古诗词

题忆雪楼江山无尽图送紫诠王使君之官川南次留别原韵

陈恭尹

东坡手书默化堂,不知堂后山泽藏。dōng pō shǒu shū mò huà táng,bù zhī táng hòu shān zé cáng。
使君冷眼忽觑得,架楼收尽天苍苍。shǐ jūn lěng yǎn hū qù dé,jià lóu shōu jǐn tiān cāng cāng。
楼基正与城头敌,窗外远见风帆扬。lóu jī zhèng yǔ chéng tóu dí,chuāng wài yuǎn jiàn fēng fān yáng。
我来舣舟此城下,楼花飞落船头香。wǒ lái yǐ zhōu cǐ chéng xià,lóu huā fēi luò chuán tóu xiāng。
宾朋共识庾亮兴,小民窃比燕公棠。bīn péng gòng shí yǔ liàng xīng,xiǎo mín qiè bǐ yàn gōng táng。
前轩后户卷帘幕,良宵胜日传杯觞。qián xuān hòu hù juǎn lián mù,liáng xiāo shèng rì chuán bēi shāng。
云峰四起若邻并,蒸炎三伏来清凉。yún fēng sì qǐ ruò lín bìng,zhēng yán sān fú lái qīng liáng。
北窗企脚望不极,千叠万叠皆山光。běi chuāng qǐ jiǎo wàng bù jí,qiān dié wàn dié jiē shān guāng。
象头白水古佛迹,朱明七洞仙人乡。xiàng tóu bái shuǐ gǔ fú jì,zhū míng qī dòng xiān rén xiāng。
虹蜺隐见占雨至,烟岚出入因风狂。hóng ní yǐn jiàn zhàn yǔ zhì,yān lán chū rù yīn fēng kuáng。
聚如稠人互窥瞷,纷如舞袖相低卬。jù rú chóu rén hù kuī jiàn,fēn rú wǔ xiù xiāng dī áng。
天池鹏翼击巨浪,斗间剑气明干将。tiān chí péng yì jī jù làng,dòu jiān jiàn qì míng gàn jiāng。
云阴穿漏或显晦,松声断续流清商。yún yīn chuān lòu huò xiǎn huì,sōng shēng duàn xù liú qīng shāng。
不知汉晋是何代,陶铸尧舜其秕糠。bù zhī hàn jìn shì hé dài,táo zhù yáo shùn qí bǐ kāng。
常拟腰镰刈葵藿,每思寄梦炊黄粱。cháng nǐ yāo lián yì kuí huò,měi sī jì mèng chuī huáng liáng。
登临万象极富有,忘却四壁和雕墙。dēng lín wàn xiàng jí fù yǒu,wàng què sì bì hé diāo qiáng。
使君家在燕冀北,思亲恋阙皆同方。shǐ jūn jiā zài yàn jì běi,sī qīn liàn quē jiē tóng fāng。
霞生想像斑斓彩,屏列如对黼扆张。xiá shēng xiǎng xiàng bān lán cǎi,píng liè rú duì fǔ yǐ zhāng。
归心欲蹑双飞燕,省稼时乘五色羊。guī xīn yù niè shuāng fēi yàn,shěng jià shí chéng wǔ sè yáng。
擢巡西蜀忽留滞,万事险阻皆经尝。zhuó xún xī shǔ hū liú zhì,wàn shì xiǎn zǔ jiē jīng cháng。
回思楼上昔坐啸,明月直入无猜防。huí sī lóu shàng xī zuò xiào,míng yuè zhí rù wú cāi fáng。
欲舂灵药问顾兔,拟摘桂蕊呼吴刚。yù chōng líng yào wèn gù tù,nǐ zhāi guì ruǐ hū wú gāng。
安知俗态工贝锦,遂使仕路成羊肠。ān zhī sú tài gōng bèi jǐn,suì shǐ shì lù chéng yáng cháng。
赖君雅志在吟咏,南中久驻无嗟伤。lài jūn yǎ zhì zài yín yǒng,nán zhōng jiǔ zhù wú jiē shāng。
溪山四远皆游陟,图书万轴增丹黄。xī shān sì yuǎn jiē yóu zhì,tú shū wàn zhóu zēng dān huáng。
集名忆雪三百首,隋珠卞玉森成行。jí míng yì xuě sān bǎi shǒu,suí zhū biàn yù sēn chéng xíng。
气齐五岳争耸峭,才如海若奔汪洋。qì qí wǔ yuè zhēng sǒng qiào,cái rú hǎi ruò bēn wāng yáng。
或于谐谑寓规讽,时同星日舒光铓。huò yú xié xuè yù guī fěng,shí tóng xīng rì shū guāng máng。
浣花老洁可企及,剑南平易应来降。huàn huā lǎo jié kě qǐ jí,jiàn nán píng yì yīng lái jiàng。
此行所遇多古意,笔仗况复俱精良。cǐ xíng suǒ yù duō gǔ yì,bǐ zhàng kuàng fù jù jīng liáng。
图形尽归大禹鼎,切玉不啻昆吾钢。tú xíng jǐn guī dà yǔ dǐng,qiè yù bù chì kūn wú gāng。
孤舟三峡上百丈,七年大郡宜轻装。gū zhōu sān xiá shàng bǎi zhàng,qī nián dà jùn yí qīng zhuāng。
西听猿啼易寂寞,北念鹤发增徊徨。xī tīng yuán tí yì jì mò,běi niàn hè fā zēng huái huáng。
连天别绪语不尽,数日解缆仍嫌忙。lián tiān bié xù yǔ bù jǐn,shù rì jiě lǎn réng xián máng。
膝前侍列子若弟,特达不异圭与璋。xī qián shì liè zi ruò dì,tè dá bù yì guī yǔ zhāng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

石磬

陈恭尹

制作成何代,嘉名出泗滨。zhì zuò chéng hé dài,jiā míng chū sì bīn。
难逢有心者,空学折腰人。nán féng yǒu xīn zhě,kōng xué zhé yāo rén。
声古宜歌颂,形方或矩身。shēng gǔ yí gē sòng,xíng fāng huò jǔ shēn。
茅斋聊借汝,终拟入韶钧。máo zhāi liáo jiè rǔ,zhōng nǐ rù sháo jūn。

香煎

陈恭尹

近日煎香片,前修未有称。jìn rì jiān xiāng piàn,qián xiū wèi yǒu chēng。
芬芳人所惜,暴殄世须惩。fēn fāng rén suǒ xī,bào tiǎn shì xū chéng。
用火先防烈,燃灰复可兴。yòng huǒ xiān fáng liè,rán huī fù kě xīng。
此身如白玉,三日试应能。cǐ shēn rú bái yù,sān rì shì yīng néng。

画叉

陈恭尹

不谓高难及,终知力有穷。bù wèi gāo nán jí,zhōng zhī lì yǒu qióng。
任人吾自逸,致远汝为工。rèn rén wú zì yì,zhì yuǎn rǔ wèi gōng。
枝指传蒙吏,循墙学孔公。zhī zhǐ chuán méng lì,xún qiáng xué kǒng gōng。
岂如燕匕首,只在地图中。qǐ rú yàn bǐ shǒu,zhǐ zài dì tú zhōng。

墨池

陈恭尹

石墨汝相得,翩翩文采多。shí mò rǔ xiāng dé,piān piān wén cǎi duō。
虽居白黑外,将奈浊清何。suī jū bái hēi wài,jiāng nài zhuó qīng hé。
满至先知损,群中不受磨。mǎn zhì xiān zhī sǔn,qún zhōng bù shòu mó。
毋言一勺小,从古有风波。wú yán yī sháo xiǎo,cóng gǔ yǒu fēng bō。

笔山

陈恭尹

似得卧游图,峰峰落座隅。shì dé wò yóu tú,fēng fēng luò zuò yú。
并将文格古,恰与性灵孤。bìng jiāng wén gé gǔ,qià yǔ xìng líng gū。
意内存真隐,生来伴老孺。yì nèi cún zhēn yǐn,shēng lái bàn lǎo rú。
高深长在目,聚米复何须。gāo shēn zhǎng zài mù,jù mǐ fù hé xū。

花架

陈恭尹

青春虽共得,弱植本难工。qīng chūn suī gòng dé,ruò zhí běn nán gōng。
小结藤兼竹,无妨雨复风。xiǎo jié téng jiān zhú,wú fáng yǔ fù fēng。
细香通静后,微月覆轩东。xì xiāng tōng jìng hòu,wēi yuè fù xuān dōng。
未少匡扶力,花开不任功。wèi shǎo kuāng fú lì,huā kāi bù rèn gōng。

棋枰

陈恭尹

终古纷争地,当年克让风。zhōng gǔ fēn zhēng dì,dāng nián kè ràng fēng。
画如分易象,度亦合天工。huà rú fēn yì xiàng,dù yì hé tiān gōng。
疏密群星似,纵横末俗同。shū mì qún xīng shì,zòng héng mò sú tóng。
无穷机与巧,不出数行中。wú qióng jī yǔ qiǎo,bù chū shù xíng zhōng。

芒鞋

陈恭尹

以貌若不足,于行安有馀。yǐ mào ruò bù zú,yú xíng ān yǒu yú。
即云素履往,犹似结绳初。jí yún sù lǚ wǎng,yóu shì jié shéng chū。
山色绿相得,藓痕青未除。shān sè lǜ xiāng dé,xiǎn hén qīng wèi chú。
从来深薄意,于汝更何如。cóng lái shēn báo yì,yú rǔ gèng hé rú。

麈尾

陈恭尹

麈尾谁家物,谈时废弗能。zhǔ wěi shuí jiā wù,tán shí fèi fú néng。
将无欺白发,喜不受青蝇。jiāng wú qī bái fā,xǐ bù shòu qīng yíng。
饰玉身虽贵,怀琼岁莫徵。shì yù shēn suī guì,huái qióng suì mò zhēng。
山中乐仙隐,非愿有名称。shān zhōng lè xiān yǐn,fēi yuàn yǒu míng chēng。

镇纸

陈恭尹

刀锥皆见末,汝钝类模棱。dāo zhuī jiē jiàn mò,rǔ dùn lèi mó léng。
及与飘风会,方多镇物称。jí yǔ piāo fēng huì,fāng duō zhèn wù chēng。
卷舒劳重寄,著作得良朋。juǎn shū láo zhòng jì,zhù zuò dé liáng péng。
自古安刘者,都无文学能。zì gǔ ān liú zhě,dōu wú wén xué néng。

琴囊

陈恭尹

古道寄山水,正声终在兹。gǔ dào jì shān shuǐ,zhèng shēng zhōng zài zī。
龙唇倘弗御,凤鸟至何时。lóng chún tǎng fú yù,fèng niǎo zhì hé shí。
鲜洁蜀川锦,缠绵园客丝。xiān jié shǔ chuān jǐn,chán mián yuán kè sī。
将知用心处,不欲负钟期。jiāng zhī yòng xīn chù,bù yù fù zhōng qī。

蒲团

陈恭尹

蒲簟圆如月,茅斋寒似冰。pú diàn yuán rú yuè,máo zhāi hán shì bīng。
难将幽独意,举似住山僧。nán jiāng yōu dú yì,jǔ shì zhù shān sēng。
暗泪续清晓,朗吟枯夜灯。àn lèi xù qīng xiǎo,lǎng yín kū yè dēng。
闲来看坐处,书破一层层。xián lái kàn zuò chù,shū pò yī céng céng。

白云泉

陈恭尹

客有清秋约,泉来第一峰。kè yǒu qīng qiū yuē,quán lái dì yī fēng。
涧中分夜月,铛里沸风松。jiàn zhōng fēn yè yuè,dāng lǐ fèi fēng sōng。
淡发茶香远,寒消酒力浓。dàn fā chá xiāng yuǎn,hán xiāo jiǔ lì nóng。
寻源知不近,明日更扶筇。xún yuán zhī bù jìn,míng rì gèng fú qióng。

上弦月

陈恭尹

暮见中天月,幽人思几重。mù jiàn zhōng tiān yuè,yōu rén sī jǐ zhòng。
池如开半璧,光渐远西峰。chí rú kāi bàn bì,guāng jiàn yuǎn xī fēng。
候满疑珠蚌,衔幽笑烛龙。hòu mǎn yí zhū bàng,xián yōu xiào zhú lóng。
乘时知进德,鉴影惜颓容。chéng shí zhī jìn dé,jiàn yǐng xī tuí róng。

下弦月

陈恭尹

半晕犹明夜,东林独出迟。bàn yūn yóu míng yè,dōng lín dú chū chí。
虽升人定后,得见日高时。suī shēng rén dìng hòu,dé jiàn rì gāo shí。
为直常宜损,持盈岂若亏。wèi zhí cháng yí sǔn,chí yíng qǐ ruò kuī。
清光能复尔,未许醉人知。qīng guāng néng fù ěr,wèi xǔ zuì rén zhī。