古诗词

寻碧玉洞瀑布同王川南作

陈恭尹

昔余寓西樵,兹泉最心赏。xī yú yù xī qiáo,zī quán zuì xīn shǎng。
及乎匡庐游,三叠差争长。jí hū kuāng lú yóu,sān dié chà zhēng zhǎng。
各在岭一隅,无由较修广。gè zài lǐng yī yú,wú yóu jiào xiū guǎng。
夜来歇孤棹,不寐心养养。yè lái xiē gū zhào,bù mèi xīn yǎng yǎng。
肩舆历翠微,旧路多榛莽。jiān yú lì cuì wēi,jiù lù duō zhēn mǎng。
谷深无耕樵,厓欹隔轮鞅。gǔ shēn wú gēng qiáo,yá yī gé lún yāng。
偪侧不可立,况乃通来往。bī cè bù kě lì,kuàng nǎi tōng lái wǎng。
旁睨已战兢,下视殊惚恍。páng nì yǐ zhàn jīng,xià shì shū hū huǎng。
未见瀑布飞,先闻风雨响。wèi jiàn pù bù fēi,xiān wén fēng yǔ xiǎng。
安得趫捷躯,猿猱同下上。ān dé qiáo jié qū,yuán náo tóng xià shàng。
从行数童子,体轻时用罔。cóng xíng shù tóng zi,tǐ qīng shí yòng wǎng。
奋身独先下,绝叫咸鼓掌。fèn shēn dú xiān xià,jué jiào xián gǔ zhǎng。
使君益兴发,手卓青藤杖。shǐ jūn yì xīng fā,shǒu zhuó qīng téng zhàng。
挟扶有力士,羽翼兼兵仗。xié fú yǒu lì shì,yǔ yì jiān bīng zhàng。
驾肩或并腾,驻足不容两。jià jiān huò bìng téng,zhù zú bù róng liǎng。
更番叠送迎,老脚亦能强。gèng fān dié sòng yíng,lǎo jiǎo yì néng qiáng。
遂造磐石颠,列坐首皆仰。suì zào pán shí diān,liè zuò shǒu jiē yǎng。
白练明高空,银河垂晃朗。bái liàn míng gāo kōng,yín hé chuí huǎng lǎng。
峭壁立如墉,激流更奔放。qiào bì lì rú yōng,jī liú gèng bēn fàng。
横敷半百尺,直下七十丈。héng fū bàn bǎi chǐ,zhí xià qī shí zhàng。
轻风吹馀沫,散作仙翎氅。qīng fēng chuī yú mò,sàn zuò xiān líng chǎng。
云轻玉龙池,珠泻天人帑。yún qīng yù lóng chí,zhū xiè tiān rén tǎng。
耳目为一新,神形顿萧爽。ěr mù wèi yī xīn,shén xíng dùn xiāo shuǎng。
维时初冬候,雨潦收田瀼。wéi shí chū dōng hòu,yǔ lǎo shōu tián ráng。
壮观虽未殊,浩涆仍非曩。zhuàng guān suī wèi shū,hào hàn réng fēi nǎng。
威凤见一毛,或可得其仿。wēi fèng jiàn yī máo,huò kě dé qí fǎng。
慨此万古流,不息同天壤。kǎi cǐ wàn gǔ liú,bù xī tóng tiān rǎng。
谁能探其源,悠然发遐想。shuí néng tàn qí yuán,yōu rán fā xiá xiǎng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

龟峰白云为徐凤池赋四首

陈恭尹

涕泣谁家儿,白马来何处。tì qì shuí jiā ér,bái mǎ lái hé chù。
不识阿母坟,三匝坟前树。bù shí ā mǔ fén,sān zā fén qián shù。

龟峰白云为徐凤池赋四首

陈恭尹

一蹶陨平芜,神灵为汝道。yī jué yǔn píng wú,shén líng wèi rǔ dào。
下有思子人,上有伤心草。xià yǒu sī zi rén,shàng yǒu shāng xīn cǎo。

龟峰白云为徐凤池赋四首

陈恭尹

负土即旧茔,招提开法雨。fù tǔ jí jiù yíng,zhāo tí kāi fǎ yǔ。
谁知青莲花,结子中心苦。shuí zhī qīng lián huā,jié zi zhōng xīn kǔ。

明妃怨

陈恭尹

生死归殊俗,君王命妾来。shēng sǐ guī shū sú,jūn wáng mìng qiè lái。
莫令青冢草,生近李陵台。mò lìng qīng zhǒng cǎo,shēng jìn lǐ líng tái。

香蕉三首

陈恭尹

岭北芭蕉树,虽多不着花。lǐng běi bā jiāo shù,suī duō bù zhe huā。
岭南花且实,香者在龙牙。lǐng nán huā qiě shí,xiāng zhě zài lóng yá。

香蕉三首

陈恭尹

瘦似篁初笋,纤如月一弯。shòu shì huáng chū sǔn,xiān rú yuè yī wān。
青皮开白肉,香在齿牙间。qīng pí kāi bái ròu,xiāng zài chǐ yá jiān。

香蕉三首

陈恭尹

众香多以气,鼻闻口不知。zhòng xiāng duō yǐ qì,bí wén kǒu bù zhī。
香蕉香在味,入酒也相宜。xiāng jiāo xiāng zài wèi,rù jiǔ yě xiāng yí。

题画竹

陈恭尹

水墨饶生气,?簩亦自风。shuǐ mò ráo shēng qì,sī láo yì zì fēng。
未能三尺节,声入八音中。wèi néng sān chǐ jié,shēng rù bā yīn zhōng。

五六七言绝句为朱竹垞题小影三首

陈恭尹

发薄未胜藤笠,身闲稳称秋衫。fā báo wèi shèng téng lì,shēn xián wěn chēng qiū shān。
归梦一竿何处,荻花烟艇江南。guī mèng yī gān hé chù,dí huā yān tǐng jiāng nán。

五六七言绝句为朱竹垞题小影三首

陈恭尹

霜雪侵颜日渐新,文章写出是天真。shuāng xuě qīn yán rì jiàn xīn,wén zhāng xiě chū shì tiān zhēn。
占星帝座非无客,避世金门自有人。zhàn xīng dì zuò fēi wú kè,bì shì jīn mén zì yǒu rén。

石浪庵访破门上人

陈恭尹

樱桃花落正黄昏,谷鸟惊飞客在门。yīng táo huā luò zhèng huáng hūn,gǔ niǎo jīng fēi kè zài mén。
想得老僧春未出,竹根深雪屐无痕。xiǎng dé lǎo sēng chūn wèi chū,zhú gēn shēn xuě jī wú hén。

赠大化上人

陈恭尹

草屋苍凉老此身,重岩花木不知春。cǎo wū cāng liáng lǎo cǐ shēn,zhòng yán huā mù bù zhī chūn。
故乡南岳三千里,君在山中见几人。gù xiāng nán yuè sān qiān lǐ,jūn zài shān zhōng jiàn jǐ rén。

山阳送赵客入燕

陈恭尹

漳河东是帝京尘,匹马看君发孟津。zhāng hé dōng shì dì jīng chén,pǐ mǎ kàn jūn fā mèng jīn。
欲寄悲歌向燕市,荆卿行后更无人。yù jì bēi gē xiàng yàn shì,jīng qīng xíng hòu gèng wú rén。

读秦纪

陈恭尹

谤声易弭怨难除,秦法虽严亦甚疏。bàng shēng yì mǐ yuàn nán chú,qín fǎ suī yán yì shén shū。
夜半桥边呼孺子,人间犹有未烧书。yè bàn qiáo biān hū rú zi,rén jiān yóu yǒu wèi shāo shū。

送屈翁山

陈恭尹

万里还家着彩衣,三春惆怅别慈闱。wàn lǐ hái jiā zhe cǎi yī,sān chūn chóu chàng bié cí wéi。
期君得似衔芦雁,半岁南飞半北飞。qī jūn dé shì xián lú yàn,bàn suì nán fēi bàn běi fēi。