古诗词

送吴制军至三水因纪昔游作百韵赠别

陈恭尹

未别不忍言,将别常蹙蹙。wèi bié bù rěn yán,jiāng bié cháng cù cù。
旌旗在前路,不获展心曲。jīng qí zài qián lù,bù huò zhǎn xīn qū。
维时月在午,雨潦犹未足。wéi shí yuè zài wǔ,yǔ lǎo yóu wèi zú。
高原土尚坼,平野苗稀绿。gāo yuán tǔ shàng chè,píng yě miáo xī lǜ。
处处桔槔声,未敌炎蒸酷。chù chù jú gāo shēng,wèi dí yán zhēng kù。
斗米逾百钱,农夫遂枵腹。dòu mǐ yú bǎi qián,nóng fū suì xiāo fù。
忆公下车始,颇亦忧饘粥。yì gōng xià chē shǐ,pǒ yì yōu zhān zhōu。
旧染污未除,遐陬莽犹伏。jiù rǎn wū wèi chú,xiá zōu mǎng yóu fú。
冥心运元化,大力旋坤轴。míng xīn yùn yuán huà,dà lì xuán kūn zhóu。
三江匝五岭,九载皆秋熟。sān jiāng zā wǔ lǐng,jiǔ zài jiē qiū shú。
西开官田戍,东建花城筑。xī kāi guān tián shù,dōng jiàn huā chéng zhù。
海滨弛苛禁,万艘衔舻舳。hǎi bīn chí kē jìn,wàn sōu xián lú zhú。
贵贱通有无,梯航极倭竺。guì jiàn tōng yǒu wú,tī háng jí wō zhú。
珍奇溢都市,技巧眩心目。zhēn qí yì dōu shì,jì qiǎo xuàn xīn mù。
南溟潮汐地,岛屿浮如鹜。nán míng cháo xī dì,dǎo yǔ fú rú wù。
潮生尽淹浸,及退仍为陆。cháo shēng jǐn yān jìn,jí tuì réng wèi lù。
船行洲渚下,支络相洄澓。chuán xíng zhōu zhǔ xià,zhī luò xiāng huí fú。
奸徒棹?䑠,捷径飞驰逐。jiān tú zhào xiāo liǎo,jié jìng fēi chí zhú。
意外一疏防,坦途闻叫哭。yì wài yī shū fáng,tǎn tú wén jiào kū。
自公严汛守,尺守皆有属。zì gōng yán xùn shǒu,chǐ shǒu jiē yǒu shǔ。
摇扬芦苇外,雕戈间红纛。yáo yáng lú wěi wài,diāo gē jiān hóng dào。
徒旅晓夕行,孤客投灯宿。tú lǚ xiǎo xī xíng,gū kè tóu dēng sù。
相谓百年来,太平此时独。xiāng wèi bǎi nián lái,tài píng cǐ shí dú。
海关新榷税,使者忧盈缩。hǎi guān xīn què shuì,shǐ zhě yōu yíng suō。
算课及渔舟,弃舟乃无屋。suàn kè jí yú zhōu,qì zhōu nǎi wú wū。
妻儿爨野岸,寝处巢林木。qī ér cuàn yě àn,qǐn chù cháo lín mù。
减米获生全,赖公为补牍。jiǎn mǐ huò shēng quán,lài gōng wèi bǔ dú。
牂牁数千里,发源自滇筑。zāng kē shù qiān lǐ,fā yuán zì diān zhù。
攒峰割云日,铦利侔刀镞。zǎn fēng gē yún rì,xiān lì móu dāo zú。
盘据百粤西,大半苗蛮族。pán jù bǎi yuè xī,dà bàn miáo mán zú。
君长世相承,中华频改卜。jūn zhǎng shì xiāng chéng,zhōng huá pín gǎi bo。
其人殊倔强,其性同麋鹿。qí rén shū jué qiáng,qí xìng tóng mí lù。
得失几微间,赴死如蛾烛。dé shī jǐ wēi jiān,fù sǐ rú é zhú。
有明中叶后,每每用杀戳。yǒu míng zhōng yè hòu,měi měi yòng shā chuō。
泰山压群卵,安有不摧覆。tài shān yā qún luǎn,ān yǒu bù cuī fù。
于德乖好生,于武为已黩。yú dé guāi hǎo shēng,yú wǔ wèi yǐ dú。
内地况骚然,所得焉足赎。nèi dì kuàng sāo rán,suǒ dé yān zú shú。
岂闻抵恶鸟,辄以荆山玉。qǐ wén dǐ è niǎo,zhé yǐ jīng shān yù。
公威久已著,更用恩为育。gōng wēi jiǔ yǐ zhù,gèng yòng ēn wèi yù。
召其黠桀者,赐坐与酒肉。zhào qí xiá jié zhě,cì zuò yǔ jiǔ ròu。
貂裘及锦带,照曜归穷谷。diāo qiú jí jǐn dài,zhào yào guī qióng gǔ。
传谕与而曹,邻好宜修睦。chuán yù yǔ ér cáo,lín hǎo yí xiū mù。
毋自启衅端,祸及诸伯叔。wú zì qǐ xìn duān,huò jí zhū bó shū。
君长咸感怀,稽首望辇毂。jūn zhǎng xián gǎn huái,jī shǒu wàng niǎn gǔ。
边烽绝无警,一路蒙公福。biān fēng jué wú jǐng,yī lù méng gōng fú。
粤于丙丁际,后乱而先复。yuè yú bǐng dīng jì,hòu luàn ér xiān fù。
五营与有劳,恃功颇难畜。wǔ yíng yǔ yǒu láo,shì gōng pǒ nán chù。
前人务优容,军政渐不肃。qián rén wù yōu róng,jūn zhèng jiàn bù sù。
及公明号令,童牛初就牿。jí gōng míng hào lìng,tóng niú chū jiù gù。
戢其骄悍气,帖耳事轮辐。jí qí jiāo hàn qì,tiē ěr shì lún fú。
亲随多骁健,功在征闽录。qīn suí duō xiāo jiàn,gōng zài zhēng mǐn lù。
夹持类蓬麻,臂指从所欲。jiā chí lèi péng má,bì zhǐ cóng suǒ yù。
乃知养士效,远虑素所蓄。nǎi zhī yǎng shì xiào,yuǎn lǜ sù suǒ xù。
从来成功人,土视金与粟。cóng lái chéng gōng rén,tǔ shì jīn yǔ sù。
恩赏既以行,有罚敢不服。ēn shǎng jì yǐ xíng,yǒu fá gǎn bù fú。
公令重如山,其照明如旭。gōng lìng zhòng rú shān,qí zhào míng rú xù。
东西山海隅,萑苻罔遗毒。dōng xī shān hǎi yú,huán fú wǎng yí dú。
朝发夕已擒,群奸畏神速。cháo fā xī yǐ qín,qún jiān wèi shén sù。
大象本无形,政理难更仆。dà xiàng běn wú xíng,zhèng lǐ nán gèng pū。
睹此一方民,安和异曩夙。dǔ cǐ yī fāng mín,ān hé yì nǎng sù。
足知良工苦,非取悦时俗。zú zhī liáng gōng kǔ,fēi qǔ yuè shí sú。
往者破厦门,举世共瞻瞩。wǎng zhě pò shà mén,jǔ shì gòng zhān zhǔ。
谋断本独行,功成让先告。móu duàn běn dú xíng,gōng chéng ràng xiān gào。
是知大臣心,舍己期相勖。shì zhī dà chén xīn,shě jǐ qī xiāng xù。
世人见浅近,事事求表暴。shì rén jiàn qiǎn jìn,shì shì qiú biǎo bào。
安识国手棋,下着关全局。ān shí guó shǒu qí,xià zhe guān quán jú。
粤疆乱甫定,培养宜先笃。yuè jiāng luàn fǔ dìng,péi yǎng yí xiān dǔ。
休息以无为,治世之蔘茯。xiū xī yǐ wú wèi,zhì shì zhī shēn fú。
去其害马者,所以称良牧。qù qí hài mǎ zhě,suǒ yǐ chēng liáng mù。
老眼阅古今,或颇辨麦菽。lǎo yǎn yuè gǔ jīn,huò pǒ biàn mài shū。
识时在俊杰,屈指不五六。shí shí zài jùn jié,qū zhǐ bù wǔ liù。
怀刺每生毛,素耻事干渎。huái cì měi shēng máo,sù chǐ shì gàn dú。
长揖入军门,荷公不见督。zhǎng yī rù jūn mén,hé gōng bù jiàn dū。
疏狂谬宾礼,啸咏无拘束。shū kuáng miù bīn lǐ,xiào yǒng wú jū shù。
尚记数年前,维舟值秋菊。shàng jì shù nián qián,wéi zhōu zhí qiū jú。
在坐王将军,酒阑命笺幅。zài zuò wáng jiāng jūn,jiǔ lán mìng jiān fú。
中间置几砚,杯斝罗四角。zhōng jiān zhì jǐ yàn,bēi jiǎ luó sì jiǎo。
联诗公首唱,以次相赓续。lián shī gōng shǒu chàng,yǐ cì xiāng gēng xù。
一人操笔吟,二客飞觞促。yī rén cāo bǐ yín,èr kè fēi shāng cù。
雕盘减玉馔,小品珍蔬蔌。diāo pán jiǎn yù zhuàn,xiǎo pǐn zhēn shū sù。
华灯继落晷,夜月生江澳。huá dēng jì luò guǐ,yè yuè shēng jiāng ào。
公才敏且健,珠玑泻千斛。gōng cái mǐn qiě jiàn,zhū jī xiè qiān hú。
不离古典型,别出新机轴。bù lí gǔ diǎn xíng,bié chū xīn jī zhóu。
于时有公会,百政方蔟蔟。yú shí yǒu gōng huì,bǎi zhèng fāng cù cù。
偶此一日闲,雅事洵难复。ǒu cǐ yī rì xián,yǎ shì xún nán fù。
平沙列大幕,万马鸣山麓。píng shā liè dà mù,wàn mǎ míng shān lù。
扁舟此追送,仿佛犹前躅。biǎn zhōu cǐ zhuī sòng,fǎng fú yóu qián zhú。
南北一分途,飞潜隔寒燠。nán běi yī fēn tú,fēi qián gé hán yù。
老态傍青门,生事依黄犊。lǎo tài bàng qīng mén,shēng shì yī huáng dú。
目极车骑行,心为苍生祝。mù jí chē qí xíng,xīn wèi cāng shēng zhù。
朝端望风采,功伐存山竹。cháo duān wàng fēng cǎi,gōng fá cún shān zhú。
九重思鼓鼙,天厩归骅騄。jiǔ zhòng sī gǔ pí,tiān jiù guī huá lù。
及此涉川时,扬帆发南隩。jí cǐ shè chuān shí,yáng fān fā nán ào。
湘漓水清漪,洞庭秋沕穆。xiāng lí shuǐ qīng yī,dòng tíng qiū mì mù。
想到黄金台,寒风已谡谡。xiǎng dào huáng jīn tái,hán fēng yǐ sù sù。
童叟咽江湄,挥涕成霢霂。tóng sǒu yàn jiāng méi,huī tì chéng mài mù。
何时天上霖,重作南人谷。hé shí tiān shàng lín,zhòng zuò nán rén gǔ。
伸章欲抒写,瞀乱笔先秃。shēn zhāng yù shū xiě,mào luàn bǐ xiān tū。
以质不以文,将为后世读。yǐ zhì bù yǐ wén,jiāng wèi hòu shì dú。
拜别还空山,云中望鸿鹄。bài bié hái kōng shān,yún zhōng wàng hóng gǔ。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

赠沈詹山

陈恭尹

一尺长髭已皓然,目如岩电古稀年。yī chǐ zhǎng zī yǐ hào rán,mù rú yán diàn gǔ xī nián。
南中久住丹砂令,海外曾归玉局仙。nán zhōng jiǔ zhù dān shā lìng,hǎi wài céng guī yù jú xiān。
老骥未忘歌伏枥,高鸿何必志摩天。lǎo jì wèi wàng gē fú lì,gāo hóng hé bì zhì mó tiān。
时来渐有西风入,好读磻溪卜猎篇。shí lái jiàn yǒu xī fēng rù,hǎo dú pán xī bo liè piān。

呈冯太守

陈恭尹

得依仁政已三年,曾奉高谈接绮筵。dé yī rén zhèng yǐ sān nián,céng fèng gāo tán jiē qǐ yán。
五马清风珠海上,满轮明月桂花前。wǔ mǎ qīng fēng zhū hǎi shàng,mǎn lún míng yuè guì huā qián。
今时地望谁能及,往日诗篇世共传。jīn shí dì wàng shuí néng jí,wǎng rì shī piān shì gòng chuán。
家有傅岩三命在,即看霖雨到中天。jiā yǒu fù yán sān mìng zài,jí kàn lín yǔ dào zhōng tiān。

赠云在青

陈恭尹

忙中常自领闲机,须鬓年来白渐希。máng zhōng cháng zì lǐng xián jī,xū bìn nián lái bái jiàn xī。
过客不时停玉勒,高窗长日抚金徽。guò kè bù shí tíng yù lēi,gāo chuāng zhǎng rì fǔ jīn huī。
清池映竹留青霭,怪石当门挂薜衣。qīng chí yìng zhú liú qīng ǎi,guài shí dāng mén guà bì yī。
秋好正宜将寿酒,即看庭下凤雏飞。qiū hǎo zhèng yí jiāng shòu jiǔ,jí kàn tíng xià fèng chú fēi。

送高少府

陈恭尹

板舆遥向帝都回,远送于南彩鹢开。bǎn yú yáo xiàng dì dōu huí,yuǎn sòng yú nán cǎi yì kāi。
秋月上弦沧海外,西风行部峡山来。qiū yuè shàng xián cāng hǎi wài,xī fēng xíng bù xiá shān lái。
雁行比翼排霄汉,菊蕊延年入寿杯。yàn xíng bǐ yì pái xiāo hàn,jú ruǐ yán nián rù shòu bēi。
白首狂歌杜陵老,题诗唯羡达夫才。bái shǒu kuáng gē dù líng lǎo,tí shī wéi xiàn dá fū cái。

重阳前五日高中含司马招同刘卓崖主考屈四会凤山张广宁鹤洲杨阳春止庵钱茂名蔗山张翁源泰亭高东莞菉园田英德克五雅集云半阁时闱事初竣

陈恭尹

使车高盖总能来,云里轩窗俯粤台。shǐ chē gāo gài zǒng néng lái,yún lǐ xuān chuāng fǔ yuè tái。
秋水满前人自照,碧天无际雁初回。qiū shuǐ mǎn qián rén zì zhào,bì tiān wú jì yàn chū huí。
酒边赤叶迎风醉,阁后黄花傍节开。jiǔ biān chì yè yíng fēng zuì,gé hòu huáng huā bàng jié kāi。
白首疏狂虚授简,愧无诗句可追陪。bái shǒu shū kuáng xū shòu jiǎn,kuì wú shī jù kě zhuī péi。

寄潘涵观

陈恭尹

三年别日未云多,甲子于君忽再过。sān nián bié rì wèi yún duō,jiǎ zi yú jūn hū zài guò。
白发到来皆若此,青山归计近如何。bái fā dào lái jiē ruò cǐ,qīng shān guī jì jìn rú hé。
久无薇蕨留孤竹,剩有松楸废蓼莪。jiǔ wú wēi jué liú gū zhú,shèng yǒu sōng qiū fèi liǎo é。
只隔岭梅南北路,一枝相寄且为歌。zhǐ gé lǐng méi nán běi lù,yī zhī xiāng jì qiě wèi gē。

生生图送家山农归云间

陈恭尹

扁舟归去岭梅初,久住天南绰有誉。biǎn zhōu guī qù lǐng méi chū,jiǔ zhù tiān nán chuò yǒu yù。
慈幼近开三亩宅,活人曾著十年书。cí yòu jìn kāi sān mǔ zhái,huó rén céng zhù shí nián shū。
竹篱透石冬抽笋,池水通潮昼跃鱼。zhú lí tòu shí dōng chōu sǔn,chí shuǐ tōng cháo zhòu yuè yú。
不敢相留唯有愿,到秋遥望再来车。bù gǎn xiāng liú wéi yǒu yuàn,dào qiū yáo wàng zài lái chē。

得王立安讣音哭之三首

陈恭尹

把书终日恨难平,叹息修文召已成。bǎ shū zhōng rì hèn nán píng,tàn xī xiū wén zhào yǐ chéng。
督亢陂前新宅兆,罗浮峰下旧师生。dū kàng bēi qián xīn zhái zhào,luó fú fēng xià jiù shī shēng。
三年已罢升堂瑟,万里难伸自牖情。sān nián yǐ bà shēng táng sè,wàn lǐ nán shēn zì yǒu qíng。
爱汝是翁知是我,只应南北各沾缨。ài rǔ shì wēng zhī shì wǒ,zhǐ yīng nán běi gè zhān yīng。

得王立安讣音哭之三首

陈恭尹

朗吟终日捋虬须,七尺昂藏好丈夫。lǎng yín zhōng rì lǚ qiú xū,qī chǐ áng cáng hǎo zhàng fū。
五字号城真莫敌,百春为咏只须臾。wǔ zì hào chéng zhēn mò dí,bǎi chūn wèi yǒng zhǐ xū yú。
行虽越众偏能恕,文不求名只自娱。xíng suī yuè zhòng piān néng shù,wén bù qiú míng zhǐ zì yú。
忆雪楼前风雨散,不堪扶杖过丰湖。yì xuě lóu qián fēng yǔ sàn,bù kān fú zhàng guò fēng hú。

得王立安讣音哭之三首

陈恭尹

金丹炼就谁人识,玉树埋来恨有馀。jīn dān liàn jiù shuí rén shí,yù shù mái lái hèn yǒu yú。
几日已为黄壤客,昨朝犹见白门书。jǐ rì yǐ wèi huáng rǎng kè,zuó cháo yóu jiàn bái mén shū。
家悬两地星霜久,膝绕诸郎象勺初。jiā xuán liǎng dì xīng shuāng jiǔ,xī rào zhū láng xiàng sháo chū。
末后数言殊了了,前身应得悟真如。mò hòu shù yán shū le le,qián shēn yīng dé wù zhēn rú。

寄题家健夫西峰草堂

陈恭尹

不同吟醉几经冬,燕雁频频过越封。bù tóng yín zuì jǐ jīng dōng,yàn yàn pín pín guò yuè fēng。
老去未曾忘北路,人来多是说西峰。lǎo qù wèi céng wàng běi lù,rén lái duō shì shuō xī fēng。
诗情日与年华长,酒债全教笔砚供。shī qíng rì yǔ nián huá zhǎng,jiǔ zhài quán jiào bǐ yàn gōng。
特遣儿曹识堂径,天涯痴叔也如侬。tè qiǎn ér cáo shí táng jìng,tiān yá chī shū yě rú nóng。

赠李弥朴

陈恭尹

曾称祭酒老儒门,邻曲过从岁独尊。céng chēng jì jiǔ lǎo rú mén,lín qū guò cóng suì dú zūn。
派自有唐三百祀,家传苦县五千言。pài zì yǒu táng sān bǎi sì,jiā chuán kǔ xiàn wǔ qiān yán。
诗书善述斯为达,宗祏能修赖有孙。shī shū shàn shù sī wèi dá,zōng shí néng xiū lài yǒu sūn。
紫阁玉泉多胜地,百龄期尔醉乡园。zǐ gé yù quán duō shèng dì,bǎi líng qī ěr zuì xiāng yuán。

正月三日过潘子登所寓江楼龚渭臣载酒与潘木公诸君雅集赋潮平两岸阔分得涯字

陈恭尹

千樯不动水涟漪,共上江楼好赋诗。qiān qiáng bù dòng shuǐ lián yī,gòng shàng jiāng lóu hǎo fù shī。
尘世百龄希暇日,沧波开岁是闲时。chén shì bǎi líng xī xiá rì,cāng bō kāi suì shì xián shí。
渐铺浦溆平如练,益觉乾坤未有涯。jiàn pù pǔ xù píng rú liàn,yì jué qián kūn wèi yǒu yá。
破浪抟风年少事,白头唯有一衔卮。pò làng tuán fēng nián shǎo shì,bái tóu wéi yǒu yī xián zhī。

次韵答龚渭臣

陈恭尹

七十馀生渐有涯,长绳何计系奔曦。qī shí yú shēng jiàn yǒu yá,zhǎng shéng hé jì xì bēn xī。
犹能鼓枻沧浪外,不厌逢君唱和迟。yóu néng gǔ yì cāng làng wài,bù yàn féng jūn chàng hé chí。
海鸟化来知大翼,须眉渐觉愧男儿。hǎi niǎo huà lái zhī dà yì,xū méi jiàn jué kuì nán ér。
东风共醉屠苏酒,俯仰江楼极二仪。dōng fēng gòng zuì tú sū jiǔ,fǔ yǎng jiāng lóu jí èr yí。

正月六日将归锦岩泊舟潘子登寓楼下新月甚佳因留宿三日两登斯楼亦一快也

陈恭尹

偶尔停舟快不胜,江楼今夕又同登。ǒu ěr tíng zhōu kuài bù shèng,jiāng lóu jīn xī yòu tóng dēng。
故园归去逢人日,新月何期对好朋。gù yuán guī qù féng rén rì,xīn yuè hé qī duì hǎo péng。
竹榻朗吟茶宴罢,低窗高掩浪纹升。zhú tà lǎng yín chá yàn bà,dī chuāng gāo yǎn làng wén shēng。
频年衰疾希行往,如此良宵得未曾。pín nián shuāi jí xī xíng wǎng,rú cǐ liáng xiāo dé wèi céng。