古诗词

以端溪水岩小砚寄戴观察怡涛系之以长歌

陈恭尹

昔人只重端溪紫,今之水岩胜于始。xī rén zhǐ zhòng duān xī zǐ,jīn zhī shuǐ yán shèng yú shǐ。
始犹所采皮肉间,山骨琢尽兹其髓。shǐ yóu suǒ cǎi pí ròu jiān,shān gǔ zuó jǐn zī qí suǐ。
一阳生后天益寒,牂牁江落风林乾。yī yáng shēng hòu tiān yì hán,zāng kē jiāng luò fēng lín qián。
崖枯峡浅洞门出,中有积水蛟龙蟠。yá kū xiá qiǎn dòng mén chū,zhōng yǒu jī shuǐ jiāo lóng pán。
良工斤斧重泉下,石室无光朝亦夜。liáng gōng jīn fǔ zhòng quán xià,shí shì wú guāng cháo yì yè。
千枝列炬照人行,万指悬壶向江泻。qiān zhī liè jù zhào rén xíng,wàn zhǐ xuán hú xiàng jiāng xiè。
金钱之费日不訾,冬春之际能几时。jīn qián zhī fèi rì bù zī,dōng chūn zhī jì néng jǐ shí。
瑕瑜况复不相掩,非具大力安能为。xiá yú kuàng fù bù xiāng yǎn,fēi jù dà lì ān néng wèi。
崇祯之中熊开府,迩者名藩亦时取。chóng zhēn zhī zhōng xióng kāi fǔ,ěr zhě míng fān yì shí qǔ。
后先疏凿分东西,文采精华并千古。hòu xiān shū záo fēn dōng xī,wén cǎi jīng huá bìng qiān gǔ。
往时蕉白称极佳,今人指点寻青花。wǎng shí jiāo bái chēng jí jiā,jīn rén zhǐ diǎn xún qīng huā。
以兹相石亦未尽,必有生气如云霞。yǐ zī xiāng shí yì wèi jǐn,bì yǒu shēng qì rú yún xiá。
拊不留手柔无骨,墨质愈坚磨愈发。fǔ bù liú shǒu róu wú gǔ,mò zhì yù jiān mó yù fā。
宋坑宣德虽尚存,粗则伤毫细则滑。sòng kēng xuān dé suī shàng cún,cū zé shāng háo xì zé huá。
伯乐一顾冀马空,世间所患无追风。bó lè yī gù jì mǎ kōng,shì jiān suǒ huàn wú zhuī fēng。
寄公一片虽小品,由来亦自蛟龙宫。jì gōng yī piàn suī xiǎo pǐn,yóu lái yì zì jiāo lóng gōng。
茆斋久伴书生穷,咿唔吟啸不可终。máo zhāi jiǔ bàn shū shēng qióng,yī wú yín xiào bù kě zhōng。
去兹卑陋依尊崇,使君声韵如钟镛。qù zī bēi lòu yī zūn chóng,shǐ jūn shēng yùn rú zhōng yōng。
挥毫落纸生蜺虹,况今持宪出乘骢。huī háo luò zhǐ shēng ní hóng,kuàng jīn chí xiàn chū chéng cōng。
秋霜春露一言中,非汝孰与成厥功。qiū shuāng chūn lù yī yán zhōng,fēi rǔ shú yǔ chéng jué gōng。
呜呼,挽回造化良不易,补天亦属人能事,五色之石将无是。wū hū,wǎn huí zào huà liáng bù yì,bǔ tiān yì shǔ rén néng shì,wǔ sè zhī shí jiāng wú shì。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

送朱开黄归扬州省觐

陈恭尹

衰残无意事翱翔,送子归飞见雁行。shuāi cán wú yì shì áo xiáng,sòng zi guī fēi jiàn yàn xíng。
半载共居忘主客,三春分袂异行藏。bàn zài gòng jū wàng zhǔ kè,sān chūn fēn mèi yì xíng cáng。
将寻巴峡添新咏,先度梅关问旧乡。jiāng xún bā xiá tiān xīn yǒng,xiān dù méi guān wèn jiù xiāng。
满挂南风趋子舍,烟花多处是维扬。mǎn guà nán fēng qū zi shě,yān huā duō chù shì wéi yáng。

寄汪碧巢

陈恭尹

千里霜蹄展也宜,席门车辙记当时。qiān lǐ shuāng tí zhǎn yě yí,xí mén chē zhé jì dāng shí。
荆花乍落庭前叶,棠树欣添岭外枝。jīng huā zhà luò tíng qián yè,táng shù xīn tiān lǐng wài zhī。
百岁遗黎传世泽,八蛮儿女诵新诗。bǎi suì yí lí chuán shì zé,bā mán ér nǚ sòng xīn shī。
桂江东下番禺近,暂报琅玕慰所思。guì jiāng dōng xià fān yú jìn,zàn bào láng gān wèi suǒ sī。

次答张宗肃端溪有约不值之作

陈恭尹

溯洄秋水同高峡,来去轻帆隔一时。sù huí qiū shuǐ tóng gāo xiá,lái qù qīng fān gé yī shí。
风里几行鱼拜浪,沙边终日鹭垂丝。fēng lǐ jǐ xíng yú bài làng,shā biān zhōng rì lù chuí sī。
将期泊处吟圆月,悔不中途命楫师。jiāng qī pō chù yín yuán yuè,huǐ bù zhōng tú mìng jí shī。
鹢首相迎成错过,和歌今者更迟迟。yì shǒu xiāng yíng chéng cuò guò,hé gē jīn zhě gèng chí chí。

送顾天石兄弟归无锡次其元韵

陈恭尹

细风寒雨尚支筇,送尔归舟在客踪。xì fēng hán yǔ shàng zhī qióng,sòng ěr guī zhōu zài kè zōng。
天际一行飞北雁,斗间双举气如龙。tiān jì yī xíng fēi běi yàn,dòu jiān shuāng jǔ qì rú lóng。
依依欲赠亭前柳,落落谁歌涧底松。yī yī yù zèng tíng qián liǔ,luò luò shuí gē jiàn dǐ sōng。
所惜挂帆期太促,不能杯酒更从容。suǒ xī guà fān qī tài cù,bù néng bēi jiǔ gèng cóng róng。

赠冯开求

陈恭尹

国士声华满国中,每于时刻见宗工。guó shì shēng huá mǎn guó zhōng,měi yú shí kè jiàn zōng gōng。
文章气接东西汉,兄弟名高大小冯。wén zhāng qì jiē dōng xī hàn,xiōng dì míng gāo dà xiǎo féng。
岂独英才多化雨,更闻古道善维风。qǐ dú yīng cái duō huà yǔ,gèng wén gǔ dào shàn wéi fēng。
丈夫正有无穷事,莫遣霜毛笑老翁。zhàng fū zhèng yǒu wú qióng shì,mò qiǎn shuāng máo xiào lǎo wēng。

藕泉为孔少府赋

陈恭尹

莲花峰下学宫成,宫外新泉以藕名。lián huā fēng xià xué gōng chéng,gōng wài xīn quán yǐ ǒu míng。
有本知为君子泽,一泓先得圣人清。yǒu běn zhī wèi jūn zi zé,yī hóng xiān dé shèng rén qīng。
凉生肝鬲同冰饮,静写须眉似镜明。liáng shēng gān gé tóng bīng yǐn,jìng xiě xū méi shì jìng míng。
洙泗渊源湮已久,赖公重此濯吾缨。zhū sì yuān yuán yān yǐ jiǔ,lài gōng zhòng cǐ zhuó wú yīng。

赠李祈年

陈恭尹

长裾玉面正青春,可叹飘零乱后身。zhǎng jū yù miàn zhèng qīng chūn,kě tàn piāo líng luàn hòu shēn。
老母幸存为客早,故山虽在欲归贫。lǎo mǔ xìng cún wèi kè zǎo,gù shān suī zài yù guī pín。
能工丽句追前辈,偶着枯棋服世人。néng gōng lì jù zhuī qián bèi,ǒu zhe kū qí fú shì rén。
相见江城沽美酒,醉吟忘却落花旬。xiāng jiàn jiāng chéng gū měi jiǔ,zuì yín wàng què luò huā xún。

石鉴上人请华首塔铭还自吴中赋此寄之

陈恭尹

传衣闻已返三城,转忆江南万里程。chuán yī wén yǐ fǎn sān chéng,zhuǎn yì jiāng nán wàn lǐ chéng。
庐岳憩时依竹影,吴门归日试莼羹。lú yuè qì shí yī zhú yǐng,wú mén guī rì shì chún gēng。
心存至道忘来往,塔有新铭慰死生。xīn cún zhì dào wàng lái wǎng,tǎ yǒu xīn míng wèi sǐ shēng。
欲诉离怀犹未得,故人知我久无成。yù sù lí huái yóu wèi dé,gù rén zhī wǒ jiǔ wú chéng。

送梁药亭北上

陈恭尹

南梅枝暖北梅寒,君去秾花次第看。nán méi zhī nuǎn běi méi hán,jūn qù nóng huā cì dì kàn。
风雪一帆辞海国,天人三策上春官。fēng xuě yī fān cí hǎi guó,tiān rén sān cè shàng chūn guān。
世情莫惜尝鸡肋,诗句多吟在马鞍。shì qíng mò xī cháng jī lē,shī jù duō yín zài mǎ ān。
得意定知归计早,此心先许钓鱼竿。dé yì dìng zhī guī jì zǎo,cǐ xīn xiān xǔ diào yú gān。

寄喻赓三

陈恭尹

春来频客素馨田,想见高吟百卉前。chūn lái pín kè sù xīn tián,xiǎng jiàn gāo yín bǎi huì qián。
琼海罢官唯白发,蜀门归路在青天。qióng hǎi bà guān wéi bái fā,shǔ mén guī lù zài qīng tiān。
埋名后代还谁赏,廉吏今时不谓贤。mái míng hòu dài hái shuí shǎng,lián lì jīn shí bù wèi xián。
同是旧人君更老,相思遥寄梦熊篇。tóng shì jiù rén jūn gèng lǎo,xiāng sī yáo jì mèng xióng piān。

赠陈将军

陈恭尹

廿年相见在行都,三十魁梧好丈夫。niàn nián xiāng jiàn zài xíng dōu,sān shí kuí wú hǎo zhàng fū。
匹马射潮江上过,双龙盘剑殿头趋。pǐ mǎ shè cháo jiāng shàng guò,shuāng lóng pán jiàn diàn tóu qū。
诗中琢句占师律,局里敲棋识阵图。shī zhōng zuó jù zhàn shī lǜ,jú lǐ qiāo qí shí zhèn tú。
今日建牙沧海晚,秋霜飞上美髯须。jīn rì jiàn yá cāng hǎi wǎn,qiū shuāng fēi shàng měi rán xū。

怀梁药亭

陈恭尹

昨闻归棹越黄河,又向维扬渡口过。zuó wén guī zhào yuè huáng hé,yòu xiàng wéi yáng dù kǒu guò。
三月烟花虽寂寞,六朝秋草更如何。sān yuè yān huā suī jì mò,liù cháo qiū cǎo gèng rú hé。
高堂待进斑衣舞,下里犹思白雪歌。gāo táng dài jìn bān yī wǔ,xià lǐ yóu sī bái xuě gē。
一第蹉跎那足叹,贵人传者古无多。yī dì cuō tuó nà zú tàn,guì rén chuán zhě gǔ wú duō。

送石鉴禅师住匡庐

陈恭尹

英英丰骨透眉棱,五老峰前作老僧。yīng yīng fēng gǔ tòu méi léng,wǔ lǎo fēng qián zuò lǎo sēng。
已悟心中无一法,却归林下演三乘。yǐ wù xīn zhōng wú yī fǎ,què guī lín xià yǎn sān chéng。
风摇冻壑闻冰解,水涨平湖见月升。fēng yáo dòng hè wén bīng jiě,shuǐ zhǎng píng hú jiàn yuè shēng。
回忆十年论剑夜,云泥今日隔千层。huí yì shí nián lùn jiàn yè,yún ní jīn rì gé qiān céng。

送区四之广海幕府

陈恭尹

浓眉方面玉肌红,骨相人言似阿翁。nóng méi fāng miàn yù jī hóng,gǔ xiāng rén yán shì ā wēng。
卧读阴符残月下,自磨雄剑乱流中。wò dú yīn fú cán yuè xià,zì mó xióng jiàn luàn liú zhōng。
鱼开夜目常疑火,豚拜波心更起风。yú kāi yè mù cháng yí huǒ,tún bài bō xīn gèng qǐ fēng。
幕府昼长无事日,好诗吟赏与谁同。mù fǔ zhòu zhǎng wú shì rì,hǎo shī yín shǎng yǔ shuí tóng。

赠赵意子

陈恭尹

抛却儒冠学用兵,田园荒尽不思耕。pāo què rú guān xué yòng bīng,tián yuán huāng jǐn bù sī gēng。
终年避地青鞋破,一夜忧时白发生。zhōng nián bì dì qīng xié pò,yī yè yōu shí bái fā shēng。
松柏本来多直性,英雄何必定成名。sōng bǎi běn lái duō zhí xìng,yīng xióng hé bì dìng chéng míng。
怜君困甚还兼病,父执相逢泪满缨。lián jūn kùn shén hái jiān bìng,fù zhí xiāng féng lèi mǎn yīng。