古诗词

锦石歌为梁药亭赋

陈恭尹

梁生昨日归自吴,手中满把骊龙珠。liáng shēng zuó rì guī zì wú,shǒu zhōng mǎn bǎ lí lóng zhū。
玉盘静注天华水,落手光芒水中起。yù pán jìng zhù tiān huá shuǐ,luò shǒu guāng máng shuǐ zhōng qǐ。
或如初日生鸿蒙,或如淡月沉寒空。huò rú chū rì shēng hóng méng,huò rú dàn yuè chén hán kōng。
或如虎豹在大泽,昂首斑斑雾中出。huò rú hǔ bào zài dà zé,áng shǒu bān bān wù zhōng chū。
或如骏马浴江湖,赭白连钱半有无。huò rú jùn mǎ yù jiāng hú,zhě bái lián qián bàn yǒu wú。
或如霜岸晓,逝水流云交缭绕。huò rú shuāng àn xiǎo,shì shuǐ liú yún jiāo liáo rào。
或如园林春,李桃花落凝锦茵。huò rú yuán lín chūn,lǐ táo huā luò níng jǐn yīn。
或如越王胆,甘之如饴看不厌。huò rú yuè wáng dǎn,gān zhī rú yí kàn bù yàn。
或如窦妇机,周回委曲盘五丝。huò rú dòu fù jī,zhōu huí wěi qū pán wǔ sī。
或如远山暮天赤,或如断砌新苔碧。huò rú yuǎn shān mù tiān chì,huò rú duàn qì xīn tái bì。
或如瘗玉尸血侵,或如古鼎丹砂蚀。huò rú yì yù shī xuè qīn,huò rú gǔ dǐng dān shā shí。
方圆盈缺各异形,腹背廉隅非一色。fāng yuán yíng quē gè yì xíng,fù bèi lián yú fēi yī sè。
谽谺窍穴具吐吞,浅淡深浓相照射。hān xiā qiào xué jù tǔ tūn,qiǎn dàn shēn nóng xiāng zhào shè。
天地生物何太奇,神工鬼斧谁能为。tiān dì shēng wù hé tài qí,shén gōng guǐ fǔ shuí néng wèi。
或云星陨乃化石,此物前身是奎璧。huò yún xīng yǔn nǎi huà shí,cǐ wù qián shēn shì kuí bì。
不然锻鍊自女娲,补天馀力生精华。bù rán duàn liàn zì nǚ wā,bǔ tiān yú lì shēng jīng huá。
不然布阵逐诸葛,旌旆摇摇相掩夺。bù rán bù zhèn zhú zhū gé,jīng pèi yáo yáo xiāng yǎn duó。
问君得之于何方,六合之县州维扬。wèn jūn dé zhī yú hé fāng,liù hé zhī xiàn zhōu wéi yáng。
满堂宾客为君赋,形容未极徒嗟伤。mǎn táng bīn kè wèi jūn fù,xíng róng wèi jí tú jiē shāng。
因忆夜来江上雨,泥沙之中复无数。yīn yì yè lái jiāng shàng yǔ,ní shā zhī zhōng fù wú shù。
作歌不得吾与汝,男儿固当择所主。zuò gē bù dé wú yǔ rǔ,nán ér gù dāng zé suǒ zhǔ。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

冬草得言字

陈恭尹

无论南与北,一种白连门。wú lùn nán yǔ běi,yī zhǒng bái lián mén。
岂不怨迟暮,曾承天地恩。qǐ bù yuàn chí mù,céng chéng tiān dì ēn。
远风疏劲叶,春色聚寒根。yuǎn fēng shū jìn yè,chūn sè jù hán gēn。
独立观元化,悠悠何所言。dú lì guān yuán huà,yōu yōu hé suǒ yán。

寒灯得遥字

陈恭尹

亦自寻常见,分明在此宵。yì zì xún cháng jiàn,fēn míng zài cǐ xiāo。
抱将心耿耿,来对雨萧萧。bào jiāng xīn gěng gěng,lái duì yǔ xiāo xiāo。
虚壁涵光浅,澄溪落影遥。xū bì hán guāng qiǎn,chéng xī luò yǐng yáo。
只须环万匝,长咏破无聊。zhǐ xū huán wàn zā,zhǎng yǒng pò wú liáo。

纸窗

陈恭尹

虚牖任风行,灯摇坐不成。xū yǒu rèn fēng xíng,dēng yáo zuò bù chéng。
谁开一匹练,似得数重城。shuí kāi yī pǐ liàn,shì dé shù zhòng chéng。
自鉴呈身影,孤吟聚正声。zì jiàn chéng shēn yǐng,gū yín jù zhèng shēng。
古人于视听,毋取太分明。gǔ rén yú shì tīng,wú qǔ tài fēn míng。

陈恭尹

乱毫犹可束,今古更纷纷。luàn háo yóu kě shù,jīn gǔ gèng fēn fēn。
手剑不到处,霜锋时赖君。shǒu jiàn bù dào chù,shuāng fēng shí lài jūn。
柔能含道妙,虚足纳风云。róu néng hán dào miào,xū zú nà fēng yún。
枯尽文人血,名成属典坟。kū jǐn wén rén xuè,míng chéng shǔ diǎn fén。

陈恭尹

珠帘明瑟瑟,之子正晨兴。zhū lián míng sè sè,zhī zi zhèng chén xīng。
翡翠为装带,珊瑚自挂绳。fěi cuì wèi zhuāng dài,shān hú zì guà shéng。
杂花沾未落,双燕入犹能。zá huā zhān wèi luò,shuāng yàn rù yóu néng。
只觉高堂上,青山又一层。zhǐ jué gāo táng shàng,qīng shān yòu yī céng。

寒树得阴字

陈恭尹

非无生气在,孤直未成林。fēi wú shēng qì zài,gū zhí wèi chéng lín。
幸以不材老,能忘时序心。xìng yǐ bù cái lǎo,néng wàng shí xù xīn。
空巢悬宿叶,新月下疏阴。kōng cháo xuán sù yè,xīn yuè xià shū yīn。
为报青阳道,前溪雪已深。wèi bào qīng yáng dào,qián xī xuě yǐ shēn。

宿鸟

陈恭尹

日暮将何适,归飞尚有林。rì mù jiāng hé shì,guī fēi shàng yǒu lín。
侧衔千里翼,独立五更心。cè xián qiān lǐ yì,dú lì wǔ gèng xīn。
山月横枝浅,寒池顾影深。shān yuè héng zhī qiǎn,hán chí gù yǐng shēn。
幸无弹射患,安梦得于今。xìng wú dàn shè huàn,ān mèng dé yú jīn。

陈恭尹

遇物时能曲,垂天自不斜。yù wù shí néng qū,chuí tiān zì bù xié。
可怜无尺土,亦复着高花。kě lián wú chǐ tǔ,yì fù zhe gāo huā。
柔是长生道,清宜处士家。róu shì zhǎng shēng dào,qīng yí chù shì jiā。
柴门开一角,山月也从遮。chái mén kāi yī jiǎo,shān yuè yě cóng zhē。

夜漏

陈恭尹

滴滴来心上,铮铮出暗风。dī dī lái xīn shàng,zhēng zhēng chū àn fēng。
年流今夜里,天定此声中。nián liú jīn yè lǐ,tiān dìng cǐ shēng zhōng。
候日随阴尽,占星到晓空。hòu rì suí yīn jǐn,zhàn xīng dào xiǎo kōng。
谁言良冶手,真有授时功。shuí yán liáng yě shǒu,zhēn yǒu shòu shí gōng。

春帆

陈恭尹

极浦浮无际,轻帆挂自牢。jí pǔ fú wú jì,qīng fān guà zì láo。
入天云片立,排日海门高。rù tiān yún piàn lì,pái rì hǎi mén gāo。
险绝行鲛室,风长引鹭涛。xiǎn jué xíng jiāo shì,fēng zhǎng yǐn lù tāo。
故人春有信,书阁坐劳劳。gù rén chūn yǒu xìn,shū gé zuò láo láo。

春岸

陈恭尹

野岸关心地,高花下亦花。yě àn guān xīn dì,gāo huā xià yì huā。
弱枝低浪举,轻片落风斜。ruò zhī dī làng jǔ,qīng piàn luò fēng xié。
有力黄柑酒,无营白鸟家。yǒu lì huáng gān jiǔ,wú yíng bái niǎo jiā。
客中才见月,一夕梦汀沙。kè zhōng cái jiàn yuè,yī xī mèng tīng shā。

春泉

陈恭尹

石上冰初解,田间绿已阴。shí shàng bīng chū jiě,tián jiān lǜ yǐ yīn。
无穷资地力,不息自天心。wú qióng zī dì lì,bù xī zì tiān xīn。
暗谷藏声浅,平池见底深。àn gǔ cáng shēng qiǎn,píng chí jiàn dǐ shēn。
但令常润下,何用更为霖。dàn lìng cháng rùn xià,hé yòng gèng wèi lín。

春衣

陈恭尹

东风曾不定,乍暖复馀寒。dōng fēng céng bù dìng,zhà nuǎn fù yú hán。
走马初沾汗,看花每出栏。zǒu mǎ chū zhān hàn,kàn huā měi chū lán。
佳人传素手,公子试轻纨。jiā rén chuán sù shǒu,gōng zi shì qīng wán。
白石高吟客,而今衣尚单。bái shí gāo yín kè,ér jīn yī shàng dān。

春屐

陈恭尹

自蜡一双屐,南金不是过。zì là yī shuāng jī,nán jīn bù shì guò。
世人皆大笑,未雨更如何。shì rén jiē dà xiào,wèi yǔ gèng rú hé。
高齿防欹侧,深泥免轗轲。gāo chǐ fáng yī cè,shēn ní miǎn kǎn kē。
病身须托尔,三月好花多。bìng shēn xū tuō ěr,sān yuè hǎo huā duō。

春灯

陈恭尹

疏灯传客影,一半落窗纱。shū dēng chuán kè yǐng,yī bàn luò chuāng shā。
老眼吾看晕,东风汝亦花。lǎo yǎn wú kàn yūn,dōng fēng rǔ yì huā。
夜吟良足恋,春酒不劳赊。yè yín liáng zú liàn,chūn jiǔ bù láo shē。
犬子惊时节,裁书问到家。quǎn zi jīng shí jié,cái shū wèn dào jiā。