古诗词

寻碧玉洞瀑布同王川南作

陈恭尹

昔余寓西樵,兹泉最心赏。xī yú yù xī qiáo,zī quán zuì xīn shǎng。
及乎匡庐游,三叠差争长。jí hū kuāng lú yóu,sān dié chà zhēng zhǎng。
各在岭一隅,无由较修广。gè zài lǐng yī yú,wú yóu jiào xiū guǎng。
夜来歇孤棹,不寐心养养。yè lái xiē gū zhào,bù mèi xīn yǎng yǎng。
肩舆历翠微,旧路多榛莽。jiān yú lì cuì wēi,jiù lù duō zhēn mǎng。
谷深无耕樵,厓欹隔轮鞅。gǔ shēn wú gēng qiáo,yá yī gé lún yāng。
偪侧不可立,况乃通来往。bī cè bù kě lì,kuàng nǎi tōng lái wǎng。
旁睨已战兢,下视殊惚恍。páng nì yǐ zhàn jīng,xià shì shū hū huǎng。
未见瀑布飞,先闻风雨响。wèi jiàn pù bù fēi,xiān wén fēng yǔ xiǎng。
安得趫捷躯,猿猱同下上。ān dé qiáo jié qū,yuán náo tóng xià shàng。
从行数童子,体轻时用罔。cóng xíng shù tóng zi,tǐ qīng shí yòng wǎng。
奋身独先下,绝叫咸鼓掌。fèn shēn dú xiān xià,jué jiào xián gǔ zhǎng。
使君益兴发,手卓青藤杖。shǐ jūn yì xīng fā,shǒu zhuó qīng téng zhàng。
挟扶有力士,羽翼兼兵仗。xié fú yǒu lì shì,yǔ yì jiān bīng zhàng。
驾肩或并腾,驻足不容两。jià jiān huò bìng téng,zhù zú bù róng liǎng。
更番叠送迎,老脚亦能强。gèng fān dié sòng yíng,lǎo jiǎo yì néng qiáng。
遂造磐石颠,列坐首皆仰。suì zào pán shí diān,liè zuò shǒu jiē yǎng。
白练明高空,银河垂晃朗。bái liàn míng gāo kōng,yín hé chuí huǎng lǎng。
峭壁立如墉,激流更奔放。qiào bì lì rú yōng,jī liú gèng bēn fàng。
横敷半百尺,直下七十丈。héng fū bàn bǎi chǐ,zhí xià qī shí zhàng。
轻风吹馀沫,散作仙翎氅。qīng fēng chuī yú mò,sàn zuò xiān líng chǎng。
云轻玉龙池,珠泻天人帑。yún qīng yù lóng chí,zhū xiè tiān rén tǎng。
耳目为一新,神形顿萧爽。ěr mù wèi yī xīn,shén xíng dùn xiāo shuǎng。
维时初冬候,雨潦收田瀼。wéi shí chū dōng hòu,yǔ lǎo shōu tián ráng。
壮观虽未殊,浩涆仍非曩。zhuàng guān suī wèi shū,hào hàn réng fēi nǎng。
威凤见一毛,或可得其仿。wēi fèng jiàn yī máo,huò kě dé qí fǎng。
慨此万古流,不息同天壤。kǎi cǐ wàn gǔ liú,bù xī tóng tiān rǎng。
谁能探其源,悠然发遐想。shuí néng tàn qí yuán,yōu rán fā xiá xiǎng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

秋园十首

陈恭尹

以管窥能几,深疑甘石经。yǐ guǎn kuī néng jǐ,shēn yí gān shí jīng。
日中开叠晕,天午见孤星。rì zhōng kāi dié yūn,tiān wǔ jiàn gū xīng。
赤地兼秦晋,流人尽梗萍。chì dì jiān qín jìn,liú rén jǐn gěng píng。
海隅今得雨,稽首谢高冥。hǎi yú jīn dé yǔ,jī shǒu xiè gāo míng。

秋园十首

陈恭尹

王子罗浮去,空斋倍寂寥。wáng zi luó fú qù,kōng zhāi bèi jì liáo。
月悬高卧榻,风响饮泉瓢。yuè xuán gāo wò tà,fēng xiǎng yǐn quán piáo。
晚实林方茂,春红卉尽凋。wǎn shí lín fāng mào,chūn hóng huì jǐn diāo。
宵来唯独啸,鸾鹤未堪招。xiāo lái wéi dú xiào,luán hè wèi kān zhāo。

秋园十首

陈恭尹

玩世金茅子,违时独漉翁。wán shì jīn máo zi,wéi shí dú lù wēng。
篇章情各惬,栖宿偶能同。piān zhāng qíng gè qiè,qī sù ǒu néng tóng。
座为求书满,尊惭近市空。zuò wèi qiú shū mǎn,zūn cán jìn shì kōng。
时凭写生手,绘尽小园风。shí píng xiě shēng shǒu,huì jǐn xiǎo yuán fēng。

秋园十首

陈恭尹

鲍守馀双履,浮丘即旧墟。bào shǒu yú shuāng lǚ,fú qiū jí jiù xū。
仙人皆已矣,何者是吾庐。xiān rén jiē yǐ yǐ,hé zhě shì wú lú。
果熟携孙摘,诗成命子书。guǒ shú xié sūn zhāi,shī chéng mìng zi shū。
白头闲亦得,终自惜居诸。bái tóu xián yì dé,zhōng zì xī jū zhū。

除夕咏橄榄同王紫诠使君梁药亭屈翁山吴山带季伟公作四首

陈恭尹

嘉果防中酒,华筵列几枚。jiā guǒ fáng zhōng jiǔ,huá yán liè jǐ méi。
色迎青帝近,甘自隔年回。sè yíng qīng dì jìn,gān zì gé nián huí。
弱蒂因盐落,微香夺茗开。ruò dì yīn yán luò,wēi xiāng duó míng kāi。
深宵人不远,相劝尽馀杯。shēn xiāo rén bù yuǎn,xiāng quàn jǐn yú bēi。

除夕咏橄榄同王紫诠使君梁药亭屈翁山吴山带季伟公作四首

陈恭尹

正有文园渴,生津尔所优。zhèng yǒu wén yuán kě,shēng jīn ěr suǒ yōu。
添将牙后慧,藏作掌中钩。tiān jiāng yá hòu huì,cáng zuò zhǎng zhōng gōu。
苍玉春王佩,丁香汉署求。cāng yù chūn wáng pèi,dīng xiāng hàn shǔ qiú。
明朝期献岁,一一记更筹。míng cháo qī xiàn suì,yī yī jì gèng chóu。

除夕咏橄榄同王紫诠使君梁药亭屈翁山吴山带季伟公作四首

陈恭尹

果中推异品,地远乃名夷。guǒ zhōng tuī yì pǐn,dì yuǎn nǎi míng yí。
岁岁无为赏,青青欲赠谁。suì suì wú wèi shǎng,qīng qīng yù zèng shuí。
车箱归北客,花实又南枝。chē xiāng guī běi kè,huā shí yòu nán zhī。
消尽人间毒,渔翁只自知。xiāo jǐn rén jiān dú,yú wēng zhǐ zì zhī。

除夕咏橄榄同王紫诠使君梁药亭屈翁山吴山带季伟公作四首

陈恭尹

事后思忠谠,嘉名比直臣。shì hòu sī zhōng dǎng,jiā míng bǐ zhí chén。
病从苦口利,寒到尽头春。bìng cóng kǔ kǒu lì,hán dào jǐn tóu chūn。
作弹驱群疠,堆盘杂五辛。zuò dàn qū qún lì,duī pán zá wǔ xīn。
谏书稀圣世,笑尔美芹人。jiàn shū xī shèng shì,xiào ěr měi qín rén。

边月

陈恭尹

神龙衔烛地,顾兔亦乘轮。shén lóng xián zhú dì,gù tù yì chéng lún。
共此中闺照,分随出塞人。gòng cǐ zhōng guī zhào,fēn suí chū sāi rén。
露漙光不匝,野阔影无邻。lù tuán guāng bù zā,yě kuò yǐng wú lín。
候满年年事,空嗟归梦频。hòu mǎn nián nián shì,kōng jiē guī mèng pín。

边雪

陈恭尹

烟尘一以灭,高下玉为台。yān chén yī yǐ miè,gāo xià yù wèi tái。
牧马来无所,同云黯不开。mù mǎ lái wú suǒ,tóng yún àn bù kāi。
冻凝青海浪,路失白龙堆。dòng níng qīng hǎi làng,lù shī bái lóng duī。
奉使丁年客,从今又几回。fèng shǐ dīng nián kè,cóng jīn yòu jǐ huí。

边柳

陈恭尹

绝域谁相赏,阿那自得名。jué yù shuí xiāng shǎng,ā nà zì dé míng。
叶间穿旧箭,原上列新营。yè jiān chuān jiù jiàn,yuán shàng liè xīn yíng。
白日风枝折,残春雪眼明。bái rì fēng zhī zhé,cán chūn xuě yǎn míng。
南朝大司马,空复涕金城。nán cháo dà sī mǎ,kōng fù tì jīn chéng。

边笛

陈恭尹

微风传妙曲,清切若为酬。wēi fēng chuán miào qū,qīng qiè ruò wèi chóu。
谁挟终南琯,来添塞北愁。shuí xié zhōng nán guǎn,lái tiān sāi běi chóu。
关山无尽月,天地不禁秋。guān shān wú jǐn yuè,tiān dì bù jìn qiū。
何日闻歌凯,征人下戍楼。hé rì wén gē kǎi,zhēng rén xià shù lóu。

边马

陈恭尹

塞上传烽警,将军赋出车。sāi shàng chuán fēng jǐng,jiāng jūn fù chū chē。
千群新草外,八月上膘初。qiān qún xīn cǎo wài,bā yuè shàng biāo chū。
云籋龙为友,风生虎不如。yún niè lóng wèi yǒu,fēng shēng hǔ bù rú。
为君威海内,安用事诗书。wèi jūn wēi hǎi nèi,ān yòng shì shī shū。

边雁

陈恭尹

南北家何在,其生无定居。nán běi jiā hé zài,qí shēng wú dìng jū。
避人犹有弋,寄汉已无书。bì rén yóu yǒu yì,jì hàn yǐ wú shū。
沙碛将难久,江湖迥自如。shā qì jiāng nán jiǔ,jiāng hú jiǒng zì rú。
岁寒天路永,归翮莫徐徐。suì hán tiān lù yǒng,guī hé mò xú xú。

边烽

陈恭尹

夕烽传顷刻,千里到云端。xī fēng chuán qǐng kè,qiān lǐ dào yún duān。
气足苍山暝,光添紫塞寒。qì zú cāng shān míng,guāng tiān zǐ sāi hán。
万方专视听,一点是平安。wàn fāng zhuān shì tīng,yī diǎn shì píng ān。
莫取佳人笑,诸侯怒目看。mò qǔ jiā rén xiào,zhū hóu nù mù kàn。