古诗词

以端溪水岩小砚寄戴观察怡涛系之以长歌

陈恭尹

昔人只重端溪紫,今之水岩胜于始。xī rén zhǐ zhòng duān xī zǐ,jīn zhī shuǐ yán shèng yú shǐ。
始犹所采皮肉间,山骨琢尽兹其髓。shǐ yóu suǒ cǎi pí ròu jiān,shān gǔ zuó jǐn zī qí suǐ。
一阳生后天益寒,牂牁江落风林乾。yī yáng shēng hòu tiān yì hán,zāng kē jiāng luò fēng lín qián。
崖枯峡浅洞门出,中有积水蛟龙蟠。yá kū xiá qiǎn dòng mén chū,zhōng yǒu jī shuǐ jiāo lóng pán。
良工斤斧重泉下,石室无光朝亦夜。liáng gōng jīn fǔ zhòng quán xià,shí shì wú guāng cháo yì yè。
千枝列炬照人行,万指悬壶向江泻。qiān zhī liè jù zhào rén xíng,wàn zhǐ xuán hú xiàng jiāng xiè。
金钱之费日不訾,冬春之际能几时。jīn qián zhī fèi rì bù zī,dōng chūn zhī jì néng jǐ shí。
瑕瑜况复不相掩,非具大力安能为。xiá yú kuàng fù bù xiāng yǎn,fēi jù dà lì ān néng wèi。
崇祯之中熊开府,迩者名藩亦时取。chóng zhēn zhī zhōng xióng kāi fǔ,ěr zhě míng fān yì shí qǔ。
后先疏凿分东西,文采精华并千古。hòu xiān shū záo fēn dōng xī,wén cǎi jīng huá bìng qiān gǔ。
往时蕉白称极佳,今人指点寻青花。wǎng shí jiāo bái chēng jí jiā,jīn rén zhǐ diǎn xún qīng huā。
以兹相石亦未尽,必有生气如云霞。yǐ zī xiāng shí yì wèi jǐn,bì yǒu shēng qì rú yún xiá。
拊不留手柔无骨,墨质愈坚磨愈发。fǔ bù liú shǒu róu wú gǔ,mò zhì yù jiān mó yù fā。
宋坑宣德虽尚存,粗则伤毫细则滑。sòng kēng xuān dé suī shàng cún,cū zé shāng háo xì zé huá。
伯乐一顾冀马空,世间所患无追风。bó lè yī gù jì mǎ kōng,shì jiān suǒ huàn wú zhuī fēng。
寄公一片虽小品,由来亦自蛟龙宫。jì gōng yī piàn suī xiǎo pǐn,yóu lái yì zì jiāo lóng gōng。
茆斋久伴书生穷,咿唔吟啸不可终。máo zhāi jiǔ bàn shū shēng qióng,yī wú yín xiào bù kě zhōng。
去兹卑陋依尊崇,使君声韵如钟镛。qù zī bēi lòu yī zūn chóng,shǐ jūn shēng yùn rú zhōng yōng。
挥毫落纸生蜺虹,况今持宪出乘骢。huī háo luò zhǐ shēng ní hóng,kuàng jīn chí xiàn chū chéng cōng。
秋霜春露一言中,非汝孰与成厥功。qiū shuāng chūn lù yī yán zhōng,fēi rǔ shú yǔ chéng jué gōng。
呜呼,挽回造化良不易,补天亦属人能事,五色之石将无是。wū hū,wǎn huí zào huà liáng bù yì,bǔ tiān yì shǔ rén néng shì,wǔ sè zhī shí jiāng wú shì。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

送周德涵

陈恭尹

便作天涯别,重逢未可期。biàn zuò tiān yá bié,zhòng féng wèi kě qī。
快闻经世论,兼读过庭诗。kuài wén jīng shì lùn,jiān dú guò tíng shī。
骐骥宜千里,鹪鹩且一枝。qí jì yí qiān lǐ,jiāo liáo qiě yī zhī。
野人头已白,不复问当时。yě rén tóu yǐ bái,bù fù wèn dāng shí。

赠别黄忍庵太史四首

陈恭尹

百年无作者,之子擅奇才。bǎi nián wú zuò zhě,zhī zi shàn qí cái。
岂谓黔中使,翻从岭上回。qǐ wèi qián zhōng shǐ,fān cóng lǐng shàng huí。
衡文时望重,握手老怀开。héng wén shí wàng zhòng,wò shǒu lǎo huái kāi。
更喜居停近,深宵亦往来。gèng xǐ jū tíng jìn,shēn xiāo yì wǎng lái。

赠别黄忍庵太史四首

陈恭尹

东郭淹游迹,南园接古祠。dōng guō yān yóu jì,nán yuán jiē gǔ cí。
乘车为客日,闭户著书时。chéng chē wèi kè rì,bì hù zhù shū shí。
怯醉开椰酒,从酸剥荔支。qiè zuì kāi yē jiǔ,cóng suān bō lì zhī。
海隅多异物,嵇陆未能诗。hǎi yú duō yì wù,jī lù wèi néng shī。

赠别黄忍庵太史四首

陈恭尹

学到难穷地,文能不愧名。xué dào nán qióng dì,wén néng bù kuì míng。
虽为今太史,犹似老诸生。suī wèi jīn tài shǐ,yóu shì lǎo zhū shēng。
江海心常下,山林迹未并。jiāng hǎi xīn cháng xià,shān lín jì wèi bìng。
一时称盛事,千里聚同声。yī shí chēng shèng shì,qiān lǐ jù tóng shēng。

赠别黄忍庵太史四首

陈恭尹

暂为乡井别,十日惜分携。zàn wèi xiāng jǐng bié,shí rì xī fēn xié。
观化俄生柳,看书亦杖藜。guān huà é shēng liǔ,kàn shū yì zhàng lí。
心知龙节返,路出海云西。xīn zhī lóng jié fǎn,lù chū hǎi yún xī。
会买扁舟送,渔家水满堤。huì mǎi biǎn zhōu sòng,yú jiā shuǐ mǎn dī。

病中承彭子安见过别后奉怀

陈恭尹

度岭年殊少,轩车满路光。dù lǐng nián shū shǎo,xuān chē mǎn lù guāng。
病中吾见汝,秋后客何乡。bìng zhōng wú jiàn rǔ,qiū hòu kè hé xiāng。
伏枕违清论,开篇得妙方。fú zhěn wéi qīng lùn,kāi piān dé miào fāng。
愈风文檄在,继述有诸郎。yù fēng wén xí zài,jì shù yǒu zhū láng。

送林敬臣

陈恭尹

南雁去不极,北风声正喧。nán yàn qù bù jí,běi fēng shēng zhèng xuān。
何堪衰草日,还是送王孙。hé kān shuāi cǎo rì,hái shì sòng wáng sūn。
再世依耕凿,空山矢寤言。zài shì yī gēng záo,kōng shān shǐ wù yán。
与谁登冠石,放眼望中原。yǔ shuí dēng guān shí,fàng yǎn wàng zhōng yuán。

病足舟中即事

陈恭尹

兴剧思凭览,人扶上小舠。xīng jù sī píng lǎn,rén fú shàng xiǎo dāo。
客囊携薏苡,乡酒寄松毛。kè náng xié yì yǐ,xiāng jiǔ jì sōng máo。
少食肌时减,多眠骨屡高。shǎo shí jī shí jiǎn,duō mián gǔ lǚ gāo。
可怜中夜梦,跃马尚能豪。kě lián zhōng yè mèng,yuè mǎ shàng néng háo。

送温茂长

陈恭尹

三秋违侍养,万里赴京华。sān qiū wéi shì yǎng,wàn lǐ fù jīng huá。
江路闻霜叶,天门照雪花。jiāng lù wén shuāng yè,tiān mén zhào xuě huā。
亲存宜薄禄,年少且辞家。qīn cún yí báo lù,nián shǎo qiě cí jiā。
芜绝金台上,看君步玉骅。wú jué jīn tái shàng,kàn jūn bù yù huá。

送钱目天

陈恭尹

度岭三年客,归心四月天。dù lǐng sān nián kè,guī xīn sì yuè tiān。
别离良未易,须鬓况苍然。bié lí liáng wèi yì,xū bìn kuàng cāng rán。
古笔追秦汉,深杯得圣贤。gǔ bǐ zhuī qín hàn,shēn bēi dé shèng xián。
似君何不可,高咏满吴船。shì jūn hé bù kě,gāo yǒng mǎn wú chuán。

挽汤惕庵先生

陈恭尹

大雅久云没,中原尚此人。dà yǎ jiǔ yún méi,zhōng yuán shàng cǐ rén。
晨星方在望,宿草已逾春。chén xīng fāng zài wàng,sù cǎo yǐ yú chūn。
便自成千载,何繇赎百身。biàn zì chéng qiān zài,hé yáo shú bǎi shēn。
唯馀召公树,蔽芾粤江滨。wéi yú zhào gōng shù,bì fèi yuè jiāng bīn。

寿林远峰

陈恭尹

与尔为同病,蹉跎四十秋。yǔ ěr wèi tóng bìng,cuō tuó sì shí qiū。
尚垂孤子泪,已白少年头。shàng chuí gū zi lèi,yǐ bái shǎo nián tóu。
漫学穷弥壮,唯应老莫休。màn xué qióng mí zhuàng,wéi yīng lǎo mò xiū。
长生知有地,居处近罗浮。zhǎng shēng zhī yǒu dì,jū chù jìn luó fú。

寿刘沛叔

陈恭尹

章贡千峰里,当年羽檄飞。zhāng gòng qiān fēng lǐ,dāng nián yǔ xí fēi。
死生从舅氏,辛苦脱重围。sǐ shēng cóng jiù shì,xīn kǔ tuō zhòng wéi。
马骨招无日,虬须拔渐稀。mǎ gǔ zhāo wú rì,qiú xū bá jiàn xī。
白头持寿酒,莫道不沾衣。bái tóu chí shòu jiǔ,mò dào bù zhān yī。

送张超然

陈恭尹

相送已云再,风花今仲春。xiāng sòng yǐ yún zài,fēng huā jīn zhòng chūn。
重寻来日路,又老一年人。zhòng xún lái rì lù,yòu lǎo yī nián rén。
楚水趋吴远,闽山与越邻。chǔ shuǐ qū wú yuǎn,mǐn shān yǔ yuè lín。
便归何不可,诗卷未常贫。biàn guī hé bù kě,shī juǎn wèi cháng pín。

诃林雅集得青字

陈恭尹

何地堪相约,南宗有祖庭。hé dì kān xiāng yuē,nán zōng yǒu zǔ tíng。
倚栏梁树古,开阁越山青。yǐ lán liáng shù gǔ,kāi gé yuè shān qīng。
高咏宽颓暮,深杯免独醒。gāo yǒng kuān tuí mù,shēn bēi miǎn dú xǐng。
年年二三月,车马此频经。nián nián èr sān yuè,chē mǎ cǐ pín jīng。