古诗词

石湖观梅花分得动字柬罗仲恭罗显哉兼怀湖主人罗澹峰

陈恭尹

溪西千树当时种,数尺枝条柔可弄。xī xī qiān shù dāng shí zhǒng,shù chǐ zhī tiáo róu kě nòng。
不踏湖堤向一年,已觉繁花密无缝。bù tà hú dī xiàng yī nián,yǐ jué fán huā mì wú fèng。
经过昨日此匆匆,两夕怀思不堪诵。jīng guò zuó rì cǐ cōng cōng,liǎng xī huái sī bù kān sòng。
栽花主人隔千里,花下扁舟与谁共。zāi huā zhǔ rén gé qiān lǐ,huā xià biǎn zhōu yǔ shuí gòng。
虬髯逸兴迥不群,公子翩翩复殊众。qiú rán yì xīng jiǒng bù qún,gōng zi piān piān fù shū zhòng。
折简相招到石床,新醅不惜开银瓮。zhé jiǎn xiāng zhāo dào shí chuáng,xīn pēi bù xī kāi yín wèng。
远方英俊兼秦越,满座雄谈杂嘲讽。yuǎn fāng yīng jùn jiān qín yuè,mǎn zuò xióng tán zá cháo fěng。
是时霜后积水清,湖西滉漾波光动。shì shí shuāng hòu jī shuǐ qīng,hú xī huàng yàng bō guāng dòng。
四山开朗有佳色,孤屿萧疏欲含冻。sì shān kāi lǎng yǒu jiā sè,gū yǔ xiāo shū yù hán dòng。
共夸密雪赋梁园,复讶行云入荆梦。gòng kuā mì xuě fù liáng yuán,fù yà xíng yún rù jīng mèng。
幽光漠漠去岸高,素色鳞鳞压枝重。yōu guāng mò mò qù àn gāo,sù sè lín lín yā zhī zhòng。
拂衣屡爱轻瓣飞,行杯更遣浓香送。fú yī lǚ ài qīng bàn fēi,xíng bēi gèng qiǎn nóng xiāng sòng。
逆风十里气尚满,沿流百步溪犹壅。nì fēng shí lǐ qì shàng mǎn,yán liú bǎi bù xī yóu yōng。
高天可厌白日坠,厨人未报清尊空。gāo tiān kě yàn bái rì zhuì,chú rén wèi bào qīng zūn kōng。
老夫短棹欲早归,上客班骓亦停鞚。lǎo fū duǎn zhào yù zǎo guī,shàng kè bān zhuī yì tíng kòng。
开笺意思已潦倒,下笔词章乃狂纵。kāi jiān yì sī yǐ lǎo dào,xià bǐ cí zhāng nǎi kuáng zòng。
寄谢梅花勿笑人,繇来韵险难为用。jì xiè méi huā wù xiào rén,yáo lái yùn xiǎn nán wèi yòng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

琅琊王歌辞八首

陈恭尹

宝马鸣春风,马上人如龙。bǎo mǎ míng chūn fēng,mǎ shàng rén rú lóng。
下马道姓名,言是广平公。xià mǎ dào xìng míng,yán shì guǎng píng gōng。

雀劳利歌

陈恭尹

苍鹰飞飞雀劳利,高者逢之下得计。cāng yīng fēi fēi què láo lì,gāo zhě féng zhī xià dé jì。

折杨柳歌五首

陈恭尹

白羽照秋月,丽服明春风。bái yǔ zhào qiū yuè,lì fú míng chūn fēng。
朝来试马蹄,踯躅垂杨东。cháo lái shì mǎ tí,zhí zhú chuí yáng dōng。

折杨柳歌五首

陈恭尹

家居杨柳下,直路西北驰。jiā jū yáng liǔ xià,zhí lù xī běi chí。
望郎不可见,折尽门前枝。wàng láng bù kě jiàn,zhé jǐn mén qián zhī。

折杨柳歌五首

陈恭尹

放马在南涧,马嘶时向北。fàng mǎ zài nán jiàn,mǎ sī shí xiàng běi。
龙出渥洼中,万人皆辟易。lóng chū wò wā zhōng,wàn rén jiē pì yì。

折杨柳歌五首

陈恭尹

河北望河南,杨柳郁森森。hé běi wàng hé nán,yáng liǔ yù sēn sēn。
蕃汉虽二域,春风无两心。fān hàn suī èr yù,chūn fēng wú liǎng xīn。

折杨柳歌五首

陈恭尹

左手櫜健弓,右手结柔辔。zuǒ shǒu gāo jiàn gōng,yòu shǒu jié róu pèi。
抽出腰下刀,深勒燕山字。chōu chū yāo xià dāo,shēn lēi yàn shān zì。

企喻歌四首

陈恭尹

男儿欲作健,不用持弓槊。nán ér yù zuò jiàn,bù yòng chí gōng shuò。
狮子一顾笑,百兽毛自落。shī zi yī gù xiào,bǎi shòu máo zì luò。

企喻歌四首

陈恭尹

放马在大野,草浅马腾跃。fàng mǎ zài dà yě,cǎo qiǎn mǎ téng yuè。
铁作身上衣,明朝为君着。tiě zuò shēn shàng yī,míng cháo wèi jūn zhe。

企喻歌四首

陈恭尹

前营看后营,万马肃无声。qián yíng kàn hòu yíng,wàn mǎ sù wú shēng。
前军看后军,大旆蔽平原。qián jūn kàn hòu jūn,dà pèi bì píng yuán。

企喻歌四首

陈恭尹

男儿堕地日,会有冲天时。nán ér duò dì rì,huì yǒu chōng tiān shí。
泰山与鸿毛,各是人所为。tài shān yǔ hóng máo,gè shì rén suǒ wèi。

捉搦歌四首

陈恭尹

好月在天常患缺,硬弓在櫜常患折。hǎo yuè zài tiān cháng huàn quē,yìng gōng zài gāo cháng huàn zhé。
男儿穷居苦无骨,老女不嫁忌嫁毕。nán ér qióng jū kǔ wú gǔ,lǎo nǚ bù jià jì jià bì。

捉搦歌四首

陈恭尹

两株银杏江边老,花者是公实者母。liǎng zhū yín xìng jiāng biān lǎo,huā zhě shì gōng shí zhě mǔ。
天生神物必有偶,独坐空房今白首。tiān shēng shén wù bì yǒu ǒu,dú zuò kōng fáng jīn bái shǒu。

捉搦歌四首

陈恭尹

路傍古井人所食,清浅分明辨沙砾。lù bàng gǔ jǐng rén suǒ shí,qīng qiǎn fēn míng biàn shā lì。
可邻照影多行客,不见须眉见巾帼。kě lín zhào yǐng duō xíng kè,bù jiàn xū méi jiàn jīn guó。

捉搦歌四首

陈恭尹

江东蔗竿长丈二,中间可啖两头弃。jiāng dōng zhè gān zhǎng zhàng èr,zhōng jiān kě dàn liǎng tóu qì。
少年往矣老不济,四十五十无多岁。shǎo nián wǎng yǐ lǎo bù jì,sì shí wǔ shí wú duō suì。