古诗词

梁叠石广文奉节母冯夫人还自琼南喜作

陈恭尹

长林欲静风不息,谁家母子俱头白。zhǎng lín yù jìng fēng bù xī,shuí jiā mǔ zi jù tóu bái。
闻君奉母海外还,使我悠然生喜色。wén jūn fèng mǔ hǎi wài hái,shǐ wǒ yōu rán shēng xǐ sè。
君家有母世所无,生年二十鸾镜孤。jūn jiā yǒu mǔ shì suǒ wú,shēng nián èr shí luán jìng gū。
呱呱黄口始匍匐,高堂尚有翁与姑。gū gū huáng kǒu shǐ pú fú,gāo táng shàng yǒu wēng yǔ gū。
况经丧乱兼寇贼,绸缪牖户多艰虞。kuàng jīng sàng luàn jiān kòu zéi,chóu móu yǒu hù duō jiān yú。
孝养能成义能教,俾君卓立恢弘图。xiào yǎng néng chéng yì néng jiào,bǐ jūn zhuó lì huī hóng tú。
海潮之东朱厓北,虎皮高坐为师儒。hǎi cháo zhī dōng zhū yá běi,hǔ pí gāo zuò wèi shī rú。
板舆迎母就官舍,薄禄聊作反哺乌。bǎn yú yíng mǔ jiù guān shě,báo lù liáo zuò fǎn bǔ wū。
母为喜慰开一笑,苍天不负吾区区。mǔ wèi xǐ wèi kāi yī xiào,cāng tiān bù fù wú qū qū。
解簪脱珥置学产,琼人勒石婺山隅。jiě zān tuō ěr zhì xué chǎn,qióng rén lēi shí wù shān yú。
春秋献祝皆俎豆,自兹庙食终不渝。chūn qiū xiàn zhù jiē zǔ dòu,zì zī miào shí zhōng bù yú。
五十年来冰雪操,三千里外舟车途。wǔ shí nián lái bīng xuě cāo,sān qiān lǐ wài zhōu chē tú。
鲸波鹏浪往复返,鬼神呵护良非诬。jīng bō péng làng wǎng fù fǎn,guǐ shén hē hù liáng fēi wū。
瑶池青鸟会献果,丹山小凤还将雏。yáo chí qīng niǎo huì xiàn guǒ,dān shān xiǎo fèng hái jiāng chú。
有司褒异表节行,闾里传述为楷模。yǒu sī bāo yì biǎo jié xíng,lǘ lǐ chuán shù wèi kǎi mó。
呜呼,君家有母世所无,人间宁得此丈夫。wū hū,jūn jiā yǒu mǔ shì suǒ wú,rén jiān níng dé cǐ zhàng fū。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

次和严藕渔宫允南归述怀四首

陈恭尹

客程能许几时留,缱绻中来不自休。kè chéng néng xǔ jǐ shí liú,qiǎn quǎn zhōng lái bù zì xiū。
数月为开栽菊径,两旬相并看梅舟。shù yuè wèi kāi zāi jú jìng,liǎng xún xiāng bìng kàn méi zhōu。
龙蛇君是东方朔,款段吾从马少游。lóng shé jūn shì dōng fāng shuò,kuǎn duàn wú cóng mǎ shǎo yóu。
爱此清篇聊属和,未堪传向凤池头。ài cǐ qīng piān liáo shǔ hé,wèi kān chuán xiàng fèng chí tóu。

盐梅二律祝吴大司马

陈恭尹

雪色霜姿迥绝尘,生从天一许谁论。xuě sè shuāng zī jiǒng jué chén,shēng cóng tiān yī xǔ shuí lùn。
已于润物瞻全德,更用馀波养世人。yǐ yú rùn wù zhān quán dé,gèng yòng yú bō yǎng shì rén。
傅说命来王政远,夷吾书在霸图新。fù shuō mìng lái wáng zhèng yuǎn,yí wú shū zài bà tú xīn。
南溟天阔风涛壮,国计边防倚重臣。nán míng tiān kuò fēng tāo zhuàng,guó jì biān fáng yǐ zhòng chén。

盐梅二律祝吴大司马

陈恭尹

天与和羹绝异才,年年称祝见寒梅。tiān yǔ hé gēng jué yì cái,nián nián chēng zhù jiàn hán méi。
自缘冬日宜人久,故著南枝向暖开。zì yuán dōng rì yí rén jiǔ,gù zhù nán zhī xiàng nuǎn kāi。
香和清风传五岭,霜笼烟月下嵩台。xiāng hé qīng fēng chuán wǔ lǐng,shuāng lóng yān yuè xià sōng tái。
他时结实垂垂长,霖雨还能应节来。tā shí jié shí chuí chuí zhǎng,lín yǔ hái néng yīng jié lái。

人日喜晴招王础尘洪药倩潘函观王紫巘集得一山房分得十三元

陈恭尹

春归何处不书元,小筑初开近郭门。chūn guī hé chù bù shū yuán,xiǎo zhù chū kāi jìn guō mén。
万里故人同此会,一年新日到前轩。wàn lǐ gù rén tóng cǐ huì,yī nián xīn rì dào qián xuān。
欢无不合宁须酒,忧未能忘且树萱。huān wú bù hé níng xū jiǔ,yōu wèi néng wàng qiě shù xuān。
城市古来多隐地,买山非欲拟桃源。chéng shì gǔ lái duō yǐn dì,mǎi shān fēi yù nǐ táo yuán。

双涌文阁落成赋寄黄咸淑郑澹斐诸子

陈恭尹

杰阁初开彩翠重,双溪新水跃鱼龙。jié gé chū kāi cǎi cuì zhòng,shuāng xī xīn shuǐ yuè yú lóng。
牂牁远至三千里,云谷高连七十峰。zāng kē yuǎn zhì sān qiān lǐ,yún gǔ gāo lián qī shí fēng。
尽敛烟霞归牖户,更罗星宿入心胸。jǐn liǎn yān xiá guī yǒu hù,gèng luó xīng sù rù xīn xiōng。
知君本自饶堂构,且绘麒麟第一重。zhī jūn běn zì ráo táng gòu,qiě huì qí lín dì yī zhòng。

次和刘沛然王础尘广州荔枝词十首

陈恭尹

嘉实真能副盛名,一株长作百筐倾。jiā shí zhēn néng fù shèng míng,yī zhū zhǎng zuò bǎi kuāng qīng。
时来野鸟皆舟穴,日至居人自火城。shí lái yě niǎo jiē zhōu xué,rì zhì jū rén zì huǒ chéng。
远使定知冰可啮,近车须信夜能明。yuǎn shǐ dìng zhī bīng kě niè,jìn chē xū xìn yè néng míng。
南天风雨今年恶,大嚼都疑未称情。nán tiān fēng yǔ jīn nián è,dà jué dōu yí wèi chēng qíng。

次和刘沛然王础尘广州荔枝词十首

陈恭尹

树南树北各持竿,掇取枝头颗颗丹。shù nán shù běi gè chí gān,duō qǔ zhī tóu kē kē dān。
珠玉在前疑我秽,肝肠如此为君寒。zhū yù zài qián yí wǒ huì,gān cháng rú cǐ wèi jūn hán。
根移汉苑栽非易,路隔梅关见亦难。gēn yí hàn yuàn zāi fēi yì,lù gé méi guān jiàn yì nán。
石蜜葡萄那可拟,子桓空羡子乔丸。shí mì pú táo nà kě nǐ,zi huán kōng xiàn zi qiáo wán。

次和刘沛然王础尘广州荔枝词十首

陈恭尹

潮水村边十万家,短篱高树不全遮。cháo shuǐ cūn biān shí wàn jiā,duǎn lí gāo shù bù quán zhē。
风前似醉酡颜酒,膜里如封系臂纱。fēng qián shì zuì tuó yán jiǔ,mó lǐ rú fēng xì bì shā。
匠手剖将和氏璞,清泉浮出魏王瓜。jiàng shǒu pōu jiāng hé shì pú,qīng quán fú chū wèi wáng guā。
骊珠探后馀鳞甲,片片阳林二月葩。lí zhū tàn hòu yú lín jiǎ,piàn piàn yáng lín èr yuè pā。

次和刘沛然王础尘广州荔枝词十首

陈恭尹

离枝五日不成筐,色味何能到玉堂。lí zhī wǔ rì bù chéng kuāng,sè wèi hé néng dào yù táng。
汉驿枉教劳马足,李家空复舞霓裳。hàn yì wǎng jiào láo mǎ zú,lǐ jiā kōng fù wǔ ní shang。
止堪作脯供茶宴,合取馀膏付酒娘。zhǐ kān zuò pú gōng chá yàn,hé qǔ yú gāo fù jiǔ niáng。
口腹累人垂炯戒,昔贤一疏自千霜。kǒu fù lèi rén chuí jiǒng jiè,xī xián yī shū zì qiān shuāng。

次和刘沛然王础尘广州荔枝词十首

陈恭尹

不因人热气仍烘,草木遥于大化通。bù yīn rén rè qì réng hōng,cǎo mù yáo yú dà huà tōng。
汉火欲兴符自赤,楚萍将霸实先红。hàn huǒ yù xīng fú zì chì,chǔ píng jiāng bà shí xiān hóng。
生无北向非怀土,老守南枝敢论功。shēng wú běi xiàng fēi huái tǔ,lǎo shǒu nán zhī gǎn lùn gōng。
待得馀甜归齿颊,只堪唐突小儿童。dài dé yú tián guī chǐ jiá,zhǐ kān táng tū xiǎo ér tóng。

次和刘沛然王础尘广州荔枝词十首

陈恭尹

垒垒朱实映清江,树树蝉声绕石幢。lěi lěi zhū shí yìng qīng jiāng,shù shù chán shēng rào shí chuáng。
估客满笼归别市,山童一饱卧闲窗。gū kè mǎn lóng guī bié shì,shān tóng yī bǎo wò xián chuāng。
尝新已办盐鱼饮,消热唯开汗酒缸。cháng xīn yǐ bàn yán yú yǐn,xiāo rè wéi kāi hàn jiǔ gāng。
蝴蝶未知无可采,飞来飞去自为双。hú dié wèi zhī wú kě cǎi,fēi lái fēi qù zì wèi shuāng。

次和刘沛然王础尘广州荔枝词十首

陈恭尹

谱中诸品遍曾尝,晚熟增江久未忘。pǔ zhōng zhū pǐn biàn céng cháng,wǎn shú zēng jiāng jiǔ wèi wàng。
快比哀梨那得滓,清如甘露不成浆。kuài bǐ āi lí nà dé zǐ,qīng rú gān lù bù chéng jiāng。
已知忧至良堪解,见说颜衰可复光。yǐ zhī yōu zhì liáng kān jiě,jiàn shuō yán shuāi kě fù guāng。
更有新州香荔好,端溪能隔几城墙。gèng yǒu xīn zhōu xiāng lì hǎo,duān xī néng gé jǐ chéng qiáng。

次和刘沛然王础尘广州荔枝词十首

陈恭尹

叶浓波澹好维舟,树底宜披五月裘。yè nóng bō dàn hǎo wéi zhōu,shù dǐ yí pī wǔ yuè qiú。
守望客同巢鸟卧,买山人作橘奴收。shǒu wàng kè tóng cháo niǎo wò,mǎi shān rén zuò jú nú shōu。
壶觞每就重阴布,攀摘都凭结驷游。hú shāng měi jiù zhòng yīn bù,pān zhāi dōu píng jié sì yóu。
胜似虹蜺生落日,石尤风雨过枝头。shèng shì hóng ní shēng luò rì,shí yóu fēng yǔ guò zhī tóu。

次和刘沛然王础尘广州荔枝词十首

陈恭尹

王风蔓草已离离,岭海繁花记往时。wáng fēng màn cǎo yǐ lí lí,lǐng hǎi fán huā jì wǎng shí。
赤玉朱衣行月令,明珰翠羽系人思。chì yù zhū yī xíng yuè lìng,míng dāng cuì yǔ xì rén sī。
一丸满泛端阳酒,万颗轻悬续命丝。yī wán mǎn fàn duān yáng jiǔ,wàn kē qīng xuán xù mìng sī。
谁是西川杜工部,妓船风浪也成诗。shuí shì xī chuān dù gōng bù,jì chuán fēng làng yě chéng shī。

次和刘沛然王础尘广州荔枝词十首

陈恭尹

王逸当年未尽才,曲江能赋见风裁。wáng yì dāng nián wèi jǐn cái,qū jiāng néng fù jiàn fēng cái。
一时胜会逢吴客,七字题诗满粤台。yī shí shèng huì féng wú kè,qī zì tí shī mǎn yuè tái。
光焰只应燃火树,圆明端合长珠胎。guāng yàn zhǐ yīng rán huǒ shù,yuán míng duān hé zhǎng zhū tāi。
侧生诮后天门远,谁遗文章落上台。cè shēng qiào hòu tiān mén yuǎn,shuí yí wén zhāng luò shàng tái。