古诗词

蒿花

陈恭尹

忧世庄生目,于蔬亦有蒿。yōu shì zhuāng shēng mù,yú shū yì yǒu hāo。
入厨充野蔌,登俎让溪毛。rù chú chōng yě sù,dēng zǔ ràng xī máo。
软滑人争尚,芳辛众每饕。ruǎn huá rén zhēng shàng,fāng xīn zhòng měi tāo。
莼丝堪并驾,蒌笋或同曹。chún sī kān bìng jià,lóu sǔn huò tóng cáo。
养胃功殊大,驱痰效可掺。yǎng wèi gōng shū dà,qū tán xiào kě càn。
理畦犹画井,疏洫渐成濠。lǐ qí yóu huà jǐng,shū xù jiàn chéng háo。
隔岁勤锄锸,先时举桔槔。gé suì qín chú chā,xiān shí jǔ jú gāo。
散根临雪候,聚族冒寒皋。sàn gēn lín xuě hòu,jù zú mào hán gāo。
葱茜超群卉,肥硗擅土膏。cōng qiàn chāo qún huì,féi qiāo shàn tǔ gāo。
卷芽朝挺箭,丛翠暮生涛。juǎn yá cháo tǐng jiàn,cóng cuì mù shēng tāo。
市价初终别,村佣往返挑。shì jià chū zhōng bié,cūn yōng wǎng fǎn tiāo。
贵时争尺寸,贱日委沟壕。guì shí zhēng chǐ cùn,jiàn rì wěi gōu háo。
晚节诚无味,其花也自豪。wǎn jié chéng wú wèi,qí huā yě zì háo。
千茎击蕾密,单瓣着心牢。qiān jīng jī lěi mì,dān bàn zhe xīn láo。
众幅为轮小,中权筑垒高。zhòng fú wèi lún xiǎo,zhōng quán zhù lěi gāo。
嫩茸深结蕊,青萼细含毫。nèn rōng shēn jié ruǐ,qīng è xì hán háo。
摇落能经久,离披尚桀骜。yáo luò néng jīng jiǔ,lí pī shàng jié ào。
只应从物化,终不被风挠。zhǐ yīng cóng wù huà,zhōng bù bèi fēng náo。
追往颐犹朵,于今首重搔。zhuī wǎng yí yóu duǒ,yú jīn shǒu zhòng sāo。
坐观形色巧,真觉化工劳。zuò guān xíng sè qiǎo,zhēn jué huà gōng láo。
莺谷翎谁剪,蚕筐茧待缫。yīng gǔ líng shuí jiǎn,cán kuāng jiǎn dài sāo。
深浓如匠染,浅淡受霜鏖。shēn nóng rú jiàng rǎn,qiǎn dàn shòu shuāng áo。
倚凤簪云鬓,攀龙上御袍。yǐ fèng zān yún bìn,pān lóng shàng yù páo。
无香辞蛱蝶,有苦远蛴螬。wú xiāng cí jiá dié,yǒu kǔ yuǎn qí cáo。
竟亩黄相镞,经春子可櫜。jìng mǔ huáng xiāng zú,jīng chūn zi kě gāo。
作金曾布佛,似菊欲依陶。zuò jīn céng bù fú,shì jú yù yī táo。
不遇高人赏,将同荼蓼蓐。bù yù gāo rén shǎng,jiāng tóng tú liǎo rù。
折归亲几砚,把玩对醇醪。zhé guī qīn jǐ yàn,bǎ wán duì chún láo。
萎绝知何许,怡情信所遭。wēi jué zhī hé xǔ,yí qíng xìn suǒ zāo。
千言劳共赋,一字更承褒。qiān yán láo gòng fù,yī zì gèng chéng bāo。
薇蕨还登雅,萧兰并入骚。wēi jué hái dēng yǎ,xiāo lán bìng rù sāo。
曾开蒋生径,况恸孝元号。céng kāi jiǎng shēng jìng,kuàng tòng xiào yuán hào。
题咏终无及,纤微乃自叨。tí yǒng zhōng wú jí,xiān wēi nǎi zì dāo。
词锋侔剑戟,文战列旌旄。cí fēng móu jiàn jǐ,wén zhàn liè jīng máo。
嗜险穷幽眇,抽薪极汰淘。shì xiǎn qióng yōu miǎo,chōu xīn jí tài táo。
宁甘名嚼蜡,不肯事餔糟。níng gān míng jué là,bù kěn shì bù zāo。
戛戛敲群玉,锵锵奏八璈。jiá jiá qiāo qún yù,qiāng qiāng zòu bā áo。
只缘花不俗,遂觉懒难逃。zhǐ yuán huā bù sú,suì jué lǎn nán táo。
周道伤离黍,中园感有桃。zhōu dào shāng lí shǔ,zhōng yuán gǎn yǒu táo。
诗人工比物,聊以代心忉。shī rén gōng bǐ wù,liáo yǐ dài xīn dāo。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

秋菜

陈恭尹

荒畦犹有菜,弱架已除瓜。huāng qí yóu yǒu cài,ruò jià yǐ chú guā。
不少去来蝶,还寻黄白花。bù shǎo qù lái dié,hái xún huáng bái huā。
雨馀收落子,霜下卷新芽。yǔ yú shōu luò zi,shuāng xià juǎn xīn yá。
抱瓮劳劳者,於陵是一家。bào wèng láo láo zhě,yú líng shì yī jiā。

秋镜

陈恭尹

对镜意茫茫,为躯七尺强。duì jìng yì máng máng,wèi qū qī chǐ qiáng。
如何千载下,空让昔人长。rú hé qiān zài xià,kōng ràng xī rén zhǎng。
面目吾犹尔,妍媸汝不藏。miàn mù wú yóu ěr,yán chī rǔ bù cáng。
因之还自见,敢恨有秋霜。yīn zhī hái zì jiàn,gǎn hèn yǒu qiū shuāng。

秋楼

陈恭尹

巍楼雄郭外,虚牖敞云中。wēi lóu xióng guō wài,xū yǒu chǎng yún zhōng。
静纳银蟾影,寒生玉马风。jìng nà yín chán yǐng,hán shēng yù mǎ fēng。
地高秋最早,天迥望何穷。dì gāo qiū zuì zǎo,tiān jiǒng wàng hé qióng。
未得惊人语,终朝忆谢公。wèi dé jīng rén yǔ,zhōng cháo yì xiè gōng。

秋衫

陈恭尹

萧萧霜露色,木叶下江皋。xiāo xiāo shuāng lù sè,mù yè xià jiāng gāo。
越葛辞团扇,齐纨落剪刀。yuè gé cí tuán shàn,qí wán luò jiǎn dāo。
晓寻西寺约,老怯北风高。xiǎo xún xī sì yuē,lǎo qiè běi fēng gāo。
坐泛黄花酒,还添大布袍。zuò fàn huáng huā jiǔ,hái tiān dà bù páo。

秋蝶

陈恭尹

凤子文为羽,仙人锦作衿。fèng zi wén wèi yǔ,xiān rén jǐn zuò jīn。
有生同物化,而汝独秋深。yǒu shēng tóng wù huà,ér rǔ dú qiū shēn。
不及芳菲日,弥伤迟暮心。bù jí fāng fēi rì,mí shāng chí mù xīn。
因知漆园叟,所感亦犹今。yīn zhī qī yuán sǒu,suǒ gǎn yì yóu jīn。

秋烟

陈恭尹

秋空不可极,极望转生烟。qiū kōng bù kě jí,jí wàng zhuǎn shēng yān。
日抱游尘外,晴曛晓露前。rì bào yóu chén wài,qíng xūn xiǎo lù qián。
微微依静渚,漠漠映遥天。wēi wēi yī jìng zhǔ,mò mò yìng yáo tiān。
何处功臣阁,临风一惘然。hé chù gōng chén gé,lín fēng yī wǎng rán。

秋琴

陈恭尹

金行天地肃,视听此为真。jīn xíng tiān dì sù,shì tīng cǐ wèi zhēn。
一对高山奏,如逢太古人。yī duì gāo shān zòu,rú féng tài gǔ rén。
宣情通万类,解愠及吾民。xuān qíng tōng wàn lèi,jiě yùn jí wú mín。
杳矣谁知者,冰弦空复陈。yǎo yǐ shuí zhī zhě,bīng xián kōng fù chén。

放云

陈恭尹

触石看初上,囊盛偶共归。chù shí kàn chū shàng,náng shèng ǒu gòng guī。
不堪贻好友,只自掩柴扉。bù kān yí hǎo yǒu,zhǐ zì yǎn chái fēi。
岁旱人同望,龙灵尔所依。suì hàn rén tóng wàng,lóng líng ěr suǒ yī。
开轩纷五色,应近日边飞。kāi xuān fēn wǔ sè,yīng jìn rì biān fēi。

放驴

陈恭尹

青脊?驴子,平生能苦辛。qīng jí méng lǘ zi,píng shēng néng kǔ xīn。
疾行虽后马,远到亦如人。jí xíng suī hòu mǎ,yuǎn dào yì rú rén。
刍秣岂云薄,衰迟宁久驯。chú mò qǐ yún báo,shuāi chí níng jiǔ xùn。
从今卧春草,饮龁是天真。cóng jīn wò chūn cǎo,yǐn hé shì tiān zhēn。

放鹤

陈恭尹

放尔为骐骥,仙人与御风。fàng ěr wèi qí jì,xiān rén yǔ yù fēng。
翮盘三岛外,声落九天中。hé pán sān dǎo wài,shēng luò jiǔ tiān zhōng。
远影凝云白,还丹入顶红。yuǎn yǐng níng yún bái,hái dān rù dǐng hóng。
苏耽遗井在,不必语辽东。sū dān yí jǐng zài,bù bì yǔ liáo dōng。

放鹰

陈恭尹

北斗摇光散,西风健翮高。běi dòu yáo guāng sàn,xī fēng jiàn hé gāo。
顺天行搏击,报德用贪饕。shùn tiān xíng bó jī,bào dé yòng tān tāo。
世每求虞网,吾惟解臂绦。shì měi qiú yú wǎng,wú wéi jiě bì tāo。
桐柯方待凤,无处立而曹。tóng kē fāng dài fèng,wú chù lì ér cáo。

放牛

陈恭尹

幸免为牺用,未将文绣加。xìng miǎn wèi xī yòng,wèi jiāng wén xiù jiā。
青留函谷树,白转法王车。qīng liú hán gǔ shù,bái zhuǎn fǎ wáng chē。
长角终何取,花蹄不足夸。zhǎng jiǎo zhōng hé qǔ,huā tí bù zú kuā。
小童吹短笛,归老老农家。xiǎo tóng chuī duǎn dí,guī lǎo lǎo nóng jiā。

放猿

陈恭尹

岂忍相羁久,哀吟损性灵。qǐ rěn xiāng jī jiǔ,āi yín sǔn xìng líng。
自然千载物,生有老人形。zì rán qiān zài wù,shēng yǒu lǎo rén xíng。
引臂山泉白,攀藤月峡青。yǐn bì shān quán bái,pān téng yuè xiá qīng。
何年成剑术,毛发已星星。hé nián chéng jiàn shù,máo fā yǐ xīng xīng。

放萤

陈恭尹

数点来中夜,低飞近客床。shù diǎn lái zhōng yè,dī fēi jìn kè chuáng。
灯疏无复焰,星乱不成行。dēng shū wú fù yàn,xīng luàn bù chéng xíng。
岂以干霄气,而依腐草光。qǐ yǐ gàn xiāo qì,ér yī fǔ cǎo guāng。
林根须早去,屋上有新霜。lín gēn xū zǎo qù,wū shàng yǒu xīn shuāng。

放蝶

陈恭尹

抱茧初观化,笼纱为尔开。bào jiǎn chū guān huà,lóng shā wèi ěr kāi。
好寻花底去,或许梦中来。hǎo xún huā dǐ qù,huò xǔ mèng zhōng lái。
五彩难为画,双飞不用媒。wǔ cǎi nán wèi huà,shuāng fēi bù yòng méi。
罗浮原有洞,葛鲍御风回。luó fú yuán yǒu dòng,gé bào yù fēng huí。