古诗词

锦石歌为梁药亭赋

陈恭尹

梁生昨日归自吴,手中满把骊龙珠。liáng shēng zuó rì guī zì wú,shǒu zhōng mǎn bǎ lí lóng zhū。
玉盘静注天华水,落手光芒水中起。yù pán jìng zhù tiān huá shuǐ,luò shǒu guāng máng shuǐ zhōng qǐ。
或如初日生鸿蒙,或如淡月沉寒空。huò rú chū rì shēng hóng méng,huò rú dàn yuè chén hán kōng。
或如虎豹在大泽,昂首斑斑雾中出。huò rú hǔ bào zài dà zé,áng shǒu bān bān wù zhōng chū。
或如骏马浴江湖,赭白连钱半有无。huò rú jùn mǎ yù jiāng hú,zhě bái lián qián bàn yǒu wú。
或如霜岸晓,逝水流云交缭绕。huò rú shuāng àn xiǎo,shì shuǐ liú yún jiāo liáo rào。
或如园林春,李桃花落凝锦茵。huò rú yuán lín chūn,lǐ táo huā luò níng jǐn yīn。
或如越王胆,甘之如饴看不厌。huò rú yuè wáng dǎn,gān zhī rú yí kàn bù yàn。
或如窦妇机,周回委曲盘五丝。huò rú dòu fù jī,zhōu huí wěi qū pán wǔ sī。
或如远山暮天赤,或如断砌新苔碧。huò rú yuǎn shān mù tiān chì,huò rú duàn qì xīn tái bì。
或如瘗玉尸血侵,或如古鼎丹砂蚀。huò rú yì yù shī xuè qīn,huò rú gǔ dǐng dān shā shí。
方圆盈缺各异形,腹背廉隅非一色。fāng yuán yíng quē gè yì xíng,fù bèi lián yú fēi yī sè。
谽谺窍穴具吐吞,浅淡深浓相照射。hān xiā qiào xué jù tǔ tūn,qiǎn dàn shēn nóng xiāng zhào shè。
天地生物何太奇,神工鬼斧谁能为。tiān dì shēng wù hé tài qí,shén gōng guǐ fǔ shuí néng wèi。
或云星陨乃化石,此物前身是奎璧。huò yún xīng yǔn nǎi huà shí,cǐ wù qián shēn shì kuí bì。
不然锻鍊自女娲,补天馀力生精华。bù rán duàn liàn zì nǚ wā,bǔ tiān yú lì shēng jīng huá。
不然布阵逐诸葛,旌旆摇摇相掩夺。bù rán bù zhèn zhú zhū gé,jīng pèi yáo yáo xiāng yǎn duó。
问君得之于何方,六合之县州维扬。wèn jūn dé zhī yú hé fāng,liù hé zhī xiàn zhōu wéi yáng。
满堂宾客为君赋,形容未极徒嗟伤。mǎn táng bīn kè wèi jūn fù,xíng róng wèi jí tú jiē shāng。
因忆夜来江上雨,泥沙之中复无数。yīn yì yè lái jiāng shàng yǔ,ní shā zhī zhōng fù wú shù。
作歌不得吾与汝,男儿固当择所主。zuò gē bù dé wú yǔ rǔ,nán ér gù dāng zé suǒ zhǔ。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

宿冲虚观

陈恭尹

碧削群峰列四垣,仙宫高坐不知寒。bì xuē qún fēng liè sì yuán,xiān gōng gāo zuò bù zhī hán。
春前萤火明丹灶,夜静流星落斗坛。chūn qián yíng huǒ míng dān zào,yè jìng liú xīng luò dòu tán。
几穴雕梁巢白蚁,一家衰草住黄冠。jǐ xué diāo liáng cháo bái yǐ,yī jiā shuāi cǎo zhù huáng guān。
山尊对语梅花下,福地而今路亦难。shān zūn duì yǔ méi huā xià,fú dì ér jīn lù yì nán。

过薛剑公不值

陈恭尹

竹窗虚掩读书堂,远近游踪日已黄。zhú chuāng xū yǎn dú shū táng,yuǎn jìn yóu zōng rì yǐ huáng。
舍瑟定偕童子去,采芝还入老人行。shě sè dìng xié tóng zi qù,cǎi zhī hái rù lǎo rén xíng。
苔侵旧绿缘金井,花散高红点石床。tái qīn jiù lǜ yuán jīn jǐng,huā sàn gāo hóng diǎn shí chuáng。
一度不留君未惜,年年归路属春阳。yī dù bù liú jūn wèi xī,nián nián guī lù shǔ chūn yáng。

雨后登楼迟梁器圃不至

陈恭尹

江楼频约落花间,乱世幽期岂待闲。jiāng lóu pín yuē luò huā jiān,luàn shì yōu qī qǐ dài xián。
几度莺声逢旧国,二年春色各柴关。jǐ dù yīng shēng féng jiù guó,èr nián chūn sè gè chái guān。
新虹映日收残雨,积水浮天出断山。xīn hóng yìng rì shōu cán yǔ,jī shuǐ fú tiān chū duàn shān。
目极故人居可见,布帆无恙夕空还。mù jí gù rén jū kě jiàn,bù fān wú yàng xī kōng hái。

秋日西郊宴集同岑梵则张穆之陈乔生王说作高望公庞祖如梁药亭梁颙若屈泰士屈翁山时翁山归自塞上

陈恭尹

黍苗无际雁高飞,对酒心知此日稀。shǔ miáo wú jì yàn gāo fēi,duì jiǔ xīn zhī cǐ rì xī。
珠海寺边游子合,玉门关外故人归。zhū hǎi sì biān yóu zi hé,yù mén guān wài gù rén guī。
半生岁月看流水,百战山河见落晖。bàn shēng suì yuè kàn liú shuǐ,bǎi zhàn shān hé jiàn luò huī。
欲洒新亭数行泪,南朝风景已全非。yù sǎ xīn tíng shù xíng lèi,nán cháo fēng jǐng yǐ quán fēi。

寄答方楚卿

陈恭尹

羚羊峡里忆同船,江水盈盈十五年。líng yáng xiá lǐ yì tóng chuán,jiāng shuǐ yíng yíng shí wǔ nián。
汉业不安分鼎地,楚臣谁定胜人天。hàn yè bù ān fēn dǐng dì,chǔ chén shuí dìng shèng rén tiān。
思莼酒客归乡井,攀柏孤儿守墓田。sī chún jiǔ kè guī xiāng jǐng,pān bǎi gū ér shǒu mù tián。
三十无成惭父友,报书惟有一潸然。sān shí wú chéng cán fù yǒu,bào shū wéi yǒu yī shān rán。

送雁

陈恭尹

数声嘹呖起汀沙,乱点晴空暮影斜。shù shēng liáo lì qǐ tīng shā,luàn diǎn qíng kōng mù yǐng xié。
六翮欲冲辽海雪,一行先别岭南花。liù hé yù chōng liáo hǎi xuě,yī xíng xiān bié lǐng nán huā。
但令处处无飞缴,莫恨年年不到家。dàn lìng chù chù wú fēi jiǎo,mò hèn nián nián bù dào jiā。
荇叶芦芽春渐遍,无穷烟水在天涯。xìng yè lú yá chūn jiàn biàn,wú qióng yān shuǐ zài tiān yá。

望燕

陈恭尹

封侯重颔黑衣袿,锦臆如花剪尾齐。fēng hóu zhòng hàn hēi yī guī,jǐn yì rú huā jiǎn wěi qí。
岁岁自来蓬户里,双双飞出柳塘西。suì suì zì lái péng hù lǐ,shuāng shuāng fēi chū liǔ táng xī。
清秋别我知何去,旧垒归心想未迷。qīng qiū bié wǒ zhī hé qù,jiù lěi guī xīn xiǎng wèi mí。
郭外沃田抛弃尽,不忧无处觅春泥。guō wài wò tián pāo qì jǐn,bù yōu wú chù mì chūn ní。

易宣人过访

陈恭尹

衰草闲园鸟不飞,海楼高坐每斜晖。shuāi cǎo xián yuán niǎo bù fēi,hǎi lóu gāo zuò měi xié huī。
是谁肯问幽栖地,有客身披隐士衣。shì shuí kěn wèn yōu qī dì,yǒu kè shēn pī yǐn shì yī。
独往肝肠怜汝小,后来风雅见人希。dú wǎng gān cháng lián rǔ xiǎo,hòu lái fēng yǎ jiàn rén xī。
深谈三日还三夜,未放江门一棹归。shēn tán sān rì hái sān yè,wèi fàng jiāng mén yī zhào guī。

同何不偕梁器圃魏和公梁药亭陶苦子宿灵洲山寺柬王说作王大雁

陈恭尹

灵洲秋色净无烟,水匝山隅浪匝天。líng zhōu qiū sè jìng wú yān,shuǐ zā shān yú làng zā tiān。
落日客寻江上寺,出林僧放月中船。luò rì kè xún jiāng shàng sì,chū lín sēng fàng yuè zhōng chuán。
渔依别港灯侵阁,鹤宿高巢影在泉。yú yī bié gǎng dēng qīn gé,hè sù gāo cháo yǐng zài quán。
欲与故人同梦到,夜来吟咏不曾眠。yù yǔ gù rén tóng mèng dào,yè lái yín yǒng bù céng mián。

寄易宣人

陈恭尹

碧云芳草遍河洲,心逐归潮到海楼。bì yún fāng cǎo biàn hé zhōu,xīn zhú guī cháo dào hǎi lóu。
谢氏门中多翰墨,卫郎年少最风流。xiè shì mén zhōng duō hàn mò,wèi láng nián shǎo zuì fēng liú。
入群野鹤能惊众,出土新松即傲秋。rù qún yě hè néng jīng zhòng,chū tǔ xīn sōng jí ào qiū。
近得孟光为伴侣,知君从此不低头。jìn dé mèng guāng wèi bàn lǚ,zhī jūn cóng cǐ bù dī tóu。

太息

陈恭尹

高台为陆沼为尘,一半扬州是海滨。gāo tái wèi lù zhǎo wèi chén,yī bàn yáng zhōu shì hǎi bīn。
白鸟自飞烟水上,青山不似乱离春。bái niǎo zì fēi yān shuǐ shàng,qīng shān bù shì luàn lí chūn。
松楸永隔兴哀地,陌路多逢太息人。sōng qiū yǒng gé xīng āi dì,mò lù duō féng tài xī rén。
共道君恩怜物命,不教鱼鳖近居民。gòng dào jūn ēn lián wù mìng,bù jiào yú biē jìn jū mín。

丙午岁旦漫题

陈恭尹

鹊噪莺鸣在四邻,鬓毛羞与岁争新。què zào yīng míng zài sì lín,bìn máo xiū yǔ suì zhēng xīn。
山妻漉酒相娱老,稚子牵衣出拜人。shān qī lù jiǔ xiāng yú lǎo,zhì zi qiān yī chū bài rén。
道不偶时聊自放,诗非繇命莫教贫。dào bù ǒu shí liáo zì fàng,shī fēi yáo mìng mò jiào pín。
可能更得闲无事,三十六回春草春。kě néng gèng dé xián wú shì,sān shí liù huí chūn cǎo chūn。

送何左王客游

陈恭尹

平生林下共幽期,至德如君是我师。píng shēng lín xià gòng yōu qī,zhì dé rú jūn shì wǒ shī。
一日未曾离奉养,十年不拟到城池。yī rì wèi céng lí fèng yǎng,shí nián bù nǐ dào chéng chí。
贫当乱世娱心少,老畏名山入眼迟。pín dāng luàn shì yú xīn shǎo,lǎo wèi míng shān rù yǎn chí。
暂脱彩衣行万里,春江杨柳绿丝丝。zàn tuō cǎi yī xíng wàn lǐ,chūn jiāng yáng liǔ lǜ sī sī。

怀古十首燕台

陈恭尹

燕南燕北战争馀,白草漫漫雪色初。yàn nán yàn běi zhàn zhēng yú,bái cǎo màn màn xuě sè chū。
河渡坚冰通下博,关门沙路走居胥。hé dù jiān bīng tōng xià bó,guān mén shā lù zǒu jū xū。
死求马骨言终验,生揕秦胸计已疏。sǐ qiú mǎ gǔ yán zhōng yàn,shēng zhèn qín xiōng jì yǐ shū。
犹有兴亡数行泪,夜来弹与乐君书。yóu yǒu xīng wáng shù xíng lèi,yè lái dàn yǔ lè jūn shū。

怀古十首燕台

陈恭尹

澹烟疏雨阖闾城,潮水千年恨未平。dàn yān shū yǔ hé lǘ chéng,cháo shuǐ qiān nián hèn wèi píng。
宝剑赐来吴命短,美人恩重父仇轻。bǎo jiàn cì lái wú mìng duǎn,měi rén ēn zhòng fù chóu qīng。
宫梧叶落随流出,台鹿春归引子行。gōng wú yè luò suí liú chū,tái lù chūn guī yǐn zi xíng。
何处扁舟人去后,铸金犹得似平生。hé chù biǎn zhōu rén qù hòu,zhù jīn yóu dé shì píng shēng。