古诗词

王华姜哀词

陈恭尹

大风覆鸟巢,有雏东南飞。dà fēng fù niǎo cháo,yǒu chú dōng nán fēi。
妾生始三朝,将军陷重围。qiè shēng shǐ sān cháo,jiāng jūn xiàn zhòng wéi。
臣忠子孝死,父兄同日糜。chén zhōng zi xiào sǐ,fù xiōng tóng rì mí。
城中数万人,斩掠无一遗。chéng zhōng shù wàn rén,zhǎn lüè wú yī yí。
男为刀下肉,女为爨下泥。nán wèi dāo xià ròu,nǚ wèi cuàn xià ní。
阿母任夫人,毁貌为僮奚。ā mǔ rèn fū rén,huǐ mào wèi tóng xī。
纳妾于中怀,祝天儿勿啼。nà qiè yú zhōng huái,zhù tiān ér wù tí。
诚祷理或应,凶祸中脱离。chéng dǎo lǐ huò yīng,xiōng huò zhōng tuō lí。
奔走依诸姑,不幸先而摧。bēn zǒu yī zhū gū,bù xìng xiān ér cuī。
丈人为侯公,孤子未及期。zhàng rén wèi hóu gōng,gū zi wèi jí qī。
抱儿揖阿母,愿得相提携。bào ér yī ā mǔ,yuàn dé xiāng tí xié。
阿母左乳儿,右手与妾乳。ā mǔ zuǒ rǔ ér,yòu shǒu yǔ qiè rǔ。
中间缀两泪,不绝陨如雨。zhōng jiān zhuì liǎng lèi,bù jué yǔn rú yǔ。
六岁教妾书,八岁教针缕。liù suì jiào qiè shū,bā suì jiào zhēn lǚ。
十四女工成,馀巧及弦柱。shí sì nǚ gōng chéng,yú qiǎo jí xián zhù。
生世本将家,上马殊跋扈。shēng shì běn jiāng jiā,shàng mǎ shū bá hù。
秋千及围棋,事事过俦伍。qiū qiān jí wéi qí,shì shì guò chóu wǔ。
阿母虽暂欢,亦约之规矩。ā mǔ suī zàn huān,yì yuē zhī guī jǔ。
时时垂训言,言言称阿父。shí shí chuí xùn yán,yán yán chēng ā fù。
十七母捐背,妾念不欲生。shí qī mǔ juān bèi,qiè niàn bù yù shēng。
阿母与父兄,节烈当谁明。ā mǔ yǔ fù xiōng,jié liè dāng shuí míng。
食则忘酸咸,衣则忘炎凉。shí zé wàng suān xián,yī zé wàng yán liáng。
忍死待须臾,岂复有他望。rěn sǐ dài xū yú,qǐ fù yǒu tā wàng。
侯公后夫人,有弟曰赵公。hóu gōng hòu fū rén,yǒu dì yuē zhào gōng。
结客满天下,好义为士雄。jié kè mǎn tiān xià,hǎo yì wèi shì xióng。
建牙古雁门,白马如游龙。jiàn yá gǔ yàn mén,bái mǎ rú yóu lóng。
侯公家固原,音问时交通。hóu gōng jiā gù yuán,yīn wèn shí jiāo tōng。
闻有代州骑,欢跃趋堂中。wén yǒu dài zhōu qí,huān yuè qū táng zhōng。
玉帛杂遝陈,箫鼓何逢逢。yù bó zá tà chén,xiāo gǔ hé féng féng。
姊妹私相语,此事来何从。zǐ mèi sī xiāng yǔ,cǐ shì lái hé cóng。
侯公发书喜,顾妾言从容。hóu gōng fā shū xǐ,gù qiè yán cóng róng。
阿舅为汝媒,嘉礼今来降。ā jiù wèi rǔ méi,jiā lǐ jīn lái jiàng。
云有屈氏郎,才妙时无双。yún yǒu qū shì láng,cái miào shí wú shuāng。
闻命掩耳走,面颊为之红。wén mìng yǎn ěr zǒu,miàn jiá wèi zhī hóng。
良吉既有期,妾岂得自专。liáng jí jì yǒu qī,qiè qǐ dé zì zhuān。
兼云盛文藻,私心亦惬焉。jiān yún shèng wén zǎo,sī xīn yì qiè yān。
先君与母兄,庶几藉言传。xiān jūn yǔ mǔ xiōng,shù jǐ jí yán chuán。
固原至代州,长途弥三千。gù yuán zhì dài zhōu,zhǎng tú mí sān qiān。
后车载帐幕,导骑明旌旃。hòu chē zài zhàng mù,dǎo qí míng jīng zhān。
和铃鸣我侧,悲笳纷我前。hé líng míng wǒ cè,bēi jiā fēn wǒ qián。
与君为兄弟,恩义相缠绵。yǔ jūn wèi xiōng dì,ēn yì xiāng chán mián。
方君读经史,为君缉韦编。fāng jūn dú jīng shǐ,wèi jūn jī wéi biān。
方君弄柔翰,为君拂华笺。fāng jūn nòng róu hàn,wèi jūn fú huá jiān。
君歌妾按节,君琴妾操缦。jūn gē qiè àn jié,jūn qín qiè cāo màn。
君行妾接迹,君立妾比肩。jūn xíng qiè jiē jì,jūn lì qiè bǐ jiān。
当坐共茵缛,当酒共杯棬。dāng zuò gòng yīn rù,dāng jiǔ gòng bēi quān。
当镜共形影,当食共芳鲜。dāng jìng gòng xíng yǐng,dāng shí gòng fāng xiān。
当烛共更漏,当月共棂轩。dāng zhú gòng gèng lòu,dāng yuè gòng líng xuān。
于梦共所适,于心同所怜。yú mèng gòng suǒ shì,yú xīn tóng suǒ lián。
君母在岭南,妾得不言旋。jūn mǔ zài lǐng nán,qiè dé bù yán xuán。
北风缩马毛,驱之出雁门。běi fēng suō mǎ máo,qū zhī chū yàn mén。
产女未弥月,怀中尝苦寒。chǎn nǚ wèi mí yuè,huái zhōng cháng kǔ hán。
忆我初生时,念母涕涟涟。yì wǒ chū shēng shí,niàn mǔ tì lián lián。
北首出云州,东路从幽燕。běi shǒu chū yún zhōu,dōng lù cóng yōu yàn。
柁舟下直沽,天冻泽腹坚。duò zhōu xià zhí gū,tiān dòng zé fù jiān。
水工日椎凿,冰利舟为穿。shuǐ gōng rì chuí záo,bīng lì zhōu wèi chuān。
挥鞭历齐鲁,南渡逾长川。huī biān lì qí lǔ,nán dù yú zhǎng chuān。
时登秦淮上,怅望东南天。shí dēng qín huái shàng,chàng wàng dōng nán tiān。
烹我榆肉羹,开我蒲桃尊。pēng wǒ yú ròu gēng,kāi wǒ pú táo zūn。
为君慰劳倦,中夜鸣清弦。wèi jūn wèi láo juàn,zhōng yè míng qīng xián。
东南诚水国,舟路多洄沿。dōng nán chéng shuǐ guó,zhōu lù duō huí yán。
举首辄触篷,引足即抵舷。jǔ shǒu zhé chù péng,yǐn zú jí dǐ xián。
妾本鞍马人,动止颇非便。qiè běn ān mǎ rén,dòng zhǐ pǒ fēi biàn。
炎洲况蒸湿,恒虑不自全。yán zhōu kuàng zhēng shī,héng lǜ bù zì quán。
既至见君姑,霜鬓无一玄。jì zhì jiàn jūn gū,shuāng bìn wú yī xuán。
子妇堂下拜,姑喜倍万千。zi fù táng xià bài,gū xǐ bèi wàn qiān。
鸡鸣天欲晨,妾起拭衣巾。jī míng tiān yù chén,qiè qǐ shì yī jīn。
上堂问安否,下堂膳羞珍。shàng táng wèn ān fǒu,xià táng shàn xiū zhēn。
承志于未形,纤细敢不勤。chéng zhì yú wèi xíng,xiān xì gǎn bù qín。
小姑与叔姒,爱我逾所亲。xiǎo gū yǔ shū sì,ài wǒ yú suǒ qīn。
君家朋好多,一一皆令闻。jūn jiā péng hǎo duō,yī yī jiē lìng wén。
切磋及文笔,相与期千春。qiè cuō jí wén bǐ,xiāng yǔ qī qiān chūn。
从容论前烈,及我先将军。cóng róng lùn qián liè,jí wǒ xiān jiāng jūn。
每从壁后听,慰幸窃自安。měi cóng bì hòu tīng,wèi xìng qiè zì ān。
苟活二十年,微愿今获伸。gǒu huó èr shí nián,wēi yuàn jīn huò shēn。
昔我母夫人,同穴情所敦。xī wǒ mǔ fū rén,tóng xué qíng suǒ dūn。
岂不以妾故,忍死为后殉。qǐ bù yǐ qiè gù,rěn sǐ wèi hòu xùn。
男生图嗣续,女生亦何云。nán shēng tú sì xù,nǚ shēng yì hé yún。
但令父母兄,大义炳无泯。dàn lìng fù mǔ xiōng,dà yì bǐng wú mǐn。
妾敢恋今乐,而忘昔苦辛。qiè gǎn liàn jīn lè,ér wàng xī kǔ xīn。
赋命固有涯,皇天良不仁。fù mìng gù yǒu yá,huáng tiān liáng bù rén。
既孕不终育,凶疾婴其身。jì yùn bù zhōng yù,xiōng jí yīng qí shēn。
上负七十姑,供养谁朝昏。shàng fù qī shí gū,gōng yǎng shuí cháo hūn。
下顾所怜女,肝心毒如焚。xià gù suǒ lián nǚ,gān xīn dú rú fén。
鬼伯一相催,欲留终无因。guǐ bó yī xiāng cuī,yù liú zhōng wú yīn。
愿君垂令名,妾下报二人。yuàn jūn chuí lìng míng,qiè xià bào èr rén。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

秋园十首

陈恭尹

以管窥能几,深疑甘石经。yǐ guǎn kuī néng jǐ,shēn yí gān shí jīng。
日中开叠晕,天午见孤星。rì zhōng kāi dié yūn,tiān wǔ jiàn gū xīng。
赤地兼秦晋,流人尽梗萍。chì dì jiān qín jìn,liú rén jǐn gěng píng。
海隅今得雨,稽首谢高冥。hǎi yú jīn dé yǔ,jī shǒu xiè gāo míng。

秋园十首

陈恭尹

王子罗浮去,空斋倍寂寥。wáng zi luó fú qù,kōng zhāi bèi jì liáo。
月悬高卧榻,风响饮泉瓢。yuè xuán gāo wò tà,fēng xiǎng yǐn quán piáo。
晚实林方茂,春红卉尽凋。wǎn shí lín fāng mào,chūn hóng huì jǐn diāo。
宵来唯独啸,鸾鹤未堪招。xiāo lái wéi dú xiào,luán hè wèi kān zhāo。

秋园十首

陈恭尹

玩世金茅子,违时独漉翁。wán shì jīn máo zi,wéi shí dú lù wēng。
篇章情各惬,栖宿偶能同。piān zhāng qíng gè qiè,qī sù ǒu néng tóng。
座为求书满,尊惭近市空。zuò wèi qiú shū mǎn,zūn cán jìn shì kōng。
时凭写生手,绘尽小园风。shí píng xiě shēng shǒu,huì jǐn xiǎo yuán fēng。

秋园十首

陈恭尹

鲍守馀双履,浮丘即旧墟。bào shǒu yú shuāng lǚ,fú qiū jí jiù xū。
仙人皆已矣,何者是吾庐。xiān rén jiē yǐ yǐ,hé zhě shì wú lú。
果熟携孙摘,诗成命子书。guǒ shú xié sūn zhāi,shī chéng mìng zi shū。
白头闲亦得,终自惜居诸。bái tóu xián yì dé,zhōng zì xī jū zhū。

除夕咏橄榄同王紫诠使君梁药亭屈翁山吴山带季伟公作四首

陈恭尹

嘉果防中酒,华筵列几枚。jiā guǒ fáng zhōng jiǔ,huá yán liè jǐ méi。
色迎青帝近,甘自隔年回。sè yíng qīng dì jìn,gān zì gé nián huí。
弱蒂因盐落,微香夺茗开。ruò dì yīn yán luò,wēi xiāng duó míng kāi。
深宵人不远,相劝尽馀杯。shēn xiāo rén bù yuǎn,xiāng quàn jǐn yú bēi。

除夕咏橄榄同王紫诠使君梁药亭屈翁山吴山带季伟公作四首

陈恭尹

正有文园渴,生津尔所优。zhèng yǒu wén yuán kě,shēng jīn ěr suǒ yōu。
添将牙后慧,藏作掌中钩。tiān jiāng yá hòu huì,cáng zuò zhǎng zhōng gōu。
苍玉春王佩,丁香汉署求。cāng yù chūn wáng pèi,dīng xiāng hàn shǔ qiú。
明朝期献岁,一一记更筹。míng cháo qī xiàn suì,yī yī jì gèng chóu。

除夕咏橄榄同王紫诠使君梁药亭屈翁山吴山带季伟公作四首

陈恭尹

果中推异品,地远乃名夷。guǒ zhōng tuī yì pǐn,dì yuǎn nǎi míng yí。
岁岁无为赏,青青欲赠谁。suì suì wú wèi shǎng,qīng qīng yù zèng shuí。
车箱归北客,花实又南枝。chē xiāng guī běi kè,huā shí yòu nán zhī。
消尽人间毒,渔翁只自知。xiāo jǐn rén jiān dú,yú wēng zhǐ zì zhī。

除夕咏橄榄同王紫诠使君梁药亭屈翁山吴山带季伟公作四首

陈恭尹

事后思忠谠,嘉名比直臣。shì hòu sī zhōng dǎng,jiā míng bǐ zhí chén。
病从苦口利,寒到尽头春。bìng cóng kǔ kǒu lì,hán dào jǐn tóu chūn。
作弹驱群疠,堆盘杂五辛。zuò dàn qū qún lì,duī pán zá wǔ xīn。
谏书稀圣世,笑尔美芹人。jiàn shū xī shèng shì,xiào ěr měi qín rén。

边月

陈恭尹

神龙衔烛地,顾兔亦乘轮。shén lóng xián zhú dì,gù tù yì chéng lún。
共此中闺照,分随出塞人。gòng cǐ zhōng guī zhào,fēn suí chū sāi rén。
露漙光不匝,野阔影无邻。lù tuán guāng bù zā,yě kuò yǐng wú lín。
候满年年事,空嗟归梦频。hòu mǎn nián nián shì,kōng jiē guī mèng pín。

边雪

陈恭尹

烟尘一以灭,高下玉为台。yān chén yī yǐ miè,gāo xià yù wèi tái。
牧马来无所,同云黯不开。mù mǎ lái wú suǒ,tóng yún àn bù kāi。
冻凝青海浪,路失白龙堆。dòng níng qīng hǎi làng,lù shī bái lóng duī。
奉使丁年客,从今又几回。fèng shǐ dīng nián kè,cóng jīn yòu jǐ huí。

边柳

陈恭尹

绝域谁相赏,阿那自得名。jué yù shuí xiāng shǎng,ā nà zì dé míng。
叶间穿旧箭,原上列新营。yè jiān chuān jiù jiàn,yuán shàng liè xīn yíng。
白日风枝折,残春雪眼明。bái rì fēng zhī zhé,cán chūn xuě yǎn míng。
南朝大司马,空复涕金城。nán cháo dà sī mǎ,kōng fù tì jīn chéng。

边笛

陈恭尹

微风传妙曲,清切若为酬。wēi fēng chuán miào qū,qīng qiè ruò wèi chóu。
谁挟终南琯,来添塞北愁。shuí xié zhōng nán guǎn,lái tiān sāi běi chóu。
关山无尽月,天地不禁秋。guān shān wú jǐn yuè,tiān dì bù jìn qiū。
何日闻歌凯,征人下戍楼。hé rì wén gē kǎi,zhēng rén xià shù lóu。

边马

陈恭尹

塞上传烽警,将军赋出车。sāi shàng chuán fēng jǐng,jiāng jūn fù chū chē。
千群新草外,八月上膘初。qiān qún xīn cǎo wài,bā yuè shàng biāo chū。
云籋龙为友,风生虎不如。yún niè lóng wèi yǒu,fēng shēng hǔ bù rú。
为君威海内,安用事诗书。wèi jūn wēi hǎi nèi,ān yòng shì shī shū。

边雁

陈恭尹

南北家何在,其生无定居。nán běi jiā hé zài,qí shēng wú dìng jū。
避人犹有弋,寄汉已无书。bì rén yóu yǒu yì,jì hàn yǐ wú shū。
沙碛将难久,江湖迥自如。shā qì jiāng nán jiǔ,jiāng hú jiǒng zì rú。
岁寒天路永,归翮莫徐徐。suì hán tiān lù yǒng,guī hé mò xú xú。

边烽

陈恭尹

夕烽传顷刻,千里到云端。xī fēng chuán qǐng kè,qiān lǐ dào yún duān。
气足苍山暝,光添紫塞寒。qì zú cāng shān míng,guāng tiān zǐ sāi hán。
万方专视听,一点是平安。wàn fāng zhuān shì tīng,yī diǎn shì píng ān。
莫取佳人笑,诸侯怒目看。mò qǔ jiā rén xiào,zhū hóu nù mù kàn。