古诗词

赠余鸿客

陈恭尹

蜀犬不识日,群吠声狺狺。shǔ quǎn bù shí rì,qún fèi shēng yín yín。
越人贱章甫,不以易文身。yuè rén jiàn zhāng fǔ,bù yǐ yì wén shēn。
中原龙战二十载,万事反覆如朝昏。zhōng yuán lóng zhàn èr shí zài,wàn shì fǎn fù rú cháo hūn。
我行惊惧伏草莽,举国大笑为愚人。wǒ xíng jīng jù fú cǎo mǎng,jǔ guó dà xiào wèi yú rén。
何来年少金陵子,肯道相思满人耳。hé lái nián shǎo jīn líng zi,kěn dào xiāng sī mǎn rén ěr。
三年觅我二樵间,一夕逢君五羊市。sān nián mì wǒ èr qiáo jiān,yī xī féng jūn wǔ yáng shì。
倾山倒海见胸臆,白日照耀肝肠里。qīng shān dào hǎi jiàn xiōng yì,bái rì zhào yào gān cháng lǐ。
羁贫无酒留君欢,对坐江楼饥不起。jī pín wú jiǔ liú jūn huān,duì zuò jiāng lóu jī bù qǐ。
是时积雨江上晴,丹枫乱落寒蝉鸣。shì shí jī yǔ jiāng shàng qíng,dān fēng luàn luò hán chán míng。
长风驾浪作丘壑,蜃楼海市相峥嵘。zhǎng fēng jià làng zuò qiū hè,shèn lóu hǎi shì xiāng zhēng róng。
赵佗朽骨为黄土,陆贾诗书亦何补。zhào tuó xiǔ gǔ wèi huáng tǔ,lù jiǎ shī shū yì hé bǔ。
朝台空有汉家名,浩叹今人不如古。cháo tái kōng yǒu hàn jiā míng,hào tàn jīn rén bù rú gǔ。
今人古人间容发,举足之分邈燕越。jīn rén gǔ rén jiān róng fā,jǔ zú zhī fēn miǎo yàn yuè。
眼前得丧等烟云,身后是非悬日月。yǎn qián dé sàng děng yān yún,shēn hòu shì fēi xuán rì yuè。
怪君茂龄怀抱奇,严君风义兼能诗。guài jūn mào líng huái bào qí,yán jūn fēng yì jiān néng shī。
曾窥一二每心折,安得天马无龙驹。céng kuī yī èr měi xīn zhé,ān dé tiān mǎ wú lóng jū。
荒城气黑落日短,强为吾子停斯须。huāng chéng qì hēi luò rì duǎn,qiáng wèi wú zi tíng sī xū。
如君意气复何道,所愿故心终不渝。rú jūn yì qì fù hé dào,suǒ yuàn gù xīn zhōng bù yú。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

琅琊王歌辞八首

陈恭尹

宝马鸣春风,马上人如龙。bǎo mǎ míng chūn fēng,mǎ shàng rén rú lóng。
下马道姓名,言是广平公。xià mǎ dào xìng míng,yán shì guǎng píng gōng。

雀劳利歌

陈恭尹

苍鹰飞飞雀劳利,高者逢之下得计。cāng yīng fēi fēi què láo lì,gāo zhě féng zhī xià dé jì。

折杨柳歌五首

陈恭尹

白羽照秋月,丽服明春风。bái yǔ zhào qiū yuè,lì fú míng chūn fēng。
朝来试马蹄,踯躅垂杨东。cháo lái shì mǎ tí,zhí zhú chuí yáng dōng。

折杨柳歌五首

陈恭尹

家居杨柳下,直路西北驰。jiā jū yáng liǔ xià,zhí lù xī běi chí。
望郎不可见,折尽门前枝。wàng láng bù kě jiàn,zhé jǐn mén qián zhī。

折杨柳歌五首

陈恭尹

放马在南涧,马嘶时向北。fàng mǎ zài nán jiàn,mǎ sī shí xiàng běi。
龙出渥洼中,万人皆辟易。lóng chū wò wā zhōng,wàn rén jiē pì yì。

折杨柳歌五首

陈恭尹

河北望河南,杨柳郁森森。hé běi wàng hé nán,yáng liǔ yù sēn sēn。
蕃汉虽二域,春风无两心。fān hàn suī èr yù,chūn fēng wú liǎng xīn。

折杨柳歌五首

陈恭尹

左手櫜健弓,右手结柔辔。zuǒ shǒu gāo jiàn gōng,yòu shǒu jié róu pèi。
抽出腰下刀,深勒燕山字。chōu chū yāo xià dāo,shēn lēi yàn shān zì。

企喻歌四首

陈恭尹

男儿欲作健,不用持弓槊。nán ér yù zuò jiàn,bù yòng chí gōng shuò。
狮子一顾笑,百兽毛自落。shī zi yī gù xiào,bǎi shòu máo zì luò。

企喻歌四首

陈恭尹

放马在大野,草浅马腾跃。fàng mǎ zài dà yě,cǎo qiǎn mǎ téng yuè。
铁作身上衣,明朝为君着。tiě zuò shēn shàng yī,míng cháo wèi jūn zhe。

企喻歌四首

陈恭尹

前营看后营,万马肃无声。qián yíng kàn hòu yíng,wàn mǎ sù wú shēng。
前军看后军,大旆蔽平原。qián jūn kàn hòu jūn,dà pèi bì píng yuán。

企喻歌四首

陈恭尹

男儿堕地日,会有冲天时。nán ér duò dì rì,huì yǒu chōng tiān shí。
泰山与鸿毛,各是人所为。tài shān yǔ hóng máo,gè shì rén suǒ wèi。

捉搦歌四首

陈恭尹

好月在天常患缺,硬弓在櫜常患折。hǎo yuè zài tiān cháng huàn quē,yìng gōng zài gāo cháng huàn zhé。
男儿穷居苦无骨,老女不嫁忌嫁毕。nán ér qióng jū kǔ wú gǔ,lǎo nǚ bù jià jì jià bì。

捉搦歌四首

陈恭尹

两株银杏江边老,花者是公实者母。liǎng zhū yín xìng jiāng biān lǎo,huā zhě shì gōng shí zhě mǔ。
天生神物必有偶,独坐空房今白首。tiān shēng shén wù bì yǒu ǒu,dú zuò kōng fáng jīn bái shǒu。

捉搦歌四首

陈恭尹

路傍古井人所食,清浅分明辨沙砾。lù bàng gǔ jǐng rén suǒ shí,qīng qiǎn fēn míng biàn shā lì。
可邻照影多行客,不见须眉见巾帼。kě lín zhào yǐng duō xíng kè,bù jiàn xū méi jiàn jīn guó。

捉搦歌四首

陈恭尹

江东蔗竿长丈二,中间可啖两头弃。jiāng dōng zhè gān zhǎng zhàng èr,zhōng jiān kě dàn liǎng tóu qì。
少年往矣老不济,四十五十无多岁。shǎo nián wǎng yǐ lǎo bù jì,sì shí wǔ shí wú duō suì。