古诗词

赠余鸿客

陈恭尹

蜀犬不识日,群吠声狺狺。shǔ quǎn bù shí rì,qún fèi shēng yín yín。
越人贱章甫,不以易文身。yuè rén jiàn zhāng fǔ,bù yǐ yì wén shēn。
中原龙战二十载,万事反覆如朝昏。zhōng yuán lóng zhàn èr shí zài,wàn shì fǎn fù rú cháo hūn。
我行惊惧伏草莽,举国大笑为愚人。wǒ xíng jīng jù fú cǎo mǎng,jǔ guó dà xiào wèi yú rén。
何来年少金陵子,肯道相思满人耳。hé lái nián shǎo jīn líng zi,kěn dào xiāng sī mǎn rén ěr。
三年觅我二樵间,一夕逢君五羊市。sān nián mì wǒ èr qiáo jiān,yī xī féng jūn wǔ yáng shì。
倾山倒海见胸臆,白日照耀肝肠里。qīng shān dào hǎi jiàn xiōng yì,bái rì zhào yào gān cháng lǐ。
羁贫无酒留君欢,对坐江楼饥不起。jī pín wú jiǔ liú jūn huān,duì zuò jiāng lóu jī bù qǐ。
是时积雨江上晴,丹枫乱落寒蝉鸣。shì shí jī yǔ jiāng shàng qíng,dān fēng luàn luò hán chán míng。
长风驾浪作丘壑,蜃楼海市相峥嵘。zhǎng fēng jià làng zuò qiū hè,shèn lóu hǎi shì xiāng zhēng róng。
赵佗朽骨为黄土,陆贾诗书亦何补。zhào tuó xiǔ gǔ wèi huáng tǔ,lù jiǎ shī shū yì hé bǔ。
朝台空有汉家名,浩叹今人不如古。cháo tái kōng yǒu hàn jiā míng,hào tàn jīn rén bù rú gǔ。
今人古人间容发,举足之分邈燕越。jīn rén gǔ rén jiān róng fā,jǔ zú zhī fēn miǎo yàn yuè。
眼前得丧等烟云,身后是非悬日月。yǎn qián dé sàng děng yān yún,shēn hòu shì fēi xuán rì yuè。
怪君茂龄怀抱奇,严君风义兼能诗。guài jūn mào líng huái bào qí,yán jūn fēng yì jiān néng shī。
曾窥一二每心折,安得天马无龙驹。céng kuī yī èr měi xīn zhé,ān dé tiān mǎ wú lóng jū。
荒城气黑落日短,强为吾子停斯须。huāng chéng qì hēi luò rì duǎn,qiáng wèi wú zi tíng sī xū。
如君意气复何道,所愿故心终不渝。rú jūn yì qì fù hé dào,suǒ yuàn gù xīn zhōng bù yú。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

秋夜王东村梁药亭刘汉水王蒲衣梁王顾家夔石过宿独漉堂读先司马遗集枉赠名篇赋答

陈恭尹

千古伤心地,当年洒泪馀。qiān gǔ shāng xīn dì,dāng nián sǎ lèi yú。
空还新息革,终负贾生书。kōng hái xīn xī gé,zhōng fù jiǎ shēng shū。
绛阙恩虽满,苍生望尚虚。jiàng quē ēn suī mǎn,cāng shēng wàng shàng xū。
乾坤同气在,异代岂云疏。qián kūn tóng qì zài,yì dài qǐ yún shū。

月夜姚菊里载酒招同郭清霞陶苦子邹中和简文震重集邹仪生寒玉堂同赋用空字

陈恭尹

寂历霜天外,宵来有雁鸿。jì lì shuāng tiān wài,xiāo lái yǒu yàn hóng。
树声风自北,池影月方中。shù shēng fēng zì běi,chí yǐng yuè fāng zhōng。
良会复能再,清尊况不空。liáng huì fù néng zài,qīng zūn kuàng bù kōng。
登台望星彩,神剑为谁雄。dēng tái wàng xīng cǎi,shén jiàn wèi shuí xióng。

李方水疾新愈同唐明犀梁药亭陶苦子吴山带何郢人问之天乐堂分得醒字

陈恭尹

故人新勿药,美酒更开瓶。gù rén xīn wù yào,měi jiǔ gèng kāi píng。
虽复层城里,何妨一夕停。suī fù céng chéng lǐ,hé fáng yī xī tíng。
空阶行坠叶,疏树上寒星。kōng jiē xíng zhuì yè,shū shù shàng hán xīng。
细数更筹笑,人间梦未醒。xì shù gèng chóu xiào,rén jiān mèng wèi xǐng。

题丹霞雪干图为澹归大师寿

陈恭尹

绝巘全高寄,孤根压众芳。jué yǎn quán gāo jì,gū gēn yā zhòng fāng。
已成空谷玉,如带掖垣霜。yǐ chéng kōng gǔ yù,rú dài yē yuán shuāng。
世想和羹实,天留暮岁香。shì xiǎng hé gēng shí,tiān liú mù suì xiāng。
南枝长不老,微笑傍空王。nán zhī zhǎng bù lǎo,wēi xiào bàng kōng wáng。

人日新晴即事

陈恭尹

新年连旧雨,晴好独当人。xīn nián lián jiù yǔ,qíng hǎo dú dāng rén。
兵气昏南纪,天心惜此晨。bīng qì hūn nán jì,tiān xīn xī cǐ chén。
远峰偏耸日,一鸟自鸣春。yuǎn fēng piān sǒng rì,yī niǎo zì míng chūn。
徵敛村村急,桃花何处津。zhēng liǎn cūn cūn jí,táo huā hé chù jīn。

春阴

陈恭尹

春色来何处,郊云密自西。chūn sè lái hé chù,jiāo yún mì zì xī。
酿花成大叶,催雨作新泥。niàng huā chéng dà yè,cuī yǔ zuò xīn ní。
野日笼无影,遥峰截欲齐。yě rì lóng wú yǐng,yáo fēng jié yù qí。
良苗今有喜,一为报烝黎。liáng miáo jīn yǒu xǐ,yī wèi bào zhēng lí。

丹柯阁留别同梁药亭二首

陈恭尹

岂得便归去,江头春正佳。qǐ dé biàn guī qù,jiāng tóu chūn zhèng jiā。
偶来唯任兴,小别亦伤怀。ǒu lái wéi rèn xīng,xiǎo bié yì shāng huái。
履迹朝盈户,吟声夜出斋。lǚ jì cháo yíng hù,yín shēng yè chū zhāi。
南园今往矣,风雅在吾侪。nán yuán jīn wǎng yǐ,fēng yǎ zài wú chái。

丹柯阁留别同梁药亭二首

陈恭尹

大海天将曙,高窗烛未灰。dà hǎi tiān jiāng shǔ,gāo chuāng zhú wèi huī。
各呈诗问病,自把历占来。gè chéng shī wèn bìng,zì bǎ lì zhàn lái。
岸柳随潮映,溪花到郭开。àn liǔ suí cháo yìng,xī huā dào guō kāi。
两人乘一艇,半日是朝台。liǎng rén chéng yī tǐng,bàn rì shì cháo tái。

春日过刘汉水李世臣于黄木山堂王东村欧阳伟人林本茅偕至即事分赋兼怀李铎臣西行得青字

陈恭尹

轩盖来深巷,芳菲满一庭。xuān gài lái shēn xiàng,fāng fēi mǎn yī tíng。
小花丛作白,新柳浅为青。xiǎo huā cóng zuò bái,xīn liǔ qiǎn wèi qīng。
觅句兼春枕,挥杯到夜星。mì jù jiān chūn zhěn,huī bēi dào yè xīng。
永怀西上客,江月自扬舲。yǒng huái xī shàng kè,jiāng yuè zì yáng líng。

答任五陵

陈恭尹

城阙东西路,相寻不惮劳。chéng quē dōng xī lù,xiāng xún bù dàn láo。
肝肠违世古,诗卷与人高。gān cháng wéi shì gǔ,shī juǎn yǔ rén gāo。
玉纸裁轻扇,银钩落细毫。yù zhǐ cái qīng shàn,yín gōu luò xì háo。
经年无以报,空自愧投桃。jīng nián wú yǐ bào,kōng zì kuì tóu táo。

积雨柬何玉其

陈恭尹

积雨村边路,溪潮长石痕。jī yǔ cūn biān lù,xī cháo zhǎng shí hén。
蛎房环结屋,龙目细垂园。lì fáng huán jié wū,lóng mù xì chuí yuán。
旧友仍羁寓,新秋好晤言。jiù yǒu réng jī yù,xīn qiū hǎo wù yán。
楼高虽可望,各自闭柴门。lóu gāo suī kě wàng,gè zì bì chái mén。

题绣佛斋诗

陈恭尹

遭逢虽不造,文采独堪夸。zāo féng suī bù zào,wén cǎi dú kān kuā。
姑妇成双节,诗篇属大家。gū fù chéng shuāng jié,shī piān shǔ dà jiā。
苦心追正始,真调脱铅华。kǔ xīn zhuī zhèng shǐ,zhēn diào tuō qiān huá。
世业闻孙在,芳兰不妄芽。shì yè wén sūn zài,fāng lán bù wàng yá。

题绣佛斋诗

陈恭尹

玉洁因成色,金坚遂有声。yù jié yīn chéng sè,jīn jiān suì yǒu shēng。
古人言不朽,皆自性情生。gǔ rén yán bù xiǔ,jiē zì xìng qíng shēng。
寡鹤夜中唳,哀猿申旦鸣。guǎ hè yè zhōng lì,āi yuán shēn dàn míng。
何须立文字,闻者尽沾缨。hé xū lì wén zì,wén zhě jǐn zhān yīng。

送梁言公之惠州

陈恭尹

丰湖清绝地,乱后几人行。fēng hú qīng jué dì,luàn hòu jǐ rén xíng。
秋水明诸壑,官桥带两城。qiū shuǐ míng zhū hè,guān qiáo dài liǎng chéng。
少年初旅食,多艺盛时名。shǎo nián chū lǚ shí,duō yì shèng shí míng。
佐幕前贤事,良才斫始成。zuǒ mù qián xián shì,liáng cái zhuó shǐ chéng。

园居杂诗三首

陈恭尹

有月鸣莺早,无风乳燕高。yǒu yuè míng yīng zǎo,wú fēng rǔ yàn gāo。
倚檐花刺帽,循竹露沾袍。yǐ yán huā cì mào,xún zhú lù zhān páo。
散诞从吾得,驱驰与世劳。sàn dàn cóng wú dé,qū chí yǔ shì láo。
晓凉开卷罢,耕凿语儿曹。xiǎo liáng kāi juǎn bà,gēng záo yǔ ér cáo。
1794«2345678»