古诗词

题吴山带潇湘三峡图送王紫诠使君之川南

陈恭尹

君不见双流江汉岷山来,潇湘九面衡岳开。jūn bù jiàn shuāng liú jiāng hàn mín shān lái,xiāo xiāng jiǔ miàn héng yuè kāi。
大别山前神禹凿,长江东走如轰雷。dà bié shān qián shén yǔ záo,zhǎng jiāng dōng zǒu rú hōng léi。
荆梁万派此奔汇,溯流千里其艰哉。jīng liáng wàn pài cǐ bēn huì,sù liú qiān lǐ qí jiān zāi。
君持旌节川南路,一年理棹今方赴。jūn chí jīng jié chuān nán lù,yī nián lǐ zhào jīn fāng fù。
涉尽人间翻覆澜,瞿塘滟滪宁堪顾。shè jǐn rén jiān fān fù lán,qú táng yàn yù níng kān gù。
吴生放笔为此图,神光离合超有无。wú shēng fàng bǐ wèi cǐ tú,shén guāng lí hé chāo yǒu wú。
气吞云梦者八九,笔挟造化为前驱。qì tūn yún mèng zhě bā jiǔ,bǐ xié zào huà wèi qián qū。
数峰便具万仞势,片帆直指蚕丛都。shù fēng biàn jù wàn rèn shì,piàn fān zhí zhǐ cán cóng dōu。
巴东三峡定远近,耳边似听猿猱呼。bā dōng sān xiá dìng yuǎn jìn,ěr biān shì tīng yuán náo hū。
鱼腹八阵日在眼,峨眉古雪明高衢。yú fù bā zhèn rì zài yǎn,é méi gǔ xuě míng gāo qú。
锦水文章多哲匠,司马杨王最其上。jǐn shuǐ wén zhāng duō zhé jiàng,sī mǎ yáng wáng zuì qí shàng。
千篇更有浣花翁,两表犹传卧龙相。qiān piān gèng yǒu huàn huā wēng,liǎng biǎo yóu chuán wò lóng xiāng。
羡君此去得其源,继美千秋岂多让。xiàn jūn cǐ qù dé qí yuán,jì měi qiān qiū qǐ duō ràng。
即今吴生已入燕,送行反在君行先。jí jīn wú shēng yǐ rù yàn,sòng xíng fǎn zài jūn xíng xiān。
君行向西伊向北,我独南滞朱明天。jūn xíng xiàng xī yī xiàng běi,wǒ dú nán zhì zhū míng tiān。
人生聚散寻常事,所惜诗篇远难致。rén shēng jù sàn xún cháng shì,suǒ xī shī piān yuǎn nán zhì。
作歌送君并索吴,新图分寄西南隅。zuò gē sòng jūn bìng suǒ wú,xīn tú fēn jì xī nán yú。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

俞别驾介石招饮郡斋

陈恭尹

从来佐郡称多暇,一遇诗人事事清。cóng lái zuǒ jùn chēng duō xiá,yī yù shī rén shì shì qīng。
竹里幽斋谁得到,花边新雨客能行。zhú lǐ yōu zhāi shuí dé dào,huā biān xīn yǔ kè néng xíng。
频开美酝传金碗,坐听娇歌倚玉笙。pín kāi měi yùn chuán jīn wǎn,zuò tīng jiāo gē yǐ yù shēng。
昨日西湖同泛棹,月明今夜在江城。zuó rì xī hú tóng fàn zhào,yuè míng jīn yè zài jiāng chéng。

次答张亦姜二首

陈恭尹

英年异骨总超群,况复清才绝众芬。yīng nián yì gǔ zǒng chāo qún,kuàng fù qīng cái jué zhòng fēn。
笔下词流称倒峡,赋成人意欲淩云。bǐ xià cí liú chēng dào xiá,fù chéng rén yì yù líng yún。
取途自合先高足,语勇何须问败军。qǔ tú zì hé xiān gāo zú,yǔ yǒng hé xū wèn bài jūn。
曾作汨罗江上客,巫阳招尽世谁闻。céng zuò mì luó jiāng shàng kè,wū yáng zhāo jǐn shì shuí wén。

次答张亦姜二首

陈恭尹

八法曾传燕尾波,老来渐负北山萝。bā fǎ céng chuán yàn wěi bō,lǎo lái jiàn fù běi shān luó。
空存匪石心难转,何处悬厓字可磨。kōng cún fěi shí xīn nán zhuǎn,hé chù xuán yá zì kě mó。
劣迹未堪鹅子换,新诗将付雪儿歌。liè jì wèi kān é zi huàn,xīn shī jiāng fù xuě ér gē。
归舟异日池塘梦,唱和终知别后多。guī zhōu yì rì chí táng mèng,chàng hé zhōng zhī bié hòu duō。

次答连双河送之归湖南

陈恭尹

罗浮四百共幽寻,清籁曾将俗耳针。luó fú sì bǎi gòng yōu xún,qīng lài céng jiāng sú ěr zhēn。
抱朴久无仙吏迹,授书徒负老人心。bào pǔ jiǔ wú xiān lì jì,shòu shū tú fù lǎo rén xīn。
世间岁月驰驹隙,弦里宫商别鹤音。shì jiān suì yuè chí jū xì,xián lǐ gōng shāng bié hè yīn。
莫道楚南非远道,东西流水隔高深。mò dào chǔ nán fēi yuǎn dào,dōng xī liú shuǐ gé gāo shēn。

送姚龙友鹾司

陈恭尹

清风空满越城阴,莫遂三年告养心。qīng fēng kōng mǎn yuè chéng yīn,mò suì sān nián gào yǎng xīn。
屡赋白华归未得,一行风木恨何深。lǚ fù bái huá guī wèi dé,yī xíng fēng mù hèn hé shēn。
布帆无恙南江水,班马长嘶北塞音。bù fān wú yàng nán jiāng shuǐ,bān mǎ zhǎng sī běi sāi yīn。
闻说旧乡今作郡,大材宁许久山林。wén shuō jiù xiāng jīn zuò jùn,dà cái níng xǔ jiǔ shān lín。

陈关部

陈恭尹

中枢本自典遐方,近奉天书出建章。zhōng shū běn zì diǎn xiá fāng,jìn fèng tiān shū chū jiàn zhāng。
八表同风归有道,百蛮重译总来王。bā biǎo tóng fēng guī yǒu dào,bǎi mán zhòng yì zǒng lái wáng。
关河持节霜生戟,尊酒论文士满堂。guān hé chí jié shuāng shēng jǐ,zūn jiǔ lùn wén shì mǎn táng。
欲颂九如称寿兕,新秋明月拟清光。yù sòng jiǔ rú chēng shòu sì,xīn qiū míng yuè nǐ qīng guāng。

送云在青入都

陈恭尹

如何万里赴幽燕,正是蕉黄荔熟天。rú hé wàn lǐ fù yōu yàn,zhèng shì jiāo huáng lì shú tiān。
南海歌骊飞雨外,西风骑马转蓬前。nán hǎi gē lí fēi yǔ wài,xī fēng qí mǎ zhuǎn péng qián。
壮游尚觉光生路,旧识应惊雪满颠。zhuàng yóu shàng jué guāng shēng lù,jiù shí yīng jīng xuě mǎn diān。
朝右近多交好在,帝城云日与留连。cháo yòu jìn duō jiāo hǎo zài,dì chéng yún rì yǔ liú lián。

过家开仲新斋因忆帆园旧游

陈恭尹

宅边开径接疏篱,步屧相过旦夕宜。zhái biān kāi jìng jiē shū lí,bù xiè xiāng guò dàn xī yí。
方沼红鱼春后子,平台苍树古来枝。fāng zhǎo hóng yú chūn hòu zi,píng tái cāng shù gǔ lái zhī。
忽看山色浮人外,尚记名园隔水涯。hū kàn shān sè fú rén wài,shàng jì míng yuán gé shuǐ yá。
伯叔父兄文酒会,白头犹梦旧追随。bó shū fù xiōng wén jiǔ huì,bái tóu yóu mèng jiù zhuī suí。

立秋日冒雨过林立人因同潘子登许允臣饮罗非黄乔梓山斋有作

陈恭尹

肩舆不速赴高轩,正喜新秋好晤言。jiān yú bù sù fù gāo xuān,zhèng xǐ xīn qiū hǎo wù yán。
白帝来时风满座,青尊开处雨翻盆。bái dì lái shí fēng mǎn zuò,qīng zūn kāi chù yǔ fān pén。
即飞玉露消残暑,谁泻银河洗厚坤。jí fēi yù lù xiāo cán shǔ,shuí xiè yín hé xǐ hòu kūn。
却为吾侪留重客,未教舟楫返江门。què wèi wú chái liú zhòng kè,wèi jiào zhōu jí fǎn jiāng mén。

秋夜同梁巨川卢俊斯过宿潘子登寓斋早起别去与巨川登锦岩次子登韵

陈恭尹

步屧闲阶月满堂,更浮香茗对幽篁。bù xiè xián jiē yuè mǎn táng,gèng fú xiāng míng duì yōu huáng。
人过中岁衰难寐,酒到深更醒亦狂。rén guò zhōng suì shuāi nán mèi,jiǔ dào shēn gèng xǐng yì kuáng。
竹榻梦回馀旧泪,絺衣朝起趁新凉。zhú tà mèng huí yú jiù lèi,chī yī cháo qǐ chèn xīn liáng。
不堪共上高岩望,江水迢迢似恨长。bù kān gòng shàng gāo yán wàng,jiāng shuǐ tiáo tiáo shì hèn zhǎng。

赠谢榷部龙友

陈恭尹

曾于三楚识文雄,健笔翩翩大国风。céng yú sān chǔ shí wén xióng,jiàn bǐ piān piān dà guó fēng。
衡岳万峰来纸上,洞庭千里入胸中。héng yuè wàn fēng lái zhǐ shàng,dòng tíng qiān lǐ rù xiōng zhōng。
含香粉署高天近,奉使星槎绝域通。hán xiāng fěn shǔ gāo tiān jìn,fèng shǐ xīng chá jué yù tōng。
野老白头环堵内,干旌遥出粤城东。yě lǎo bái tóu huán dǔ nèi,gàn jīng yáo chū yuè chéng dōng。

贺伟公举子

陈恭尹

照乘明珠出海波,同人无不为君歌。zhào chéng míng zhū chū hǎi bō,tóng rén wú bù wèi jūn gē。
诗书有此真堪托,清白遗之亦已多。shī shū yǒu cǐ zhēn kān tuō,qīng bái yí zhī yì yǐ duō。
犬子文章终喻蜀,凤雏毛羽合巢阿。quǎn zi wén zhāng zhōng yù shǔ,fèng chú máo yǔ hé cháo ā。
而翁莫道生儿晚,见尔携孙鬓未皤。ér wēng mò dào shēng ér wǎn,jiàn ěr xié sūn bìn wèi pó。

寄题姚云望年伯新阁

陈恭尹

近郭新开百尺楼,诸峰如画坐来收。jìn guō xīn kāi bǎi chǐ lóu,zhū fēng rú huà zuò lái shōu。
数声疏磬鹤清唳,一曲溪光人白头。shù shēng shū qìng hè qīng lì,yī qū xī guāng rén bái tóu。
道有废兴唯自啸,心无驰骛不烦休。dào yǒu fèi xīng wéi zì xiào,xīn wú chí wù bù fán xiū。
练江千里非难到,拟酌黄花及好秋。liàn jiāng qiān lǐ fēi nán dào,nǐ zhuó huáng huā jí hǎo qiū。

次答家良可

陈恭尹

同源千里即同堂,三世论交鬓已苍。tóng yuán qiān lǐ jí tóng táng,sān shì lùn jiāo bìn yǐ cāng。
旧德在人棠树老,新诗贻我夜珠光。jiù dé zài rén táng shù lǎo,xīn shī yí wǒ yè zhū guāng。
文章得路声华远,霄汉乘风羽翼长。wén zhāng dé lù shēng huá yuǎn,xiāo hàn chéng fēng yǔ yì zhǎng。
计日黄金台下路,马蹄看尔踏春芳。jì rì huáng jīn tái xià lù,mǎ tí kàn ěr tà chūn fāng。

顾斌琬清琬兄弟过访有诗兼携其叔瑞长见贻之作相示次清琬韵兼答瑞长

陈恭尹

冷花疏竹闭闲亭,煮茗烹泉自著经。lěng huā shū zhú bì xián tíng,zhǔ míng pēng quán zì zhù jīng。
论长以吾为一日,言诗期尔续先型。lùn zhǎng yǐ wú wèi yī rì,yán shī qī ěr xù xiān xíng。
溪山雪里堪移棹,兄弟行时合聚星。xī shān xuě lǐ kān yí zhào,xiōng dì xíng shí hé jù xīng。
更颂乌衣三谢句,几人清逸得宁馨。gèng sòng wū yī sān xiè jù,jǐ rén qīng yì dé níng xīn。