古诗词

平声四韵

许国佐

我来何太晚,午月避炎蒸。wǒ lái hé tài wǎn,wǔ yuè bì yán zhēng。
鹏息垂天在,蝉音聒耳能。péng xī chuí tiān zài,chán yīn guā ěr néng。
繁缨愁给谏,捷足笑中丞。fán yīng chóu gěi jiàn,jié zú xiào zhōng chéng。
如此风波际,招魂不可听。rú cǐ fēng bō jì,zhāo hún bù kě tīng。

许国佐

许国佐,字班王,一字钦翼,号旧庵。揭阳人。性豪宕不羁,嗜酒,工诗。明思宗崇祯四年(一六三一)进士。授富顺县知县,升兵部主事,累官郎中。遣戍,乞归养。清世祖顺治三年,刘公显破揭阳,母被拘。国佐自缚前往,请以身代,并系之,拷掠无完肤,厉声大骂而死。时以为死孝云。有《百洲堂集》、《蜀弦集》、《旧庵拙稿》、《班斋数句话》。清康熙《潮州府志》卷九上、清乾隆修《潮州府志》卷二九有传。 许国佐的作品>>

猜您喜欢

杂诗三首

许国佐

古风三百篇,二南踞其巅。gǔ fēng sān bǎi piān,èr nán jù qí diān。
后人随意古,终欲逊前贤。hòu rén suí yì gǔ,zhōng yù xùn qián xián。
前贤言言深,后贤言言缠。qián xián yán yán shēn,hòu xián yán yán chán。
读之无回味,中怀遂索然。dú zhī wú huí wèi,zhōng huái suì suǒ rán。
六朝以下人,名家鲜足传。liù cháo yǐ xià rén,míng jiā xiān zú chuán。
刻画唐人制,宋代排南迁。kè huà táng rén zhì,sòng dài pái nán qiān。
我今存何体,尝自笑此缘。wǒ jīn cún hé tǐ,cháng zì xiào cǐ yuán。

杂诗三首

许国佐

湘水忠臣意,浮云游子思。xiāng shuǐ zhōng chén yì,fú yún yóu zi sī。
去古犹未远,何必无瑕疵。qù gǔ yóu wèi yuǎn,hé bì wú xiá cī。
彭泽一生人,得力在于斯。péng zé yī shēng rén,dé lì zài yú sī。

补张衡四愁诗

许国佐

平子殊不乐,渺然赋四愁。píng zi shū bù lè,miǎo rán fù sì chóu。
何能限畛域,长城翠烟楼。hé néng xiàn zhěn yù,zhǎng chéng cuì yān lóu。
淮阴驱市人,多多善其俦。huái yīn qū shì rén,duō duō shàn qí chóu。
重瞳焚咸阳,土焦棼亦收。zhòng tóng fén xián yáng,tǔ jiāo fén yì shōu。
乃君更甚此,戢之不肯收。nǎi jūn gèng shén cǐ,jí zhī bù kěn shōu。
醉乡虽桃源,又欲陷青州。zuì xiāng suī táo yuán,yòu yù xiàn qīng zhōu。
莫恃龙须席,相随到梦游。mò shì lóng xū xí,xiāng suí dào mèng yóu。
冒昧宽一假,不厌拙如鸠。mào mèi kuān yī jiǎ,bù yàn zhuō rú jiū。

辞夜郎

许国佐

我来夜郎时,不知夜郎好。wǒ lái yè láng shí,bù zhī yè láng hǎo。
我今去夜郎,去来何草草。wǒ jīn qù yè láng,qù lái hé cǎo cǎo。
夜郎令人壮,夜郎令人老。yè láng lìng rén zhuàng,yè láng lìng rén lǎo。
亦有石笋峰,亦有桃源岛。yì yǒu shí sǔn fēng,yì yǒu táo yuán dǎo。
雒源不可问,夜郎退愁恼。luò yuán bù kě wèn,yè láng tuì chóu nǎo。
亦多名古人,班班而可考。yì duō míng gǔ rén,bān bān ér kě kǎo。
我之去夜郎,如离我村堡。wǒ zhī qù yè láng,rú lí wǒ cūn bǎo。
父老牵我衣,含涕不能道。fù lǎo qiān wǒ yī,hán tì bù néng dào。
不识圣人心,此行明月皓。bù shí shèng rén xīn,cǐ xíng míng yuè hào。
旗帜列于前,大将军怀抱。qí zhì liè yú qián,dà jiāng jūn huái bào。
平时云上官,此时亦浩浩。píng shí yún shàng guān,cǐ shí yì hào hào。
一尊又一尊,不觉欲潦倒。yī zūn yòu yī zūn,bù jué yù lǎo dào。
青青诸子衿,教告以有造。qīng qīng zhū zi jīn,jiào gào yǐ yǒu zào。
应恨去官迟,勿羡入官蚤。yīng hèn qù guān chí,wù xiàn rù guān zǎo。
勿吟我诗篇,勿读我房稿。wù yín wǒ shī piān,wù dú wǒ fáng gǎo。
我罪积如山,我名贱于皂。wǒ zuì jī rú shān,wǒ míng jiàn yú zào。
我之二白楼,其中有至宝。wǒ zhī èr bái lóu,qí zhōng yǒu zhì bǎo。
俟子素心人,可以恣寻讨。qí zi sù xīn rén,kě yǐ zì xún tǎo。
一桥犹未成,何以完障保。yī qiáo yóu wèi chéng,hé yǐ wán zhàng bǎo。
小子唯唯退,曰今失襁褓。xiǎo zi wéi wéi tuì,yuē jīn shī qiǎng bǎo。
一人持一觞,一醉宽苍昊。yī rén chí yī shāng,yī zuì kuān cāng hào。

邸报二首

许国佐

观史犹骇心,何况眼前事。guān shǐ yóu hài xīn,hé kuàng yǎn qián shì。
处处烽火惊,揉暨中原地。chù chù fēng huǒ jīng,róu jì zhōng yuán dì。
又闻近祖陵,罪臣肝亦坠。yòu wén jìn zǔ líng,zuì chén gān yì zhuì。
去岁朔风嘶,犹云犬羊类。qù suì shuò fēng sī,yóu yún quǎn yáng lèi。
此皆我赤子,何以久为祟。cǐ jiē wǒ chì zi,hé yǐ jiǔ wèi suì。
徵兵亦已前,徵饷亦已洎。zhēng bīng yì yǐ qián,zhēng xiǎng yì yǐ jì。
事中非无人,束手而相视。shì zhōng fēi wú rén,shù shǒu ér xiāng shì。
相乃抚与剿,其局持成二。xiāng nǎi fǔ yǔ jiǎo,qí jú chí chéng èr。
秦西百二关,何苦惹且忌。qín xī bǎi èr guān,hé kǔ rě qiě jì。
吾乡二公祖,为洒维桑泪。wú xiāng èr gōng zǔ,wèi sǎ wéi sāng lèi。

舟次维扬

许国佐

君子出门时,不谓行当久。jūn zi chū mén shí,bù wèi xíng dāng jiǔ。
一行历九春,妾魂如中酒。yī xíng lì jiǔ chūn,qiè hún rú zhōng jiǔ。
燕北多悲风,越南少归鸿。yàn běi duō bēi fēng,yuè nán shǎo guī hóng。
行藏不可料,不知商与戎。xíng cáng bù kě liào,bù zhī shāng yǔ róng。
君虽惜高节,妾亦惜芳颜。jūn suī xī gāo jié,qiè yì xī fāng yán。
芳颜有几何,别离在其间。fāng yán yǒu jǐ hé,bié lí zài qí jiān。
春风不解事,又放柳青青。chūn fēng bù jiě shì,yòu fàng liǔ qīng qīng。
寄言谢花鸟,不及伴前庭。jì yán xiè huā niǎo,bù jí bàn qián tíng。

杂诗四首

许国佐

人生一世间,譬如饮卯酒。rén shēng yī shì jiān,pì rú yǐn mǎo jiǔ。
勉勉再三杯,便欲扶双手。miǎn miǎn zài sān bēi,biàn yù fú shuāng shǒu。
蒿里可怜人,百年终相就。hāo lǐ kě lián rén,bǎi nián zhōng xiāng jiù。
并行欢愁中,如何言上寿。bìng xíng huān chóu zhōng,rú hé yán shàng shòu。
神仙亦荣名,其间多秘授。shén xiān yì róng míng,qí jiān duō mì shòu。
筋力疲盛年,丹灶加乖谬。jīn lì pí shèng nián,dān zào jiā guāi miù。

杂诗四首

许国佐

蚁穴诚可畏,涓涓者江河。yǐ xué chéng kě wèi,juān juān zhě jiāng hé。
君子守其端,迁次皆优嘉。jūn zi shǒu qí duān,qiān cì jiē yōu jiā。
病事日以寻,药物日以加。bìng shì rì yǐ xún,yào wù rì yǐ jiā。
八埏风气殊,节候隙中过。bā shān fēng qì shū,jié hòu xì zhōng guò。
草木何足珍,针炙何足多。cǎo mù hé zú zhēn,zhēn zhì hé zú duō。
奇方不可试,无已则中和。qí fāng bù kě shì,wú yǐ zé zhōng hé。

杂诗四首

许国佐

章句白人发,发白章句亡。zhāng jù bái rén fā,fā bái zhāng jù wáng。
覆瓿所宜然,不及秕与糠。fù bù suǒ yí rán,bù jí bǐ yǔ kāng。
一朝从军行,出门中自商。yī cháo cóng jūn xíng,chū mén zhōng zì shāng。
书生易言事,每每但慨慷。shū shēng yì yán shì,měi měi dàn kǎi kāng。
侯封不由人,机会何可尝。hóu fēng bù yóu rén,jī huì hé kě cháng。
李广牵臂时,石虎亦哀伤。lǐ guǎng qiān bì shí,shí hǔ yì āi shāng。
何事终泯泯,更来醉尉狂。hé shì zhōng mǐn mǐn,gèng lái zuì wèi kuáng。
昔人叹假羽,斯言佩勿荒。xī rén tàn jiǎ yǔ,sī yán pèi wù huāng。

杂诗四首

许国佐

富人多欬唾,贫人多烦思。fù rén duō kài tuò,pín rén duō fán sī。
富人朝飧涩,贫人夜寐迟。fù rén cháo sūn sè,pín rén yè mèi chí。
一日并坦腹,双双照门楣。yī rì bìng tǎn fù,shuāng shuāng zhào mén méi。
翁意殊未央,婢儿何所知。wēng yì shū wèi yāng,bì ér hé suǒ zhī。
罢宴挥狂言,珠玉不堪饥。bà yàn huī kuáng yán,zhū yù bù kān jī。
人生各有适,誓不相于移。rén shēng gè yǒu shì,shì bù xiāng yú yí。
彼美深闺中,能无一好奇。bǐ měi shēn guī zhōng,néng wú yī hǎo qí。

自夜郎行三日至乌江驿

许国佐

驿亦名乌江,而我非楚喑。yì yì míng wū jiāng,ér wǒ fēi chǔ yīn。
危树横江旁,怪石立江心。wēi shù héng jiāng páng,guài shí lì jiāng xīn。
舆夫言往事,一水分川黔。yú fū yán wǎng shì,yī shuǐ fēn chuān qián。
江势不容枵,下舟不计寻。jiāng shì bù róng xiāo,xià zhōu bù jì xún。
应龙授首时,象阵此间沉。yīng lóng shòu shǒu shí,xiàng zhèn cǐ jiān chén。
江来大方过,自多昔瘴侵。jiāng lái dà fāng guò,zì duō xī zhàng qīn。
一渡日去半,啼鸟声阴阴。yī dù rì qù bàn,tí niǎo shēng yīn yīn。
小城初设险,岁无官长临。xiǎo chéng chū shè xiǎn,suì wú guān zhǎng lín。
永宁途不通,不又避层岑。yǒng níng tú bù tōng,bù yòu bì céng cén。
我可不经此,经此雪淫淫。wǒ kě bù jīng cǐ,jīng cǐ xuě yín yín。
势何让巫峡,笑彼雨云深。shì hé ràng wū xiá,xiào bǐ yǔ yún shēn。
亦多垂梦猿,同啼不同音。yì duō chuí mèng yuán,tóng tí bù tóng yīn。

望鹦鹉洲吊祢衡有怀太白

许国佐

正平二十六,少年气太矜。zhèng píng èr shí liù,shǎo nián qì tài jīn。
魏武鼠雀之,而且以为能。wèi wǔ shǔ què zhī,ér qiě yǐ wèi néng。
孔杨大小儿,何又不自胜。kǒng yáng dà xiǎo ér,hé yòu bù zì shèng。
大约名鹦鹉,难避弋者矰。dà yuē míng yīng wǔ,nán bì yì zhě zēng。
杀之而又悔,不及刘景升。shā zhī ér yòu huǐ,bù jí liú jǐng shēng。
挝鼓色不变,一座尽嗟称。wō gǔ sè bù biàn,yī zuò jǐn jiē chēng。
赋才不赋命,可杀不可陵。fù cái bù fù mìng,kě shā bù kě líng。
芳草何萋萋,生意何淩淩。fāng cǎo hé qī qī,shēng yì hé líng líng。
供奉有识人,高踞第一层。gōng fèng yǒu shí rén,gāo jù dì yī céng。

毗陵舟中遣怀拟寄罗贞卿

许国佐

齐桓匡天下,泱泱大国风。qí huán kuāng tiān xià,yāng yāng dà guó fēng。
束牲不歃血,美哉管氏功。shù shēng bù shà xuè,měi zāi guǎn shì gōng。
邯郸门下客,登坛自称雄。hán dān mén xià kè,dēng tán zì chēng xióng。
遍歃坛中人,耳热面皆红。biàn shà tán zhōng rén,ěr rè miàn jiē hóng。
三王以为罪,亦讥太史公。sān wáng yǐ wèi zuì,yì jī tài shǐ gōng。
碌碌随人后,无乃醉耶梦。lù lù suí rén hòu,wú nǎi zuì yé mèng。
犹惭死舞阳,负图入秦宫。yóu cán sǐ wǔ yáng,fù tú rù qín gōng。

百一诗

许国佐

弱水不可渡,不但畏其深。ruò shuǐ bù kě dù,bù dàn wèi qí shēn。
鸿影相经过,羽毛皆下沉。hóng yǐng xiāng jīng guò,yǔ máo jiē xià chén。
达人明于斯,寂寞抱奇英。dá rén míng yú sī,jì mò bào qí yīng。
晨风久不发,区区一片心。chén fēng jiǔ bù fā,qū qū yī piàn xīn。
芝兰众草中,芳气亦披襟。zhī lán zhòng cǎo zhōng,fāng qì yì pī jīn。
高尚随时变,开怀自森森。gāo shàng suí shí biàn,kāi huái zì sēn sēn。
藉彼丝桐意,清夜万壑阴。jí bǐ sī tóng yì,qīng yè wàn hè yīn。
阴唱再三叹,萧疏不可寻。yīn chàng zài sān tàn,xiāo shū bù kě xún。
卧龙何等人,乃作梁甫吟。wò lóng hé děng rén,nǎi zuò liáng fǔ yín。

寄月如詹年友

许国佐

人生何必常相见,但愿此中常勿变。rén shēng hé bì cháng xiāng jiàn,dàn yuàn cǐ zhōng cháng wù biàn。
前后千载一时人,但凭一块斜阳砚。qián hòu qiān zài yī shí rén,dàn píng yī kuài xié yáng yàn。
此砚磨出文斑斑,移君遥望东瀼山。cǐ yàn mó chū wén bān bān,yí jūn yáo wàng dōng ráng shān。
中有子美草堂址,时与白也相往还。zhōng yǒu zi měi cǎo táng zhǐ,shí yǔ bái yě xiāng wǎng hái。
闻君制锦多奇趣,忆吾旧游尝一度。wén jūn zhì jǐn duō qí qù,yì wú jiù yóu cháng yī dù。
山川何秀俗何淳,不比夜郎迷去路。shān chuān hé xiù sú hé chún,bù bǐ yè láng mí qù lù。
君今常在丹青阁,玉屏寒水湖天凿。jūn jīn cháng zài dān qīng gé,yù píng hán shuǐ hú tiān záo。
阁上何人共唱酬,阁下何人共婉约。gé shàng hé rén gòng chàng chóu,gé xià hé rén gòng wǎn yuē。
笑我淩云浦上来,夜猿一啸令心哀,所以中夜长徘徊。xiào wǒ líng yún pǔ shàng lái,yè yuán yī xiào lìng xīn āi,suǒ yǐ zhōng yè zhǎng pái huái。
巫峡巫山不可桎,仆夫舟子咸叹息。wū xiá wū shān bù kě zhì,pū fū zhōu zi xián tàn xī。
但成一梦便随君,随君意气薄霄云。dàn chéng yī mèng biàn suí jūn,suí jūn yì qì báo xiāo yún。
燕市浩歌难可数,与君何处不三分。yàn shì hào gē nán kě shù,yǔ jūn hé chù bù sān fēn。
尤忆松间一杯酒,笑尽长安轻薄友。yóu yì sōng jiān yī bēi jiǔ,xiào jǐn zhǎng ān qīng báo yǒu。
交情直抵峨眉巅,与君少年同白首。jiāo qíng zhí dǐ é méi diān,yǔ jūn shǎo nián tóng bái shǒu。
83123456