古诗词

平声四韵

许国佐

乡关何处是,舟楫自秋冬。xiāng guān hé chù shì,zhōu jí zì qiū dōng。
亦有趋庭礼,兼之令节逢。yì yǒu qū tíng lǐ,jiān zhī lìng jié féng。
别筵犹昨日,贫信漫催侬。bié yán yóu zuó rì,pín xìn màn cuī nóng。
愁恨无多少,将诗取次供。chóu hèn wú duō shǎo,jiāng shī qǔ cì gōng。

许国佐

许国佐,字班王,一字钦翼,号旧庵。揭阳人。性豪宕不羁,嗜酒,工诗。明思宗崇祯四年(一六三一)进士。授富顺县知县,升兵部主事,累官郎中。遣戍,乞归养。清世祖顺治三年,刘公显破揭阳,母被拘。国佐自缚前往,请以身代,并系之,拷掠无完肤,厉声大骂而死。时以为死孝云。有《百洲堂集》、《蜀弦集》、《旧庵拙稿》、《班斋数句话》。清康熙《潮州府志》卷九上、清乾隆修《潮州府志》卷二九有传。 许国佐的作品>>

猜您喜欢

观奕者而为此诗

许国佐

胜欣然,败可喜,我在局外聊如此。shèng xīn rán,bài kě xǐ,wǒ zài jú wài liáo rú cǐ。
何以胜者常欣欣,何以败者常焚焚。hé yǐ shèng zhě cháng xīn xīn,hé yǐ bài zhě cháng fén fén。
何嬴何输何荣辱,大抵人情似波云。hé yíng hé shū hé róng rǔ,dà dǐ rén qíng shì bō yún。
何有以身为孤注,一指之间莫相恕。hé yǒu yǐ shēn wèi gū zhù,yī zhǐ zhī jiān mò xiāng shù。

千斤行

许国佐

十年前已识千斤,云有二娥都如云。shí nián qián yǐ shí qiān jīn,yún yǒu èr é dōu rú yún。
银粉铁戈人所问,昔年沈阳随步军。yín fěn tiě gē rén suǒ wèn,xī nián shěn yáng suí bù jūn。
衫短袖窄腰不裙,欲求甚匹难其群。shān duǎn xiù zhǎi yāo bù qún,yù qiú shén pǐ nán qí qún。
二娥相视泪成文,天子不分文武试。èr é xiāng shì lèi chéng wén,tiān zi bù fēn wén wǔ shì。
庭中坠下一猿臂,是日大娥拟怜婿。tíng zhōng zhuì xià yī yuán bì,shì rì dà é nǐ lián xù。
三年一试莫为二,亦有其人不得意。sān nián yī shì mò wèi èr,yì yǒu qí rén bù dé yì。
生男生女何不异,翁婿如倾小肆中。shēng nán shēng nǚ hé bù yì,wēng xù rú qīng xiǎo sì zhōng。
杯酒夫妇装以戎,比力平野二惊鸿。bēi jiǔ fū fù zhuāng yǐ róng,bǐ lì píng yě èr jīng hóng。
玉笋齐曳八力弓,如堵之眼何蒙蒙。yù sǔn qí yè bā lì gōng,rú dǔ zhī yǎn hé méng méng。
不识何雌又何雄,小娥怜母怜春风。bù shí hé cí yòu hé xióng,xiǎo é lián mǔ lián chūn fēng。
我有一友山之东,云中方之罴与熊。wǒ yǒu yī yǒu shān zhī dōng,yún zhōng fāng zhī pí yǔ xióng。
居士为媒又叶梦,五言七言媒非长。jū shì wèi méi yòu yè mèng,wǔ yán qī yán méi fēi zhǎng。
不似姑苏阿是郎,又部传奇孙南塘。bù shì gū sū ā shì láng,yòu bù chuán qí sūn nán táng。

贵阳道中

许国佐

杨酋之后安奢酋,战骨平途行人愁。yáng qiú zhī hòu ān shē qiú,zhàn gǔ píng tú xíng rén chóu。
奇斧削成山势虬,寒云蔽天声飕飕,不知何处引箜篌。qí fǔ xuē chéng shān shì qiú,hán yún bì tiān shēng sōu sōu,bù zhī hé chù yǐn kōng hóu。
龙场一丞今在不,弃妇途中煎百忧。lóng chǎng yī chéng jīn zài bù,qì fù tú zhōng jiān bǎi yōu。
女儿夜半啼旦讴,闻之太息上笛楼。nǚ ér yè bàn tí dàn ōu,wén zhī tài xī shàng dí lóu。
绝无本地人声喉,边臣镜里霜满头。jué wú běn dì rén shēng hóu,biān chén jìng lǐ shuāng mǎn tóu。
行人为歌行役休,巴滇尽日若相酬。xíng rén wèi gē xíng yì xiū,bā diān jǐn rì ruò xiāng chóu。
楚水吴山何日收,归去来兮不少留。chǔ shuǐ wú shān hé rì shōu,guī qù lái xī bù shǎo liú。

有送予至贵阳者诗令之回

许国佐

文君一作白头吟,不由相如不断心。wén jūn yī zuò bái tóu yín,bù yóu xiāng rú bù duàn xīn。
聘女茂陵且休矣,不记垆前意思深。pìn nǚ mào líng qiě xiū yǐ,bù jì lú qián yì sī shēn。
亦知穷愁相守好,悔得当年作赋金。yì zhī qióng chóu xiāng shǒu hǎo,huǐ dé dāng nián zuò fù jīn。
文字市金已可耻,况与妇人媚天子。wén zì shì jīn yǐ kě chǐ,kuàng yǔ fù rén mèi tiān zi。
一贫一富见交情,夫妇之间波浪生。yī pín yī fù jiàn jiāo qíng,fū fù zhī jiān bō làng shēng。

定远行

许国佐

洪武皇帝之开天,定远戚氏在军前。hóng wǔ huáng dì zhī kāi tiān,dìng yuǎn qī shì zài jūn qián。
功成九世蓬莱边,七代二百有馀年。gōng chéng jiǔ shì péng lái biān,qī dài èr bǎi yǒu yú nián。
世穆神庙之时,佥让少保南塘先生贤。shì mù shén miào zhī shí,qiān ràng shǎo bǎo nán táng xiān shēng xián。
纪效诸书遗后篇,能读之者有我友。jì xiào zhū shū yí hòu piān,néng dú zhī zhě yǒu wǒ yǒu。
宾阳将军之纂缉而可传,神而明矣何以企。bīn yáng jiāng jūn zhī zuǎn jī ér kě chuán,shén ér míng yǐ hé yǐ qǐ。
耻习榆延偏将媚,所以于世来猜忌。chǐ xí yú yán piān jiāng mèi,suǒ yǐ yú shì lái cāi jì。
可笑人言伏波意,不幸相逢烨与治。kě xiào rén yán fú bō yì,bù xìng xiāng féng yè yǔ zhì。
涌月楼又骇折荔,将军闻之漠漠不为意。yǒng yuè lóu yòu hài zhé lì,jiāng jūn wén zhī mò mò bù wèi yì。
中之惨淡悠焚者,只在江左流氛炽。zhōng zhī cǎn dàn yōu fén zhě,zhǐ zài jiāng zuǒ liú fēn chì。
我亦甲戌夏月至,我亦未免有情绝交际。wǒ yì jiǎ xū xià yuè zhì,wǒ yì wèi miǎn yǒu qíng jué jiāo jì。
我同将军二载以来尊狱吏,落落莫莫人莫器。wǒ tóng jiāng jūn èr zài yǐ lái zūn yù lì,luò luò mò mò rén mò qì。
喜观将军中夜起舞掀双臂,石有端溪叶有柿。xǐ guān jiāng jūn zhōng yè qǐ wǔ xiān shuāng bì,shí yǒu duān xī yè yǒu shì。
迩闻至尊欲以东北寄,又值将军悬弧次。ěr wén zhì zūn yù yǐ dōng běi jì,yòu zhí jiāng jūn xuán hú cì。
我亦欲邀宥而过新丰肆,不能赠金只赠字,我与将军二人亦云堪拔帜。wǒ yì yù yāo yòu ér guò xīn fēng sì,bù néng zèng jīn zhǐ zèng zì,wǒ yǔ jiāng jūn èr rén yì yún kān bá zhì。
过此不复惊巫魅,何时同心以同事。guò cǐ bù fù jīng wū mèi,hé shí tóng xīn yǐ tóng shì。
我为将军酌一瓶,我为将军试一赓。wǒ wèi jiāng jūn zhuó yī píng,wǒ wèi jiāng jūn shì yī gēng。
事君不避难,有罪不避刑。shì jūn bù bì nán,yǒu zuì bù bì xíng。
四十之后孰所生,每一念及应涕倾。sì shí zhī hòu shú suǒ shēng,měi yī niàn jí yīng tì qīng。
丈夫不可不多情,为君为亲在此行,我之言此非不平。zhàng fū bù kě bù duō qíng,wèi jūn wèi qīn zài cǐ xíng,wǒ zhī yán cǐ fēi bù píng。

杂诗

许国佐

作诗亦似遇佳人,无心方得好诗邻。zuò shī yì shì yù jiā rén,wú xīn fāng dé hǎo shī lín。
读书又如对佳宾,斋心方得好书亲。dú shū yòu rú duì jiā bīn,zhāi xīn fāng dé hǎo shū qīn。
愿君勿效唐宋诗,唐宋以下如骈枝。yuàn jūn wù xiào táng sòng shī,táng sòng yǐ xià rú pián zhī。
愿君勿掀秦汉书,秦汉以下如蠹鱼。yuàn jūn wù xiān qín hàn shū,qín hàn yǐ xià rú dù yú。
六经一座整衣冠,清风习习生云端。liù jīng yī zuò zhěng yī guān,qīng fēng xí xí shēng yún duān。
秦汉之下作朋友,雠磨一字不肯宽。qín hàn zhī xià zuò péng yǒu,chóu mó yī zì bù kěn kuān。

弃妇篇

许国佐

庭前双桃李,及时花又子。tíng qián shuāng táo lǐ,jí shí huā yòu zi。
明岁亦如斯,岁岁春风里。míng suì yì rú sī,suì suì chūn fēng lǐ。
孰云贱妾可相比,一朝轻掷成覆水。shú yún jiàn qiè kě xiāng bǐ,yī cháo qīng zhì chéng fù shuǐ。
夫婿孰云如岁时,一岁一时情未离。fū xù shú yún rú suì shí,yī suì yī shí qíng wèi lí。
可知男儿情多少,不及女流酒一卮。kě zhī nán ér qíng duō shǎo,bù jí nǚ liú jiǔ yī zhī。
老姑何尝怒堂上,草草直把中心痴。lǎo gū hé cháng nù táng shàng,cǎo cǎo zhí bǎ zhōng xīn chī。
何必区区分缣素,吟就白头他不顾。hé bì qū qū fēn jiān sù,yín jiù bái tóu tā bù gù。
妇人三十亦翩翩,抚影不自知其故。fù rén sān shí yì piān piān,fǔ yǐng bù zì zhī qí gù。
新人不是可恨人,郎亦不过钱为主。xīn rén bù shì kě hèn rén,láng yì bù guò qián wèi zhǔ。
儿饥女哭门墙东,寄与新人勿太妒,尤愿新郎勿再误。ér jī nǚ kū mén qiáng dōng,jì yǔ xīn rén wù tài dù,yóu yuàn xīn láng wù zài wù。

别刘实林于郁孤

许国佐

刘郎酒肠不可量,与之素诗反惆怅。liú láng jiǔ cháng bù kě liàng,yǔ zhī sù shī fǎn chóu chàng。
而我相倾莫逆焉,又有别诗多此障。ér wǒ xiāng qīng mò nì yān,yòu yǒu bié shī duō cǐ zhàng。
为击床头刀二下,分其一以系于马。wèi jī chuáng tóu dāo èr xià,fēn qí yī yǐ xì yú mǎ。
夜间一作龙蛇鸣,鹿鱼腐子来嘲骂。yè jiān yī zuò lóng shé míng,lù yú fǔ zi lái cháo mà。
嘲骂之子犹云难,膈肝碎粉忙相看。cháo mà zhī zi yóu yún nán,gé gān suì fěn máng xiāng kàn。
而我披骚惟痛饥,郁孤此去夜郎寒。ér wǒ pī sāo wéi tòng jī,yù gū cǐ qù yè láng hán。
此去夜郎夜未深,乐天供奉有知音。cǐ qù yè láng yè wèi shēn,lè tiān gōng fèng yǒu zhī yīn。
自是士如交道者,隈敢危嫌隈敢心。zì shì shì rú jiāo dào zhě,wēi gǎn wēi xián wēi gǎn xīn。
心心相照惟君在,我亦赠君以一带。xīn xīn xiāng zhào wéi jūn zài,wǒ yì zèng jūn yǐ yī dài。
刀在床头带在腰,一时马上堪千载。dāo zài chuáng tóu dài zài yāo,yī shí mǎ shàng kān qiān zài。
83123456