古诗词

以端溪水岩小砚寄戴观察怡涛系之以长歌

陈恭尹

昔人只重端溪紫,今之水岩胜于始。xī rén zhǐ zhòng duān xī zǐ,jīn zhī shuǐ yán shèng yú shǐ。
始犹所采皮肉间,山骨琢尽兹其髓。shǐ yóu suǒ cǎi pí ròu jiān,shān gǔ zuó jǐn zī qí suǐ。
一阳生后天益寒,牂牁江落风林乾。yī yáng shēng hòu tiān yì hán,zāng kē jiāng luò fēng lín qián。
崖枯峡浅洞门出,中有积水蛟龙蟠。yá kū xiá qiǎn dòng mén chū,zhōng yǒu jī shuǐ jiāo lóng pán。
良工斤斧重泉下,石室无光朝亦夜。liáng gōng jīn fǔ zhòng quán xià,shí shì wú guāng cháo yì yè。
千枝列炬照人行,万指悬壶向江泻。qiān zhī liè jù zhào rén xíng,wàn zhǐ xuán hú xiàng jiāng xiè。
金钱之费日不訾,冬春之际能几时。jīn qián zhī fèi rì bù zī,dōng chūn zhī jì néng jǐ shí。
瑕瑜况复不相掩,非具大力安能为。xiá yú kuàng fù bù xiāng yǎn,fēi jù dà lì ān néng wèi。
崇祯之中熊开府,迩者名藩亦时取。chóng zhēn zhī zhōng xióng kāi fǔ,ěr zhě míng fān yì shí qǔ。
后先疏凿分东西,文采精华并千古。hòu xiān shū záo fēn dōng xī,wén cǎi jīng huá bìng qiān gǔ。
往时蕉白称极佳,今人指点寻青花。wǎng shí jiāo bái chēng jí jiā,jīn rén zhǐ diǎn xún qīng huā。
以兹相石亦未尽,必有生气如云霞。yǐ zī xiāng shí yì wèi jǐn,bì yǒu shēng qì rú yún xiá。
拊不留手柔无骨,墨质愈坚磨愈发。fǔ bù liú shǒu róu wú gǔ,mò zhì yù jiān mó yù fā。
宋坑宣德虽尚存,粗则伤毫细则滑。sòng kēng xuān dé suī shàng cún,cū zé shāng háo xì zé huá。
伯乐一顾冀马空,世间所患无追风。bó lè yī gù jì mǎ kōng,shì jiān suǒ huàn wú zhuī fēng。
寄公一片虽小品,由来亦自蛟龙宫。jì gōng yī piàn suī xiǎo pǐn,yóu lái yì zì jiāo lóng gōng。
茆斋久伴书生穷,咿唔吟啸不可终。máo zhāi jiǔ bàn shū shēng qióng,yī wú yín xiào bù kě zhōng。
去兹卑陋依尊崇,使君声韵如钟镛。qù zī bēi lòu yī zūn chóng,shǐ jūn shēng yùn rú zhōng yōng。
挥毫落纸生蜺虹,况今持宪出乘骢。huī háo luò zhǐ shēng ní hóng,kuàng jīn chí xiàn chū chéng cōng。
秋霜春露一言中,非汝孰与成厥功。qiū shuāng chūn lù yī yán zhōng,fēi rǔ shú yǔ chéng jué gōng。
呜呼,挽回造化良不易,补天亦属人能事,五色之石将无是。wū hū,wǎn huí zào huà liáng bù yì,bǔ tiān yì shǔ rén néng shì,wǔ sè zhī shí jiāng wú shì。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

冬草得言字

陈恭尹

无论南与北,一种白连门。wú lùn nán yǔ běi,yī zhǒng bái lián mén。
岂不怨迟暮,曾承天地恩。qǐ bù yuàn chí mù,céng chéng tiān dì ēn。
远风疏劲叶,春色聚寒根。yuǎn fēng shū jìn yè,chūn sè jù hán gēn。
独立观元化,悠悠何所言。dú lì guān yuán huà,yōu yōu hé suǒ yán。

寒灯得遥字

陈恭尹

亦自寻常见,分明在此宵。yì zì xún cháng jiàn,fēn míng zài cǐ xiāo。
抱将心耿耿,来对雨萧萧。bào jiāng xīn gěng gěng,lái duì yǔ xiāo xiāo。
虚壁涵光浅,澄溪落影遥。xū bì hán guāng qiǎn,chéng xī luò yǐng yáo。
只须环万匝,长咏破无聊。zhǐ xū huán wàn zā,zhǎng yǒng pò wú liáo。

纸窗

陈恭尹

虚牖任风行,灯摇坐不成。xū yǒu rèn fēng xíng,dēng yáo zuò bù chéng。
谁开一匹练,似得数重城。shuí kāi yī pǐ liàn,shì dé shù zhòng chéng。
自鉴呈身影,孤吟聚正声。zì jiàn chéng shēn yǐng,gū yín jù zhèng shēng。
古人于视听,毋取太分明。gǔ rén yú shì tīng,wú qǔ tài fēn míng。

陈恭尹

乱毫犹可束,今古更纷纷。luàn háo yóu kě shù,jīn gǔ gèng fēn fēn。
手剑不到处,霜锋时赖君。shǒu jiàn bù dào chù,shuāng fēng shí lài jūn。
柔能含道妙,虚足纳风云。róu néng hán dào miào,xū zú nà fēng yún。
枯尽文人血,名成属典坟。kū jǐn wén rén xuè,míng chéng shǔ diǎn fén。

陈恭尹

珠帘明瑟瑟,之子正晨兴。zhū lián míng sè sè,zhī zi zhèng chén xīng。
翡翠为装带,珊瑚自挂绳。fěi cuì wèi zhuāng dài,shān hú zì guà shéng。
杂花沾未落,双燕入犹能。zá huā zhān wèi luò,shuāng yàn rù yóu néng。
只觉高堂上,青山又一层。zhǐ jué gāo táng shàng,qīng shān yòu yī céng。

寒树得阴字

陈恭尹

非无生气在,孤直未成林。fēi wú shēng qì zài,gū zhí wèi chéng lín。
幸以不材老,能忘时序心。xìng yǐ bù cái lǎo,néng wàng shí xù xīn。
空巢悬宿叶,新月下疏阴。kōng cháo xuán sù yè,xīn yuè xià shū yīn。
为报青阳道,前溪雪已深。wèi bào qīng yáng dào,qián xī xuě yǐ shēn。

宿鸟

陈恭尹

日暮将何适,归飞尚有林。rì mù jiāng hé shì,guī fēi shàng yǒu lín。
侧衔千里翼,独立五更心。cè xián qiān lǐ yì,dú lì wǔ gèng xīn。
山月横枝浅,寒池顾影深。shān yuè héng zhī qiǎn,hán chí gù yǐng shēn。
幸无弹射患,安梦得于今。xìng wú dàn shè huàn,ān mèng dé yú jīn。

陈恭尹

遇物时能曲,垂天自不斜。yù wù shí néng qū,chuí tiān zì bù xié。
可怜无尺土,亦复着高花。kě lián wú chǐ tǔ,yì fù zhe gāo huā。
柔是长生道,清宜处士家。róu shì zhǎng shēng dào,qīng yí chù shì jiā。
柴门开一角,山月也从遮。chái mén kāi yī jiǎo,shān yuè yě cóng zhē。

夜漏

陈恭尹

滴滴来心上,铮铮出暗风。dī dī lái xīn shàng,zhēng zhēng chū àn fēng。
年流今夜里,天定此声中。nián liú jīn yè lǐ,tiān dìng cǐ shēng zhōng。
候日随阴尽,占星到晓空。hòu rì suí yīn jǐn,zhàn xīng dào xiǎo kōng。
谁言良冶手,真有授时功。shuí yán liáng yě shǒu,zhēn yǒu shòu shí gōng。

春帆

陈恭尹

极浦浮无际,轻帆挂自牢。jí pǔ fú wú jì,qīng fān guà zì láo。
入天云片立,排日海门高。rù tiān yún piàn lì,pái rì hǎi mén gāo。
险绝行鲛室,风长引鹭涛。xiǎn jué xíng jiāo shì,fēng zhǎng yǐn lù tāo。
故人春有信,书阁坐劳劳。gù rén chūn yǒu xìn,shū gé zuò láo láo。

春岸

陈恭尹

野岸关心地,高花下亦花。yě àn guān xīn dì,gāo huā xià yì huā。
弱枝低浪举,轻片落风斜。ruò zhī dī làng jǔ,qīng piàn luò fēng xié。
有力黄柑酒,无营白鸟家。yǒu lì huáng gān jiǔ,wú yíng bái niǎo jiā。
客中才见月,一夕梦汀沙。kè zhōng cái jiàn yuè,yī xī mèng tīng shā。

春泉

陈恭尹

石上冰初解,田间绿已阴。shí shàng bīng chū jiě,tián jiān lǜ yǐ yīn。
无穷资地力,不息自天心。wú qióng zī dì lì,bù xī zì tiān xīn。
暗谷藏声浅,平池见底深。àn gǔ cáng shēng qiǎn,píng chí jiàn dǐ shēn。
但令常润下,何用更为霖。dàn lìng cháng rùn xià,hé yòng gèng wèi lín。

春衣

陈恭尹

东风曾不定,乍暖复馀寒。dōng fēng céng bù dìng,zhà nuǎn fù yú hán。
走马初沾汗,看花每出栏。zǒu mǎ chū zhān hàn,kàn huā měi chū lán。
佳人传素手,公子试轻纨。jiā rén chuán sù shǒu,gōng zi shì qīng wán。
白石高吟客,而今衣尚单。bái shí gāo yín kè,ér jīn yī shàng dān。

春屐

陈恭尹

自蜡一双屐,南金不是过。zì là yī shuāng jī,nán jīn bù shì guò。
世人皆大笑,未雨更如何。shì rén jiē dà xiào,wèi yǔ gèng rú hé。
高齿防欹侧,深泥免轗轲。gāo chǐ fáng yī cè,shēn ní miǎn kǎn kē。
病身须托尔,三月好花多。bìng shēn xū tuō ěr,sān yuè hǎo huā duō。

春灯

陈恭尹

疏灯传客影,一半落窗纱。shū dēng chuán kè yǐng,yī bàn luò chuāng shā。
老眼吾看晕,东风汝亦花。lǎo yǎn wú kàn yūn,dōng fēng rǔ yì huā。
夜吟良足恋,春酒不劳赊。yè yín liáng zú liàn,chūn jiǔ bù láo shē。
犬子惊时节,裁书问到家。quǎn zi jīng shí jié,cái shū wèn dào jiā。