古诗词

送吴制军至三水因纪昔游作百韵赠别

陈恭尹

未别不忍言,将别常蹙蹙。wèi bié bù rěn yán,jiāng bié cháng cù cù。
旌旗在前路,不获展心曲。jīng qí zài qián lù,bù huò zhǎn xīn qū。
维时月在午,雨潦犹未足。wéi shí yuè zài wǔ,yǔ lǎo yóu wèi zú。
高原土尚坼,平野苗稀绿。gāo yuán tǔ shàng chè,píng yě miáo xī lǜ。
处处桔槔声,未敌炎蒸酷。chù chù jú gāo shēng,wèi dí yán zhēng kù。
斗米逾百钱,农夫遂枵腹。dòu mǐ yú bǎi qián,nóng fū suì xiāo fù。
忆公下车始,颇亦忧饘粥。yì gōng xià chē shǐ,pǒ yì yōu zhān zhōu。
旧染污未除,遐陬莽犹伏。jiù rǎn wū wèi chú,xiá zōu mǎng yóu fú。
冥心运元化,大力旋坤轴。míng xīn yùn yuán huà,dà lì xuán kūn zhóu。
三江匝五岭,九载皆秋熟。sān jiāng zā wǔ lǐng,jiǔ zài jiē qiū shú。
西开官田戍,东建花城筑。xī kāi guān tián shù,dōng jiàn huā chéng zhù。
海滨弛苛禁,万艘衔舻舳。hǎi bīn chí kē jìn,wàn sōu xián lú zhú。
贵贱通有无,梯航极倭竺。guì jiàn tōng yǒu wú,tī háng jí wō zhú。
珍奇溢都市,技巧眩心目。zhēn qí yì dōu shì,jì qiǎo xuàn xīn mù。
南溟潮汐地,岛屿浮如鹜。nán míng cháo xī dì,dǎo yǔ fú rú wù。
潮生尽淹浸,及退仍为陆。cháo shēng jǐn yān jìn,jí tuì réng wèi lù。
船行洲渚下,支络相洄澓。chuán xíng zhōu zhǔ xià,zhī luò xiāng huí fú。
奸徒棹?䑠,捷径飞驰逐。jiān tú zhào xiāo liǎo,jié jìng fēi chí zhú。
意外一疏防,坦途闻叫哭。yì wài yī shū fáng,tǎn tú wén jiào kū。
自公严汛守,尺守皆有属。zì gōng yán xùn shǒu,chǐ shǒu jiē yǒu shǔ。
摇扬芦苇外,雕戈间红纛。yáo yáng lú wěi wài,diāo gē jiān hóng dào。
徒旅晓夕行,孤客投灯宿。tú lǚ xiǎo xī xíng,gū kè tóu dēng sù。
相谓百年来,太平此时独。xiāng wèi bǎi nián lái,tài píng cǐ shí dú。
海关新榷税,使者忧盈缩。hǎi guān xīn què shuì,shǐ zhě yōu yíng suō。
算课及渔舟,弃舟乃无屋。suàn kè jí yú zhōu,qì zhōu nǎi wú wū。
妻儿爨野岸,寝处巢林木。qī ér cuàn yě àn,qǐn chù cháo lín mù。
减米获生全,赖公为补牍。jiǎn mǐ huò shēng quán,lài gōng wèi bǔ dú。
牂牁数千里,发源自滇筑。zāng kē shù qiān lǐ,fā yuán zì diān zhù。
攒峰割云日,铦利侔刀镞。zǎn fēng gē yún rì,xiān lì móu dāo zú。
盘据百粤西,大半苗蛮族。pán jù bǎi yuè xī,dà bàn miáo mán zú。
君长世相承,中华频改卜。jūn zhǎng shì xiāng chéng,zhōng huá pín gǎi bo。
其人殊倔强,其性同麋鹿。qí rén shū jué qiáng,qí xìng tóng mí lù。
得失几微间,赴死如蛾烛。dé shī jǐ wēi jiān,fù sǐ rú é zhú。
有明中叶后,每每用杀戳。yǒu míng zhōng yè hòu,měi měi yòng shā chuō。
泰山压群卵,安有不摧覆。tài shān yā qún luǎn,ān yǒu bù cuī fù。
于德乖好生,于武为已黩。yú dé guāi hǎo shēng,yú wǔ wèi yǐ dú。
内地况骚然,所得焉足赎。nèi dì kuàng sāo rán,suǒ dé yān zú shú。
岂闻抵恶鸟,辄以荆山玉。qǐ wén dǐ è niǎo,zhé yǐ jīng shān yù。
公威久已著,更用恩为育。gōng wēi jiǔ yǐ zhù,gèng yòng ēn wèi yù。
召其黠桀者,赐坐与酒肉。zhào qí xiá jié zhě,cì zuò yǔ jiǔ ròu。
貂裘及锦带,照曜归穷谷。diāo qiú jí jǐn dài,zhào yào guī qióng gǔ。
传谕与而曹,邻好宜修睦。chuán yù yǔ ér cáo,lín hǎo yí xiū mù。
毋自启衅端,祸及诸伯叔。wú zì qǐ xìn duān,huò jí zhū bó shū。
君长咸感怀,稽首望辇毂。jūn zhǎng xián gǎn huái,jī shǒu wàng niǎn gǔ。
边烽绝无警,一路蒙公福。biān fēng jué wú jǐng,yī lù méng gōng fú。
粤于丙丁际,后乱而先复。yuè yú bǐng dīng jì,hòu luàn ér xiān fù。
五营与有劳,恃功颇难畜。wǔ yíng yǔ yǒu láo,shì gōng pǒ nán chù。
前人务优容,军政渐不肃。qián rén wù yōu róng,jūn zhèng jiàn bù sù。
及公明号令,童牛初就牿。jí gōng míng hào lìng,tóng niú chū jiù gù。
戢其骄悍气,帖耳事轮辐。jí qí jiāo hàn qì,tiē ěr shì lún fú。
亲随多骁健,功在征闽录。qīn suí duō xiāo jiàn,gōng zài zhēng mǐn lù。
夹持类蓬麻,臂指从所欲。jiā chí lèi péng má,bì zhǐ cóng suǒ yù。
乃知养士效,远虑素所蓄。nǎi zhī yǎng shì xiào,yuǎn lǜ sù suǒ xù。
从来成功人,土视金与粟。cóng lái chéng gōng rén,tǔ shì jīn yǔ sù。
恩赏既以行,有罚敢不服。ēn shǎng jì yǐ xíng,yǒu fá gǎn bù fú。
公令重如山,其照明如旭。gōng lìng zhòng rú shān,qí zhào míng rú xù。
东西山海隅,萑苻罔遗毒。dōng xī shān hǎi yú,huán fú wǎng yí dú。
朝发夕已擒,群奸畏神速。cháo fā xī yǐ qín,qún jiān wèi shén sù。
大象本无形,政理难更仆。dà xiàng běn wú xíng,zhèng lǐ nán gèng pū。
睹此一方民,安和异曩夙。dǔ cǐ yī fāng mín,ān hé yì nǎng sù。
足知良工苦,非取悦时俗。zú zhī liáng gōng kǔ,fēi qǔ yuè shí sú。
往者破厦门,举世共瞻瞩。wǎng zhě pò shà mén,jǔ shì gòng zhān zhǔ。
谋断本独行,功成让先告。móu duàn běn dú xíng,gōng chéng ràng xiān gào。
是知大臣心,舍己期相勖。shì zhī dà chén xīn,shě jǐ qī xiāng xù。
世人见浅近,事事求表暴。shì rén jiàn qiǎn jìn,shì shì qiú biǎo bào。
安识国手棋,下着关全局。ān shí guó shǒu qí,xià zhe guān quán jú。
粤疆乱甫定,培养宜先笃。yuè jiāng luàn fǔ dìng,péi yǎng yí xiān dǔ。
休息以无为,治世之蔘茯。xiū xī yǐ wú wèi,zhì shì zhī shēn fú。
去其害马者,所以称良牧。qù qí hài mǎ zhě,suǒ yǐ chēng liáng mù。
老眼阅古今,或颇辨麦菽。lǎo yǎn yuè gǔ jīn,huò pǒ biàn mài shū。
识时在俊杰,屈指不五六。shí shí zài jùn jié,qū zhǐ bù wǔ liù。
怀刺每生毛,素耻事干渎。huái cì měi shēng máo,sù chǐ shì gàn dú。
长揖入军门,荷公不见督。zhǎng yī rù jūn mén,hé gōng bù jiàn dū。
疏狂谬宾礼,啸咏无拘束。shū kuáng miù bīn lǐ,xiào yǒng wú jū shù。
尚记数年前,维舟值秋菊。shàng jì shù nián qián,wéi zhōu zhí qiū jú。
在坐王将军,酒阑命笺幅。zài zuò wáng jiāng jūn,jiǔ lán mìng jiān fú。
中间置几砚,杯斝罗四角。zhōng jiān zhì jǐ yàn,bēi jiǎ luó sì jiǎo。
联诗公首唱,以次相赓续。lián shī gōng shǒu chàng,yǐ cì xiāng gēng xù。
一人操笔吟,二客飞觞促。yī rén cāo bǐ yín,èr kè fēi shāng cù。
雕盘减玉馔,小品珍蔬蔌。diāo pán jiǎn yù zhuàn,xiǎo pǐn zhēn shū sù。
华灯继落晷,夜月生江澳。huá dēng jì luò guǐ,yè yuè shēng jiāng ào。
公才敏且健,珠玑泻千斛。gōng cái mǐn qiě jiàn,zhū jī xiè qiān hú。
不离古典型,别出新机轴。bù lí gǔ diǎn xíng,bié chū xīn jī zhóu。
于时有公会,百政方蔟蔟。yú shí yǒu gōng huì,bǎi zhèng fāng cù cù。
偶此一日闲,雅事洵难复。ǒu cǐ yī rì xián,yǎ shì xún nán fù。
平沙列大幕,万马鸣山麓。píng shā liè dà mù,wàn mǎ míng shān lù。
扁舟此追送,仿佛犹前躅。biǎn zhōu cǐ zhuī sòng,fǎng fú yóu qián zhú。
南北一分途,飞潜隔寒燠。nán běi yī fēn tú,fēi qián gé hán yù。
老态傍青门,生事依黄犊。lǎo tài bàng qīng mén,shēng shì yī huáng dú。
目极车骑行,心为苍生祝。mù jí chē qí xíng,xīn wèi cāng shēng zhù。
朝端望风采,功伐存山竹。cháo duān wàng fēng cǎi,gōng fá cún shān zhú。
九重思鼓鼙,天厩归骅騄。jiǔ zhòng sī gǔ pí,tiān jiù guī huá lù。
及此涉川时,扬帆发南隩。jí cǐ shè chuān shí,yáng fān fā nán ào。
湘漓水清漪,洞庭秋沕穆。xiāng lí shuǐ qīng yī,dòng tíng qiū mì mù。
想到黄金台,寒风已谡谡。xiǎng dào huáng jīn tái,hán fēng yǐ sù sù。
童叟咽江湄,挥涕成霢霂。tóng sǒu yàn jiāng méi,huī tì chéng mài mù。
何时天上霖,重作南人谷。hé shí tiān shàng lín,zhòng zuò nán rén gǔ。
伸章欲抒写,瞀乱笔先秃。shēn zhāng yù shū xiě,mào luàn bǐ xiān tū。
以质不以文,将为后世读。yǐ zhì bù yǐ wén,jiāng wèi hòu shì dú。
拜别还空山,云中望鸿鹄。bài bié hái kōng shān,yún zhōng wàng hóng gǔ。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

中元前后约过徐虹亭寓斋夜话连阻暴雨比晴则无月矣夜坐赋柬

陈恭尹

咫尺相期话月明,几宵频负寺钟鸣。zhǐ chǐ xiāng qī huà yuè míng,jǐ xiāo pín fù sì zhōng míng。
雷驱星汉迷天路,雨走江湖满郡城。léi qū xīng hàn mí tiān lù,yǔ zǒu jiāng hú mǎn jùn chéng。
暑气暗销三伏候,豪吟长和五更声。shǔ qì àn xiāo sān fú hòu,háo yín zhǎng hé wǔ gèng shēng。
晴来已是银蟾缺,击柝重门不易行。qíng lái yǐ shì yín chán quē,jī tuò zhòng mén bù yì xíng。

九日小集风幡堂同姚敦仁梁药亭王蒲衣迟徐虹亭不至分得灯字

陈恭尹

茗宴风前快不胜,江城佳节况良朋。míng yàn fēng qián kuài bù shèng,jiāng chéng jiā jié kuàng liáng péng。
言寻西土千年树,还问南宗第一灯。yán xún xī tǔ qiān nián shù,hái wèn nán zōng dì yī dēng。
金塔绣深微辨字,石幢身老已无棱。jīn tǎ xiù shēn wēi biàn zì,shí chuáng shēn lǎo yǐ wú léng。
清觞拟待陶公醉,绕径黄花开未能。qīng shāng nǐ dài táo gōng zuì,rào jìng huáng huā kāi wèi néng。

至日遥和梁药亭夜集之作同用东韵

陈恭尹

子半阳生羲画中,此心遥与故人同。zi bàn yáng shēng xī huà zhōng,cǐ xīn yáo yǔ gù rén tóng。
日添一线行将北,月到三更上自东。rì tiān yī xiàn xíng jiāng běi,yuè dào sān gèng shàng zì dōng。
茗熟未销文武火,梅开不厌往来风。míng shú wèi xiāo wén wǔ huǒ,méi kāi bù yàn wǎng lái fēng。
草堂各有吟诗客,白发萧萧两老翁。cǎo táng gè yǒu yín shī kè,bái fā xiāo xiāo liǎng lǎo wēng。

小除后同廖南炜梁药亭王蒲衣王也夔秦钦文暨各家子弟集东林啸公方丈重修社事分得能字

陈恭尹

柳眼朝来已渐增,小桥流水不曾冰。liǔ yǎn cháo lái yǐ jiàn zēng,xiǎo qiáo liú shuǐ bù céng bīng。
百年短褐冲残腊,半日闲身对定僧。bǎi nián duǎn hè chōng cán là,bàn rì xián shēn duì dìng sēng。
疏磬出林风断续,寒云依岫晚崚嶒。shū qìng chū lín fēng duàn xù,hán yún yī xiù wǎn léng céng。
渊明未得陶然醉,即事成诗似未能。yuān míng wèi dé táo rán zuì,jí shì chéng shī shì wèi néng。

赠李立斋总戎

陈恭尹

作镇炎方万里清,风流儒将早知名。zuò zhèn yán fāng wàn lǐ qīng,fēng liú rú jiāng zǎo zhī míng。
骅骝日永嘶长路,鼓角秋高满郡城。huá liú rì yǒng sī zhǎng lù,gǔ jiǎo qiū gāo mǎn jùn chéng。
旧向词坛称绣虎,曾从沧海射长鲸。jiù xiàng cí tán chēng xiù hǔ,céng cóng cāng hǎi shè zhǎng jīng。
盛年才擅兼资美,麟阁遥开待勒铭。shèng nián cái shàn jiān zī měi,lín gé yáo kāi dài lēi míng。

龚雨亭都谏挽诗

陈恭尹

乞归连岁尚踟躇,得请旋为得疾初。qǐ guī lián suì shàng chí chú,dé qǐng xuán wèi dé jí chū。
杜甫久闻焚谏草,所忠无复问遗书。dù fǔ jiǔ wén fén jiàn cǎo,suǒ zhōng wú fù wèn yí shū。
倚闾落日悲黄发,过岭秋猿泣素车。yǐ lǘ luò rì bēi huáng fā,guò lǐng qiū yuán qì sù chē。
卧病江干不能吊,生刍一咏倍愁予。wò bìng jiāng gàn bù néng diào,shēng chú yī yǒng bèi chóu yǔ。

蒋雨亭主政来粤拜其先祖父祠部参政公遗爱祠还日奉赠二首

陈恭尹

何期旌旆到茅庐,十载秦中一纸书。hé qī jīng pèi dào máo lú,shí zài qín zhōng yī zhǐ shū。
方报循良徵北阙,却从休沐理南车。fāng bào xún liáng zhēng běi quē,què cóng xiū mù lǐ nán chē。
两旬旅寓青春浅,三世论交白发馀。liǎng xún lǚ yù qīng chūn qiǎn,sān shì lùn jiāo bái fā yú。
酹酒先公祠下土,于门高大信非虚。lèi jiǔ xiān gōng cí xià tǔ,yú mén gāo dà xìn fēi xū。

蒋雨亭主政来粤拜其先祖父祠部参政公遗爱祠还日奉赠二首

陈恭尹

大江中隔岭头梅,世泽偏深在粤台。dà jiāng zhōng gé lǐng tóu méi,shì zé piān shēn zài yuè tái。
山甫缵戎今再见,相如乘驷此重来。shān fǔ zuǎn róng jīn zài jiàn,xiāng rú chéng sì cǐ zhòng lái。
土风并是童时习,人士多于祭日陪。tǔ fēng bìng shì tóng shí xí,rén shì duō yú jì rì péi。
握别津亭思往事,万民争送使星回。wò bié jīn tíng sī wǎng shì,wàn mín zhēng sòng shǐ xīng huí。

梁聘妻黎贞女诗

陈恭尹

天上修文帝阙深,人间琴瑟不成音。tiān shàng xiū wén dì quē shēn,rén jiān qín sè bù chéng yīn。
素车白马来何事,大节宏纲力自任。sù chē bái mǎ lái hé shì,dà jié hóng gāng lì zì rèn。
同穴有期归下土,双栖无梦到高林。tóng xué yǒu qī guī xià tǔ,shuāng qī wú mèng dào gāo lín。
生前未识郎君面,不隔幽明是此心。shēng qián wèi shí láng jūn miàn,bù gé yōu míng shì cǐ xīn。

贺梁药亭新翁

陈恭尹

七十巅毛未见丝,百龄五岳岂云迟。qī shí diān máo wèi jiàn sī,bǎi líng wǔ yuè qǐ yún chí。
阿巢老凤双栖日,斗气津龙始合时。ā cháo lǎo fèng shuāng qī rì,dòu qì jīn lóng shǐ hé shí。
玉树连行枝并发,牙签万轴架新移。yù shù lián xíng zhī bìng fā,yá qiān wàn zhóu jià xīn yí。
豪吟亦是东山事,安石从来自教儿。háo yín yì shì dōng shān shì,ān shí cóng lái zì jiào ér。

献李提军奠原三首

陈恭尹

仙李盘根代有贤,将军名氏榜先传。xiān lǐ pán gēn dài yǒu xián,jiāng jūn míng shì bǎng xiān chuán。
官登八座今三世,禄自先朝几百年。guān dēng bā zuò jīn sān shì,lù zì xiān cháo jǐ bǎi nián。
岭海喜过千里足,日车新拜六龙鞭。lǐng hǎi xǐ guò qiān lǐ zú,rì chē xīn bài liù lóng biān。
安壤一借长城略,沧海南边得晏眠。ān rǎng yī jiè zhǎng chéng lüè,cāng hǎi nán biān dé yàn mián。

献李提军奠原三首

陈恭尹

万乘旌旗狩朔边,国威还藉重臣宣。wàn chéng jīng qí shòu shuò biān,guó wēi hái jí zhòng chén xuān。
金鞍久侍龙颜侧,玉食颁从黼帐前。jīn ān jiǔ shì lóng yán cè,yù shí bān cóng fǔ zhàng qián。
每见借筹论战伐,时闻聚米指山川。měi jiàn jiè chóu lùn zhàn fá,shí wén jù mǐ zhǐ shān chuān。
一辞丹陛来南服,御札黄封几度传。yī cí dān bì lái nán fú,yù zhá huáng fēng jǐ dù chuán。

献李提军奠原三首

陈恭尹

画角风清静海涛,郊坰共喜见干旄。huà jiǎo fēng qīng jìng hǎi tāo,jiāo jiōng gòng xǐ jiàn gàn máo。
金方气肃崆峒壮,南斗功成日月高。jīn fāng qì sù kōng dòng zhuàng,nán dòu gōng chéng rì yuè gāo。
姬旦吐哺元自贵,卫青揖客不言劳。jī dàn tǔ bǔ yuán zì guì,wèi qīng yī kè bù yán láo。
天涯贱子能扪虱,怀剌空惭有二毛。tiān yá jiàn zi néng mén shī,huái lá kōng cán yǒu èr máo。

送林赤见北上兼柬吴山带

陈恭尹

乡园篱菊已将阑,马上梅花北去寒。xiāng yuán lí jú yǐ jiāng lán,mǎ shàng méi huā běi qù hán。
岂谓少年须早达,只缘微禄好承欢。qǐ wèi shǎo nián xū zǎo dá,zhǐ yuán wēi lù hǎo chéng huān。
水荒畿辅今闻熟,堤溃河淮合渐乾。shuǐ huāng jī fǔ jīn wén shú,dī kuì hé huái hé jiàn qián。
到日更寻年谱旧,东风同向杏林看。dào rì gèng xún nián pǔ jiù,dōng fēng tóng xiàng xìng lín kàn。

送刘虚舟孝廉北上柬史耕岩学士

陈恭尹

东去京华总及春,青袍如旧榜名新。dōng qù jīng huá zǒng jí chūn,qīng páo rú jiù bǎng míng xīn。
诗篇好诵词流口,先泽犹存帝里民。shī piān hǎo sòng cí liú kǒu,xiān zé yóu cún dì lǐ mín。
禄阁分灯元汉裔,黄梅传钵自江滨。lù gé fēn dēng yuán hàn yì,huáng méi chuán bō zì jiāng bīn。
溧阳学士闻声久,曾向人前问野人。lì yáng xué shì wén shēng jiǔ,céng xiàng rén qián wèn yě rén。