古诗词

以端溪水岩小砚寄戴观察怡涛系之以长歌

陈恭尹

昔人只重端溪紫,今之水岩胜于始。xī rén zhǐ zhòng duān xī zǐ,jīn zhī shuǐ yán shèng yú shǐ。
始犹所采皮肉间,山骨琢尽兹其髓。shǐ yóu suǒ cǎi pí ròu jiān,shān gǔ zuó jǐn zī qí suǐ。
一阳生后天益寒,牂牁江落风林乾。yī yáng shēng hòu tiān yì hán,zāng kē jiāng luò fēng lín qián。
崖枯峡浅洞门出,中有积水蛟龙蟠。yá kū xiá qiǎn dòng mén chū,zhōng yǒu jī shuǐ jiāo lóng pán。
良工斤斧重泉下,石室无光朝亦夜。liáng gōng jīn fǔ zhòng quán xià,shí shì wú guāng cháo yì yè。
千枝列炬照人行,万指悬壶向江泻。qiān zhī liè jù zhào rén xíng,wàn zhǐ xuán hú xiàng jiāng xiè。
金钱之费日不訾,冬春之际能几时。jīn qián zhī fèi rì bù zī,dōng chūn zhī jì néng jǐ shí。
瑕瑜况复不相掩,非具大力安能为。xiá yú kuàng fù bù xiāng yǎn,fēi jù dà lì ān néng wèi。
崇祯之中熊开府,迩者名藩亦时取。chóng zhēn zhī zhōng xióng kāi fǔ,ěr zhě míng fān yì shí qǔ。
后先疏凿分东西,文采精华并千古。hòu xiān shū záo fēn dōng xī,wén cǎi jīng huá bìng qiān gǔ。
往时蕉白称极佳,今人指点寻青花。wǎng shí jiāo bái chēng jí jiā,jīn rén zhǐ diǎn xún qīng huā。
以兹相石亦未尽,必有生气如云霞。yǐ zī xiāng shí yì wèi jǐn,bì yǒu shēng qì rú yún xiá。
拊不留手柔无骨,墨质愈坚磨愈发。fǔ bù liú shǒu róu wú gǔ,mò zhì yù jiān mó yù fā。
宋坑宣德虽尚存,粗则伤毫细则滑。sòng kēng xuān dé suī shàng cún,cū zé shāng háo xì zé huá。
伯乐一顾冀马空,世间所患无追风。bó lè yī gù jì mǎ kōng,shì jiān suǒ huàn wú zhuī fēng。
寄公一片虽小品,由来亦自蛟龙宫。jì gōng yī piàn suī xiǎo pǐn,yóu lái yì zì jiāo lóng gōng。
茆斋久伴书生穷,咿唔吟啸不可终。máo zhāi jiǔ bàn shū shēng qióng,yī wú yín xiào bù kě zhōng。
去兹卑陋依尊崇,使君声韵如钟镛。qù zī bēi lòu yī zūn chóng,shǐ jūn shēng yùn rú zhōng yōng。
挥毫落纸生蜺虹,况今持宪出乘骢。huī háo luò zhǐ shēng ní hóng,kuàng jīn chí xiàn chū chéng cōng。
秋霜春露一言中,非汝孰与成厥功。qiū shuāng chūn lù yī yán zhōng,fēi rǔ shú yǔ chéng jué gōng。
呜呼,挽回造化良不易,补天亦属人能事,五色之石将无是。wū hū,wǎn huí zào huà liáng bù yì,bǔ tiān yì shǔ rén néng shì,wǔ sè zhī shí jiāng wú shì。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

寄题王阮亭西城别墅十三咏石帆亭

陈恭尹

世无千载人,大椿寿谁算。shì wú qiān zài rén,dà chūn shòu shuí suàn。
黄帝甲子来,才及春之半。huáng dì jiǎ zi lái,cái jí chūn zhī bàn。
独有观棋人,还家柯已烂。dú yǒu guān qí rén,hái jiā kē yǐ làn。

寄题王阮亭西城别墅十三咏石帆亭

陈恭尹

双龙何夭峤,屹立竦毛发。shuāng lóng hé yāo jiào,yì lì sǒng máo fā。
兴至一摊书,爱此松下月。xīng zhì yī tān shū,ài cǐ sōng xià yuè。
有时清梦中,风涛坐超忽。yǒu shí qīng mèng zhōng,fēng tāo zuò chāo hū。

寄题王阮亭西城别墅十三咏石帆亭

陈恭尹

溪山不自名,胜地因人有。xī shān bù zì míng,shèng dì yīn rén yǒu。
不知今古人,梦寐相反否。bù zhī jīn gǔ rén,mèng mèi xiāng fǎn fǒu。
丸丸华子冈,小大俱不朽。wán wán huá zi gāng,xiǎo dà jù bù xiǔ。

寄题王阮亭西城别墅十三咏石帆亭

陈恭尹

舜以天下让,善卷固弗取。shùn yǐ tiān xià ràng,shàn juǎn gù fú qǔ。
茅茨与土阶,何用分出处。máo cí yǔ tǔ jiē,hé yòng fēn chū chù。
想见洞中人,高风迈巢许。xiǎng jiàn dòng zhōng rén,gāo fēng mài cháo xǔ。

寄题王阮亭西城别墅十三咏石帆亭

陈恭尹

年年春草芳,绿遍陇与亩。nián nián chūn cǎo fāng,lǜ biàn lǒng yǔ mǔ。
一入池塘梦,遂为谢家有。yī rù chí táng mèng,suì wèi xiè jiā yǒu。
不惜绿更黄,但惜离居久。bù xī lǜ gèng huáng,dàn xī lí jū jiǔ。

寄题王阮亭西城别墅十三咏石帆亭

陈恭尹

三山不可即,林中恍如对。sān shān bù kě jí,lín zhōng huǎng rú duì。
世无痴神仙,要当属吾辈。shì wú chī shén xiān,yào dāng shǔ wú bèi。
羡门与子乔,安知不在内。xiàn mén yǔ zi qiáo,ān zhī bù zài nèi。

寄题王阮亭西城别墅十三咏石帆亭

陈恭尹

天地本一气,至音唯可通。tiān dì běn yī qì,zhì yīn wéi kě tōng。
金石与笙箫,喤喤徒乱聪。jīn shí yǔ shēng xiāo,huáng huáng tú luàn cōng。
为君一登啸,玄鹤来高空。wèi jūn yī dēng xiào,xuán hè lái gāo kōng。

寄题王阮亭西城别墅十三咏石帆亭

陈恭尹

晋国昔能言,泰山曾自立。jìn guó xī néng yán,tài shān céng zì lì。
神异即不无,幽奇讵能及。shén yì jí bù wú,yōu qí jù néng jí。
拔起若兴云,蒙蒙翠犹湿。bá qǐ ruò xīng yún,méng méng cuì yóu shī。

寄题王阮亭西城别墅十三咏石帆亭

陈恭尹

结根幸在兹,绿筠长可保。jié gēn xìng zài zī,lǜ yún zhǎng kě bǎo。
涌翠为波涛,秋声满晴昊。yǒng cuì wèi bō tāo,qiū shēng mǎn qíng hào。
三径净无尘,风影自能扫。sān jìng jìng wú chén,fēng yǐng zì néng sǎo。

寄题王阮亭西城别墅十三咏石帆亭

陈恭尹

雨霁闻鸟声,春阴覆林莽。yǔ jì wén niǎo shēng,chūn yīn fù lín mǎng。
碧藓印阶明,绿萝缘壁上。bì xiǎn yìn jiē míng,lǜ luó yuán bì shàng。
中有读书人,千秋遂孤往。zhōng yǒu dú shū rén,qiān qiū suì gū wǎng。

癸酉人日偕王础尘王新侯王立安过石公精舍惠州王使君紫诠挈其诸孙已先在同登怀古楼即事作

陈恭尹

献岁酬酢劳,郊坰未曾出。xiàn suì chóu cù láo,jiāo jiōng wèi céng chū。
今与良朋偕,方知值人日。jīn yǔ liáng péng xié,fāng zhī zhí rén rì。
东风动高怀,幽事期禅室。dōng fēng dòng gāo huái,yōu shì qī chán shì。
欢然集童冠,不暇计六七。huān rán jí tóng guān,bù xiá jì liù qī。
长文抱着车,荀彧幼在膝。zhǎng wén bào zhe chē,xún yù yòu zài xī。
入林钟乍鸣,清梵磬未毕。rù lín zhōng zhà míng,qīng fàn qìng wèi bì。
隔篱辨主宾,近牖闻琴瑟。gé lí biàn zhǔ bīn,jìn yǒu wén qín sè。
石径绝纤埃,板桥度残蔤。shí jìng jué xiān āi,bǎn qiáo dù cán mì。
登楼一舒眺,日月飞何疾。dēng lóu yī shū tiào,rì yuè fēi hé jí。
万古浩茫茫,天步无停跸。wàn gǔ hào máng máng,tiān bù wú tíng bì。
石门犹汉垒,香浦非前率。shí mén yóu hàn lěi,xiāng pǔ fēi qián lǜ。
陇亩半青黄,沧波一洄潏。lǒng mǔ bàn qīng huáng,cāng bō yī huí yù。
寒花采玉兰,圃树攀霜橘。hán huā cǎi yù lán,pǔ shù pān shuāng jú。
老大习酸辛,稚子甘崖蜜。lǎo dà xí suān xīn,zhì zi gān yá mì。
聊为虎溪笑,且试玄卿笔。liáo wèi hǔ xī xiào,qiě shì xuán qīng bǐ。
即事非古今,至道忘儒佛。jí shì fēi gǔ jīn,zhì dào wàng rú fú。
询知吏为隐,亦有民名逸。xún zhī lì wèi yǐn,yì yǒu mín míng yì。
冀留金石篇,来者为可述。jì liú jīn shí piān,lái zhě wèi kě shù。

同朱竹垞梁药亭屈翁山过诃林南公房观唐僧贯休画罗汉歌

陈恭尹

二月八日天晴晻,故人特地停舟舰。èr yuè bā rì tiān qíng àn,gù rén tè dì tíng zhōu jiàn。
相约菩提树下行,吁嗟霜雪枝条斩。xiāng yuē pú tí shù xià xíng,xū jiē shuāng xuě zhī tiáo zhǎn。
千秋古迹罕复存,石幢宝历犹唐錾。qiān qiū gǔ jì hǎn fù cún,shí chuáng bǎo lì yóu táng zàn。
南公为我开一轴,先朝赐物珍如琰。nán gōng wèi wǒ kāi yī zhóu,xiān cháo cì wù zhēn rú yǎn。
对之不觉形神敛,胡僧端坐当轩槛。duì zhī bù jué xíng shén liǎn,hú sēng duān zuò dāng xuān kǎn。
低首写经不见颔,目睛注视光犹焰。dī shǒu xiě jīng bù jiàn hàn,mù jīng zhù shì guāng yóu yàn。
鼻尖下垂唇欲掩,大笔如椽指端揽。bí jiān xià chuí chún yù yǎn,dà bǐ rú chuán zhǐ duān lǎn。
贝叶行间才数点,砚旁堆叶散不捡。bèi yè xíng jiān cái shù diǎn,yàn páng duī yè sàn bù jiǎn。
童子侍侧出半脸,倚柱静观如未厌。tóng zi shì cè chū bàn liǎn,yǐ zhù jìng guān rú wèi yàn。
老猿休心寂百感,阶前假寐坐不敢。lǎo yuán xiū xīn jì bǎi gǎn,jiē qián jiǎ mèi zuò bù gǎn。
拥彗而立毛髧髧,长衣被体色黤黯。yōng huì ér lì máo dàn dàn,zhǎng yī bèi tǐ sè yǎn àn。
足爪着地纤如剡,绢素云生朝惨澹。zú zhǎo zhe dì xiān rú shàn,juàn sù yún shēng cháo cǎn dàn。
款识年深失姓名,葆藏幸且无尘玷。kuǎn shí nián shēn shī xìng míng,bǎo cáng xìng qiě wú chén diàn。
图形正面古所难,况兼蹙缩加饶减。tú xíng zhèng miàn gǔ suǒ nán,kuàng jiān cù suō jiā ráo jiǎn。
相传画手是贯休,不是高流无此胆。xiāng chuán huà shǒu shì guàn xiū,bù shì gāo liú wú cǐ dǎn。
君不见羲皇一画直至今,文章日日趋奇险。jūn bù jiàn xī huáng yī huà zhí zhì jīn,wén zhāng rì rì qū qí xiǎn。

方毛氏节烈歌

陈恭尹

君就木,妾坠楼,此心一日为千秋。jūn jiù mù,qiè zhuì lóu,cǐ xīn yī rì wèi qiān qiū。
死同穴,谷异室,此心十年如一日。sǐ tóng xué,gǔ yì shì,cǐ xīn shí nián rú yī rì。
严滩新冢高崔嵬,一棺两圹同时开。yán tān xīn zhǒng gāo cuī wéi,yī guān liǎng kuàng tóng shí kāi。
祝宗祈死亦太拙,粒米不入生何来。zhù zōng qí sǐ yì tài zhuō,lì mǐ bù rù shēng hé lái。
经旬礼佛饥无怠,正气在中能不馁。jīng xún lǐ fú jī wú dài,zhèng qì zài zhōng néng bù něi。
重泉一笑好相迎,易箦之言今尚在。zhòng quán yī xiào hǎo xiāng yíng,yì zé zhī yán jīn shàng zài。
吾翁吾父幸勿悲,舍生取义当如斯。wú wēng wú fù xìng wù bēi,shě shēng qǔ yì dāng rú sī。
承祧有子墓有碑,一死较胜坠楼时。chéng tiāo yǒu zi mù yǒu bēi,yī sǐ jiào shèng zhuì lóu shí。

送林赤见北上

陈恭尹

与君父子交,骨肉兼朋友。yǔ jūn fù zi jiāo,gǔ ròu jiān péng yǒu。
于君出处间,踌躇亦已久。yú jūn chū chù jiān,chóu chú yì yǐ jiǔ。
富贵非所欣,长贫难独守。fù guì fēi suǒ xīn,zhǎng pín nán dú shǒu。
昂昂七尺躯,砚耕日糊口。áng áng qī chǐ qū,yàn gēng rì hú kǒu。
甘旨安所供,庭闱俱白首。gān zhǐ ān suǒ gōng,tíng wéi jù bái shǒu。
应举为文章,如狂逐日走。yīng jǔ wèi wén zhāng,rú kuáng zhú rì zǒu。
空役一生心,岂足传身后。kōng yì yī shēng xīn,qǐ zú chuán shēn hòu。
既作献玉人,莫若求先剖。jì zuò xiàn yù rén,mò ruò qiú xiān pōu。
庶几少息肩,馀力堪攻取。shù jǐ shǎo xī jiān,yú lì kān gōng qǔ。
君禀绝异姿,立行尤不苟。jūn bǐng jué yì zī,lì xíng yóu bù gǒu。
在器为干将,在星为枢斗。zài qì wèi gàn jiāng,zài xīng wèi shū dòu。
应机立能断,遇物操其纽。yīng jī lì néng duàn,yù wù cāo qí niǔ。
以此驭世纷,艰钜复何有。yǐ cǐ yù shì fēn,jiān jù fù hé yǒu。
帝京英贤会,九垓共奔走。dì jīng yīng xián huì,jiǔ gāi gòng bēn zǒu。
方骋千里蹄,直抉开天手。fāng chěng qiān lǐ tí,zhí jué kāi tiān shǒu。
勉矣树令名,三立期不朽。miǎn yǐ shù lìng míng,sān lì qī bù xiǔ。

赠程立方国学

陈恭尹

君家职方吾老友,其人爱士不离口。jūn jiā zhí fāng wú lǎo yǒu,qí rén ài shì bù lí kǒu。
往时寄我都下书,君名每见新篇后。wǎng shí jì wǒ dōu xià shū,jūn míng měi jiàn xīn piān hòu。
十四年来宿草生,而君为客五羊城。shí sì nián lái sù cǎo shēng,ér jūn wèi kè wǔ yáng chéng。
三四过我始一值,长身赤面神尤清。sān sì guò wǒ shǐ yī zhí,zhǎng shēn chì miàn shén yóu qīng。
卞和几刖连城璧,杜甫方为老宾客。biàn hé jǐ yuè lián chéng bì,dù fǔ fāng wèi lǎo bīn kè。
日观东寻泰岳碑,天津西笑长安酒。rì guān dōng xún tài yuè bēi,tiān jīn xī xiào zhǎng ān jiǔ。
徘徊岭外再经秋,车马因人遍十州。pái huái lǐng wài zài jīng qiū,chē mǎ yīn rén biàn shí zhōu。
海天万里豁心眼,珊瑚火齐资冥搜。hǎi tiān wàn lǐ huō xīn yǎn,shān hú huǒ qí zī míng sōu。
新诗示我殊开爽,往帙虽多今更长。xīn shī shì wǒ shū kāi shuǎng,wǎng zhì suī duō jīn gèng zhǎng。
只将妙笔写高深,不与时流为俯仰。zhǐ jiāng miào bǐ xiě gāo shēn,bù yǔ shí liú wèi fǔ yǎng。
平生意气已心倾,况是山阳晚笛声。píng shēng yì qì yǐ xīn qīng,kuàng shì shān yáng wǎn dí shēng。
如何咫尺仍千里,不及东风共听莺。rú hé zhǐ chǐ réng qiān lǐ,bù jí dōng fēng gòng tīng yīng。