古诗词

赠别史蕉饮吉士次其僧字诗二十九韵

陈恭尹

枯坐欲似参学僧,日钻故纸如窗蝇。kū zuò yù shì cān xué sēng,rì zuān gù zhǐ rú chuāng yíng。
白头兀兀尚若此,面目自照殊可憎。bái tóu wù wù shàng ruò cǐ,miàn mù zì zhào shū kě zēng。
曾上罗浮宿绝顶,中宵见日得未曾。céng shàng luó fú sù jué dǐng,zhōng xiāo jiàn rì dé wèi céng。
二曜何常一安处,以此自慰还自绳。èr yào hé cháng yī ān chù,yǐ cǐ zì wèi hái zì shéng。
因之仰首叩阊阖,■词既竭天不应。yīn zhī yǎng shǒu kòu chāng hé,cí jì jié tiān bù yīng。
星宿坠地化苍狗,下界逐肉飞鹯鹰。xīng sù zhuì dì huà cāng gǒu,xià jiè zhú ròu fēi zhān yīng。
海上三山淼难即,胸中五岳高崚嶒。hǎi shàng sān shān miǎo nán jí,xiōng zhōng wǔ yuè gāo léng céng。
鲍公遗履直欲借,列子风御如可乘。bào gōng yí lǚ zhí yù jiè,liè zi fēng yù rú kě chéng。
方思翱翔周八极,物色英俊开群瞢。fāng sī áo xiáng zhōu bā jí,wù sè yīng jùn kāi qún méng。
爱君才名早艳发,文坛拔帜时先登。ài jūn cái míng zǎo yàn fā,wén tán bá zhì shí xiān dēng。
虚中若谷每能下,大器善受惟不矜。xū zhōng ruò gǔ měi néng xià,dà qì shàn shòu wéi bù jīn。
南来往往有佳句,见者动色相嗟称。nán lái wǎng wǎng yǒu jiā jù,jiàn zhě dòng sè xiāng jiē chēng。
谁言为道贵日损,山海未厌涓埃增。shuí yán wèi dào guì rì sǔn,shān hǎi wèi yàn juān āi zēng。
过河之鱼戒鲂鱮,希有之鸟遇大鹏。guò hé zhī yú jiè fáng xù,xī yǒu zhī niǎo yù dà péng。
淹留残腊倏已尽,地气正月乃上腾。yān liú cán là shū yǐ jǐn,dì qì zhèng yuè nǎi shàng téng。
枯条冻卉各生意,争奇竞巧无不能。kū tiáo dòng huì gè shēng yì,zhēng qí jìng qiǎo wú bù néng。
当歌岂复问昼夜,纵饮不必论斗升。dāng gē qǐ fù wèn zhòu yè,zòng yǐn bù bì lùn dòu shēng。
那能老大更束缚,蛟龙反受鱼人罾。nà néng lǎo dà gèng shù fù,jiāo lóng fǎn shòu yú rén zēng。
杯阑烛跋语未息,斋厨茶灶烟不兴。bēi lán zhú bá yǔ wèi xī,zhāi chú chá zào yān bù xīng。
城角乌乌觉残梦,日光杲杲生觚棱。chéng jiǎo wū wū jué cán mèng,rì guāng gǎo gǎo shēng gū léng。
一时车马各星散,室中尚有孤吟灯。yī shí chē mǎ gè xīng sàn,shì zhōng shàng yǒu gū yín dēng。
从来沈忧发易白,我已白尽仍不惩。cóng lái shěn yōu fā yì bái,wǒ yǐ bái jǐn réng bù chéng。
鞭心入里欲近道,蕉皮剥尽空层层。biān xīn rù lǐ yù jìn dào,jiāo pí bō jǐn kōng céng céng。
春江少雨石尽见,百尺潭水犹清澄。chūn jiāng shǎo yǔ shí jǐn jiàn,bǎi chǐ tán shuǐ yóu qīng chéng。
归舟唱和昆若弟,南北都会邗与升。guī zhōu chàng hé kūn ruò dì,nán běi dōu huì hán yǔ shēng。
鱼鸟亲人自飞跃,垂杨匝水丝鬅鬙。yú niǎo qīn rén zì fēi yuè,chuí yáng zā shuǐ sī péng sēng。
长途兴会或有得,一篇示我南中朋。zhǎng tú xīng huì huò yǒu dé,yī piān shì wǒ nán zhōng péng。
等身之集未敢请,衡阳纸贵难为誊。děng shēn zhī jí wèi gǎn qǐng,héng yáng zhǐ guì nán wèi téng。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

行路难

陈恭尹

君不见天上之星坠为石,又不闻地中有雷生霹雳。jūn bù jiàn tiān shàng zhī xīng zhuì wèi shí,yòu bù wén dì zhōng yǒu léi shēng pī lì。
星有光芒犹可避,雷无定所谁能测。xīng yǒu guāng máng yóu kě bì,léi wú dìng suǒ shuí néng cè。
杀人岂必干与戈,尺地寸天皆局蹐。shā rén qǐ bì gàn yǔ gē,chǐ dì cùn tiān jiē jú jí。
重城高寝自谓安,中夜思之眠岂得。zhòng chéng gāo qǐn zì wèi ān,zhōng yè sī zhī mián qǐ dé。
何能变化为蟭螟,飞入睫中人不识。hé néng biàn huà wèi jiāo míng,fēi rù jié zhōng rén bù shí。

行路难

陈恭尹

翩翩之雁来天隅,中有一者飞而孤。piān piān zhī yàn lái tiān yú,zhōng yǒu yī zhě fēi ér gū。
自丧其雄不并宿,江中警夜甘为奴。zì sàng qí xióng bù bìng sù,jiāng zhōng jǐng yè gān wèi nú。
江滨之人少慈惠,一网高张百禽殪。jiāng bīn zhī rén shǎo cí huì,yī wǎng gāo zhāng bǎi qín yì。
不虞永断匹偶恩,食肉卖毛为得计。bù yú yǒng duàn pǐ ǒu ēn,shí ròu mài máo wèi dé jì。

行路难

陈恭尹

君不闻蜀山多阴稀见日,群犬吠之盈万室。jūn bù wén shǔ shān duō yīn xī jiàn rì,qún quǎn fèi zhī yíng wàn shì。
又不闻野人有妇一目偏,出见举世皆不妍。yòu bù wén yě rén yǒu fù yī mù piān,chū jiàn jǔ shì jiē bù yán。
是非好恶何有定,昨者高岸今为渊。shì fēi hǎo è hé yǒu dìng,zuó zhě gāo àn jīn wèi yuān。
劝君且自酣杯酒,劝君不用狂开口。quàn jūn qiě zì hān bēi jiǔ,quàn jūn bù yòng kuáng kāi kǒu。
正言自古有戈矛,上士闻之皆却走。zhèng yán zì gǔ yǒu gē máo,shàng shì wén zhī jiē què zǒu。

行路难

陈恭尹

君不见五陵年少插两弓,左射右射皆能工。jūn bù jiàn wǔ líng nián shǎo chā liǎng gōng,zuǒ shè yòu shè jiē néng gōng。
金丸如星羽如月,骄马蹴踏鸣秋风。jīn wán rú xīng yǔ rú yuè,jiāo mǎ cù tà míng qiū fēng。
林中走兽猎已尽,仰面四顾苍天空。lín zhōng zǒu shòu liè yǐ jǐn,yǎng miàn sì gù cāng tiān kōng。
千年老鹤青田产,昨日瑶池衔玉简。qiān nián lǎo hè qīng tián chǎn,zuó rì yáo chí xián yù jiǎn。
未回劲翮排天门,莫使霜毛刺人眼。wèi huí jìn hé pái tiān mén,mò shǐ shuāng máo cì rén yǎn。

行路难

陈恭尹

卞和入山得璞玉,献之未售先刖足。biàn hé rù shān dé pú yù,xiàn zhī wèi shòu xiān yuè zú。
秦王易以十五城,赵国不与终受兵。qín wáng yì yǐ shí wǔ chéng,zhào guó bù yǔ zhōng shòu bīng。
从来至宝物所忌,锥刀之末今人争。cóng lái zhì bǎo wù suǒ jì,zhuī dāo zhī mò jīn rén zhēng。
小民止可求粗足,朝饭糟糠暮饘粥。xiǎo mín zhǐ kě qiú cū zú,cháo fàn zāo kāng mù zhān zhōu。
轻裘肥马不易夸,有司视尔如仇家。qīng qiú féi mǎ bù yì kuā,yǒu sī shì ěr rú chóu jiā。

行路难

陈恭尹

隰有桑,阪有漆,朝朝斤斧无虚日。xí yǒu sāng,bǎn yǒu qī,cháo cháo jīn fǔ wú xū rì。
社西老树且千年,于人无益已则全。shè xī lǎo shù qiě qiān nián,yú rén wú yì yǐ zé quán。
美材岂合终弃置,用之贵得逢英贤。měi cái qǐ hé zhōng qì zhì,yòng zhī guì dé féng yīng xián。
昨者公家求大木,匠石顾之蒙见录。zuó zhě gōng jiā qiú dà mù,jiàng shí gù zhī méng jiàn lù。
已辞根柢落高云,却伴沙泥委空谷。yǐ cí gēn dǐ luò gāo yún,què bàn shā ní wěi kōng gǔ。

行路难

陈恭尹

葡萄酒,黄金卮,玉箫瑶瑟声参差。pú táo jiǔ,huáng jīn zhī,yù xiāo yáo sè shēng cān chà。
佳人长袖为君舞,今时不饮将何时。jiā rén zhǎng xiù wèi jūn wǔ,jīn shí bù yǐn jiāng hé shí。
是与非,得与失,百年都是攒眉日。shì yǔ fēi,dé yǔ shī,bǎi nián dōu shì zǎn méi rì。
刘伶一醉死便埋,嗣宗多事犹咏怀。liú líng yī zuì sǐ biàn mái,sì zōng duō shì yóu yǒng huái。
畏首畏尾身馀几,智士畏名如畏鬼。wèi shǒu wèi wěi shēn yú jǐ,zhì shì wèi míng rú wèi guǐ。
君不闻隋家白鹤自拔毛,周庙牺鸡啄其尾。jūn bù wén suí jiā bái hè zì bá máo,zhōu miào xī jī zhuó qí wěi。

行路难

陈恭尹

孔雀之血能杀人,翠钿金尾光彻身。kǒng què zhī xuè néng shā rén,cuì diàn jīn wěi guāng chè shēn。
古来贤圣不外饰,蛙声紫色能乱真。gǔ lái xián shèng bù wài shì,wā shēng zǐ sè néng luàn zhēn。
一人独坐深宫里,拜跪满前皆有以。yī rén dú zuò shēn gōng lǐ,bài guì mǎn qián jiē yǒu yǐ。
谁悬明镜照中心,为佞为忠总相似。shuí xuán míng jìng zhào zhōng xīn,wèi nìng wèi zhōng zǒng xiāng shì。
仲尼一语君勿谖,先观其行后其言。zhòng ní yī yǔ jūn wù xuān,xiān guān qí xíng hòu qí yán。
君子温温如白玉,利口便便中有毒。jūn zi wēn wēn rú bái yù,lì kǒu biàn biàn zhōng yǒu dú。
其毒愈甚文愈高,请君记取孔雀毛。qí dú yù shén wén yù gāo,qǐng jūn jì qǔ kǒng què máo。

行路难

陈恭尹

落花一别树,安择清波与污泥。luò huā yī bié shù,ān zé qīng bō yǔ wū ní。
自古皆有死,刀兵床第无高低。zì gǔ jiē yǒu sǐ,dāo bīng chuáng dì wú gāo dī。
梦中得食醒难饱,夷齐身饿名不朽。mèng zhōng dé shí xǐng nán bǎo,yí qí shēn è míng bù xiǔ。
流芳一日不易为,遗臭万年安足道。liú fāng yī rì bù yì wèi,yí chòu wàn nián ān zú dào。