古诗词

寄赠卓火传传经堂歌

陈恭尹

卓侯寄我一尺书,细行小字千言馀。zhuó hóu jì wǒ yī chǐ shū,xì xíng xiǎo zì qiān yán yú。
开缄意气溢毫楮,烟云缭绕生吾庐。kāi jiān yì qì yì háo chǔ,yān yún liáo rào shēng wú lú。
鸟翼欲搏南溟浪,剑锋直射牛斗墟。niǎo yì yù bó nán míng làng,jiàn fēng zhí shè niú dòu xū。
不平之鸣有若此,何况龙光凤彩扬天衢。bù píng zhī míng yǒu ruò cǐ,hé kuàng lóng guāng fèng cǎi yáng tiān qú。
伊昔休明代,朝野交驩虞。yī xī xiū míng dài,cháo yě jiāo huān yú。
公卿折节下韦布,草野高谈皆庙谟。gōng qīng zhé jié xià wéi bù,cǎo yě gāo tán jiē miào mó。
天南地北未相见,一字若得隋侯珠。tiān nán dì běi wèi xiāng jiàn,yī zì ruò dé suí hóu zhū。
故家文献今未坠,君门累叶名通儒。gù jiā wén xiàn jīn wèi zhuì,jūn mén lèi yè míng tōng rú。
况闻忠烈有令祖,月黑归家夜骑虎。kuàng wén zhōng liè yǒu lìng zǔ,yuè hēi guī jiā yè qí hǔ。
燕山潜邸龙未飞,一流南移真逆睹。yàn shān qián dǐ lóng wèi fēi,yī liú nán yí zhēn nì dǔ。
终知神器固天授,不惜麋躯共殉主。zhōng zhī shén qì gù tiān shòu,bù xī mí qū gòng xùn zhǔ。
文皇儿戏视方黄,独谓先生言可取。wén huáng ér xì shì fāng huáng,dú wèi xiān shēng yán kě qǔ。
时殊世易三百年,儿孙尚守高曾矩。shí shū shì yì sān bǎi nián,ér sūn shàng shǒu gāo céng jǔ。
堂开吴越号传经,四方投赠诗盈庭。táng kāi wú yuè hào chuán jīng,sì fāng tóu zèng shī yíng tíng。
吾闻六经之传有明晦,时晦则晦明而明。wú wén liù jīng zhī chuán yǒu míng huì,shí huì zé huì míng ér míng。
壁于秦火出于汉,蝌蚪尽作丝竹声,至今大义如日星。bì yú qín huǒ chū yú hàn,kē dǒu jǐn zuò sī zhú shēng,zhì jīn dà yì rú rì xīng。
善传善述必有以,请君为我侧耳听,请君为我侧耳听。shàn chuán shàn shù bì yǒu yǐ,qǐng jūn wèi wǒ cè ěr tīng,qǐng jūn wèi wǒ cè ěr tīng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

冬草得言字

陈恭尹

无论南与北,一种白连门。wú lùn nán yǔ běi,yī zhǒng bái lián mén。
岂不怨迟暮,曾承天地恩。qǐ bù yuàn chí mù,céng chéng tiān dì ēn。
远风疏劲叶,春色聚寒根。yuǎn fēng shū jìn yè,chūn sè jù hán gēn。
独立观元化,悠悠何所言。dú lì guān yuán huà,yōu yōu hé suǒ yán。

寒灯得遥字

陈恭尹

亦自寻常见,分明在此宵。yì zì xún cháng jiàn,fēn míng zài cǐ xiāo。
抱将心耿耿,来对雨萧萧。bào jiāng xīn gěng gěng,lái duì yǔ xiāo xiāo。
虚壁涵光浅,澄溪落影遥。xū bì hán guāng qiǎn,chéng xī luò yǐng yáo。
只须环万匝,长咏破无聊。zhǐ xū huán wàn zā,zhǎng yǒng pò wú liáo。

纸窗

陈恭尹

虚牖任风行,灯摇坐不成。xū yǒu rèn fēng xíng,dēng yáo zuò bù chéng。
谁开一匹练,似得数重城。shuí kāi yī pǐ liàn,shì dé shù zhòng chéng。
自鉴呈身影,孤吟聚正声。zì jiàn chéng shēn yǐng,gū yín jù zhèng shēng。
古人于视听,毋取太分明。gǔ rén yú shì tīng,wú qǔ tài fēn míng。

陈恭尹

乱毫犹可束,今古更纷纷。luàn háo yóu kě shù,jīn gǔ gèng fēn fēn。
手剑不到处,霜锋时赖君。shǒu jiàn bù dào chù,shuāng fēng shí lài jūn。
柔能含道妙,虚足纳风云。róu néng hán dào miào,xū zú nà fēng yún。
枯尽文人血,名成属典坟。kū jǐn wén rén xuè,míng chéng shǔ diǎn fén。

陈恭尹

珠帘明瑟瑟,之子正晨兴。zhū lián míng sè sè,zhī zi zhèng chén xīng。
翡翠为装带,珊瑚自挂绳。fěi cuì wèi zhuāng dài,shān hú zì guà shéng。
杂花沾未落,双燕入犹能。zá huā zhān wèi luò,shuāng yàn rù yóu néng。
只觉高堂上,青山又一层。zhǐ jué gāo táng shàng,qīng shān yòu yī céng。

寒树得阴字

陈恭尹

非无生气在,孤直未成林。fēi wú shēng qì zài,gū zhí wèi chéng lín。
幸以不材老,能忘时序心。xìng yǐ bù cái lǎo,néng wàng shí xù xīn。
空巢悬宿叶,新月下疏阴。kōng cháo xuán sù yè,xīn yuè xià shū yīn。
为报青阳道,前溪雪已深。wèi bào qīng yáng dào,qián xī xuě yǐ shēn。

宿鸟

陈恭尹

日暮将何适,归飞尚有林。rì mù jiāng hé shì,guī fēi shàng yǒu lín。
侧衔千里翼,独立五更心。cè xián qiān lǐ yì,dú lì wǔ gèng xīn。
山月横枝浅,寒池顾影深。shān yuè héng zhī qiǎn,hán chí gù yǐng shēn。
幸无弹射患,安梦得于今。xìng wú dàn shè huàn,ān mèng dé yú jīn。

陈恭尹

遇物时能曲,垂天自不斜。yù wù shí néng qū,chuí tiān zì bù xié。
可怜无尺土,亦复着高花。kě lián wú chǐ tǔ,yì fù zhe gāo huā。
柔是长生道,清宜处士家。róu shì zhǎng shēng dào,qīng yí chù shì jiā。
柴门开一角,山月也从遮。chái mén kāi yī jiǎo,shān yuè yě cóng zhē。

夜漏

陈恭尹

滴滴来心上,铮铮出暗风。dī dī lái xīn shàng,zhēng zhēng chū àn fēng。
年流今夜里,天定此声中。nián liú jīn yè lǐ,tiān dìng cǐ shēng zhōng。
候日随阴尽,占星到晓空。hòu rì suí yīn jǐn,zhàn xīng dào xiǎo kōng。
谁言良冶手,真有授时功。shuí yán liáng yě shǒu,zhēn yǒu shòu shí gōng。

春帆

陈恭尹

极浦浮无际,轻帆挂自牢。jí pǔ fú wú jì,qīng fān guà zì láo。
入天云片立,排日海门高。rù tiān yún piàn lì,pái rì hǎi mén gāo。
险绝行鲛室,风长引鹭涛。xiǎn jué xíng jiāo shì,fēng zhǎng yǐn lù tāo。
故人春有信,书阁坐劳劳。gù rén chūn yǒu xìn,shū gé zuò láo láo。

春岸

陈恭尹

野岸关心地,高花下亦花。yě àn guān xīn dì,gāo huā xià yì huā。
弱枝低浪举,轻片落风斜。ruò zhī dī làng jǔ,qīng piàn luò fēng xié。
有力黄柑酒,无营白鸟家。yǒu lì huáng gān jiǔ,wú yíng bái niǎo jiā。
客中才见月,一夕梦汀沙。kè zhōng cái jiàn yuè,yī xī mèng tīng shā。

春泉

陈恭尹

石上冰初解,田间绿已阴。shí shàng bīng chū jiě,tián jiān lǜ yǐ yīn。
无穷资地力,不息自天心。wú qióng zī dì lì,bù xī zì tiān xīn。
暗谷藏声浅,平池见底深。àn gǔ cáng shēng qiǎn,píng chí jiàn dǐ shēn。
但令常润下,何用更为霖。dàn lìng cháng rùn xià,hé yòng gèng wèi lín。

春衣

陈恭尹

东风曾不定,乍暖复馀寒。dōng fēng céng bù dìng,zhà nuǎn fù yú hán。
走马初沾汗,看花每出栏。zǒu mǎ chū zhān hàn,kàn huā měi chū lán。
佳人传素手,公子试轻纨。jiā rén chuán sù shǒu,gōng zi shì qīng wán。
白石高吟客,而今衣尚单。bái shí gāo yín kè,ér jīn yī shàng dān。

春屐

陈恭尹

自蜡一双屐,南金不是过。zì là yī shuāng jī,nán jīn bù shì guò。
世人皆大笑,未雨更如何。shì rén jiē dà xiào,wèi yǔ gèng rú hé。
高齿防欹侧,深泥免轗轲。gāo chǐ fáng yī cè,shēn ní miǎn kǎn kē。
病身须托尔,三月好花多。bìng shēn xū tuō ěr,sān yuè hǎo huā duō。

春灯

陈恭尹

疏灯传客影,一半落窗纱。shū dēng chuán kè yǐng,yī bàn luò chuāng shā。
老眼吾看晕,东风汝亦花。lǎo yǎn wú kàn yūn,dōng fēng rǔ yì huā。
夜吟良足恋,春酒不劳赊。yè yín liáng zú liàn,chūn jiǔ bù láo shē。
犬子惊时节,裁书问到家。quǎn zi jīng shí jié,cái shū wèn dào jiā。