古诗词

张穆之画鹰马歌

陈恭尹

张公捉笔初无意,乱点离离墨光渍。zhāng gōng zhuō bǐ chū wú yì,luàn diǎn lí lí mò guāng zì。
袖手方回惨澹思,满堂忽作飞腾势。xiù shǒu fāng huí cǎn dàn sī,mǎn táng hū zuò fēi téng shì。
尤工画鹰与画马,岂有鬼神立其臂。yóu gōng huà yīng yǔ huà mǎ,qǐ yǒu guǐ shén lì qí bì。
是何意态奇且杰,历落高深见胸次。shì hé yì tài qí qiě jié,lì luò gāo shēn jiàn xiōng cì。
盖闻夫子侠者流,少年唾手燕然地。gài wén fū zi xiá zhě liú,shǎo nián tuò shǒu yàn rán dì。
纵横青史一千年,颠倒文韬三万字。zòng héng qīng shǐ yī qiān nián,diān dào wén tāo sān wàn zì。
破胆亲持与众尝,许身不惜为人碎。pò dǎn qīn chí yǔ zhòng cháng,xǔ shēn bù xī wèi rén suì。
老来伏枥有馀悲,纸上鹰扬犹负气。lǎo lái fú lì yǒu yú bēi,zhǐ shàng yīng yáng yóu fù qì。
叩心自昔飞炎霜,白虹乃为荆轲至。kòu xīn zì xī fēi yán shuāng,bái hóng nǎi wèi jīng kē zhì。
况君精诚委笔墨,僧繇破壁将无是。kuàng jūn jīng chéng wěi bǐ mò,sēng yáo pò bì jiāng wú shì。
我有填胸万古愁,百神不语群仙醉。wǒ yǒu tián xiōng wàn gǔ chóu,bǎi shén bù yǔ qún xiān zuì。
请君放笔作双鸾,夜半骑之问天帝。qǐng jūn fàng bǐ zuò shuāng luán,yè bàn qí zhī wèn tiān dì。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

自罗浮还增城柬冉平川君侯

陈恭尹

南州为令昔多贤,人说平川即稚川。nán zhōu wèi lìng xī duō xián,rén shuō píng chuān jí zhì chuān。
几首新诗无事日,万畦遗穗有秋年。jǐ shǒu xīn shī wú shì rì,wàn qí yí suì yǒu qiū nián。
丹砂未问延龄术,清俸劳分买酒钱。dān shā wèi wèn yán líng shù,qīng fèng láo fēn mǎi jiǔ qián。
四百山灵新寄语,家家安饱胜如仙。sì bǎi shān líng xīn jì yǔ,jiā jiā ān bǎo shèng rú xiān。

送家光佩赴选

陈恭尹

四百罗浮在眼前,一官为养赴幽燕。sì bǎi luó fú zài yǎn qián,yī guān wèi yǎng fù yōu yàn。
由来州县劳人地,且喜弦歌及壮年。yóu lái zhōu xiàn láo rén dì,qiě xǐ xián gē jí zhuàng nián。
携鹤尚为仙洞产,称诗犹是鲤庭篇。xié hè shàng wèi xiān dòng chǎn,chēng shī yóu shì lǐ tíng piān。
风流令尹今能几,要取清风与世传。fēng liú lìng yǐn jīn néng jǐ,yào qǔ qīng fēng yǔ shì chuán。

次答杨宝生即送之入都

陈恭尹

岭头黄菊带秋烟,十月梅花未过虔。lǐng tóu huáng jú dài qiū yān,shí yuè méi huā wèi guò qián。
此去便为飞雪日,远行犹及小春天。cǐ qù biàn wèi fēi xuě rì,yuǎn xíng yóu jí xiǎo chūn tiān。
新成禽尚游山计,旧费朝廷养士钱。xīn chéng qín shàng yóu shān jì,jiù fèi cháo tíng yǎng shì qián。
好到金台思一报,力田终自有逢年。hǎo dào jīn tái sī yī bào,lì tián zhōng zì yǒu féng nián。

赠邵彦升

陈恭尹

好游通侠是平生,滇楚年年足未停。hǎo yóu tōng xiá shì píng shēng,diān chǔ nián nián zú wèi tíng。
剖竹旧分秦郡县,下帘还作蜀沈冥。pōu zhú jiù fēn qín jùn xiàn,xià lián hái zuò shǔ shěn míng。
连城璞玉谁能白,似戟须髯喜尚青。lián chéng pú yù shuí néng bái,shì jǐ xū rán xǐ shàng qīng。
牛斗天边吴越近,秋来同望老人星。niú dòu tiān biān wú yuè jìn,qiū lái tóng wàng lǎo rén xīng。

柬额子美

陈恭尹

令望清才早有誉,官衙幽寂似林居。lìng wàng qīng cái zǎo yǒu yù,guān yá yōu jì shì lín jū。
楸枰细覆新图后,缃帙初开万卷馀。qiū píng xì fù xīn tú hòu,xiāng zhì chū kāi wàn juǎn yú。
槛外雕笼调语鸟,花边香饵戏红鱼。kǎn wài diāo lóng diào yǔ niǎo,huā biān xiāng ěr xì hóng yú。
天南军府闲如此,乐事频书慰倚闾。tiān nán jūn fǔ xián rú cǐ,lè shì pín shū wèi yǐ lǘ。

呈黄文宗予望二首

陈恭尹

汉家琼霸两侯封,今日无双复见公。hàn jiā qióng bà liǎng hóu fēng,jīn rì wú shuāng fù jiàn gōng。
三度北闱司藻鉴,二年南海纪文风。sān dù běi wéi sī zǎo jiàn,èr nián nán hǎi jì wén fēng。
蹊边桃李春争发,眼底骅骝野遂空。qī biān táo lǐ chūn zhēng fā,yǎn dǐ huá liú yě suì kōng。
会向泰阶调玉烛,朽株皆在照临中。huì xiàng tài jiē diào yù zhú,xiǔ zhū jiē zài zhào lín zhōng。

呈黄文宗予望二首

陈恭尹

蓼莪诗废不成声,数亩山田只自耕。liǎo é shī fèi bù chéng shēng,shù mǔ shān tián zhǐ zì gēng。
岂有高名齐郑朴,敢劳虚左礼侯嬴。qǐ yǒu gāo míng qí zhèng pǔ,gǎn láo xū zuǒ lǐ hóu yíng。
龙门可是潜鳞到,马骨聊因市骏呈。lóng mén kě shì qián lín dào,mǎ gǔ liáo yīn shì jùn chéng。
拟待校文公事毕,更将踪迹问生平。nǐ dài xiào wén gōng shì bì,gèng jiāng zōng jì wèn shēng píng。

春感十二首次王础尘

陈恭尹

六十流光早识春,春风只恋鬓华新。liù shí liú guāng zǎo shí chūn,chūn fēng zhǐ liàn bìn huá xīn。
乘时燕雁知来去,启蛰龙蛇自屈伸。chéng shí yàn yàn zhī lái qù,qǐ zhé lóng shé zì qū shēn。
学稼何年为得岁,种瓜无地可称秦。xué jià hé nián wèi dé suì,zhǒng guā wú dì kě chēng qín。
偶然把钓非期获,自照须眉向水滨。ǒu rán bǎ diào fēi qī huò,zì zhào xū méi xiàng shuǐ bīn。

春感十二首次王础尘

陈恭尹

不知何处问阳回,但觉残年万物催。bù zhī hé chù wèn yáng huí,dàn jué cán nián wàn wù cuī。
关外虎头无定远,世间人面有牛哀。guān wài hǔ tóu wú dìng yuǎn,shì jiān rén miàn yǒu niú āi。
颇疑孤竹移贪水,真信昆池是劫灰。pǒ yí gū zhú yí tān shuǐ,zhēn xìn kūn chí shì jié huī。
赤地比来馀万里,青春不到白龙堆。chì dì bǐ lái yú wàn lǐ,qīng chūn bù dào bái lóng duī。

春感十二首次王础尘

陈恭尹

春归长怯楝花风,人世宁堪号作翁。chūn guī zhǎng qiè liàn huā fēng,rén shì níng kān hào zuò wēng。
老去朱颜谁复少,西沉红日有时东。lǎo qù zhū yán shuí fù shǎo,xī chén hóng rì yǒu shí dōng。
攀髯无药留轩帝,存种何方学窦融。pān rán wú yào liú xuān dì,cún zhǒng hé fāng xué dòu róng。
一任浮云自舒卷,必无欺我是苍穹。yī rèn fú yún zì shū juǎn,bì wú qī wǒ shì cāng qióng。

春感十二首次王础尘

陈恭尹

此生如叶任风吹,高下随之不自私。cǐ shēng rú yè rèn fēng chuī,gāo xià suí zhī bù zì sī。
积雪峰峦迎日早,后凋松柏应春迟。jī xuě fēng luán yíng rì zǎo,hòu diāo sōng bǎi yīng chūn chí。
人间罔极恩难报,天道无言怨岂知。rén jiān wǎng jí ēn nán bào,tiān dào wú yán yuàn qǐ zhī。
生我昂藏虚七尺,年年寒食一增悲。shēng wǒ áng cáng xū qī chǐ,nián nián hán shí yī zēng bēi。

春感十二首次王础尘

陈恭尹

桑榆回首望朝晖,隙驷光阴迅若飞。sāng yú huí shǒu wàng cháo huī,xì sì guāng yīn xùn ruò fēi。
一世有言同结舌,百年无日不开扉。yī shì yǒu yán tóng jié shé,bǎi nián wú rì bù kāi fēi。
每愁酒尽莺花满,预喜春生笋蕨肥。měi chóu jiǔ jǐn yīng huā mǎn,yù xǐ chūn shēng sǔn jué féi。
击壤自今歌帝力,杖藜还著住山衣。jī rǎng zì jīn gē dì lì,zhàng lí hái zhù zhù shān yī。

春感十二首次王础尘

陈恭尹

天池古昔是南隅,闻说鲲鹏有令图。tiān chí gǔ xī shì nán yú,wén shuō kūn péng yǒu lìng tú。
水变蓬瀛今已浅,石填精卫合教枯。shuǐ biàn péng yíng jīn yǐ qiǎn,shí tián jīng wèi hé jiào kū。
关封西汉曾黄屋,鼎峙东吴自赤乌。guān fēng xī hàn céng huáng wū,dǐng zhì dōng wú zì chì wū。
莫笑霸王非善计,荒陵人尚禁樵苏。mò xiào bà wáng fēi shàn jì,huāng líng rén shàng jìn qiáo sū。

春感十二首次王础尘

陈恭尹

昨日宣防尚筑堤,今朝函谷欲封泥。zuó rì xuān fáng shàng zhù dī,jīn cháo hán gǔ yù fēng ní。
安攘举世俱无策,桃李公门别有蹊。ān rǎng jǔ shì jù wú cè,táo lǐ gōng mén bié yǒu qī。
老去情怀多作恶,春来朋酒直须携。lǎo qù qíng huái duō zuò è,chūn lái péng jiǔ zhí xū xié。
扁舟不厌乘流去,洗耳先寻饮犊溪。biǎn zhōu bù yàn chéng liú qù,xǐ ěr xiān xún yǐn dú xī。

春感十二首次王础尘

陈恭尹

只为平生志未灰,罗浮家近是蓬莱。zhǐ wèi píng shēng zhì wèi huī,luó fú jiā jìn shì péng lái。
曾窥抱朴书千首,易得安期枣一枚。céng kuī bào pǔ shū qiān shǒu,yì dé ān qī zǎo yī méi。
峰顶三更时见日,村前十月早开梅。fēng dǐng sān gèng shí jiàn rì,cūn qián shí yuè zǎo kāi méi。
期君共隐谁宾主,浊酒相欢不厌陪。qī jūn gòng yǐn shuí bīn zhǔ,zhuó jiǔ xiāng huān bù yàn péi。