古诗词

屈翁山寓楼老谷树为大风所摧诗以伤之索予同赋

陈恭尹

君家寓园西,最好此老树。jūn jiā yù yuán xī,zuì hǎo cǐ lǎo shù。
无风亦飕飗,有壁劳遮护。wú fēng yì sōu liú,yǒu bì láo zhē hù。
况当赫曦时,密荫登楼路。kuàng dāng hè xī shí,mì yīn dēng lóu lù。
往者得屡过,凭栏必回顾。wǎng zhě dé lǚ guò,píng lán bì huí gù。
大叶类桑麻,古干如雕塑。dà yè lèi sāng má,gǔ gàn rú diāo sù。
刺之出白乳,胶漆同黏固。cì zhī chū bái rǔ,jiāo qī tóng nián gù。
楚人谓乳㪍,名实本相符。chǔ rén wèi rǔ bó,míng shí běn xiāng fú。
山木且自伐,矧兹城与圃。shān mù qiě zì fá,shěn zī chéng yǔ pǔ。
遍体刀斧瘢,中空复来蠹。biàn tǐ dāo fǔ bān,zhōng kōng fù lái dù。
莫识始植年,主人更已屡。mò shí shǐ zhí nián,zhǔ rén gèng yǐ lǚ。
稽之抱朴子,赤实颜能驻。jī zhī bào pǔ zi,chì shí yán néng zhù。
视夜见鬼神,轻身追马步。shì yè jiàn guǐ shén,qīng shēn zhuī mǎ bù。
每欲托园丁,升斗为收聚。měi yù tuō yuán dīng,shēng dòu wèi shōu jù。
昨夜时雨过,新诗枉毫素。zuó yè shí yǔ guò,xīn shī wǎng háo sù。
伤树有名篇,清阴绝良晤。shāng shù yǒu míng piān,qīng yīn jué liáng wù。
天地乃不仁,风伯何相妒。tiān dì nǎi bù rén,fēng bó hé xiāng dù。
岂有精魅凭,致干阴阳怒。qǐ yǒu jīng mèi píng,zhì gàn yīn yáng nù。
倾压及邻家,砍斫烦童孺。qīng yā jí lín jiā,kǎn zhuó fán tóng rú。
充君厨下薪,琴材亦难具。chōng jūn chú xià xīn,qín cái yì nán jù。
草木虽无灵,修短固其数。cǎo mù suī wú líng,xiū duǎn gù qí shù。
昔闻伊陟相,其君帝太戊。xī wén yī zhì xiāng,qí jūn dì tài wù。
有谷一夕拱,修政知所惧。yǒu gǔ yī xī gǒng,xiū zhèng zhī suǒ jù。
曰妖不胜德,终尔枯且锢。yuē yāo bù shèng dé,zhōng ěr kū qiě gù。
殷道以复兴,汤孙世延祚。yīn dào yǐ fù xīng,tāng sūn shì yán zuò。
家国匪异观,灾祥或同度。jiā guó fěi yì guān,zāi xiáng huò tóng dù。
慰君用自广,伸纸为赓赋。wèi jūn yòng zì guǎng,shēn zhǐ wèi gēng fù。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

冬草得言字

陈恭尹

无论南与北,一种白连门。wú lùn nán yǔ běi,yī zhǒng bái lián mén。
岂不怨迟暮,曾承天地恩。qǐ bù yuàn chí mù,céng chéng tiān dì ēn。
远风疏劲叶,春色聚寒根。yuǎn fēng shū jìn yè,chūn sè jù hán gēn。
独立观元化,悠悠何所言。dú lì guān yuán huà,yōu yōu hé suǒ yán。

寒灯得遥字

陈恭尹

亦自寻常见,分明在此宵。yì zì xún cháng jiàn,fēn míng zài cǐ xiāo。
抱将心耿耿,来对雨萧萧。bào jiāng xīn gěng gěng,lái duì yǔ xiāo xiāo。
虚壁涵光浅,澄溪落影遥。xū bì hán guāng qiǎn,chéng xī luò yǐng yáo。
只须环万匝,长咏破无聊。zhǐ xū huán wàn zā,zhǎng yǒng pò wú liáo。

纸窗

陈恭尹

虚牖任风行,灯摇坐不成。xū yǒu rèn fēng xíng,dēng yáo zuò bù chéng。
谁开一匹练,似得数重城。shuí kāi yī pǐ liàn,shì dé shù zhòng chéng。
自鉴呈身影,孤吟聚正声。zì jiàn chéng shēn yǐng,gū yín jù zhèng shēng。
古人于视听,毋取太分明。gǔ rén yú shì tīng,wú qǔ tài fēn míng。

陈恭尹

乱毫犹可束,今古更纷纷。luàn háo yóu kě shù,jīn gǔ gèng fēn fēn。
手剑不到处,霜锋时赖君。shǒu jiàn bù dào chù,shuāng fēng shí lài jūn。
柔能含道妙,虚足纳风云。róu néng hán dào miào,xū zú nà fēng yún。
枯尽文人血,名成属典坟。kū jǐn wén rén xuè,míng chéng shǔ diǎn fén。

陈恭尹

珠帘明瑟瑟,之子正晨兴。zhū lián míng sè sè,zhī zi zhèng chén xīng。
翡翠为装带,珊瑚自挂绳。fěi cuì wèi zhuāng dài,shān hú zì guà shéng。
杂花沾未落,双燕入犹能。zá huā zhān wèi luò,shuāng yàn rù yóu néng。
只觉高堂上,青山又一层。zhǐ jué gāo táng shàng,qīng shān yòu yī céng。

寒树得阴字

陈恭尹

非无生气在,孤直未成林。fēi wú shēng qì zài,gū zhí wèi chéng lín。
幸以不材老,能忘时序心。xìng yǐ bù cái lǎo,néng wàng shí xù xīn。
空巢悬宿叶,新月下疏阴。kōng cháo xuán sù yè,xīn yuè xià shū yīn。
为报青阳道,前溪雪已深。wèi bào qīng yáng dào,qián xī xuě yǐ shēn。

宿鸟

陈恭尹

日暮将何适,归飞尚有林。rì mù jiāng hé shì,guī fēi shàng yǒu lín。
侧衔千里翼,独立五更心。cè xián qiān lǐ yì,dú lì wǔ gèng xīn。
山月横枝浅,寒池顾影深。shān yuè héng zhī qiǎn,hán chí gù yǐng shēn。
幸无弹射患,安梦得于今。xìng wú dàn shè huàn,ān mèng dé yú jīn。

陈恭尹

遇物时能曲,垂天自不斜。yù wù shí néng qū,chuí tiān zì bù xié。
可怜无尺土,亦复着高花。kě lián wú chǐ tǔ,yì fù zhe gāo huā。
柔是长生道,清宜处士家。róu shì zhǎng shēng dào,qīng yí chù shì jiā。
柴门开一角,山月也从遮。chái mén kāi yī jiǎo,shān yuè yě cóng zhē。

夜漏

陈恭尹

滴滴来心上,铮铮出暗风。dī dī lái xīn shàng,zhēng zhēng chū àn fēng。
年流今夜里,天定此声中。nián liú jīn yè lǐ,tiān dìng cǐ shēng zhōng。
候日随阴尽,占星到晓空。hòu rì suí yīn jǐn,zhàn xīng dào xiǎo kōng。
谁言良冶手,真有授时功。shuí yán liáng yě shǒu,zhēn yǒu shòu shí gōng。

春帆

陈恭尹

极浦浮无际,轻帆挂自牢。jí pǔ fú wú jì,qīng fān guà zì láo。
入天云片立,排日海门高。rù tiān yún piàn lì,pái rì hǎi mén gāo。
险绝行鲛室,风长引鹭涛。xiǎn jué xíng jiāo shì,fēng zhǎng yǐn lù tāo。
故人春有信,书阁坐劳劳。gù rén chūn yǒu xìn,shū gé zuò láo láo。

春岸

陈恭尹

野岸关心地,高花下亦花。yě àn guān xīn dì,gāo huā xià yì huā。
弱枝低浪举,轻片落风斜。ruò zhī dī làng jǔ,qīng piàn luò fēng xié。
有力黄柑酒,无营白鸟家。yǒu lì huáng gān jiǔ,wú yíng bái niǎo jiā。
客中才见月,一夕梦汀沙。kè zhōng cái jiàn yuè,yī xī mèng tīng shā。

春泉

陈恭尹

石上冰初解,田间绿已阴。shí shàng bīng chū jiě,tián jiān lǜ yǐ yīn。
无穷资地力,不息自天心。wú qióng zī dì lì,bù xī zì tiān xīn。
暗谷藏声浅,平池见底深。àn gǔ cáng shēng qiǎn,píng chí jiàn dǐ shēn。
但令常润下,何用更为霖。dàn lìng cháng rùn xià,hé yòng gèng wèi lín。

春衣

陈恭尹

东风曾不定,乍暖复馀寒。dōng fēng céng bù dìng,zhà nuǎn fù yú hán。
走马初沾汗,看花每出栏。zǒu mǎ chū zhān hàn,kàn huā měi chū lán。
佳人传素手,公子试轻纨。jiā rén chuán sù shǒu,gōng zi shì qīng wán。
白石高吟客,而今衣尚单。bái shí gāo yín kè,ér jīn yī shàng dān。

春屐

陈恭尹

自蜡一双屐,南金不是过。zì là yī shuāng jī,nán jīn bù shì guò。
世人皆大笑,未雨更如何。shì rén jiē dà xiào,wèi yǔ gèng rú hé。
高齿防欹侧,深泥免轗轲。gāo chǐ fáng yī cè,shēn ní miǎn kǎn kē。
病身须托尔,三月好花多。bìng shēn xū tuō ěr,sān yuè hǎo huā duō。

春灯

陈恭尹

疏灯传客影,一半落窗纱。shū dēng chuán kè yǐng,yī bàn luò chuāng shā。
老眼吾看晕,东风汝亦花。lǎo yǎn wú kàn yūn,dōng fēng rǔ yì huā。
夜吟良足恋,春酒不劳赊。yè yín liáng zú liàn,chūn jiǔ bù láo shē。
犬子惊时节,裁书问到家。quǎn zi jīng shí jié,cái shū wèn dào jiā。