古诗词

赠别陈季长

陈恭尹

白玉有美不自言,陈生虽讷何温温。bái yù yǒu měi bù zì yán,chén shēng suī nè hé wēn wēn。
天球大贝在高阁,见之使我惭轻薄。tiān qiú dà bèi zài gāo gé,jiàn zhī shǐ wǒ cán qīng báo。
问君何来东海滨,蓬莱宫阙浮金银。wèn jūn hé lái dōng hǎi bīn,péng lái gōng quē fú jīn yín。
峨冠仙人挟龙杖,高步绰约行青云。é guān xiān rén xié lóng zhàng,gāo bù chuò yuē xíng qīng yún。
觞倾松花大笑起,挥手三招鲁连子。shāng qīng sōng huā dà xiào qǐ,huī shǒu sān zhāo lǔ lián zi。
丈夫济世有苦心,安用辛勤求不死。zhàng fū jì shì yǒu kǔ xīn,ān yòng xīn qín qiú bù sǐ。
回车万里趋南极,神州九点秋烟黑。huí chē wàn lǐ qū nán jí,shén zhōu jiǔ diǎn qiū yān hēi。
离家有子正孩提,发白身长不相识。lí jiā yǒu zi zhèng hái tí,fā bái shēn zhǎng bù xiāng shí。
夜梦三山芳草春,挂帆辞我别愁新。yè mèng sān shān fāng cǎo chūn,guà fān cí wǒ bié chóu xīn。
重来肯料相见否,尹也东西南北人。zhòng lái kěn liào xiāng jiàn fǒu,yǐn yě dōng xī nán běi rén。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

石磬

陈恭尹

制作成何代,嘉名出泗滨。zhì zuò chéng hé dài,jiā míng chū sì bīn。
难逢有心者,空学折腰人。nán féng yǒu xīn zhě,kōng xué zhé yāo rén。
声古宜歌颂,形方或矩身。shēng gǔ yí gē sòng,xíng fāng huò jǔ shēn。
茅斋聊借汝,终拟入韶钧。máo zhāi liáo jiè rǔ,zhōng nǐ rù sháo jūn。

香煎

陈恭尹

近日煎香片,前修未有称。jìn rì jiān xiāng piàn,qián xiū wèi yǒu chēng。
芬芳人所惜,暴殄世须惩。fēn fāng rén suǒ xī,bào tiǎn shì xū chéng。
用火先防烈,燃灰复可兴。yòng huǒ xiān fáng liè,rán huī fù kě xīng。
此身如白玉,三日试应能。cǐ shēn rú bái yù,sān rì shì yīng néng。

画叉

陈恭尹

不谓高难及,终知力有穷。bù wèi gāo nán jí,zhōng zhī lì yǒu qióng。
任人吾自逸,致远汝为工。rèn rén wú zì yì,zhì yuǎn rǔ wèi gōng。
枝指传蒙吏,循墙学孔公。zhī zhǐ chuán méng lì,xún qiáng xué kǒng gōng。
岂如燕匕首,只在地图中。qǐ rú yàn bǐ shǒu,zhǐ zài dì tú zhōng。

墨池

陈恭尹

石墨汝相得,翩翩文采多。shí mò rǔ xiāng dé,piān piān wén cǎi duō。
虽居白黑外,将奈浊清何。suī jū bái hēi wài,jiāng nài zhuó qīng hé。
满至先知损,群中不受磨。mǎn zhì xiān zhī sǔn,qún zhōng bù shòu mó。
毋言一勺小,从古有风波。wú yán yī sháo xiǎo,cóng gǔ yǒu fēng bō。

笔山

陈恭尹

似得卧游图,峰峰落座隅。shì dé wò yóu tú,fēng fēng luò zuò yú。
并将文格古,恰与性灵孤。bìng jiāng wén gé gǔ,qià yǔ xìng líng gū。
意内存真隐,生来伴老孺。yì nèi cún zhēn yǐn,shēng lái bàn lǎo rú。
高深长在目,聚米复何须。gāo shēn zhǎng zài mù,jù mǐ fù hé xū。

花架

陈恭尹

青春虽共得,弱植本难工。qīng chūn suī gòng dé,ruò zhí běn nán gōng。
小结藤兼竹,无妨雨复风。xiǎo jié téng jiān zhú,wú fáng yǔ fù fēng。
细香通静后,微月覆轩东。xì xiāng tōng jìng hòu,wēi yuè fù xuān dōng。
未少匡扶力,花开不任功。wèi shǎo kuāng fú lì,huā kāi bù rèn gōng。

棋枰

陈恭尹

终古纷争地,当年克让风。zhōng gǔ fēn zhēng dì,dāng nián kè ràng fēng。
画如分易象,度亦合天工。huà rú fēn yì xiàng,dù yì hé tiān gōng。
疏密群星似,纵横末俗同。shū mì qún xīng shì,zòng héng mò sú tóng。
无穷机与巧,不出数行中。wú qióng jī yǔ qiǎo,bù chū shù xíng zhōng。

芒鞋

陈恭尹

以貌若不足,于行安有馀。yǐ mào ruò bù zú,yú xíng ān yǒu yú。
即云素履往,犹似结绳初。jí yún sù lǚ wǎng,yóu shì jié shéng chū。
山色绿相得,藓痕青未除。shān sè lǜ xiāng dé,xiǎn hén qīng wèi chú。
从来深薄意,于汝更何如。cóng lái shēn báo yì,yú rǔ gèng hé rú。

麈尾

陈恭尹

麈尾谁家物,谈时废弗能。zhǔ wěi shuí jiā wù,tán shí fèi fú néng。
将无欺白发,喜不受青蝇。jiāng wú qī bái fā,xǐ bù shòu qīng yíng。
饰玉身虽贵,怀琼岁莫徵。shì yù shēn suī guì,huái qióng suì mò zhēng。
山中乐仙隐,非愿有名称。shān zhōng lè xiān yǐn,fēi yuàn yǒu míng chēng。

镇纸

陈恭尹

刀锥皆见末,汝钝类模棱。dāo zhuī jiē jiàn mò,rǔ dùn lèi mó léng。
及与飘风会,方多镇物称。jí yǔ piāo fēng huì,fāng duō zhèn wù chēng。
卷舒劳重寄,著作得良朋。juǎn shū láo zhòng jì,zhù zuò dé liáng péng。
自古安刘者,都无文学能。zì gǔ ān liú zhě,dōu wú wén xué néng。

琴囊

陈恭尹

古道寄山水,正声终在兹。gǔ dào jì shān shuǐ,zhèng shēng zhōng zài zī。
龙唇倘弗御,凤鸟至何时。lóng chún tǎng fú yù,fèng niǎo zhì hé shí。
鲜洁蜀川锦,缠绵园客丝。xiān jié shǔ chuān jǐn,chán mián yuán kè sī。
将知用心处,不欲负钟期。jiāng zhī yòng xīn chù,bù yù fù zhōng qī。

蒲团

陈恭尹

蒲簟圆如月,茅斋寒似冰。pú diàn yuán rú yuè,máo zhāi hán shì bīng。
难将幽独意,举似住山僧。nán jiāng yōu dú yì,jǔ shì zhù shān sēng。
暗泪续清晓,朗吟枯夜灯。àn lèi xù qīng xiǎo,lǎng yín kū yè dēng。
闲来看坐处,书破一层层。xián lái kàn zuò chù,shū pò yī céng céng。

白云泉

陈恭尹

客有清秋约,泉来第一峰。kè yǒu qīng qiū yuē,quán lái dì yī fēng。
涧中分夜月,铛里沸风松。jiàn zhōng fēn yè yuè,dāng lǐ fèi fēng sōng。
淡发茶香远,寒消酒力浓。dàn fā chá xiāng yuǎn,hán xiāo jiǔ lì nóng。
寻源知不近,明日更扶筇。xún yuán zhī bù jìn,míng rì gèng fú qióng。

上弦月

陈恭尹

暮见中天月,幽人思几重。mù jiàn zhōng tiān yuè,yōu rén sī jǐ zhòng。
池如开半璧,光渐远西峰。chí rú kāi bàn bì,guāng jiàn yuǎn xī fēng。
候满疑珠蚌,衔幽笑烛龙。hòu mǎn yí zhū bàng,xián yōu xiào zhú lóng。
乘时知进德,鉴影惜颓容。chéng shí zhī jìn dé,jiàn yǐng xī tuí róng。

下弦月

陈恭尹

半晕犹明夜,东林独出迟。bàn yūn yóu míng yè,dōng lín dú chū chí。
虽升人定后,得见日高时。suī shēng rén dìng hòu,dé jiàn rì gāo shí。
为直常宜损,持盈岂若亏。wèi zhí cháng yí sǔn,chí yíng qǐ ruò kuī。
清光能复尔,未许醉人知。qīng guāng néng fù ěr,wèi xǔ zuì rén zhī。