古诗词

宗海上人新住仙姑院寄赠

梁寅

阆苑仙姑境,祇园珠树林。láng yuàn xiān gū jìng,qí yuán zhū shù lín。
炎冈焚白玉,净地待黄金。yán gāng fén bái yù,jìng dì dài huáng jīn。
诗里烟霞色,轩中水月心。shī lǐ yān xiá sè,xuān zhōng shuǐ yuè xīn。
高栖忆支遁,遥睇碧山岑。gāo qī yì zhī dùn,yáo dì bì shān cén。

梁寅

梁寅,字孟敬,新喻(今江西省新余市下村镇)人。明初学者。元末累举不第,后征召为集庆路(治所在今江苏南京市,当时辖境相当今南京市及江宁、句容、溧水、溧阳、高淳等县地)儒学训导,晚年结庐石门山,四方士多从学,称其为“梁五经”,著有《石门词》。《明史》有传。 梁寅的作品>>

猜您喜欢

诉衷情令

梁寅

李花当户间桃花。lǐ huā dāng hù jiān táo huā。
妍景雪兼霞。yán jǐng xuě jiān xiá。
春风送将春色,照耀野人家。chūn fēng sòng jiāng chūn sè,zhào yào yě rén jiā。
回蝶使,罢蜂衙。huí dié shǐ,bà fēng yá。
日初斜。rì chū xié。
双莺窗外,双燕帘间,共惜秾华。shuāng yīng chuāng wài,shuāng yàn lián jiān,gòng xī nóng huá。

采桑子·孟夏

梁寅

舍南舍北多桃李,子满青枝。shě nán shě běi duō táo lǐ,zi mǎn qīng zhī。
曲径冥迷。qū jìng míng mí。
新竹增高旧竹低。xīn zhú zēng gāo jiù zhú dī。
扫苔坐石何妨久,行步常迟。sǎo tái zuò shí hé fáng jiǔ,xíng bù cháng chí。
伫立移时。zhù lì yí shí。
云起东峰日坠西。yún qǐ dōng fēng rì zhuì xī。

金菊对芙蓉秋思

梁寅

玉刻奇峰,蓝拖秀水,秋光浑似耶溪。yù kè qí fēng,lán tuō xiù shuǐ,qiū guāng hún shì yé xī。
渺苍烟十里,白鸟孤飞。miǎo cāng yān shí lǐ,bái niǎo gū fēi。
恨无越女芙蓉艳,兰舟小、桂棹轻移。hèn wú yuè nǚ fú róng yàn,lán zhōu xiǎo guì zhào qīng yí。
西风残照,樵人渔子,结伴尤宜。xī fēng cán zhào,qiáo rén yú zi,jié bàn yóu yí。
无柰物理难齐。wú nài wù lǐ nán qí。
叹鱼虾苦瘦,雁鹜多肥。tàn yú xiā kǔ shòu,yàn wù duō féi。
望茫茫江海,今更何之。wàng máng máng jiāng hǎi,jīn gèng hé zhī。
溪头绿树亲曾种,耐寒暑、应笑人衰。xī tóu lǜ shù qīn céng zhǒng,nài hán shǔ yīng xiào rén shuāi。
青山千仞,白云万顷,须理荷衣。qīng shān qiān rèn,bái yún wàn qǐng,xū lǐ hé yī。

金缕曲·泊南浦

梁寅

南浦归帆暮。nán pǔ guī fān mù。
喜重看、螺江烟柳,鹤汀云树。xǐ zhòng kàn luó jiāng yān liǔ,hè tīng yún shù。
画栋朱帘歌舞地,风景已非前度。huà dòng zhū lián gē wǔ dì,fēng jǐng yǐ fēi qián dù。
只浩荡、江涛如故。zhǐ hào dàng jiāng tāo rú gù。
相望飞楼鹏翅展,羡雄城、防卫多貔虎。xiāng wàng fēi lóu péng chì zhǎn,xiàn xióng chéng fáng wèi duō pí hǔ。
又喜免,乱离苦。yòu xǐ miǎn,luàn lí kǔ。
旧时犹记登临处。jiù shí yóu jì dēng lín chù。
共诗朋、赋友同欢,咏今怀古。gòng shī péng fù yǒu tóng huān,yǒng jīn huái gǔ。
两鬓星星今老矣,却似荼蘼孤注。liǎng bìn xīng xīng jīn lǎo yǐ,què shì tú mí gū zhù。
叹桃李、不知春去。tàn táo lǐ bù zhī chūn qù。
独有洪崖青不改,似于人、恋恋能相顾。dú yǒu hóng yá qīng bù gǎi,shì yú rén liàn liàn néng xiāng gù。
招我隐,有佳趣。zhāo wǒ yǐn,yǒu jiā qù。

雨霖铃·夏景

梁寅

螺峰堆绿。luó fēng duī lǜ。
夜来经雨,浑似膏沐。yè lái jīng yǔ,hún shì gāo mù。
飞泉怒泻崖谷,悬霜练□鸣苍玉。fēi quán nù xiè yá gǔ,xuán shuāng liàn míng cāng yù。
虎迹岩前过处,踏破翠苔褥。hǔ jì yán qián guò chù,tà pò cuì tái rù。
听啼鸟,山北山南,树杪残云自相逐。tīng tí niǎo,shān běi shān nán,shù miǎo cán yún zì xiāng zhú。
蓬门昼掩稀来躅。péng mén zhòu yǎn xī lái zhú。
称幽人、独步看新竹。chēng yōu rén dú bù kàn xīn zhú。
移床松下零露,三四点、怎沾缃轴。yí chuáng sōng xià líng lù,sān sì diǎn zěn zhān xiāng zhóu。
日永如年,况是身闲不受拘束。rì yǒng rú nián,kuàng shì shēn xián bù shòu jū shù。
休妄想、鹓鹭朝班,聊且伴麋鹿。xiū wàng xiǎng yuān lù cháo bān,liáo qiě bàn mí lù。

鱼游春水

梁寅

家临千峰翠。jiā lín qiān fēng cuì。
幽径重开荆棘里。yōu jìng zhòng kāi jīng jí lǐ。
小桃花艳,春日盈盈霞绮。xiǎo táo huā yàn,chūn rì yíng yíng xiá qǐ。
香入骚人碧玉杯,色映游女青螺髻。xiāng rù sāo rén bì yù bēi,sè yìng yóu nǚ qīng luó jì。
带露更娇,迎风尤媚。dài lù gèng jiāo,yíng fēng yóu mèi。
古有墙东避世。gǔ yǒu qiáng dōng bì shì。
况似武陵风光美。kuàng shì wǔ líng fēng guāng měi。
时时独酌花间,别有天地。shí shí dú zhuó huā jiān,bié yǒu tiān dì。
不教扫径看尤好,意欲寻仙从兹始。bù jiào sǎo jìng kàn yóu hǎo,yì yù xún xiān cóng zī shǐ。
岩前白云,石边流水。yán qián bái yún,shí biān liú shuǐ。

临江仙·舟中

梁寅

十日江程春过半,渚青新长芦芽。shí rì jiāng chéng chūn guò bàn,zhǔ qīng xīn zhǎng lú yá。
李花几树间桃花。lǐ huā jǐ shù jiān táo huā。
嫩黄烟际柳,远白水边沙。nèn huáng yān jì liǔ,yuǎn bái shuǐ biān shā。
老子老来心似水,肯教愁绪如麻。lǎo zi lǎo lái xīn shì shuǐ,kěn jiào chóu xù rú má。
扁舟来往似仙槎。biǎn zhōu lái wǎng shì xiān chá。
还家今有日,那得更思家。hái jiā jīn yǒu rì,nà dé gèng sī jiā。

浪淘沙·冬景

梁寅

锦树分明上苑花。jǐn shù fēn míng shàng yuàn huā。
晴花宜日又宜霞。qíng huā yí rì yòu yí xiá。
碧烟横处有人家。bì yān héng chù yǒu rén jiā。
绿似鸭头松下水,白于鱼腹柳边沙。lǜ shì yā tóu sōng xià shuǐ,bái yú yú fù liǔ biān shā。
一溪云影雁飞斜。yī xī yún yǐng yàn fēi xié。

京城和蔡渊仲旅夕

梁寅

卷幔回飙入,题诗急雨催。juǎn màn huí biāo rù,tí shī jí yǔ cuī。
地高天喜近,云散月还来。dì gāo tiān xǐ jìn,yún sàn yuè hái lái。
玉漏因寒涩,金门待曙开。yù lòu yīn hán sè,jīn mén dài shǔ kāi。
仙宫闻教乐,应奏《上之回》。xiān gōng wén jiào lè,yīng zòu shàng zhī huí。

旅舍

梁寅

寥阔山林迹,凄凉江海情。liáo kuò shān lín jì,qī liáng jiāng hǎi qíng。
巴歌从客好,楚服为人轻。bā gē cóng kè hǎo,chǔ fú wèi rén qīng。
把剑秋风起,忧时白发生。bǎ jiàn qiū fēng qǐ,yōu shí bái fā shēng。
黄金虽所贵,未敢论纵横。huáng jīn suī suǒ guì,wèi gǎn lùn zòng héng。

程止善以广东帅府奉差还省亲浙东

梁寅

楚楚江南士,翩翩幕下郎。chǔ chǔ jiāng nán shì,piān piān mù xià láng。
公车烦奏报,分阃接辉光。gōng chē fán zòu bào,fēn kǔn jiē huī guāng。
鱼稻三吴美,云山百粤长。yú dào sān wú měi,yún shān bǎi yuè zhǎng。
东还慰亲意,指日拜高堂。dōng hái wèi qīn yì,zhǐ rì bài gāo táng。

钤北和答袁子敬

梁寅

夫子荆扬彦,龙门早欲攀。fū zi jīng yáng yàn,lóng mén zǎo yù pān。
高名辉北斗,雄气并南山。gāo míng huī běi dòu,xióng qì bìng nán shān。
钟应天霜吼,舟因峡浪还。zhōng yīng tiān shuāng hǒu,zhōu yīn xiá làng hái。
蓬莱献三赋,他日动天颜。péng lái xiàn sān fù,tā rì dòng tiān yán。

二月望郡城作

梁寅

楚郊春已半,出郭少纷华。chǔ jiāo chūn yǐ bàn,chū guō shǎo fēn huá。
雨长闲门草,烟迷废苑花。yǔ zhǎng xián mén cǎo,yān mí fèi yuàn huā。
干戈违古俗,耕凿羡人家。gàn gē wéi gǔ sú,gēng záo xiàn rén jiā。
吾异青门隐,也应归种瓜。wú yì qīng mén yǐn,yě yīng guī zhǒng guā。

对雨

梁寅

飞雨山棚爽,繁云竹巷迷。fēi yǔ shān péng shuǎng,fán yún zhú xiàng mí。
翠藤低拂石,黄叶乱沾泥。cuì téng dī fú shí,huáng yè luàn zhān ní。
树杪盘饥鹘,墙根立小鸡。shù miǎo pán jī gǔ,qiáng gēn lì xiǎo jī。
园夫桔槔废,新水满青畦。yuán fū jú gāo fèi,xīn shuǐ mǎn qīng qí。

赠医士萧敬则

梁寅

海上安期子,仙风可独攀。hǎi shàng ān qī zi,xiān fēng kě dú pān。
斸苓春雨里,种杏碧云间。zhǔ líng chūn yǔ lǐ,zhǒng xìng bì yún jiān。
一竹看龙化,千峰与鹤还。yī zhú kàn lóng huà,qiān fēng yǔ hè hái。
神功比卿相,何必羡朝班。shén gōng bǐ qīng xiāng,hé bì xiàn cháo bān。
1971234567»