐侯戢斋赴召入都

陈恭尹

心如明镜挂当空,广汉何劳设缿筒。xīn rú míng jìng guà dāng kōng,guǎng hàn hé láo shè xiàng tǒng。
百里生灵几百万,妍媸一一在胸中。bǎi lǐ shēng líng jǐ bǎi wàn,yán chī yī yī zài xiōng zhōng。

凤山骊歌十章送徐侯戢斋赴召入都

陈恭尹

吏才况是出巍科,五十年来未见多。lì cái kuàng shì chū wēi kē,wǔ shí nián lái wèi jiàn duō。
赤子岂知蒙帝力,白头一老尚能歌。chì zi qǐ zhī méng dì lì,bái tóu yī lǎo shàng néng gē。

凤山骊歌十章送徐侯戢斋赴召入都

陈恭尹

功在将来未易名,九重今已彻贤声。gōng zài jiāng lái wèi yì míng,jiǔ zhòng jīn yǐ chè xián shēng。
龙蛇劣笔何堪似,碑字因君满帝城。lóng shé liè bǐ hé kān shì,bēi zì yīn jūn mǎn dì chéng。

凤山骊歌十章送徐侯戢斋赴召入都

陈恭尹

百尺飞楼四面风,新钟遥出凤城东。bǎi chǐ fēi lóu sì miàn fēng,xīn zhōng yáo chū fèng chéng dōng。
县人此后思何极,晓夕闻声便忆公。xiàn rén cǐ hòu sī hé jí,xiǎo xī wén shēng biàn yì gōng。