古诗词

行路难

陈恭尹

君不见天上之星坠为石,又不闻地中有雷生霹雳。jūn bù jiàn tiān shàng zhī xīng zhuì wèi shí,yòu bù wén dì zhōng yǒu léi shēng pī lì。
星有光芒犹可避,雷无定所谁能测。xīng yǒu guāng máng yóu kě bì,léi wú dìng suǒ shuí néng cè。
杀人岂必干与戈,尺地寸天皆局蹐。shā rén qǐ bì gàn yǔ gē,chǐ dì cùn tiān jiē jú jí。
重城高寝自谓安,中夜思之眠岂得。zhòng chéng gāo qǐn zì wèi ān,zhōng yè sī zhī mián qǐ dé。
何能变化为蟭螟,飞入睫中人不识。hé néng biàn huà wèi jiāo míng,fēi rù jié zhōng rén bù shí。
陈恭尹

陈恭尹

明末清初广东顺德人,字元孝,一字半峰,号独漉。陈邦彦子。以父殉难,隐居不仕,自号罗浮半衣。诗与屈大均、梁佩兰称岭南三家。有《独漉堂集》。 陈恭尹的作品>>

猜您喜欢

怀古十首燕台

陈恭尹

衡云巫雨暗江津,江上孤吟过一春。héng yún wū yǔ àn jiāng jīn,jiāng shàng gū yín guò yī chūn。
二女庙边逢泪竹,大王风急到青蘋。èr nǚ miào biān féng lèi zhú,dà wáng fēng jí dào qīng píng。
虚无玉驷朝天阙,惨澹云旗降楚神。xū wú yù sì cháo tiān quē,cǎn dàn yún qí jiàng chǔ shén。
终古灵均词赋在,湘南山水倍关人。zhōng gǔ líng jūn cí fù zài,xiāng nán shān shuǐ bèi guān rén。

怀古十首燕台

陈恭尹

关门一夜柳条春,今古芒芒草色新。guān mén yī yè liǔ tiáo chūn,jīn gǔ máng máng cǎo sè xīn。
龙虎片云终王汉,诗书馀火竟烧秦。lóng hǔ piàn yún zhōng wáng hàn,shī shū yú huǒ jìng shāo qín。
瑶池西望犹通鸟,渭水东流不待人。yáo chí xī wàng yóu tōng niǎo,wèi shuǐ dōng liú bù dài rén。
最是五陵游侠客,年年磨剑候风尘。zuì shì wǔ líng yóu xiá kè,nián nián mó jiàn hòu fēng chén。

怀古十首燕台

陈恭尹

汉王生长难忘处,尺土犹书故宅名。hàn wáng shēng zhǎng nán wàng chù,chǐ tǔ yóu shū gù zhái míng。
四海自飞鸿鹄羽,中宵人哭白蛇声。sì hǎi zì fēi hóng gǔ yǔ,zhōng xiāo rén kū bái shé shēng。
轻沙浅草堪调马,习俗群儿敢说兵。qīng shā qiǎn cǎo kān diào mǎ,xí sú qún ér gǎn shuō bīng。
千载英雄同一辙,徐州南是凤阳城。qiān zài yīng xióng tóng yī zhé,xú zhōu nán shì fèng yáng chéng。

怀古十首燕台

陈恭尹

敝车驽马雒城边,盛事空凭故老传。bì chē nú mǎ luò chéng biān,shèng shì kōng píng gù lǎo chuán。
嵩室有声君万岁,土圭无影日中天。sōng shì yǒu shēng jūn wàn suì,tǔ guī wú yǐng rì zhōng tiān。
礼亡已验伊川发,涕下徒伤贾傅年。lǐ wáng yǐ yàn yī chuān fā,tì xià tú shāng jiǎ fù nián。
莫问汉家图画处,丹青磨灭化苔钱。mò wèn hàn jiā tú huà chù,dān qīng mó miè huà tái qián。

怀古十首燕台

陈恭尹

子规啼罢客天涯,蜀道如天古所嗟。zi guī tí bà kè tiān yá,shǔ dào rú tiān gǔ suǒ jiē。
诸葛威灵存八阵,汉朝终始在三巴。zhū gé wēi líng cún bā zhèn,hàn cháo zhōng shǐ zài sān bā。
通牛峡路连云栈,如马瞿塘走浪花。tōng niú xiá lù lián yún zhàn,rú mǎ qú táng zǒu làng huā。
拟酹昔贤鱼水地,海棠开遍酒人家。nǐ lèi xī xián yú shuǐ dì,hǎi táng kāi biàn jiǔ rén jiā。

怀古十首燕台

陈恭尹

山河百战鼎终分,叹息漳南日暮云。shān hé bǎi zhàn dǐng zhōng fēn,tàn xī zhāng nán rì mù yún。
乱世奸雄空复尔,一家词赋最怜君。luàn shì jiān xióng kōng fù ěr,yī jiā cí fù zuì lián jūn。
铜台未散吹笙伎,石马先传出水文。tóng tái wèi sàn chuī shēng jì,shí mǎ xiān chuán chū shuǐ wén。
七十二坟秋草遍,更无人表汉将军。qī shí èr fén qiū cǎo biàn,gèng wú rén biǎo hàn jiāng jūn。

怀古十首燕台

陈恭尹

山飞楼阁水飞霞,冷落春城宿乳鸦。shān fēi lóu gé shuǐ fēi xiá,lěng luò chūn chéng sù rǔ yā。
天阙双峰铦似戟,海门高浪白如花。tiān quē shuāng fēng xiān shì jǐ,hǎi mén gāo làng bái rú huā。
空劳御辇销王气,曾画长江作帝家。kōng láo yù niǎn xiāo wáng qì,céng huà zhǎng jiāng zuò dì jiā。
五马渡边龙化后,南方文物掩中华。wǔ mǎ dù biān lóng huà hòu,nán fāng wén wù yǎn zhōng huá。

怀古十首燕台

陈恭尹

谷洛通淮日夜流,渚荷宫树不曾秋。gǔ luò tōng huái rì yè liú,zhǔ hé gōng shù bù céng qiū。
十年士女河边骨,一笑君王镜里头。shí nián shì nǚ hé biān gǔ,yī xiào jūn wáng jìng lǐ tóu。
月下虹蜺生水殿,天中丝管在迷楼。yuè xià hóng ní shēng shuǐ diàn,tiān zhōng sī guǎn zài mí lóu。
繁华往事邗沟外,风起杨花无那愁。fán huá wǎng shì hán gōu wài,fēng qǐ yáng huā wú nà chóu。

何文止垂示经蔚园长句兼辱寄篇依韵奉答

陈恭尹

先公遗构此溪滨,叹息年年在比邻。xiān gōng yí gòu cǐ xī bīn,tàn xī nián nián zài bǐ lín。
帐罢管弦曾几日,史书名姓即千春。zhàng bà guǎn xián céng jǐ rì,shǐ shū míng xìng jí qiān chūn。
画图旧壁真生草,如镜方塘渐起尘。huà tú jiù bì zhēn shēng cǎo,rú jìng fāng táng jiàn qǐ chén。
多谢瑶篇远相问,疏慵不称负薪人。duō xiè yáo piān yuǎn xiāng wèn,shū yōng bù chēng fù xīn rén。

甘竹滩上留别何皇图即送之罗浮

陈恭尹

一棹横滩拍拍轻,两崖相揖隔滩声。yī zhào héng tān pāi pāi qīng,liǎng yá xiāng yī gé tān shēng。
已伤此地苍茫别,却羡名山自在行。yǐ shāng cǐ dì cāng máng bié,què xiàn míng shān zì zài xíng。
碧落敛云峰影满,秋溪凋叶瀑流明。bì luò liǎn yún fēng yǐng mǎn,qiū xī diāo yè pù liú míng。
他时念汝仙坛上,夜半歌成日已生。tā shí niàn rǔ xiān tán shàng,yè bàn gē chéng rì yǐ shēng。

初春送林叔吾入都

陈恭尹

一鞭丝雨百花生,花信随君北到京。yī biān sī yǔ bǎi huā shēng,huā xìn suí jūn běi dào jīng。
欲借寇君还百姓,暂囊姜被别诸兄。yù jiè kòu jūn hái bǎi xìng,zàn náng jiāng bèi bié zhū xiōng。
春江雪水开茶色,夜店佳人漉酒声。chūn jiāng xuě shuǐ kāi chá sè,yè diàn jiā rén lù jiǔ shēng。
好熟黄金台下路,马蹄终要自家行。hǎo shú huáng jīn tái xià lù,mǎ tí zhōng yào zì jiā xíng。

送何不偕

陈恭尹

离杯怅惜粤天春,远色青青稻叶新。lí bēi chàng xī yuè tiān chūn,yuǎn sè qīng qīng dào yè xīn。
江海渐无高卧地,莺花如笑未行人。jiāng hǎi jiàn wú gāo wò dì,yīng huā rú xiào wèi xíng rén。
多年攻玉同山石,万里辞根学水蘋。duō nián gōng yù tóng shān shí,wàn lǐ cí gēn xué shuǐ píng。
南北路歧难定计,许身须念白头亲。nán běi lù qí nán dìng jì,xǔ shēn xū niàn bái tóu qīn。

握山唁予新塘率尔写怀因寄止斋寒塘两兄

陈恭尹

频年兄弟得相依,散诞江乡共掩扉。pín nián xiōng dì dé xiāng yī,sàn dàn jiāng xiāng gòng yǎn fēi。
薄酒上颜开卷后,竹竿持艇探泉归。báo jiǔ shàng yán kāi juǎn hòu,zhú gān chí tǐng tàn quán guī。
眠贪笑语横支枕,出忘形骸乱着衣。mián tān xiào yǔ héng zhī zhěn,chū wàng xíng hái luàn zhe yī。
今日对君唯有叹,鹣鹣只翼不成飞。jīn rì duì jūn wéi yǒu tàn,jiān jiān zhǐ yì bù chéng fēi。

岁暮有作

陈恭尹

死前生后事无涯,只系皇天不系才。sǐ qián shēng hòu shì wú yá,zhǐ xì huáng tiān bù xì cái。
得酒直须千日卧,摊书空过十年来。dé jiǔ zhí xū qiān rì wò,tān shū kōng guò shí nián lái。
身同海燕家长寄,日与河鱼夜并开。shēn tóng hǎi yàn jiā zhǎng jì,rì yǔ hé yú yè bìng kāi。
深掩柴门对童稚,一冬飞尽故园梅。shēn yǎn chái mén duì tóng zhì,yī dōng fēi jǐn gù yuán méi。

寄李相如

陈恭尹

南方归客尽能传,玉貌虬须各宛然。nán fāng guī kè jǐn néng chuán,yù mào qiú xū gè wǎn rán。
马上诗成临战处,幕中筹算未形先。mǎ shàng shī chéng lín zhàn chù,mù zhōng chóu suàn wèi xíng xiān。
天悬山驿三千里,醉别江船十八年。tiān xuán shān yì sān qiān lǐ,zuì bié jiāng chuán shí bā nián。
莫讶双鱼频不到,昆池流水入西偏。mò yà shuāng yú pín bù dào,kūn chí liú shuǐ rù xī piān。