古诗词

高固斋以长歌赠别赋答

陈恭尹

我生不辰稀所慰,唯以同心作同气。wǒ shēng bù chén xī suǒ wèi,wéi yǐ tóng xīn zuò tóng qì。
同心海内几人存,白首尘中觉无谓。tóng xīn hǎi nèi jǐ rén cún,bái shǒu chén zhōng jué wú wèi。
与君相知三十年,未曾识面心先传。yǔ jūn xiāng zhī sān shí nián,wèi céng shí miàn xīn xiān chuán。
穷通夷险每在眼,眉宇笑貌依希然。qióng tōng yí xiǎn měi zài yǎn,méi yǔ xiào mào yī xī rán。
去年握手仙羊石,今年大醉嵩台驿。qù nián wò shǒu xiān yáng shí,jīn nián dà zuì sōng tái yì。
狂呼绝叫许谁闻,座有王生老髯客。kuáng hū jué jiào xǔ shuí wén,zuò yǒu wáng shēng lǎo rán kè。
三山五岭本同风,千里帆樯指顾中。sān shān wǔ lǐng běn tóng fēng,qiān lǐ fān qiáng zhǐ gù zhōng。
朱明之末赵宋似,车辙幸不厓门同。zhū míng zhī mò zhào sòng shì,chē zhé xìng bù yá mén tóng。
田横岛上多义士,无成无败皆英雄。tián héng dǎo shàng duō yì shì,wú chéng wú bài jiē yīng xióng。
高牙大戟今满地,独少毛锥为表忠。gāo yá dà jǐ jīn mǎn dì,dú shǎo máo zhuī wèi biǎo zhōng。
高侯好事古希有,油素铅椠不离手。gāo hóu hǎo shì gǔ xī yǒu,yóu sù qiān qiàn bù lí shǒu。
引商刻羽固所能,水澨山陬恣求取。yǐn shāng kè yǔ gù suǒ néng,shuǐ shì shān zōu zì qiú qǔ。
前年北谒十三陵,鬓丝如雪须有冰。qián nián běi yè shí sān líng,bìn sī rú xuě xū yǒu bīng。
长安公卿争请乞,小书夜夜篝寒灯。zhǎng ān gōng qīng zhēng qǐng qǐ,xiǎo shū yè yè gōu hán dēng。
长歌赠我声声泪,虎卧龙跳千百字。zhǎng gē zèng wǒ shēng shēng lèi,hǔ wò lóng tiào qiān bǎi zì。
途穷时暮予何言,忠搆身危当日事。tú qióng shí mù yǔ hé yán,zhōng gòu shēn wēi dāng rì shì。
升沉何必问君平,大有同人偶复呈。shēng chén hé bì wèn jūn píng,dà yǒu tóng rén ǒu fù chéng。
火天上下固一揆,卦序后先如弟兄。huǒ tiān shàng xià gù yī kuí,guà xù hòu xiān rú dì xiōng。
且将欢笑乐今日,莫使临岐感叹生。qiě jiāng huān xiào lè jīn rì,mò shǐ lín qí gǎn tàn shēng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

琅琊王歌辞八首

陈恭尹

宝马鸣春风,马上人如龙。bǎo mǎ míng chūn fēng,mǎ shàng rén rú lóng。
下马道姓名,言是广平公。xià mǎ dào xìng míng,yán shì guǎng píng gōng。

雀劳利歌

陈恭尹

苍鹰飞飞雀劳利,高者逢之下得计。cāng yīng fēi fēi què láo lì,gāo zhě féng zhī xià dé jì。

折杨柳歌五首

陈恭尹

白羽照秋月,丽服明春风。bái yǔ zhào qiū yuè,lì fú míng chūn fēng。
朝来试马蹄,踯躅垂杨东。cháo lái shì mǎ tí,zhí zhú chuí yáng dōng。

折杨柳歌五首

陈恭尹

家居杨柳下,直路西北驰。jiā jū yáng liǔ xià,zhí lù xī běi chí。
望郎不可见,折尽门前枝。wàng láng bù kě jiàn,zhé jǐn mén qián zhī。

折杨柳歌五首

陈恭尹

放马在南涧,马嘶时向北。fàng mǎ zài nán jiàn,mǎ sī shí xiàng běi。
龙出渥洼中,万人皆辟易。lóng chū wò wā zhōng,wàn rén jiē pì yì。

折杨柳歌五首

陈恭尹

河北望河南,杨柳郁森森。hé běi wàng hé nán,yáng liǔ yù sēn sēn。
蕃汉虽二域,春风无两心。fān hàn suī èr yù,chūn fēng wú liǎng xīn。

折杨柳歌五首

陈恭尹

左手櫜健弓,右手结柔辔。zuǒ shǒu gāo jiàn gōng,yòu shǒu jié róu pèi。
抽出腰下刀,深勒燕山字。chōu chū yāo xià dāo,shēn lēi yàn shān zì。

企喻歌四首

陈恭尹

男儿欲作健,不用持弓槊。nán ér yù zuò jiàn,bù yòng chí gōng shuò。
狮子一顾笑,百兽毛自落。shī zi yī gù xiào,bǎi shòu máo zì luò。

企喻歌四首

陈恭尹

放马在大野,草浅马腾跃。fàng mǎ zài dà yě,cǎo qiǎn mǎ téng yuè。
铁作身上衣,明朝为君着。tiě zuò shēn shàng yī,míng cháo wèi jūn zhe。

企喻歌四首

陈恭尹

前营看后营,万马肃无声。qián yíng kàn hòu yíng,wàn mǎ sù wú shēng。
前军看后军,大旆蔽平原。qián jūn kàn hòu jūn,dà pèi bì píng yuán。

企喻歌四首

陈恭尹

男儿堕地日,会有冲天时。nán ér duò dì rì,huì yǒu chōng tiān shí。
泰山与鸿毛,各是人所为。tài shān yǔ hóng máo,gè shì rén suǒ wèi。

捉搦歌四首

陈恭尹

好月在天常患缺,硬弓在櫜常患折。hǎo yuè zài tiān cháng huàn quē,yìng gōng zài gāo cháng huàn zhé。
男儿穷居苦无骨,老女不嫁忌嫁毕。nán ér qióng jū kǔ wú gǔ,lǎo nǚ bù jià jì jià bì。

捉搦歌四首

陈恭尹

两株银杏江边老,花者是公实者母。liǎng zhū yín xìng jiāng biān lǎo,huā zhě shì gōng shí zhě mǔ。
天生神物必有偶,独坐空房今白首。tiān shēng shén wù bì yǒu ǒu,dú zuò kōng fáng jīn bái shǒu。

捉搦歌四首

陈恭尹

路傍古井人所食,清浅分明辨沙砾。lù bàng gǔ jǐng rén suǒ shí,qīng qiǎn fēn míng biàn shā lì。
可邻照影多行客,不见须眉见巾帼。kě lín zhào yǐng duō xíng kè,bù jiàn xū méi jiàn jīn guó。

捉搦歌四首

陈恭尹

江东蔗竿长丈二,中间可啖两头弃。jiāng dōng zhè gān zhǎng zhàng èr,zhōng jiān kě dàn liǎng tóu qì。
少年往矣老不济,四十五十无多岁。shǎo nián wǎng yǐ lǎo bù jì,sì shí wǔ shí wú duō suì。